[ Ngôn tình ABO ] Nơi bầu trời phía bên kia
[ Nơi bầu trời phía bên kia ] Tác giả : Miaoo NocBeeThể loại : Ngôn tình - Showbiz Couple : Mạc Đinh Quốc x Hàn Gia Nhi ABO : Enigma x Alpha Có gì trong truyện sẽ có nhé…
[ Nơi bầu trời phía bên kia ] Tác giả : Miaoo NocBeeThể loại : Ngôn tình - Showbiz Couple : Mạc Đinh Quốc x Hàn Gia Nhi ABO : Enigma x Alpha Có gì trong truyện sẽ có nhé…
Okita Shoyo bạn thân của Aguri, chủ nhiệm tạm thời của lớp E, giáo viên môn sinh học thường trực tại phòng y tế, một người nghiêm túc, lạnh lùng, quan tâm học sinh, luôn khoác lên mình một tấm mặt nạ giả tạo khiến người ta xa lánh bởi sự giả tạo đó. Nhưng nào mấy ai biết rằng.....Phía sau sự giả tạo đó là một trái tim bị những đám mây đen che đi ánh sáng Là một quá khứ...Và một câu hỏi đã từng tồn tại phía sau.…
Từ nhỏ cô đã ưa thích biển cả, ước ao được nhìn ngắm biển xanh. Năm cô 8 tuổi, cha cho đi cùng trong một chuyến thám hiểm bằng du thuyền. Bởi là du thuyền nên rất an toàn, cha cô nghĩ vậy nên đã cho đi theo cùng. Ấy mà hôm ấy lại xảy ra một chuyện kinh thiên ! Rồi cả tàu bị đắm, cô bé trôi dạt tới một hoang đảo nào đó......…
Nhìn lên trời sao, bạn sẽ nhìn thấy những ngôi sao sáng lấp lánh. Nhưng bạn đoán xem, ngôi sao nào sẽ sáng nhất bầu trời đêm này? Đó chính là ngôi sáng đồng thời cũng là chòm sao hoàng đạo của bạn! ...Ngôi trường Horoscope này nổi tiếng vì đào tạo rất nhiều nhân tài nên ai ai vào học cũng được và mọi người đều bình đẳng với nhau. Và một trong số đó, có 12 con người vô cùng xuất sắc lọt vào trong top12 những kì tài của thế giới!…
Mọi người vô tình tham gia một trò chơi, đó là trò chơi Ma Sói. Chia ra 3 phần:- Phần 1: Trò ma sói của các con team Bray và Thái- Phần 2: Trò ma sói của team anh Bâu và Big- Phần 3: cũng là trò đó nhưng với huấn luyện viên và ban giám khảo 3 mùa…
[Series Hoa Dạng Niên Hoa] Chương 2: "Sống mà không có đam mê khác nào chết." - Jeon Jung KookChàng trai ấy đi ngang nơi anh ngồi mỗi sáng sớm và tối muộn. Một chàng trai đáng yêu với mái tóc bồng bềnh ít khi vào nếp và khuôn mặt bầu bĩnh.Một chàng trai năng động và hoạt bát, cùng với nụ cười thường trực trên môi. Đôi mắt cười của em, là thứ anh vẫn hằng tìm kiếm.Đôi mắt tràn ngập sức sống và lạc quan.Và anh nghĩ mình đã lạc vào ánh mắt em.…
một câu chuyện, kể về tình cảm đôi chim "bồ câu", trắng và chưa từng vấy bẩn. Mô típ học đường, vị ngọt thanh vương vất đầu môi, và chút đắng cay huyền ảo.Gặp cậu khi bầu trời thanh xuân đang rộng cửa, khi tuổi xuân thì đang mỉm cười, thời điểm đẹp đẽ đến thế, cậu cũng đẹp đẽ đến thế, giấc mộng bên cậu lại chân thật hơn cả.Mối tình đan xen giữa thực và ảo, khiến người đắm say, chìm mất trong cái bể chất đầy của tình dược. Rồi liệu, ta lại gặp nhau nơi cuối con đường? Con đường rải đầy hoa và nắng?…
