Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥
Quá đói fic Choker, tui đã đi dạo quanh ao3 để kiếm fic Eng đọc và xin per những fic tui tâm đắc để lưu trữ cũng như share với mọi người =)) Vì vậy, đừng mang đi đâu nhé. Thăn kìu !!! Giờ thì, mời mọi người cùng đọc, văn phong có chút loạn vì t hay dịch fic Marvel lẫn fic Trung, có gì mọi người hoan hỷ thông cảm và cmt góp ý nhé. Kamsamita <3…
Tôi hay nhớ những lần ba tôi quay về. Rồi thì đau khổ và chạnh lòng một chút. Tôi vẫn được bảo rằng ba thương tôi nhất, vậy mà có những ngày tháng, tôi quay lưng lại với ba. Nếu bạn quá yêu một người, mọi chuyện sẽ dần trở nên có lý. Và cái lý mà mãi về sau, khi thu mình trong bóng tối nghiền ngẫm, tôi mới hiểu được, đó là "sẽ có một cái kết có nghĩa cho mọi thứ trên đời" Tôi hay nhớ mùi thuốc lá ám trên áo quần. Đàn ông, bế tắc, họ hay ôm điếu thuốc mà quên đời. Vậy ba tôi hẳn là người mất trí,bởi từng cái áo sơ mi, cái quần tây, đến nón bảo hiểm đều thoang thoảng mùi thuốc.Tôi hay nhớ một dáng người ốm đến trơ trọi xương vai, cổ dài ngoằm và mắt sâu hoắm, hay khựng lại khi xem vài cuốn album cũ, hay nhìn mấy thứ đồ chơi thuở ấy tôi nằng nặc đòi cho bằng được. Tôi hay nhìn những người bán vỉa hè, nhớ năm tháng trước, lúc tôi còn bé nhỏ vừa đủ đề ngồi lọt tỏm phía trước tay lái của chiếc xe Wave đời cũ. Tôi nhớ ánh mắt của hàng xóm, nhớ tiếng vào lời ra, nhớ vài thứ không nên nhớ. Tôi hay khóc chỉ vì vài thứ vớ vẩn không nên nhớNăm tháng đi học, tôi nhớ hình ảnh ba mẹ của đám bạn đến rước nó, ghét thật. Sao không ai đến rước tôi ? Tôi nhớ vài câu chuyện mờ nhạt, nhớ bữa cơm thiếu một người, nhớ khi ba tôi phá nát mọi thứ, khi ba tôi trở thành người dưng, người lạ. Tôi nhớ câu nói "Qua cả rồi, người cũng không còn, con đừng nghĩ, con hãy học" Tôi nhớ cả việc quên, nhớ những gì cần quên. Tôi nhớ cảm giác được ngồi lên vai một người khổng lồ, nhớ ánh đèn Sài Gòn c…
"Em mãi yêu anh, yêu đến mức muốn hơn cả 1 đời 1 kiếp bên cạnh anh""Như thế nào là hơn?""Chỉ cần đứng trước mặt Mạnh Bà, em và anh cùng giao môi khi uống canh, vậy là Mạnh Bà đã chứng hôn cho chúng ta, và chúng ta sẽ kết hôn muôn kiếp"Ryu Minseok luôn sợ đau và máu, vậy mà lại chọn cách đau nhất và mất máu nhiều nhất chỉ để anh hạnh phúcLee Sanghyeok chỉ yêu mỗi Ryu Minseok, nhưng anh không vượt qua được miệng đời, làm sao mà trái tim của anh đem lại hạnh phúc cho em được?…