Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥
Mình cop từ web mạngMục đích chính để đọc offline cho dễ dàngVăn án :Cô là Giản Chi, hơn 20 năm đứng bếp vì sở thích với một quán ăn nhỏ của mình. Nó làm cô thỏa mãn với chính mình.Nhưng cô không ngờ một ngày, cô bị một người đàn ông để mắt và tìm cách đem cô về chỉ để nấu ăn cho riêng mình anh!…
CP chính: Giác Chủy và một số cp khác với Trác Dực ThầnNgược, nhưng chắc chắn kết là HE với otp Giác ChủyThiết lập: Lễ Nguyên tiêu, Cung Viễn Chủy mất, bị một con hồ ly lông đỏ sắp biến thành người cắp đi một phần tàn hồnHồ yêu kia dùng một phần hồn phách này làm cơ duyên hóa thành người, vì hồn phách, hắn lấy được ký ức và dung mạo của Cung Viễn ChủyLần này đổi phong cách truyện một chútNhư ảnh bìa mọi người có thể thấy, truyện sẽ có cả hai nhân vật là Cung Viễn Chủy và Trác Dực Thần, cũng sẽ xuất hiện các nhân vật khác ở hai phim "Vân chi vũ" và "Đại mộng quy ly", OOC về thiết lập nhân vật và mạch phimLúc đọc truyện này, mình không nghĩ tới sẽ hay như vậy, nên giờ lụy truyện này quá, phải chia sẻ với mọi người luôn, mong mọi người ủng hộĐây là truyện thứ tư đăng trên tài khoản này, có sai sót gì mong mọi người lượng thứTruyện tự edit chưa có sự cho phép của tác giảNguồn: https://boheningmeng281.lofter.com/post/1dcddb94_2ba63a482…
Tác giả: 大江东不去我去Couple: Cung Thượng Giác x Thượng Quan Thiển | Phim Vân Chi VũNguồn: https://dajiangdongbuquwoqu.lofter.com/post/759d2e94_2ba28a0abBiên tập và chuyển ngữ: @kiwisty•••Nếu đủ thích, sao đành cam lòng chia tay?Giá như đêm ấy hắn ngăn nàng lại...*"Công tử đã vứt bỏ ta rồi, tại sao lại không đi chứ?"Nàng ngẩng đầu lên, không chịu khuất phục. Đôi mắt xinh đẹp mang một vẻ mong manh vỡ vụn hơi ươn ướt, nước mắt mãi không chịu rơi."Công tử có thể để ta đi được không? Bởi vì -""Ta đã mang thai cốt nhục của Cung môn rồi."…
Fanfic Bác Quân Nhất Tiêu couple : Vương Nhất Bác x Tiêu Chiến Thể loại : Đam mỹ, Hiện đại, ngược tâm, ngược thân------------------------ Yêu một người sâu nặng là trải nghiệm thế nào ? - Là mặc cho bản thân bị người kia ngược đãi, mặc cho họ tổn thương mình bao nhiêu. Mặc cho thời gian chờ đợi là lâu dài hay mãi mãi. Vẫn muốn đem tất thảy những gì tốt đẹp nhất mà mình có được trao cho người. Dành cả thanh xuân cô quạnh chỉ để chạy theo người ấy. Là bỏ mặc tất cả sự quan tâm từ tứ phía chỉ để nhìn theo một chiếc bóng, một chiếc bóng Không tài nào đem tay giữ được. Thế nhưng, nếu không phải đối phương, thì bất cứ ai cũng trở nên dư thừa 💔 Những điều tưởng chừng là ngu ngốc, là mù quáng ấy, đôi khi chỉ cần một ánh mắt hướng về mình, một cái gật đầu đón nhận, một cái quay đầu nhìn, một cái ôm ấm áp, thì mù quáng đến đâu cũng đều trở nên xứng đáng. Chủ nhà độc duy BÁC QUÂN NHẤT TIÊU❌ Không tiếp fan lai Nồm Cọ ❌❌Không tiếp fan lai Nồm Cọ❌❌Không tiếp fan lai Nồm Cọ ❌ Điều quan trọng nói ba lần rồi đấy, biết ý đi nha :) --------------------------…
