chuyentraifear-SL stine
…
Đăng về ảnh anime chế + buồn.Mỗi ngày đăng 1 chương Ảnh Đăng gồm : Anime chế,Ảnh Waifu , ảnh Hunsbando.(Waifu + Hunsbando nhânh cả theo yêu cầu).…
Ảnh các cặp shinran kaiao heika nha…
là thầy trừ yêu nhưng hắn lại mê đắm một tiểu yêu hồ, là do Phạm Dương bị tiểu yêu kia mê hoặc hay là hắn đã thật sự yêu nàng?Mình có tạo character trên c.al, hiwaifu và cả chai bạn nào cần tìm link char thì hãy vào acc tik @aliyah4663 của mình nhatruyện sẽ có phần hơi khác với plot của mìnhcảm ơn mn đã dành thời gian đọc truyện…
Well, chỉ là những bức vẽ của tôi Vẽ waifu là chủ yếu hehe…
Ngụy Vô Tiện ( Ngụy Anh ) vốn dĩ là con trai của Ngụy Thường Trạch ( cao đại nhân ) và Tàn Sắc Tán Nhân ( mỹ nhân tuyệt thế giai nhân thời đó ) , hai người đang cùng các đồ đệ của mình trên đường trở về núi Thanh Sơn sau quãng thời gian vân du khắp nơi thiên hạ , nhưng khi trở về bọn họ lại gặp bạo loạn khiến lạc mất đứa con Ngụy Anh của mình. "Con ta...con ta..." Tàn nương khóc nức nở. "Nương tử đừng khóc, nàng cùng ta trở về trước, ta sẽ sai các đệ tử của mình đi tìm A Anh" Sau một hồi thuyết phục bọn họ cùng nhau trở về núi Thanh Sơn, sau đó phái các đệ tử ưu tú của mình đi khắp nơi tìm đại tiểu thư Ngụy Anh. " Cha....sư muội của con sẽ không sao chứ...." Ngụy Vô Tĩnh nức nở ôm lấy bụng Thường Trạch khóc. " Cha đã phái các huynh con đi tìm rồi , sẽ sớm có tin tức thôi" Thường Trạch vỗ về nói. Và rồi : Một tháng.... Hai tháng..... Một năm...... ............ Ba năm.......... Hai năm sau, ở một nơi hẻo lánh rừng không nông quạnh, có một đứa trẻ khoảng chừng 13 tuổi cầm trên tay chiếc sáo Trần Tình do phụ thân cho mình hồi nhỏ đang ngồi khóc thút thít dựa vào một cái gốc cây đã khô héo, đang lau nước mắt ở trên mặt, đột nhiên có một bàn tay to dài hướng về Ngụy Anh. " Đại nhân....đó chỉ là một con người...." Giang Trừng đứng bên cạnh Lam Vong Cơ bất ngờ lên tiếng. Lam Trạm bỏ ngoài tai những gì tiểu tử thối của mình nói trực tiếp vừa đưa tay đến Ngụy Anh vừa nh…
Một câu chuyện ra lòooo, chỉ có ngọt và ngọt < có lẽ z > sẽ là những mẩu truyện của các reader và mấy ảnh nhaaaa🫶🏻🫶🏻🌸🙆🏻♀️ mong mọi người ủng hộ…
re write của bộ roomates của mình, mong mọi ng sẽ thích bản re write này hơn…
https://archiveofourown.org/works/45373246/chapters/114157120…
Tên gốc: 宦妃天下 - 青青的悠然Phần: Quyển Chính VănThể loại: Cổ đại, ngôn tình, cung đấu, trạch đấu, HEVăn án:Tây Lương Mạt là con gái đầu của Tĩnh quốc công và nữ tướng quân danh chấn thiên hạ, lại sống cực khổ không bằng người làm, thậm chí còn tranh ăn với chó để đủ no. Để tồn tại, nàng phải cầu cạnh huynh trưởng, ai ngờ cuối cùng thiếu chút nữa đã bị tên khốn nạn độc ác kia cưỡng hiếp, lại còn liên lụy làm nha đầu và ma ma duy nhất che chở cho mình phải chết oan uổng, cuối cùng chính mình lại suýt gãy chân.Đến cùng nàng cũng không tiếp tục nhẫn nhục nữa, để cho đứa em gái thứ nữ hèn hạ kia cùng với bà mẹ kế tàn nhẫn biết cái gì mới gọi là chân chính hèn hạ và tàn nhẫn của hạ nhân.Từng bước từng bước, đánh gãy chân của Huyện chủ Nhị muội âm hiểm, bức tử Nhị nương giả nhân giả nghĩa, bán đứng người cha lãnh khốc của mình, hủy hoại dung nhan của Tam muội độc ác, đoạt lấy phu quân của nàng ta, nàng bước từng bước một giẫm lên xương cốt của bọn họ mà tiến lên.Có điều, mối hôn nhân nàng đoạt được cho bản thân mình, thật sự là một hôn sự khiến người người hâm mộ sao? Tại sao nàng lại ngửi thấy một thứ mùi âm mưu bẩn thỉu hôi thối? Cùng lắm thì, nàng vứt bỏ nhà chồng, ly hôn tái giá.Cuộc sống cứ thế mà phơi phới khởi sắc.Edit by: Pink Lady & LinhMaroon…
Vậy là Sai đã hoàn thành được tâm nguyện của mình. Không biết đã bao nhiêu năm trôi qua, ấy vậy, thời gian anh bên Hikaru mới thật tuyệt vời biết bao. Khoảng không trắng bao trùm lấy cơ thể đang mờ nhạt dần của Sai.Nước mắt đột nhiên lăn dài lên gò má, đến khi nó đủ đầy để thả mình xuống mặt của không gian ấy, cho anh thấy được gương mặt chính mình.Tại sao anh chẳng cảm thấy vui chút nào, anh chỉ muốn được gặp lại Hikaru để nói lời chào tạm biệt với cậu, để được chơi nốt ván cờ mà hai người còn bỏ dang dở. Chẳng mong cầu được bên Hikaru mãi, chỉ cần thời gian ngắn thôi, anh tin mình sẽ trân quý nó vô cùng. Dường như có ai nghe được chúng, ở cuối bên kia, một khung cảnh quen thuộc hiện lên, thôi thúc đôi chân của anh chạy nhanh đến.Là Hikaru, Sai đã trở về, đây là hội quán cờ vây, anh gọi Hikaru, chạy xung quanh mà không nhận được hồi âm, cậu không có cảm nhận gì. Thay vào đó, hình như có người đang nhìn anh.Được rồi, Akira Touya đang nhìn chằm chằm vào anh, đôi mắt không giấu nổi sự bất ngờ. " Hình như có ai đằng sau lưng cậu, Shindo. "" Hả, có ai đâu."" Có mà, cái người đang vẫy tay.."" Cậu mệt quá rồi, Touya ạ. "[ Đừng mang đi khi chưa có sự cho phép ạ ]…