[ONESHOT] A Letter From Heaven
…
Giả trai sao?…
Quá hối hận để nói : " Tôi yêu em"…
cuộc tình của chúng ta cũng giống như bản giao hưởng kia...thật nồng nàn nhưng cũng mang mác buồn da diết...nếu ..chúng ta phải kết thúc nhu thế này thì.. một lần cuối cho Yul được nắm tay em thật chặt...bởi vì em là thiện thần trong trái tim tôi..bởi vì tôi yêu em.!…
Sơn Thạch tự hỏi, nếu năm đó mình kiên quyết hơn, giữ chặt đối phương, theo đuổi mãnh liệt thì họ có còn phải xa cách lâu như vậy chăng?Trường Sơn tự hỏi, thời điểm khi đó nếu anh dũng cảm hơn, đón nhận lấy ánh mắt ngập tình của người kia, thì liệu chuyện liệu có tốt hơn không?Dù thế nào đi nữa thì, người có tình sẽ lại về bên nhau.- Tags: Đô thị tình duyên, Thanh xuân học đường (một chút), Yêu thầm, Gặp lại sau thời gian dài xa cách, Đồng niên, Cường cường, Chậm nhiệt.- Pairing: Nguyễn Cao Sơn Thạch aka S.T Sơn Thạch x Lê Trường Sơn aka Neko LêTo xác Samoyed ôn nhu dính người hay quăng thính cờ ring cờ ring thành công vang dội Ca sĩ Diễn viên Công x Con mèo ỏn ẻn tsundere mỏ hỗn miệng mạnh nhưng lòng mìm xèo không ngừng nỗ lực phấn đấu đạo diễn Thụ DISCLAIMER TO ĐÙNG: HƯ CẤU HƯ CẤU HƯ CẤU. ẢO GIÁC ẢO GIÁC ẢO GIÁC THÔI!!!…
ko biết viết j hết á…
“Miêu Miêu, ta thực không hề ngốc!”Kẻ ngồi dưới sàn vừa chơi Jenga vừa vu vơ nói, người thì đang ngửa cổ tựa lên thành sô-pha, tay day day hai thái dương nặng trĩu, cất giọng lãnh đạm sau khi nghe kẻ nào đó lẫm bẫm :“Ừ, là ta ngốc! – khuôn mặt dần tối lại – là ta ngốc vì mang theo ngươi đến công ty, là ta ngốc…- bổng ngẫm lại hai chử Miêu Miêu thì tâm tình liền bùng nỗ – Yaaaaaaah, hỗn đản, ta nói lần cuối cùng, ta là Lạc Đồng Đồng, Miêu cái đầu ngốc nhà ngươi, ta hận không thể băm ngươi ra trăm ngàn mảnh đem cho cẩu ăn..."Kẻ tức giận đỏ mặt tía tai ngồi thở hừ hừ, người giật mình ngơ ngẩn nhìn kẻ kia chăm chăm nhưng rồi lại thản nhiên:“Tại sao không thể? Nếu mỹ nhân tỷ tỷ muốn ta đây cũng không ngại cho người băm! Nam nhân đại trượng phu, mặc dù có hơi sợ nhưng, sao ta lại không thể đáp ứng một yêu cầu nhỏ đó của người ta yêu được chứ?”Nàng đơ người, hai má đỏ bừng. Đó là thái độ gì? Hắn nói như vậy là ý gì chứ? “Người…ngươi yêu?”. Tên này…có thể hay không tin hắn là một kẻ ngốc?…
Thì ra cái cảm giác của người gác máy sau là như vậy…