long cường; góc nhỏ của cân lòng và ông cố.
"ngày rộng tháng dài, sợ mai không còn thấy nhau,ngày em đến áng mây xanh thêm,ngày em đi nắng vương cuối thềm,thiếu em tôi sợ bơ vơ,vắng em như tàn cơn mơ,chẳng phải phép màu,vậy sao chúng ta gặp nhau?một người khẽ cười,người kia cũng dịu nỗi đau...".trích "phép màu".....tất long x hữu cường.ở đây, có những mảnh tình xinh đẹp đến động lòng người của đôi ta...…