BẮC THÀNH CÓ TUYẾTTác giả: Minh Khai Dạ HợpEdit & Beta: Biển Rộng Trời Caohttps://www.facebook.com/bienrongtroicao11/Văn án:Tam công tử nhà họ Đàm xích mích với gia đình, thiếu chút nữa là cha con tuyệt giao. Chuyện này được lan truyền sôi nổi, lại nghe rằng nguyên nhân rất hoang đường, là vì một con "chim"?Có người bàn tán: "Chắc đó là một con chim rất quý."Đàm Yến Tây cười nói: "Chẳng phải vậy sao, giam trong lồng không được, dỗ dành cũng chẳng xong."Chu Di lặng lẽ liếc mắt nhìn anh.-Tuyết rơi trên nền trời u ám, Đàm Yến Tây đứng trước cửa sổ, yên lặng thật lâu.Có người đến hỏi, anh nói: "Chim sơn tước xanh* của tôi bay mất rồi."Trời này lấy đâu ra chim sơn tước?Anh chỉ cười không nói lời nào.-"Tôi là người cuối cùng trên con đường em bướcLà mùa xuân lần cuối, là trận tuyết sau cùngLà một cuộc chiến cuối, để không còn phải chếtVà chúng ta đây, thấp hơn tất cả, mà cũng cao đến tận cùng."- Paul Éluard **---Chú thích:* Chim sơn tước xanh: còn gọi là bạc má lưng xanh, bạc má bụng vàng, tên khoa học Parus monticolus.** Trích Bài thơ Phénix (1951) trong tập thơ cùng tên của Paul Éluard. Dịch từ nguyên bản tiếng Pháp với khổ thơ 4 câu, trong văn án chỉ có 3 câu đầu.# Editors nhắn gửi: Nam nữ chính đều có quá khứ, sau khi gặp nhau thì chỉ có nhau.Nam chính lãng tử quay đầu. Nữ chính tỉnh táo không ngây thơ.Truyện ngọt sủng ngập tràn cơm tró, hãy tin bọn mình XD…
Cp: Vương Nhất Bác × Tiêu Chiến Thể loại: đam mỹ, ngược tâm, ngược thân____________________TRÍCH____________________ " Tôi đã nghĩ, nước mắt khóc nhiều rồi cũng sẽ cạn, nhưng tôi đã nhầm, tôi chỉ là đang cố gắng tỏ ra mạnh mẽ để cho chúng không rơi ra thêm một lần nào nữa.""Nhất Bác à, em ngốc quá. Anh đã nói... anh không có làm mà. Tại sao em không tin anh? Anh yêu em nhiều đến vậy, em không cảm nhận được sao? Vậy thì anh sẽ đem tình yêu của anh đi thật xa, không cho em tìm thấy nó nữa"."Anh gật đầu, tôi cõng anh trên lưng. Tôi hỏi anh rất nhiều nhưng anh không trả lời câu nào hết. Tôi cảm nhận được, bên trên bả vai tôi có dòng chất lỏng ấm, tanh nồng chảy từ mũi anh. Không thể nghe thấy tiếng anh thở đều đều, không còn nghe thấy tiếng tim anh đập nữa. Anh đi rồi...mà chưa ăn được bữa cơm tôi nấu...dành cho anh."…
Tác giả: Mẫn NhiênĐộ dài: 61 chương + 3 ngoại truyệnNhân vật chính: Phác Thái Anh x Lạp Lệ Sa(Tên nhân vật gốc: Mạnh Vãn Tế x Thịnh Cẩn Thư)Thể loại: Bách hợp (Nữ x Nữ), Tình yêu chốn đô thị, Tình yêu trọn đời, Trời đất tác hợp, Gần quan được ban lộc, HE-----Giới thiệu:Trong hàng ngũ giáo viên của trường Trung học Phổ thông Ngoại ngữ Ninh Thành có hai vị nữ thần, một lạnh lùng một nóng bỏng, một người ước có thể đóng cúc áo tới nút cuối cùng, một người ước có thể xẻ tà váy tới nơi cao nhất, người tinh ý đều có thể nhìn ra, tính cách của hai người này không hợp, trời sinh đối địch nhau.Ngay cả học sinh đều suy đoán, rốt cuộc có phải ở ngoài đời, cô giáo Phác tác phong nghiêm túc rất không vừa mắt với cô giáo Lạp hay không.Chỉ có bản thân Phác Thái Anh biết, sự kìm nén điên cuồng của bản thân với Lạp Lệ Sa không phải là ghét cay ghét đắng, mà là sự rung động rực cháy.Ngoài miệng nói, "Xin cô tự trọng."Nhưng trái tim đang gào thét: Mình thích chị ấy quá!..."Em dắt tôi rời khỏi ngày đông, tôi bên em hướng về ngày xuân.Bởi vì có em, tôi bắt đầu đợi chờ xuân hạ thu đông của cuộc đời."