Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥
- Welcome to my Design Shop!- Rất hiền, rất ngoan, rất đáng tin đáng nhờ mà không nhờ được thì phải vả :v - Thôi nào, ai có cũng vài đứa con tinh thần chu choe mà đúng không? Nhưng khoan, đứa con ấy lại không có áo, hay áo của nó không được vừa mắt? Chời chời, đừng để mấy đứa chúng nó tồng ngông, tần tuồng ngoài phố huyện thế chứ nhể?- Ấy cha, đừng lo lắng về điều đấy. Đã có TakaRyunosuke tài trợ cái bìa lung linh lộng lẫy đây!- Nơi đây, đứa con tinh thần của cậu sẽ được Taka "mài dũa", khâu vá, đem vứt vào lửa- à không, chau chuốt, nâng như nâng egg hứng như hứng phờ-lao-ờ. Rồi sản phẩm ra sao? Tất nhiên là nó sẽ thành lá ngọc cành vàng chứ gì nữa :v- Ngày xưa em lá ngọc cành vàng~ Ngày nay em quyền quý cao sang. - - Bái bai!-TakaRyunosuke-…
Đây là tư tưởng, quan niệm nhân sinh của chính mình. Quá trình hình thành tư tưởng bao gồm cả chính bản thân ngộ ra và cả sự học hỏi từ người khác, chọn cái phù hợp, lược bỏ cái không phù hợp với bản thân. Tôi từng tự hỏi chính mình: "Tình là gì?""Sự ấm áp của gia đình là gì?""Tại sao bản thân lại đáng thương đến vậy?""Tôi sinh ra để làm gì?" "Phải làm sao đây?" ... Ngàn vạn câu hỏi khác biểu thị cho sự bất lực.Trải qua vô vàn khó khăn trên thế gian, từng gào thét, khóc lóc, tuyệt vọng, tiêu cực, giờ chỉ còn nụ cười trên môi, trái tim kiên định, tâm kiên trì, sống dựa vào lý trí, vượt qua sự ràng buộc, không sợ khó khăn, chỉ sợ "bình thường". Ai đó cảm thấy tư tưởng bản thân mình phù hợp hơn, có thể bình luận góp ý!…
▪︎ Cảnh báo : Suy vaicalon, đừng đọc nếu không phải gu, np, r18, rape, có xu hướng 44, bệnh tâm lí và ám ảnh, ngược hoàn cảnh không ngược tình cảm, có ooc, lệch nguyên tắc...." Cút ra đi thằng dị tật, đừng đụng vào người tao "" Đừng lại gần tao, tao không muốn bị giống mày-- "" 𝑻𝒂̣𝒊 𝒔𝒂𝒐 ? "" M-Mẹ ơi, con đi cùng mẹ được không ? " " Ngồi im ở đó đi, tao sẽ quay lại sau--"" 𝑻𝒂̣𝒊 𝒔𝒂𝒐 ? "" l-lạnh quá, bao giờ mẹ mới về vậy, con muốn ôm--Mẹ ơi "Tôi nghiệp thằng bé, trên người chỗ nào cũng có vết thương hết. Tôi nghe nói mẹ nó bỏ nhà đi rồi đấy, không thấy bố nó đâu chắc là gái ngành rồi--Thật vậy sao, ôi trời hôm nọ thấy trên tầng ồn ào lắm chắc là thằng nhỏ đã bị đánh dữ dội--Tiếng nói dần biến dạng đi hẳn, mắt em ươn ướt, nó trông thật mờ ảo làm sao--Những khuân mặt méo mó, những lời nói giả tạo đầy móc mỉa. Giọng nói đầy thương hại nhưng lại thấy hả hê--Một sự thật trần trụi được phơi bày Em--bị bỏ rơi thật rồi...Mệt quá--Thật muốn ngủ...▪︎Truyện giả, nhân vật giả mong độc giả không lầm tưởng với thực tại ạa▪︎ Truyện thuộc về AU mong các độc giả không mang đi đâu hết ạa…
Nếu có kiếp sau tớ nhất định, nhất định sẽ không yêu cậu- Hàng nước mắt trải ướt đẫm khóe môi nhỏ___________________________________________Cơn gió mùa đông rít lạnh lên, lạnh thấu xươnng nó, lạnh luôn cả trái tim nhỏ bé vụng dại của nó lúc nàyTại sao, tại sao cậu vẫn không yêu tớ, tớ chẳng phải đã vì cậu mà thay đổi rất nhiều sao- Đôi mắt nó tối lại, giọng nói yếu ớt như một loài chim nhỏ cô đơn giữa đại dươngLiệu có phải nó đã sai rồi khôngLiệu nó đang cố gắng vì thứ gì chứ_________________________________________________thiên hạ rộng