Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥
"Sao mẹ lại đem cái thứ dơ bẩn này về chứ? Nhà mình thiếu gì người hầu đâu?"________"Đừng quá ảo tưởng vị trí của mình, cậu nên nhớ cậu chỉ là một thằng hầu hèn mọn được mẹ tôi cưu mang thôi"________"Sao vậy? Nếu không chịu được nữa thì đồng ý ly hôn và cút ra khỏi đây đi"________"Được rồi, tôi thừa nhận. Tôi yêu em, Build..."…
Giữa một triều đại mục nát, nơi dân đói khổ, quan lại tham tàn và tranh giành ngôi báu diễn ra khốc liệt, Ngũ Công Chúa An Thiên - vốn bị coi thường - lại dám đứng lên chống lại bất công.Từ những ngày lặng lẽ cải trang lắng nghe nỗi khổ của dân, cho đến khi bị cuốn vào vòng xoáy âm mưu cung đình, nàng buộc phải lựa chọn: cúi đầu sống như một công chúa yếu đuối... hay vùng dậy cùng nhân dân giành lại công lý và vận mệnh đất nước.Đây là hành trình của một nữ nhân mang trái tim thép, từ nhung lụa đến khói lửa chiến trường, để trở thành biểu tượng của hi vọng và tự do.Lưu ý: Câu chuyện hoàn toàn giả tưởng nhưng khắc họa chân thật bối cảnh xã hội Việt Nam thời phong kiến.…
Giữa cuộc sống tối tăm và khắc nghiệt này, chẳng dễ dàng để giữ nụ cười trên môi. Hữu Vinh đã từng phải gồng mình gánh chịu tất cả, từng cố pha trò, cười thật to để làm an lòng chính mình. Nhưng giờ thì đã không còn thế nữa rồi, từ ngày một tia nắng nhạt ấm áp bước vào cuộc đời hắn dưới hình dáng một quả ớt nhỏ cay xé lưỡi! Thứ gia vị mạnh ấy khiến hắn càng mạnh mẽ hơn bao giờ hết, kích thích đến tận cùng mọi giác quan. Hắn nhận ra mình đã lỡ nghiện loại ớt nhỏ này rồi... Món chính siêu cay, nhưng cũng ngọt ngào và mặn mà đã đến, xin mời quý vị cùng thưởng thức!…
suhwan dựa lưng lên tường, lắng tai nghe chất giọng ngọt tựa mật tứa lên từng chân tơ của mình. yuvin đang dần tiết lộ từng chút về tình yêu lý tưởng của anh mà trong số chúng không có một chút nào liên quan về em. liệu đó có phải lý do khiến yuvin làm lơ em mấy nay? liệu có phải anh đã nhận ra em chẳng còn là người trong tim anh? --------warning: lowercaseSuvinaloew/tea…
"Một ngày thu non sông chiến khu vềĐường vang tiếng hát cuốn dòng người..."Ngày Giải phóng Thủ đô, Nam với chiếc mũ nan đính sao vàng, bước từng bước chân vững chãi theo đoàn quân tiến về tiếp quản Hà Nội. Trên tay các anh chiến sĩ là những bó hoa tươi thắm.Dưới bóng cờ đỏ rợp trời, Trung cầm sẵn bó hoa trên tay, ngó theo đoàn quân tìm người chiến sĩ thân thiết, cũng là người anh hằng thích thầm. Đợi đến lúc tim bỗng "thịch" một cái, anh vội vã chạy đến, quàng tay ôm Nam thật chặt như để nói rằng "Cậu đã làm tốt, cảm ơn vì đã luôn đồng hành cùng tôi". Sau đó lại vội vã giúi bó hoa tươi vào tay cậu nhóc, rồi chạy mất.Cứ thế, anh lặng lẽ nhìn theo chiếc xe đưa Nam cùng đồng đội về tiếp quản Nhà tù Hoả Lò, chỉ ngay ngõ phố bên kia thôi. Bóng cậu cứ khuất dần, khuất dần...Chính ngày ấy đã thực sự mở ra một trang sử mới cho đất nước!---------------------------------------Một câu chuyện tình cảm nhẹ nhàng và chậm rãi trong thời chiến...…
Trong mộng luôn tái diễn cảnh tượng như vậy —— trời nắng chang chang, lại cảm thụ không đến chút nào độ ấm, Phỉ Nhi lưng cõng quang đứng ở nơi đó nhìn qua ta, thần sắc mơ hồ, chỉ có trong mắt bi thương là như vậy rõ ràng.Đau đớn trong lòng hóa thành nước mắt tuôn ra, tỉnh lại thì bên gối đã là ướt mảng lớn.Ta yêu mến nhất Phỉ Nhi, chỉ cần có thể gặp lại ngươi sinh hoạt dưới ánh mặt trời, ta đã không còn nó cầu.…
Thiên hạ cười nàng hai đời chồng, ta cười bọn họ thiển cận, vừa cười họ không hiểu ái tình, vừa cười họ không biết trân trọng hạnh phúc thực sự, ta thật lòng yêu nàng, chưa từng vì Quan gia.Thiên Hinh của ta, không ngờ, hôm nay nàng lại gả cho ta...Cứ ngỡ như trong mơ vậy, nhưng nếu đây là mơ, thì ta tình nguyện mơ mãi mãi...Tên Quan gia ban cho ta là Lê Phụ Trần, ta phụ Trần, nhưng hứa không phụ nàng. Nàng có thể gọi thẳng tên ta là Lê Tần, hoặc gọi phu quân, tùy theo ý nàng hết, nàng gọi ta như thế nào, ta đều thích..…