...Một câu tóm lược: Oan gia dễ kết không dễ giải.Đại ý: Yêu thương sinh mệnh, sống cho hiện tại, hướng về tương lai. Cho dù là thời điểm nào, cũng đừng buông bỏ hi vọng với cuộc sống.…
Một mỹ nam tử sắc có, tài có, gia thế muốn gì cũng được lại bị một tên ngốc để mắt tới. Cậu cái gì cũng không có, thân thể còn không bình thường khiến người khác kinh tởm, nhưng cậu có tấm chân tình mong cảm hóa được hắn.Vương Thiếu Đình hắn cảm thấy cậu phiền phức, miễn cưỡng chấp nhận ở cùng cậu. Hắn ngày ngày đi với nữ nhân khác để dập tắt hy vọng của cậu. Trong lúc phát sinh quan hệ, hắn vô tình làm cậu mang thai, nhưng hắn đối với cậu hoàn toàn không lưu tâm nên không phát hiện ra.Cuối cùng lớp vỏ kiên cường của cậu cũng vỡ tan, cậu không thể chịu đựng được thêm loại đau đớn đó nữa, âm thầm buông tha hắn. Cậu đi rồi hắn mới cảm thấy trống rỗng, cuộc sống vô vị tẻ nhạt. Hắn hoang mang lo sợ, nhưng tự tôn không cho hắn tìm cậu..."Câu chuyện về một mở đầu không mấy tốt đẹp và kết cục *ba trấm*"…
Thiên Đô đổ tuyết, Hoàng thượng băng hà nhường ngôi cho vị hoàng tử duy nhất. Năm đó cậu ấy chỉ mới 13 tuổi, tân Hoàng đế vừa lên ngôi đã khiến triều đình dậy sóng, cậu còn quá nhỏ chưa thể gánh vác được sự vụ. Nhiếp chính vương vì thế được đẩy lên đầu sóng ngọn gió, hắn chỉ có thể nhận trách nhiệm chỉ bảo tân Hoàng đế trẻ tuổi. Vị Quốc sư nọ dạy bảo Hoàng đế nhỏ đã lâu, nay cậu ấy đã lên ngôi ngài tưởng có thể được du ngoạn non sông. Nhưng Nhiếp chính vương lại xuất hiện nói: "Quốc sư ngài nên suy nghĩ đến việc trở thành Vương phi của ta rồi" Quốc sư cảm thấy chuyện này rất hoang đường, nhưng chỉ buồn cười trong chốc lát rồi thôi, lại không ngờ đến Nhiếp chính vương sẽ làm thật. Nhưng Quốc sự nghe nói, Nhiếp chính vương đã có người trong lòng. Đó là thanh mai trúc mã, cũng là vị Vương gia khác họ được Hoàng đế tiền triều phong tặng. Người ấy hiện đang ở phủ Đông, xây một hồ cá ngày ngày ngắm hoa, thưởng trà từ lâu đã không màn thế sự. Quốc sự cảm thấy Nhiếp chính vương đang đùa giỡn ngài, vì thế chỉ muốn nhanh nhanh trốn đi. Nhân vật chính: Trác Dực Thần, Triệu Viễn Châu Tag: cung đình, nhẹ nhàng, ngọt(?), HE…
Tác giả: Dịch Lâm An.Thể loại: BHTT, Tình hữu độc chung, Nữ phẫn nam trang, Cung đình hầu tước, Nữ nữ sinh tử, HE.Độ dài: 111 chương.(Hoàn)Note:Thích xem cổ trang tiện tay nên cover cho ai thích thì xem cùng.…
Những mẫu chuyện vui nhộn dùng để giải trí nên rất vô tri.Truyện không đặt nặng vấn đề giới tính, thích thì nhích. Cũng không biết là thời nào, từ nào hợp thì dùng.Chúc quý vị đọc truyện vui vẻ :))…
