Truyện ma ngắn
Nó hơi xàm , ko kinh dị cho lém :((( thông cảm nghen mọi người 😅😅😅…
Nó hơi xàm , ko kinh dị cho lém :((( thông cảm nghen mọi người 😅😅😅…
đọc đi rồi sẽ biết…
QUẢN LÝ NHÀ NƯỚC VỀ CÔNG TÁC TRẺ EM…
Fic đầu tay còn nhiều sai sót mong mọi người giúp đỡ (づ ̄ ³ ̄)づ…
Vẽ creepypasta ( chibi)…
một hình thức hồi sinh tà thuật cổ quái và sự trả thù cho việc bị phản bội tình cảm…
Là một câu truyện ngắn và lãng mạn…
- "Tề Tín, anh dám đảm bảo, anh không ra ngoài làm loạn không?""Vợ, em không tin tưởng anh đến vậy, đến đây đi, lột anh ra mà xem, anh sẽ cho em xem chân tướng em vẫn hằng mong đợi!"Hoa Nguyệt Nguyệt: "...""Tề Tín, anh lại ngứa da rồi phải không?""Đúng vậy đó! Vợ, roi da, sáp nến, anh cũng đều đồng ý, chỉ cần để cho vợ thỏa mãn thú tính, cho dù là đem anh bạo cúc anh cũng không sao cả!"Hoa Nguyệt Nguyệt: "...""Vợ ơi, anh yêu em, như thuốc tránh thai khẩn cấp yêu bao cao su."Hoa Nguyệt Nguyệt: "..."Nội dung ở giữa có ngược, nhưng xin thề tác giả chỉ thích kết thúc HE! Nữ chính đoạn tình cảm trước đúng là tự bán rẻ bản thân, nhưng là cuối cùng cũng buông tay.Tác giả : Đại Ôn…
Đang cập nhập...…
Điền văn, xuyên không.…
camber-"cậu chưa về à""tôi không muốn về""biết làm nũng rồi, đứng lên tôi đưa về"…
@ Cô gái ấy ng tôi yêu đag nằm trên vũng máu .......Tôi lại mất cô gái ấy 1 lần nữa ......…
TÔI YÊU EM KIM TAEHYUNG…
truyện ngắn sưu tầm.cảm ơn.…
Chúng ta đến bên nhau nhờ bờ vai ấy...Luôn luôn, bờ vai ấy sẽ mãi chờ em...…
Nơi lưu giữ tất tần tật mọi thứ về những bộ truyện mình đã đọc.…
Không biêt mô tả truyện 😖😖…
Vào đêm Ánh Nguyệt định tỏ tình với Kiến Hoàng, hắn vì một lòng theo đuổi ánh trăng sáng mà thẳng thừng cho cô leo cây.Chẳng biết đây tính là lần thứ bao nhiêu rồi.Ánh Nguyệt đợi suốt hai tiếng đồng hồ vẫn chẳng thấy bóng dáng ai, lớp trang điểm xinh đẹp cũng bị nước mắt làm nhòe đi hết. Cô nghiến răng ken két, dứt khoát cầm quà vứt thẳng vào sọt rác.Hay lắm, cái gì mà tình cảm thanh mai trúc mã nhiều năm hả, đem cho chó ăn hết đi!---Vài tháng sau, Ánh Nguyệt vừa bước ra khỏi nhà thì bị Kiến Hoàng chặn lại, hắn nhíu mày hỏi:"Gần đây bị làm sao vậy hả! Gọi điện thì không bắt máy, nhắn tin cũng không trả lời. Cậu cố ý đúng không?"Ánh Nguyệt thấy phiền chết đi được, chẳng muốn lòng vòng nói thẳng:"Đây không có nghĩa vụ phải trả lời người dưng, huống gì chúng ta cũng không thân đến vậy đâu.""Không thân?" Kiến Hoàng tức giận đến đầu kêu ong ong: "Không thân mà từ nhỏ đến lớn chuyện gì cậu cũng tìm đến tôi trước, không thân mà cậu cứ mỗi lần gây sự là lại chạy đến chỗ tôi ăn vạ? Ánh Nguyệt cậu đã trưởng thành rồi, đừng có mà chuyện bé xé ra to như vậy."Lại còn tự mình đan len tặng áo cho hắn, làm gì cũng để ý đến từng cử chỉ hành động của hắn, Kiến Hoàng thật sự chẳng hiểu tại sao mấy năm tình cảm thế mà giờ cô chỉ vì chút chuyện cỏn con này mà giận thành như vậy: "Nguyệt Nguyệt cậu dám nói chúng ta không thân?"Cô đẩy hắn ra, cười mỉa:"Trước kia là trước kia, bây giờ là bây giờ. Cậu nói như thể tôi đây phải đu bám lên người cậu mới sống nổi à?"…
Dành cho những ai nảy ra những ý tưởng về một câu truyện nhưng không thể viết nó ra thành những câu chữ ;;u;;…