"Ngụy Anh... mau tỉnh... Ngụy Anh. Lần này ta không thể để mất ngươi nữa, Ngụy Anh... NGUỴ ANH!!!""Ngươi đã hứa sẽ mãi mãi ở bên ta, không bao giờ rời bỏ ta. Ngụy Anh, tỉnh dậy. Ta cầu ngươi, mở mắt đi..."Tác giả: minanaughty. Dịch ra là Mina tinh nghịch. Tên khác: Mía.Thể loại: đam đắm đuối.Câu chuyện kể về 1 năm sau màn tỏ tình hoành tráng, bá đạo của Tiện ở Quan Âm Miếu.Hứa hẹn sẽ có đủ hint, đủ đường, đủ muối, đủ drama về CP Vong Tiện.Mình viết chủ yếu về Vong Tiện nhưng những CP khác vẫn sẽ có đất diễn, vd như Hi*Trừng, Truy*Lăng, Tống*Hiểu.Đây là tác phẩm đầu tay của mình khi viết thể loại cổ trang, huyền nhuyễn nên sẽ có nhiều thiếu sót. Hi vọng khi đọc xong, các bạn sẽ để lại cho mình ít nhận xét, hay dở xàm bla bla bla gì cũng được để mình cải thiện thêm.Mỗi tuần mình ra một chap, cập nhật vào ngày chủ nhật.Đừng đọc chùa nhé, chúng ta hãy sống văn minh.Cảm ơn vì các bạn đã quan tâm.…
Chuyện kể về một linh hồn lạc bước nọ quyết an phận nhận lấy vận mệnh mà trời xanh đã an bài. Dưới lớp vỏ bọc cao quý, tam hoàng nữ họ Trần vốn định sống một đời bình lặng. Không cưỡng cầu bất cứ việc gì, bất cứ một ai.Cho đến khi, nàng gặp gỡ đứa con trai của người từng là hoàng đế, giáng xuống là hoàng hậu, rồi trở về với cái danh xưng công chúa.Một buổi chiều hạ, tại vườn hoa khuất sau toà điện lớn, cậu trai nhỏ nắm chặt chuôi kiếm, nhìn sâu vào đáy mắt của người trước mặt. Tha thiết. Chân thành."Người chờ thần với nhé.""... Sao ta phải đợi ngươi?"-----Một sáng chớm thu của nhiều năm sau đó, trước ngày cả kinh thành Thăng Long ngập tràn trong pháo đỏ, muôn dân trăm họ kẻ nói người cười."Thần sẽ trở lại.""Không đâu, chẳng kịp nữa rồi."-----Năm tháng thoi đưa, một lời nguyện cầu chậm rãi ngân vang giữa đất trời rộng lớn.Cao xanh hỡi, chỉ một lần thôi, một lần duy nhất. Nàng nguyện cầu cho kiếp sau giữa biển người mênh mông sẽ có thể tìm lại được bóng hình xưa cũ. Một bóng hình đang dần mờ phai, nhạt nhòa theo dòng chảy ký ức, theo cơn xoáy tàn nhẫn của thời gian."Hai mảnh tơ duyênAi se chi mà mỏngCâu chờ tiếng đợiĐành hẹn người lai sinh."Cuối năm ấy, giữa chốn tu thiền yên tĩnh nằm lẫn vào sắc xanh thẫm của núi rừng, vị chủ nhân Đông thành năm nào văng vẳng nghe đâu câu hát vu vơ ngày bé. Câu hát từ cái ngày xa xăm ấy. Từ một thuở xưa thật là xưa...…
Thuộc Tính : - S thụ, Chủ Thụ, tra thụ, mỹ nhân rắn rết thụ, ác độc thụ, sủng thụ- M công, ngược côngBối cảnh : Thế giới Trùng TộcLôi : Có cảnh ScatVăn phong hơi cứng vì đây là tác phẩm đầu tiên tự thân editBản edit không có sự cho phép của tác giả, không đem đi nơi khác, không chuyển verBản gốc 63 chươngNgày bắt đầu edit : 3/10/2024Editor : Thu Hà (Tiểu Xà / Bé Rắn Nhỏ) & Nhân Mã Hoa Cát & Tiểu Thanh Miêu…
Đoản ca Thành Đá là dự án mới viết về đề tài lịch sử Việt Nam, tập trung vào giai đoạn Đinh - Tiền Lê. Do sử liệu về đời này rất ít nên truyện dựa cả vào chính sử, dã sử hay các thần tích và được cải biên sao cho phù hợp với không khí cũng như chủ đề truyện. Bởi lý do này nên tác giả chỉ gọi đây là "truyện", chứ không dám gọi là "truyện lịch sử" hay "truyện dã sử". Vì vậy trong quá trình viết có thể phát sinh sai sót, vậy nên mong các độc giả hoặc người am hiểu góp ý để truyện ngày một hoàn thiện hơn. Xin cảm ơn!Truyện dựa trên nhiều nguồn tham khảo. Đặc biệt cảm ơn web Đại Việt Cổ Phong đã public những thông tin quý giá về kiến trúc, trang phục và văn hóa. Đặc biệt cảm ơn anh Long (Nguyen Duc Long), người biên tập quen thuộc, đang dành hầu hết thời gian nghiên cứu sử Việt Nam đã tư vấn và chỉ bảo trong quá trình viết.Truyện cần thời gian nghiên cứu nhiều nên sẽ không quá nhanh, dù sao thì tốc độ của mình vẫn luôn là con rùa, mong độc giả thông cảm. Hiện giờ truyện chưa có fanpage, đợi thời gian nữa, mình sẽ lập sau. Rất mong nhận được sự ủng hộ! Do chưa mượn được hay nhờ ai thiết kế ảnh bìa nên mình đành lấy tạm ảnh trên Weibo :v.…