lớn như vậy, tại sao tớ lại chỉ thích mình cậu cơ chứ__________________________________________________ Cậu biết không tớ thích hoa cẩm tú cầu lắm đấy vì nó giống tớ, luôn chứa đựng đau thương vào những ngày mưaTớ từ bỏ rồi đấy, cậu hãy đến với tình yêu thực sự mà cậu hằng mong ước đi nhénếu có kiếp sau, tớ ước rằng tới sẽ mãi không thích cậu_____________Cạch- Tiếng kim loại rơi xuống nền gạch vang lên cả một góc nhà im ắng, à đó là một cây dao nhỏtôi thấy dòng máu đỏ thẫm kia đang lan ra thật nhiều, nhìn xem, trời mưa rồi, tôi nhìn thấy đóa hoa cẩm tú cầu đang nở…
Phúc Bảo-một sinh viên năm 3 của trường đại học Rạng Dương vô tình gặp Hàn Dương một diễn viên trẻ đang hot dạo gần đây, từ người lạ thành người cùng khoa rồi lại chung kí túc xá, dần đà cuộc sống của họ như bị cột chặt bởi nhau.-"Phúc Bảo, có điều này tôi cứ băng khoăng mãi, nếu con trai thích người cùng giới thì liệu rằng đó chỉ là tò mò đơn thuần hay là tình cảm từ tận trong tim?"-"Nếu đã cảm thấy thích thì đó là cảm xúc xuất phát từ con tim, mà đã là con tim thì không có chuyện nó sẽ sai"Note: Truyện lần đầu mình viết nên chắc sẽ có nhiều sạn mong mọi người thông cảm bỏ qua nha!!!🫶…
Tình yêu . Theo bạn , nó là gì ? Với tôi , tình yêu là một cảm xúc nào đó khó tả . Nó khiến ta nhớ nhung về người nào đó , khiến ta chỉ muốn được sà vào vòng tay của người đó . Tình yêu là động lực khiến ta vượt qua mọi rào cản . Nó là một thứ cảm xúc muôn màu , không có gì là ngăn cản nó . Nếu yokai yêu con người , kiếp sau , họ sẽ không được luân hồi nhưng... vì cái thứ cảm xúc phức tạp ấy , họ đã vượt qua tất cả và đến được với nhau . Các bạn nghĩ chuyện gì sẽ xảy ra với họ ? Mời các bạn đón xem . Author : Nya Yogurt~…
Triệu Minh Kiệt dùng cả thanh xuân để cày bừa, học tập sấp mặt, chỉ mong vượt qua được Bạch Phong luôn đứng hạng nhất. Nhưng khổ nỗi, tên kia quá trâu bò, dù cậu có cố thế nào cũng chẳng với tới cái vị trí sáng chói đó. Vì vậy nên sau khi thi đậu trường trọng điểm Quốc Anh, Triệu Minh Kiệt liền mặt dày xin thầy giáo chuyển từ lớp A sang lớp B bên cạnh, cốt là để khỏi nhìn mặt tên đáng ghét họ Bạch kia. Ừm, hình như có gì đó sai sai .... Cái gì, cậu xin thầy chuyển lớp rồi mà, tên hạng nhất kia sao lại còn xuất hiện ở đây ?!?Thể loại : Phúc hắc mỹ cường công x Tự tin ngạo kiều thông minh thụ.Vường trường/ công sủng thụ / hài/ ngọt / nam x nam.…
Nàng chính là tiểu thư nhà Tướng quân phủ, được phụ thân và ca ca hết mực thương yêu nuông chiều sinh bản tính ngỗ ngược, không giống một tiểu thư khuê các một chút nào a! Nhưng vì được thánh chỉ tứ hôn gả cho Lục vương gia, nàng khoác lên người bộ hỷ phục, rời xa phụ thân và ca ca bước vào nơi tranh giành , thị phi... " Ta mà phải tranh giành một nam nhân cùng với đám nữ tử kia sao? Ta muốn hưu! " " Bổn vương chưa cho phép, nàng dám? " Thể loại: ngược trước sủng sau, nữ chính nhu nhược liệu làm như thế nào để có thể dành được tình cảm của nam chính? - mình mới tập viết nên còn nhiều sai sót, mong các bạn góp ý >...< - cảm ơn----cáo---…