Văn án: Tổng tài tập đoàn Anh Lan Âm Mật Vi cao cao tại thượng thần thánh không thể xâm phạm, nhưng Thời Sở Yêu lại dám xông vào cấm địa. Thời Sở Yêu có thể cùng Âm Mật Vi chia sẻ chồng, có thể cùng Âm Mật Vi chia sẻ son môi, thậm chí còn có thể cùng nàng chia sẻ nội y thoải mái. Nữ nhân lạnh lùng như băng này, ngay cả nơi tư mật nàng cũng hoàn toàn hiểu rõ, còn gì đáng sợ nữa đây? Thời Sở Yêu không ngừng tạo áp lực, cho nên nhất định phải khiến cho Âm Mật Vi không ngừng khóc thút thít, ở bên vai nàng khóc thút thít, ở bên chân nàng khóc thút thít, tốt nhất là có thể ở trong ngực nàng khóc thút thít. Mà phương pháp khiến cho Âm Mật Vi không ngừng khóc thút thít, nàng nhất định sẽ không nói cho người khác.Thể loại: Bách hợp, nguyên phối x tiểu tam, giới giải trí, đô thị tình duyên,...Nhân vật chính: Thời Sở Yêu x Âm Mật Vi.Tác giả: Xà Mục SắtEditor: _nhambinhsinh0111_ & greenni1601Date: 31/08/2022 - 11/06/2023Ở đây chỉ có từ chương 48 đến hết. Từ chương 1 đến chương 47 các bạn có thể tìm đọc ở acc TieuCongTu30, mình không có thời gian (và cũng lười) edit lại từ đầu.Lết từ từ, lết từ từ sẽ hết, có thể lâu lâu không đăng là vì mình bận chứ tuyệt đối không bỏ truyện nha.…
Tên Truyện: Nhắm Mắt Vẫn Thấy AnhTác Giả: Nguyễn Hạ PhiThể loại: trọng sinh, ngược luyến, ngược nữ, ngược nam, sủng, hài, gương vỡ lại lành, hiện đại, kết HE.Trích:"...Vén chiếc áo thun lên, đập vào mắt hắn là chi chít vết tím sậm, còn có vài chỗ vì cô vận động mạnh mà rỉ máu, không tưởng tượng được ngày ấy khi hắn khiến cô ngã xuống đống miễn chay, cô gái nhỏ đã đau như thế nào, hắn muốn nhắm mắt lại không muốn nhìn thấy tấm lưng xinh đẹp mà bản thân từng ôm mỗi tối lại biến dạng như vậy nhưng mà càng nhắm mắt, tâm can hắn càng nhảy dựng đau đớn, ẩn ẩn nhói lên, hắn đúng là kẻ tồi tệ nhất.Nhẹ nhàng lau từng chỗ một, tỉ mỉ cận thẩn như sợ làm cô đau.Cô gái này quá mức quật cường, vết thương như vậy chỉ sợ người bình thường cũng không chịu nổi.Cuối cùng chịu không nổi, hắn run rẩy hôn lên từng nấc thịt trên lưng cô, khoé mắt hắn hơi đỏ, tim hắn đập liên hồi, cô càng kiên cường hắn càng đau lòng.Nụ hôn này không có tình dục, chỉ có tình yêu chân thành của kẻ khốn nạn hắn."Xin lỗi em."..."________Hoàn thành: 13/03/2021-02/04/2021Lời tác giả: Mình là người hay viết truyện ngắn nên có kinh nghiệm viết truyện ngắn còn đối với truyện dài vẫn là lần đầu đặt bút, mong mọi người giơ cao đánh khẽ (人 •͈ᴗ•͈)Chúc đọc giả đọc truyện vui vẻ.…