"Dịu dàng là ngày em đến.Giọng nàng là bài hát êm.Nhẹ nhàng người cất lên xiêu lòng từng đêm mong ngóng.Bầu trời giờ là sân khấu.Nụ cười người là ánh sao giữa đêm thâu.Khiến Trái Đất lạc quên lối về..." - Erik....Từ ngày em bước vào cuộc đời tôi, sự dịu dàng và ấm áp ấy đột nhiên trở thành một phần không thể thiếu trong cuộc sống giản đơn và nhạt nhẽo này.Vì vậy, làm ơn đừng bỏ tôi đi nhé,𝙹𝚊𝚔𝚒 𝙽𝚊𝚝𝚜𝚞𝚖𝚒.…
Ngày định mệnh đó là hôm bão tuyết giăng kín bầu trờiMột sự kiện mà thay đổi toàn bộ lịch sử của tân đại thế giới, nơi con người đứng đầu chuỗi sinh vật. Chỉ trong một khắc, bị đày xuống dưới tận cùng của các loài. Mọi chuyện bắt đầu từ đâu, như thế nào, không một ai có thể trả lời. Con người rồi sẽ đi đâu ? Ai sẽ hưởng lợi sau khi phá hủy đi hành trình tiến hoá triệu năm của loài người ?…
Mưa rơi. Những giọt nước lăn dài trên mái hiên, tụ lại rồi trượt xuống con đường lát gạch xám. Tiếng nước vỗ lộp độp vào những mái nhà, từng tán cây ven đường rung nhẹ dưới cơn mưa đầu mùa. Bầu trời âm u, nặng trĩu, như thể báo hiệu một cơn giông còn kéo dài.Mộng Đình bước chậm rãi trên vỉa hè, tay siết chặt chiếc ô màu đen. Chiếc váy đồng phục dài ngang gối của cô khẽ lay động theo từng cơn gió. Trời đã muộn, nhưng cô không vội về nhà.…
Em buồn, rõ ràng là em đang buồn nhưng vẫn cố cười để đời bỏ qua em, cố cười để đời đừng thấy bộ dạng yếu đuối của em. ________Em là cô nàng lăng loàng, em quen, em yêu, em nói những điều mật ngọt, kẻ lạ người quen, nhận xét em cũng chỉ là cô nàng bình thường chỉ được cái luôn tràn đầy năng lượng. Nhưng trong số đó có kẻ lại bảo em đang bất lực lắm, vừa bất lực với nổi buồn kéo đến, người ta hỏi hắn kẻ nào đang vui mà bảo họ buồn? hắn lại cười nhạt rồi bảo:-"Mắt không biết nói dối, nhóc con à"_______Em muốn như chú chim bồ câu trắng kia, bay trên bầu trời xanh với bộ lông màu trắng, nổi bật lên nét đẹp của nó, nó vương cánh bay như cho cả thế giới ngắm nhìn nó mà ghen tị. Nó tự do và thuần khiết_______Em ghét bản thân mình quá, sau lại không chứa nổi thế này? em ước bản thân biết cách bỏ bớt để thu về, bỏ bớt đi những tiêu cực đã cũ chào đón những tiêu cực mới. _______Một chiếc ly thủy tinh bị vỡ nát trên mặt đất, ta nhặt lên rồi dán chúng lại bằng băng cá nhân, nó vẫn hình ra được một chiếc ly nhưng sẽ chẳng thể uống được. Như một trái tim đã vụn vỡ, ta dán lên một câu xin lỗi, xin lỗi như khiến nó thất vọng, cứ như thể chỉ cần nói 'xin lỗi' thì mọi thứ điều có thể được tha thứ vậy! ______Cái im lặng của mùa đông, cảm giác từng bộ phận cơ thể chìm vào lớp tuyết dày, để cho những hạt tuyết nhỏ phủ lên mình, lấp mình lại, rồi trốn đi______Đôi lời chủ bút: ☛ ờm... trong lúc đang bị xamcu thì viết thoi…