* Tác giả: Phạm Khuyết * Thể loại: Xuyên không, ngôn tình, hài. * Tình trạng: đang ra, đã chuyển thể thành phim. * Coverter: Thanh Phong (http://truyencv.com/bao-tieu-sung-phi-gia-ta-cho-nguoi-bo-vo/) * Edit - Beta: Lily073 * Mọi người muốn reup bản edit thì cmt cho mình biết nhé.* Link chap 200-399: https://www.wattpad.com/myworks/145267415-edit-chap-200-399-bo-tiu-sng-phi-gia-ta-ch-ngi-b-v-stsp------Page FB sẽ post chap mới trước Wattpad 3 ngày nha.Link FB: https://www.facebook.com/pg/Ng%C6%B0%E1%BB%9Di-H%E1%BA%A1nh-Ph%C3%BAc-118369258874595/photos/?tab=album&album_id=163664241011763 ------ * Nhà mình không cấm hối truyện, các bạn cứ hối thoải mái nha. Vì đôi khi mình hay lười nên phải có áp lực làm việc (thân lừa ưa nặng a :)) ) ***Cám ơn các bạn đã đọc bản edit của mình, hiện tại mình đang tiến hành một dự án khác song song, nên nếu các bạn thấy tốc độ ra chap mới vẫn còn chậm hãy cmt và vote để mình dành thời gian cho bên này nhiều hơn nha <3. Yêu các bạn!*** VĂN ÁN "Muốn hưu thư (thư bỏ vợ)? Được ! Thị tẩm bảy đêm, làm thoả mãn Bổn Vương, ta sẽ đưa cho ngươi ." Mặc Liên Thành nhẹ nhàng buông ra một câu . Khúc Đàn Nhi khuôn mặt nhỏ nhắn bối rối, lắc lắc chiếc khăn tay, cắn răng một cái , gật đầu. Vì vậy , đóng cửa chính , buông rèm cửa sổ . Bảy ngày bảy đêm ... Sau khi xong việc, Khúc Đàn Nhi còn chưa đứng dậy được, liền đưa bàn tay nhỏ bé lên đòi hưu thư(thư bỏ vợ) , không ngờ.... "Bổn Vương không hài lòng , làm lại một lần nữa.." Bát Vương Gia Mặc Liên Thành nhíu mày nói: "Bản Vương nói một, ngươi liền không thể đáp hai." "Vâng." Đáp 3…
Hán Việt: Địa phủ vi tín quần: Ngã đích lão công thị Minh VươngTác giả: Muội Chỉ Ái Cật NhụcTình trạng: Hoàn thành (1760 chương)Thể loại: Nguyên sang, Ngôn tình, Hiện đại, HE, Tình cảm, Trinh thám, Huyền huyễn, Dị thế, Ngọt sủng, Phong thủy, Phá án, Trộm mộ, Hài hước, Linh dị thần quáiLink convert: http://wikidich.com/truyen/dia-phu-wechat-dan-lao-cong-cua-ta-la-mi-WNE41e8h7B6SdM46(*) Trước khi edit, team đã được sự đồng ý của convert-er Giáp Dã.…
"Tạch..Tạch" Mưa rồi ..."Đoàng ..Đoàng "xấm chớp càng to và dội hơn... 1.đứa bé đang ngồi 1 mình trên chiếc bàn size rộng với 1 chiếc bánh gato size vừa trên khuôn mặt mang 1 nét sợ hãi ..." ba, mẹ.. mau về với Sam đi ... Sam sợ lắm" ... "Đùng ... Đùng " tiếng sấm càng to và dữ dội hơn trước rất nhiều Làm cho 1 cô bé mới 5 tuổi đang ngồi co rúm lại sợ hãi...... "cạch" cánh cửa mở raHa .. mày còn ngồi đấy sao- 1 người đàn ông lớn tuổi tầm trung niên nói giọng khinh bỉ với cô bé Bác..ba mẹ cháu đâu- cô bé sỡ hãi chạy đến ôm chân người đàn ông đóKo tương tiếc đứa bé ông đẩy1 cái mạnh đứa bé ngã xuống sàn nhà lãnh lẽoHừ... tao ko còn là bác mày nữa đâu đừng tưởng bở . Giờ khối tài sản kếch sù mà cha mẹ mày để lại sẽ là của tao ha ha ha - ông nhếch miệng cườiBa mẹ cháu đâu... HẢ !!- cô bé kích động hét lênHa .. Ba mẹ mày chết rồi , vì sợ về sinh nhật muộn của mày lên ba mày đã tăng tốc ... và Bùm - vừa nói vừa nhếch miệng cười khinh Ko .. ko thể nào- cô bé hét lên Sự thật luôn phũ phàng cháu à... giờ thì - người đàn ông kéo đứa bé ra khỏi nhà và đẩy con bé ngã xuống đât- cút ra khỏi đây - "Rầm " cánh cửa đóng cái rầmKo ...ko bác ơi đừng.. đừng bỏ cháu mà- cô bé đứng đập cửa hét thật to , nước mắt vì thế mà tuôn rơi Sau 1 đêm cô bé đã mất đi tất cả từ ba mẹ đến mọi thứ ... mất ... mất hết......…