Hán Việt: Sư tôn thuyết ngã cai tu vô tình đạoTên khác: Sư tôn bắt ta tu vô tình đạoTác giả: Sơn Xuyên Thiên DãThể loại: Nguyên sang, Đam mỹ, Cổ đại , HE , Tình cảm , Tu chân , Ngọt sủng , Trọng sinh , Niên hạ , Chủ công , 1v1 , Cthulhu【Tưởng như rất yêu nhưng thật ra căn bản không hiểu X Tưởng như lạnh lùng nhưng thật ra siêu yêu】Ta quyết định tránh xa sư tôn, điều đầu tiên là không bao giờ khóc trước mặt người.Ta lau đi những giọt nước mắt kinh hãi và tủi thân, lạnh mặt hất tay sư tôn ra, nhìn biểu cảm nghi hoặc và bất lực của người, âm thầm quyết tâm:Sư tôn nấu cơm ta không ăn, điểm tâm sư tôn đưa ta không nhận.Sư tôn chạm vào ta thì ta lùi lại, sư tôn muốn ôm ta thì không cho.Ta chỉ biết lạnh mặt làm đồ đệ của người, ta sẽ không bao giờ cười với người nữa.Ta lẻn vào bếp, vừa sụt sùi ăn cơm nguội vừa nghĩ như vậy.Nhưng sư tôn, người không yêu ta, ngày càng trở nên kỳ lạ.Người bắt đầu để ý đến ta, ánh mắt lạnh lùng với người khác khi nhìn ta chỉ còn lại sự lo lắng và dịu dàng.Người nhẹ nhàng hỏi ta có muốn ngủ cùng không, người nâng mặt ta lên hôn tới tấp, người...Người run rẩy chạm vào xúc tu của ta, ôm ta vào lòng, vừa căng thẳng vừa thản nhiên, y phục xộc xệch, những đường cong cơ bắp tuyệt đẹp cứ thế in vào đáy mắt ta."Tri Tri... Vân Tri, đừng giận."Lại một nụ hôn nữa."Sư tôn thích ngươi, cái gì cũng có thể làm... Ta không có không chấp nhận, đừng giận... Đừng không khóc với ta."Ta: (mặt đờ đẫn) (não bộ đình trệ)... Sư sư sư tôn vậy mà đang dụ dỗ ta?!?…
Hậu truyện 'Chúng ta'Phía sau dông bão, bầu trời không bình yên hơn, nhẹ nhõm là ở trong lòng ta. "Sẽ là con đường khó khăn hơn nhiều đấy. Hai đứa đã chắc chắn chưa?""Vâng, đó là điều em, PP và chúng ta xứng đáng có được."Ánh sáng bừng lên trong mắt cậu. Thời gian ngưng đọng vào giây phút ấy. "Hứa với nhau, là đừng hứa gì nhé. Vì mọi thứ là khoảnh khắc còn chúng ta là mãi mãi."…
[18+]" Không nhắc đến chuyện đã qua, ta chỉ muốn biết một chuyện, nếu như hiện tại cho cô thêm một cơ hội, cô vẫn sẽ phản bội ca ca ta sao?""Cô yêu huynh ấy không?"Phản bội? Nàng đã từng phản bội chưa? Nàng tự cho rằng mình chưa từng phản bội hắn. Bởi vì đứng trên lập trường khác nhau, bọn họ chưa từng thật lòng. Lấy đâu ra phản bội?Về vấn đề tình cảm nam nữ, nàng chưa từng có nam nhân khác, từ đầu đến cuối chỉ thuộc về hắn. Bởi vậy,có tính là phản bội hay không?Về tình yêu, nàng rất đau. Đau đến mức nàng không dám, đau đến không hiểu nổi. Vậy có tính là yêu không?Nàng không biết trả lời như thế nào, chỉ có thể lặng im. "...""Bỏ đi"" Ta không biết như thế nào được tính là phản bội. Cũng không biết như thế này có phải là yêu hay không. Nhưng ta không muốn chàng ấy chết, chỉ muốn chàng ấy có một cuộc sống tốt"" Mong chàng, mùa đông ấm áp, mùa xuân không lạnh"" Mong chàng, trời tối có đèn, trời mưa có dù"" Mong chàng, không còn cô đơn một mình, có người nhà ở bên"" Mong chàng, nụ cười sẽ luôn ở trên gương mặt"" Mong chàng, dù muộn như thế nào, vẫn sẽ còn một ngọn đèn chỉ vì chàng mà sáng"" Mong chàng, khi đau khổ, khi mệt mỏi, khi bị thương sẽ có người bên cạnh chàng. Chứ không còn ở một góc nào đó đơn độc một mình, lặng lẽ tự liếm vết thương"Mong... thời gian có thể chậm lại. Mong... bạn bè không rời xa. Mong... thế giới không có Vô Phong, không có Cung Môn. Mong... đời này có thể bên nhau bạc đầu.…