Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥
122 Truyện
Quy Hải

Quy Hải

28 6 4

Văn Án:Yêu, có nghĩa là nhớ.Do vậy, vào ngày tôi rời đi, tôi gửi lại cho Thương Dương một lời nhắn bên trong ốc biển:'Thương Dương yêu Vu Hải.'Lần đầu tiên tôi vào thành phố.Nơi ấy đèn đuốc sáng trưng, là nhà nhưng cũng không phải nhà. Tôi nằm ôm ốc biển thiếp đi, chợt nghe thấy có tiếng gọi phát ra.Tôi muốn gặp Thương Dương. Vì dường như thanh âm kia biến mất rồi.Muốn hỏi cậu đôi điều. Cậu có điện thoại di động không nhỉ? Ăn cá đừng lật mặt đấy.Tôi luôn chạy trốn đến bên Thương Dương. Lần ấy trở về, mẹ cậu bệnh qua đời. Bà luôn nói muốn tìm chồng mình. Vì vậy, xác bà được vùi trong biển lớn.Tôi nghe thấy thanh âm của ốc biển, rồi gặp phải một giấc mộng khó nói.Tôi giúp Thương Dương thực hiện giấc mộng, giấc mộng được đứng trên bục giảng.Nhưng cậu lại theo cha mẹ mình mất rồi, tôi bỏ việc. Tôi làm biên kịch. Cả đời chỉ để lại một kịch bản duy nhất.Cuối cùng tôi cũng theo cậu.Chúng tôi là đứa con của biển. Không có người nào hiểu thấu tiếng lòng của biển xanh hơn cậu và tôi.Sinh ra từ đại dương, táng thân nơi đáy biển.Tóm tắt trong một câu: Sinh ra từ đại dương, táng thân nơi đáy biển.Đại ý: Cả đời đều mãi tìm kiếm thứ thuộc về riêng mình.…

Dương Quan Bất Khả Tức.

Dương Quan Bất Khả Tức.

4 1 1

"Dưới ánh mặt trời, có một người khiến tôi không thể dời mắt."Ba tháng quân trường. Một môi trường khắc nghiệt với những bước chân dồn dập, những giọng quát nghiêm nghị, những con người xa lạ bị đẩy vào cùng một khuôn khổ.Phúc Khanh-trầm lặng, khép kín, mang theo một quá khứ không ai thấu hiểu.Nam Phong-hòa đồng, vô tư, đến đây chỉ vì một quyết định bồng bột.Hai đường thẳng song song vô tình cắt nhau, nhưng liệu có thể giao nhau mãi mãi? Hay chỉ là một lần thoáng qua dưới ánh nắng chói chang?- Tình yêu giữa kỷ luật thép, giữa những con người không nên thuộc về nhau. -___________Tớ là kẻ ôm mộng viết lách, lặng lẽ dõi theo từng bước chân của Phúc Khanh và Nam Phong, ghi lại những khoảnh khắc giữa họ trong ba tháng quân trường khắc nghiệt. Một câu chuyện về ánh sáng, bóng tối và những xúc cảm chẳng thể gọi tên.…