[SHORTFIC - JK] If
Will we meet again?…
Will we meet again?…
Tên: Vượt sôngAuthor: HedgingCommission by: Kúm OrieTranslator: Arrebol; & Editor: LinieCP: ShinAi (Kudo Shinichi x Haibara Ai)Số chương: 15Tình trạng: Hoàn thành.Bản dịch CHƯA CÓ sự cho phép của tác giả, chỉ đăng duy nhất tại wattpad. Vui lòng không reup, không chuyển ver và quan trọng không đạo văn!…
Em trai bạn thân thì có gì mà vui chứ, Oanh nghĩ. Oanh đã phải nghĩ lại, Oanh thấy em trai bạn thân của mình khá là cuốn hút..."Chị thích em trai kém tuổi không?""Chị không thích lắm.""Thế thì em sẽ khiến chị thích, cụ thể là em."-----------------------Nhân vật chính: Lã Lê Kim Oanh vs Trần Vũ Khánh HưngReup: khôngẢnh bìa: Canva…
Sau khi ăn tối xong, An chở tôi về nhà.Đường phố Sài Gòn lúc nào cũng đông đúc người qua lại, mặc dù thế nhưng tôi vẫn thích Sài Gòn vào buổi đêm nhất, có lẽ do ban đêm trời bắt đầu dịu đi, mát mẻ hơn.Ngồi trên xe, tâm hồn tôi cứ phiêu lạt theo những dòng người qua lại.Được một lúc An hỏi tôi" Sao thế, sao hôm nay mày chẳng nói câu nào thế?""Tao đang bận ngắm cảnh"Tôi nhích người về phía trước, để cằm mình lên vai của An để có thể nghe rõ An nói "Chổ này có gì để ngắm cảnh" "Có chứ, mày không biết gì cả" An lại hỏi tiếp tôi, tay nó chỉ vào một cặp đang lái xe bên cạnh"Mày thấy họ hạnh phúc không?""Ờ thì sao""Họ giống như tao với mày ấy"Trời ơi, ý gì đây! Mặc dù gương mặt tôi vẫn như vậy nhưng trong lòng tôi đang phát sướng vì câu nói của An.Tôi có tình đánh lạc hướng, thoát khỏi cái tình huống ngại ngùng này " Đẹp trai nhỉ"Tôi nói xong, An im lặng một lát rồi nói, giọng như có vẻ không mấy dễ chịu"Ừ, anh đó nhìn đẹp nhỉ ""Không tao nói mày ấy"Vừa nói, tôi vừa nhích lại gần An thêm một chút, tôi đưa đầu nhìn An.Đúng lúc đó, An cười quay qua nhìn tôi.Ánh mắt chúng tôi chạm nhau..."Con nhỏ này, có để yên cho tao lái xe không?"Tôi đánh vào vai nó một cái " Này, mày lái xe cho đàng hoàng, tao không muốn chầu ông bà sớm đâu"" Biết rồi" Nói là thế nhưng ngay phút sau nó lái thẳng vào cái ổ gà trên đường, làm tôi được phen hồn lìa khỏi sát " Đinh Nguyễn Tường An, cụ nhà mày" tôi chửi nó, thế nhưng đáp lại tôi chỉ là tiếng cười giòn tan của thằng An. Tôi hờn giỗi quay chổ khác, nhưng trong lòng tôi vốn đã…
Nó lấy tay mân mê từng lọn tóc của tôi. Đôi mắt nâu trong suốt nhìn tôi không rời, có vẻ đang chờ một câu trả lời.Tôi yêu anh!…
Nắng hạ và em. [ DROP ]Nguyễn Hoàng Minh Vũ x Vũ Hà Ngọc Hân_ _ _ _ _ _ _ _ _ _ _ _ _ _ _ _ _ _ _ _ _ _ _ _ _ _ _ _TRUYỆN CÓ VÀI CÂU TỪ HƠI TỤC VÀ CẢNH BẠO LỰC KHÔNG THÍCH CÓ THỂ KHÔNG ĐỌC Ạ.CẢM ƠN MỌI NGƯỜI VÌ ĐÃ ỦNG HỘ NẮNG HẠ VÀ EM NHÉ. 🌷🌷🌷Bìa : PINTEREST…
Nhiều sự dễ thương…