Quý Thần ly cùng minh lãng ly hôn.Nàng đã qua khí nhiều năm, lẽ ra vốn không nên tại trong vòng luẩn quẩn nhấc lên cái gì cuộn sóng, bất đắc dĩ nàng ly hôn đối tượng là minh lãng.Trước ảnh hậu tự sát thân vong tin tức phát đạt mấy chục vạn lần, thậm chí đã vượt qua Quý Thần ly năm đó lấy đến ảnh hậu cúp ngày đó nhiệt độ.Quý Thần ly một lần nữa tỉnh lại, phát hiện của mình thời gian rút lui bảy năm, trở lại cùng minh lãng kết hôn đệ nhất thiên.Nàng bình tĩnh mà tiếp nhận sống lại sự thật, tỉnh lại chuyện thứ nhất, chính là tìm luật sư phác thảo ly hôn hiệp nghị, đưa đến chính mình tân hôn không lâu bầu bạn trước mặt."Ly hôn đi." Quý Thần ly mặt mang mỉm cười, nhìn chính mình từng yêu qua người sắc mặt so đáy nồi còn tối đen, đáy lòng một mảnh thoải mái.【 đọc hướng dẫn 】1. Đồng tính nhưng hôn bối cảnh, để ý thận nhập2. Minh lãng (công)X Quý Thần ly (thụ)3. Cẩu huyết văn, thận nhập4. heNội dung nhãn: giới giải trí tình yêu và hôn nhân tình yêu chiến tranhNhân vật chính: Minh lãng (lang, ba tiếng), Quý Thần ly ┃ cái khác: hetác phẩm giản bìnhQuý Thần ly từng là dẫn tới muôn người đều đổ xô ra đường ảnh hậu, chỉ vì coi trọng một cái ý chí sắt đá minh lãng, nhất giấy hôn nhân phí hoài bảy năm, cuối cùng rơi xuống một không được thiện chung, không nghĩ tới hai mắt vừa mở trở về bảy năm trước, nàng cùng minh lãng hôn lễ ngày đó. Quý Thần ly thầm nghĩ cùng minh lãng ly hôn, ly nàng càng xa càng tốt, nhưng cái kia mặt lãnh tâm lãnh minh gia gia chủ thế nhưng ngóng trông thiếp lên đây? Đáng t…
Đôi Cánh của hắn từ khi sinh ra là báu vật của Enfandort, ấy thế mà đôi cánh ấy bị hủy hoại chỉ vì cậu, một con người, giống loài đã chính tay giết chết mẹ của hắn.Câu chuyện ấy cũng đã kết thúc vào bốn trăm năm trước, con người cũng đã dần quên đi cái được gọi là truyền thuyết ấy.Hai giống loài không thân thiết cũng không hòa bình ấy vậy mà lại chung sống cùng nhau, thật là một sự kết hợp kì lạ. Hắn là Hoàng Tử của một đất nước được cha của hắn Đức Vua Aguero Agnes Giggs trị vì. Cũng là dòng dõi Long Tộc duy nhất của Lục Địa Reynolds có khả năng tiến hóa vượt bậc hơn so với đại đa số dòng dõi Long Tộc khác.Còn cậu là một con người của Trái Đất. một con người hết sức bình thường. Cậu là nhà Nghiên Cứu về những điều bất thường của Thời Tiết nhưng không ai biết rằng cậu cũng là một nhà Khảo cổ đại tài đã tìm ra rất nhiều mẫu hóa thạch khủng Long thời kì Khởi Nguyên.Từ đâu để hai giống loài không cùng một hệ không gian có thể đến với nhau? từ khi nào mà cậu lại có tình cảm với thứ không thuộc về Thế Giới của mình? từ đâu mà hắn lại hy sinh bản thân chỉ vì cứu người ngoại ban ấy khỏi những nguy hiểm từ Thế Giới của hắn? _Akihiko Laylen_ -"ghi hết ở đây thì chúng ta có thể vào thẳng truyện mà không cần giới thiệu lại nhỉ =))"…
Giới thiệuChuyện kể về cuộc đời của 1 cô bé bình thường, chả có gì đặc biệt cả, từ lớp 9 lên lớp 10, chuyện kể những năm tháng vào cấp 3 và cuộc đời của cô bé sau này....p/s: Mình viết truyện này nhằm mục đích là có thể truyền đạt lại cảm xúc của 1 cô bé ở thời điểm cực kì quan trọng này, mình chủ yếu kể vào tâm lí nhân vật nên mọi người có thể đọc để biết rõ ơn nhé, nếu câu chuyện của mình nhàm chán thì bạn có thể không xem, mình cũng lần đầu viết nên vẫn còn nhiều thiếu xót, bạn nào có góp ý gì có thể bình luận nhé.…
