

sống như vậy có là đủ ?
truyện kể về nhân vật chính tên Nguyệt 18 tuổi đang phải khổ sở với cuộc sống nhưng một ngày sau vụ tai nạn cô đã có một khả năng là làm lại cuộc đời . cô sẽ làm lại cuộc đời như thế nào ? liệu làm như vậy có đúng ? mời các bạn theo dõi câu chuyện của mình…
![[ BJYX ] Thầy Giáo Tiêu, Để Ý Em Chút Đi !](https://truyen247.pro/images/bjyx-thay-giao-tieu-de-y-em-chut-di-311422832.webp)
[ BJYX ] Thầy Giáo Tiêu, Để Ý Em Chút Đi !
Nghịch Ngợm Cợt Nhả Ngáo Đá Học Tra Công x Ôn Nhu Hoà Nhã Yêu Nghiệt Thầy Giáo Thụ."..Bạn học Vương, không nghiêm túc được thì mời ra ngoài.""Ai dô, không phải em rất chú ý nghe thầy giảng sao?"Làm gì có chuyện, rõ ràng thằng nhóc ranh ma này đang ngắm chằm chằm vào mặt anh. Tiêu Chiến cảm nhận vô cùng rõ ràng cảm giác bị dò xét từ trên xuống dưới.Đôi mắt cong cong phong tình vạn chủng, nốt ruồi nhỏ dưới đôi môi mềm, thân trên nói riêng, cả cơ thể nuột nà, trắng trẻo sau lớp quần áo nói chung đều như bị ánh mắt sắc lẹm kia nhìn xuyên thấu."Vương Nhất Bác, ra ngoài.""!!!"…

đây là truyện hư cấu ko có thật , với đây là lần đầu mình viết ạ
Chuyện này hư cấu nha mn…
![[Edit] Đại Đường Minh Nguyệt](https://truyen247.pro/images/edit-dai-duong-minh-nguyet-132640992.webp)
[Edit] Đại Đường Minh Nguyệt
Tên truyện: Đại Đường Minh NguyệtTên tác giả: Lam Vân ThưThể loại: Điền văn, trạch đấu, xuyên không, ngôn tình cổ đạiSố chương: 289 chương + 18 phiên ngoạiEditor: Tử Đằng HoaVăn Án:Nơi đây chính là thời đại phồn hoa nhất: cơm ngon áo đẹp, mỹ nhân như hoa;Nơi đây cũng chính là thời đại khắc nghiệt nhất: cốt nhục tương tàn, người chết vô số;Trùng sinh ở thời đại này, mục đích chính của Khố Địch Lưu Ly là: có thể chết già... mà không bị sâu răng. Múa bút thành văn ở thành Tây, ngâm thơ đối câu ở hội hoa xuân Khúc Thủy, nghe tiểu khúc ở Bình Khang Phường, chui vào Từ Ân Tự xem biểu diễn. Nàng muốn là một người qua đường A nhàn nhã nhìn ngắm Trường An phồn hoa đô hội, cười cợt với ánh trăng sáng của Đại Đường.Thế nhưng vui vẻ không được bao lâu, màn kịch lớn Võ Chu đấu với Đường triều cuối cùng cũng lặng lẽ mở màn, nàng đầm đìa nước mắt phát hiện ra rằng, thì ra, nàng không phải là một khán giả ngồi xem, mà nàng là, diễn viên.---------------------------------------Lần đầu dịch truyện, mình xin nhận mọi lời góp ý nhận xét của mọi người ^.^Vì đây là công sức của cá nhân mình, muốn chia sẻ để mọi người cùng đọc, mong đừng reup khi chưa thông qua ý kiến của editor. Xin cảm ơn…

Bản Sau Tàn Nhẵn
phía bên kia chiết gươn là một bản sao phản chiếu lại sâu thẩm con người bạn…

Ngàn Năm Vẫn Chờ
" Năm 18 tuổi, anh mất em một lần đã quá đủ rồi..."Nam chính : Tạ Ngôn Nữ chính : Chu Giang Năm ấy: Đại thiếu gia học dốt,ngạo nghễ dùng tiền đè người × Học sinh chăm ngoan, không thích dính dáng đến kẻ "học dốt",mắc chứng sợ xã hội nhẹBây giờ : Tổng giám đốc nhát gan nhưng mặt dày × Nhân viên chăm chỉ cầu tiến.…

Những ngón tay đan
Hồi đó, nếu chính chắn hơn một tí, có lẽ mọi thứ sẽ tốt hơn...…