"La muse, đứng yên!".Phong bỗng treo một hộp nho nhỏ đựng gì đó mà cậu đang cầm lên xe đạp, bước vội về phía tôi. Theo phản xạ tôi muốn lùi về sau, nhưng hai chân không nghe lời cứ đứng yên tại chỗ."Ngốc quá, dây giày mày bị bung ra rồi!".Tôi thẫn thờ nhìn bóng hình chàng thiếu niên mặc áo trắng tràn ngập hơi thở thanh xuân đang chạy về phía tôi mà giống như đang chạy thẳng vào tâm trí tôi vậy.Phong tinh tế quá, Phong bị đi*n à?Tôi suýt nữa bật ra câu nói ấy, nhưng may mắn thay sự mê trai đã thành công khiến miệng tôi dừng hoạt động tạm thời, chỉ có bốn mắt sáng rực lên nhìn cậu ta không chớp lấy một lần thôi. Phong dịu dàng cúi xuống buộc dây giày cho tôi. Cậu cười, đôi mắt cậu cong lên, lung linh tựa như chứa đựng ngân hà và những vì sao, bao hàm cả bóng dáng một cô thiếu nữ là tôi nữa.Nụ cười mang giọt nắng cuối xuân bay thẳng vào tim tôi. Tôi xao xuyến mãi, trái tim trong lồng ngực đập liên hồi và cứ thế, tôi thổn thức trước vẻ đẹp khó tả của Phong. Nắng tháng Ba tinh khôi khiến cậu toả sáng, trong mắt tôi, Phong chính là sự tồn tại lấp lánh nhất!…
Thanh Phong là lớp trưởng lớp 12a1, là hình mẫu lý tưởng mà người con gái nào cũng muốn có. Đẹp-giàu-giỏi-5 tế đủ cả, tính cực kỳ ngông, lì, ít nói, lạnh lùng, dứt khoát, nhìn đời bằng nửa con mắt, thích hơn thua. Dù nam dù nữ mà chỉ cần hơn cậu ta có 0.25 điểm thôi cũng đủ để bị Phong ghim,ít thì 2 tuần, nhiều thì tận 1 học kỳ.Cho đến khi, Ngọc Hạ từ trường nội trú tỉnh chuyển đến lớp Phong, cậu ta đã khác hẳn.Từ việc không ghim Hạ khi cô hơn cậu tận 1.75 điểm tổng kết lớp 11.Vừa giận vừa ghen vừa "sĩ" khi thấy cô đi cùng người khác.Luôn ân cần quan tâm cô một cách chân thành.Chủ động nhờ cô kèm Văn với lý do môn Văn không bao giờ lên được 9 chấm chỉ để xin Facebook của Hạ. Cọc cằn với tất cả thế giới nhưng luôn dịu dàng ấm áp với một mình cô.Thế nhưng, Hạ không những không ngạc nhiên mà còn âm thầm tiếp nhận tình cảm ấy.Hoá ra, tất cả đã có một mối liên thông từ trước...(Lưu ý: truyện rất ngọt, không drama, tình tiết bằng bằng, ai không chịu được ngọt hoặc thích drama thì hoan hỷ mọi người đọc các truyện khác, không nhận vật liệu xây dựng ạ!)…
"Yêu thầm chính là tự ti, vì tự ti nên mới lựa chọn yêu thầm."Lần đầu tôi gặp cậu là vào một chiều mùa thu lá vàng rơi rụng, khi cái nắng gắt, nóng nực của mùa hạ đã chịu vơi đi trên mảnh đất thủ đô này.Ngày mà tôi quyết định buông bỏ tình cảm đơn phương đó, là ngày mà ánh nắng ấm áp của mùa xuân đang dần xâm chiếm mọi ngõ ngách vẫn còn đang vương chút hơi lạnh còn sót lại của ngày đông giá rét.Xuân qua, Hạ đến, Thu đi, Đông về. Thì ra tôi đã thầm yêu cậu lâu đến thế, thứ tình cảm ngay từ đầu đã biết trước không có kết quả, vậy mà sao vẫn dại khờ, tơ tưởng mãi về sau?---"Thầm Yêu Ánh Dương Rực Rỡ" được viết bởi Mây Quýt (maytrang27).Đăng lần đầu tại Wattpad vào ngày 07/09/2023. Photo by: @mild.moonText by: @maytrang27----Chào mừng bạn đến với chuyến hành trình của "Thầm Yêu Ánh Dương Rực Rỡ".…
a montage of love;_cover by @kanadenguyen…
Park ChaeyoungKim JisooKim Jennie3 người là giáo viên cũng là chủ tập của đập đoàn K.P no.1 thế giới___________________LaLisa Manoban1 học sinh trường đại học lớn nhất Seoul…