Điều nuối tiếc được gói gọn cả một vùng trời, bao phủ bởi màn sương đêm bí ẩn và một nụ cười chua xót của cậu nhóc ma trong nhà xí của học viện Kamome. Liệu mai sau vùng trời ấy sẽ thay đổi và làm cậu mỉm cười mỗi đêm? Hãy chờ điều kế tiếp của "Ánh sao và trăng" nhé.…
Em là người đầu tiên nói chuyện với tôi. Em bảo vệ tôi và dạy tôi rằng cuộc sống rất đáng giá. Tôi yêu em . Tiếc thay, em lại là một đứa con trai. Với mái tóc xanh dài đến tận gót chân và đôi mắt màu bầu trời hiền hòa ấy, ai lại tin em là con trai cơ chứ. Tôi vẫn sẽ chờ, đến khi em là một người con gái. Vậy nên đừng quên tôi nhé, Justin.…
Ây dô quát súp, mấy bro lần trc thì tui có đăng vài cái bộ truyện cho mn đọc á, mà chả có đọc hết huhu, nên bộ truyện này tui sẽ ráng viết thiệt dài và thiệt là nhiều chap luôn, mong mấy bro ủng hộ, Cảm ơn🌷-Ig: Psy._Tk97 Hatstag: #Taekook…
Tác giả: eikHoaTình cảm là một thứ gì đó rất khó nói. Tôi chưa từng thổ lộ với cậu nhưng cũng chưa từng giấu diếm nó.…
Quá thích cậu ròi nên tui ziết 2 ng này12 năm gặp lại dưới mái hiên nhỏ 2 con người tưởng chừng như ko gặp nữa lại đứng cùng 1 chỗ ....nhưng mà cậu ko còn nhận ra anh nữa..lâu quá rồi...#AndRay #Bảo#ThếAnh#Justatee#Bâus#D2T…
(-) They will life, they will fight and they will die.Một áo choàng trắng, một mặt nạ mỉm cười, một khẩu súng và một giọng nói vang khắp màn đêm. Những tiếng đạn tinh túy vang lên, tất cả điều gục trước họng súng của hắn, chỉ còn lại một người với khuôn mặt trắng bệch, với đôi mắt tràn đầy sợ hãi. Giọng nói đó lại cất lên:(-) Tuyệt đẹp,hoàn hảo không một vết xước.Tiếng súng vang lên, tên cuối cùng gục ngã. Khói súng, cách hoa đào rơi, ánh bình minh ló dạng. Hắn nghiêng người cuối chào những tử thi nằm ngổn ngang trên nền đất lạnh. Giọng nói đó vang lên:(-) Trên thế giới này, dưới ánh bình minh này, ta tỏa sáng như những cánh hoa dưới ánh mặt trời rực rỡ,ta lấn át cả bầu trời.Hắn sãi bước đi, trên lưng hắn một thanh kiếm màu bạch ngân đang dần tỏa sáng... Màn đêm dần buông xuống, giọng nói lại cất lên:(-) Ánh Trăng,đẹp làm sao,đẹp như nụ cười của em vậy người con gái anh yêu.Hắn tháo chiếc mặt nạ ra và lấy thanh kiếm màu bạch ngân đang tỏa ánh sáng, đặt nhẹ nhàng trên bãi cỏ mềm đang dần thấm đợm sương đêm, những giọt sương đêm từ từ kết băng quanh thanh kiếm, không khí lạnh dần nhưng vẫn có chút gì đó ấm áp lạ thường. Giọng nói nhẹ nhàng trầm ấm vang lên khác hẳn với giọng khàn khàn kèm sự tàn nhẫn lúc nãy:(-)Đêm hôm nay thật sự rất đẹp. Em thấy đó, ánh trăng, đom đóm kìa và cả những làn gió đang thổi đây này, tuyệt phải không.Chúng ta sẽ sớm bên nhau thôi,lần này sẽ là mãi mãi.…