[ mikrés stigmés ]*taegi
Go ahead, there are lots of sugar and a little bit sadness in here.…
Go ahead, there are lots of sugar and a little bit sadness in here.…
Viết cho Ijika Yuto. Cho người thương của tớ.(tựa đề cũng là tựa chapter 56 trong manga.)…
em đã không thể mường tượng ra những tháng ngày sống thiếu anh trong cuộc đời, em đã cố để không trở nên thật quá bi quan khi dấn sâu vào những kí ức vô thực của chúng ta từ rất lâu. nhưng cuối cùng em vẫn không thể làm được. khi thành phố đã chìm vào màn đêm đen đặc và những gì em có thể cảm nhận được là hơi lạnh cóng và sự cô đơn bủa vây không lối thoát, nó khác xa hoàn toàn với những tháng ngày bên anh, được vùi mình trong lòng anh và chẳng còn lo toan điều gì nữa.nhưng em đã đẩy mọi thứ đi quá xa và khi nhận ra, em đã vụt mất anh từ rất lâu rồi.…
Em là tín ngưỡng cao quý nhất mà chúng tôi luôn tôn thờ....Hỡi bông hoa xinh đẹp ấy, liệu em có yêu....Mỗi ngày 1 fic mới ...viết tùy tâm trạng…
When we were young…
Hữu duyên vô phận. Chúng ta có duyên gặp gỡ, có duyên sánh đôi nhưng cuối cùng lại chẳng đủ phận để có thể bên nhau trọn đời.Tất cả đều là SE. Lấy cảm hứng từ những mẫu truyện ngắn tui vô tình đọc được nhân lúc tâm trạng tụt dốc không phanh.@bewhyheartdee…
Tôi có một ước mơ là được giống như những con người khác. Cuộc sống của tôi xoay quanh sự đấu tranh sống còn để tìm được tự do. Tôi luôn bị mắc kẹt trong những kí ức tăm tối đầy kinh hoàng, thứ tôi sống và đặt chân đến chỉ là những thử thách đầy nỗi đau. Nơi mà tôi chỉ có chạy, chạy thoát khỏi số phận, chạy qua những dòng người lạnh lùng đầy thờ ơ, chạy để tìm lối thoát cho chính mình.…
Người ta thường nói :" Đời không là câu truyện đẹp" ...Lần đầu nó gặp người là bên cây piano, nơi luôn nhộn nhịp những bản nhạc mà cổ điển nhanh chậm dồn dập.Vậy mà lần cuối được gặp người cũng là tại đây, cây đàn vẫn một màu trắng .... thật buồn ... Thật im ắng ... Phải chăng đây là định mệnh, như Lương Sơn Bá - Trúc Anh Đài. Gặp nhau rồi lại chia ly ...…
a feeling of sadness or distress caused by love, especially love that is painful, unfulfilled, or lost.cảm giác buồn bã hoặc đau khổ do tình yêu gây ra, đặc biệt là tình yêu đau thương, không trọn vẹn hoặc đã mất đi.…
𝘔𝘶𝘰𝘯 𝘺𝘦𝘶 𝘦𝘮 𝘯𝘩𝘪𝘦𝘶 𝘩𝘰𝘯 𝘩𝘰𝘮 𝘲𝘶𝘢...…
Long Fic - Tên Fic :One beautiful sadness- Người Viết : @MandyThienNhi#Mandy_Thiên_Nhi- Số Chap : Chưa biết ( Long Fic )******* Nhân Vật : - Trần Hà Nhật Lam : ( Hari - Nó ) : Nhật Lam Biệt Danh là Ri , Tên nước ngoài thường gọi Hari , 16+ Gia Thế Giàu Có , TomBoy , Rất Đẹp ,Bạn Thân Của Minw , Lạnh Lùng , Ghét ng khác quan tâm w mình nhưng lại rất quan tâm đến ng khác....- Dương Hà Minh (Minw ) : Biệt Danh Minw , Bằng Tuổi Nó , Sống Bằng tình Cảm , Rất mau nước mắt , Nhưng trong 1 vài tình huống Minw rất mạnh mẽ , Nhà khá giả ...- Vương Anh Tuấn ( Hắn ) : Vì bản chất lạnh lùng nên Hắn có 1 tên khác là Vô Tình , Trong Mọi trường hợp đều xử lí rất tốt , nhanh , gọn cũng 16+ luôn , Có nhiều Fan Nữ Hâm Mộ Vì vẻ ngoài ****** ====> Các Nhân Vật Khác Sẽ G Thiệu Sau :==============================================…
Xin chào, vì mình bí ý tưởng cho fic kia nên mình viết ra fic này, đây là 1 câu chuyện có thật của mình vì chuyện này khá là lâu rồi lúc mình còn nhỏ cơ vậy nên mình sẽ thêm nhiều chi tiết do mình nghỉ ra để fic hay hơn.…
Tại ngôi trường Trung học Quốc gia Seishin, nơi nghệ thuật và ký ức đan xen, Sora, một học sinh cấp ba bình thường, đối mặt với những bí ẩn siêu nhiên khi các oán linh từ quá khứ trỗi dậy. Cùng với Clover, một cậu ma bí ẩn, Sora bước vào hành trình khám phá những nỗi đau bị chôn vùi từ mười năm trước. Xen lẫn giữa sân khấu rực rỡ và những góc tối của trường, Sora không chỉ khám phá những mảnh kí ức rời rạc, mà còn học cách đối diện với chính mình, mang lại ánh sáng cho cả người sống và kẻ đã mất. Một câu chuyện về nghệ thuật, ký ức, và sự chấp nhận.…
Author: MeeCategory: Light Angst.Rating: PG-13…
1 chàng trai 20 tuổi yêu 1 cô gái trong 1 lần gặp nhau ở quán cafe…
Những bức tranh được vẽ lúc rảnh rỗi. Cảnh báo trước, những bức tranh này nói về những điều tiêu cực, và mỗi bức tranh sẽ có một ý nghĩa riêng (nhưng mình sẽ không ghi ra).…
- Một chút văn thơ làm nên cuộc sống đậm màu sắc, cảm xúc dễ kiểm soát qua từng con chữ...Mỗi người một góc nhìn, mỗi người một cảm nhận...…
Truyện ngắn …
Paris sera toujours Paris. Qu'est-ce que tu veux qu'il fasse d'autre ? ' Paris sẽ luôn là Paris, bạn còn muốn gì hơn nữa? '…