-Nó là redflag đấy, né nó đi, dính vào làm gì chỉ tự làm khổ mình thôi- Dù sao thì cũng nên thử 1 lần chứ- Tao nói rồi đấy, đừng có hối hận......- Huhu bây ơi, nó còn không thèm trả lời tao, nó lơ luôn- Thôi nín đi- Thằng đấy không xứng để mày khóc đâu....Từ đấy, Lê Thanh Linh quyết định sẽ không bao giờ dính vào 1 thàng redflag nào nữa và thề rằng sẽ không bao giờ tha thứ cho Vũ Hải Dương vì những việc nó đã làm. Thế nhưng cuộc sống thì đâu ai biết trước được tương lai rồi sẽ ra sao đâu____________Lê Thanh Linh- Vũ Hải DươngW: Lank29/11/2023…
Lần đầu tiên gặp Hải Đăng, Linh Đan cho rằng anh chính là một cậu chàng "con nhà người ta" trong lời kể của bố mẹ thuở ngày bé, vừa giỏi vừa giàu, còn có danh xưng nào phù hợp với anh hơn hay sao?Đây là lần thứ bao nhiêu nhìn Hải Đăng rồi cô chẳng thể đếm nổi nữa, chỉ biết ánh mắt cứ vô thức hướng về phía anh, trái tim cứ vô thức trao cho anh những rung động như vậy thôi. Nơi đầu quả tim cũng đã sớm dành cho một người, Linh Đan sẽ đối mặt với tình cảm thời niên thiếu ấy của mình như thế nào!? Vũ Ngọc Linh Đan x Phạm Trần Hải Đăng-Ngày bắt đầu: 2/2/2024…
Cho đến khi mọi thứ trở lên yên tĩnh, tôi mới dám mở mắt ra nhìn xung quanh, và khi chắc chắn rằng chỉ còn một mình tôi trong con hẻm này thì mới thở phào một hơi.Hết rồi, những thứ vừa doạ tôi sợ hãi đều đã đi hết rồi. Kiếp nạn này coi như là thoát rồi.Quá tốt, thật sự là quá tốt.Khi tôi đang chìm đắm trong cảm xúc của chính mình ở con hẻm cụt, thì bỗng ánh sáng phía trước bị che lại, và một đôi giày thể thao xuất hiện trong tầm mắt của tôi. Kế tiếp chính là giọng nói trầm ấm và có phần ảm đạm vang lên: "Má cậu bị sưng rồi! Cần mau chóng bôi thuốc thôi."Giọng nói có chút quen thuộc này làm tôi không khỏi muốn ngước lên nhìn thử xem là ai, và khi thấy được khuôn mặt của đối phương, tôi chỉ biết kinh ngạc mà thốt lên: "Hoàng."__________________•🌷Ngày đăng: 09/11/2024🌷…
"Gu mày là gì thế?""Ngoài bảo bình tháng hai ra thì sao cũng được.""Không, tao hỏi thật.""Ừm...."Tôi suy nghĩ một lúc: "HSG Toán."Những ngày sau, vào giờ ra chơi, Đặng Minh Hiếu luôn ngồi lại trong lớp giải thêm vài bài Toán.…
ngày cô kết hôn, tâm trạng của cô tệ hại vô cùng. 2 hàng lệ tuôn không dứt. người cô yêu thương đã mãi bị 1 chiếc xe cướp mất, trớ trêu thay người đó lại là người cô sắp kết hôn.. cuộc đời của cô có lẽ đã kết thúc sớm từ tuổi 25…
>Sắp quay lại
không đem truyện mình đi lung tung đấy nhé!…
Người con trai cao m87 lúc này lại như đứa bé 8 tuổi, Minh dụi đầu vào vai tôi. -"T thương m như vậy, sao m không để ý đến t? M thương t một chút thôi được không, Mai Anh?"Tôi không đáp lại, chắc vì tôi cũng không biết nên nói gì. Chỉ có thể vỗ nhẹ vào vai nó.....TRUYỆN CÓ 1 SỐ CÂU CHỬI TỤC, NẾU BẠN NÀO THẤY KHÔNG VUI THÌ CHO TÁC GIẢ XIN LỖI NHÉNhiều lúc tác giả bị nhầm lẫn giữa Gia Minh và Quang Minh, đính chính là Vũ Nguyễn Quang Minh nhé.Mọi người ơi nhớ vote cho mình ạaa…