Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥
sau khi cuộc chiến kết thúc, mọi người quay về như trước, còn Zet vẫn chx chết, hắn bắt đầu theo dõi chàng thiếu niên đó rồi sinh tình cảm với cậu lúc nào ko hay nếu ai muốn biết quá trình truy thê của Zet và muốn biết chàng thiếu niên đó là ai thì đọc chuyện nha…
"Lẽ ra anh ấy nên hỏi xem, nỗi đau của tôi có còn nữa. Như vậy, tôi mới có thể trả lời anh ấy, rằng tôi không còn đau nữa. Nhưng nỗi nhớ, thì rất nhiều..."…
Truyện chỉ là tưởng tượng của tác giả, không áp dụng lên người thật. Mình khá thích bài "Phù du" nên sẽ dùng nó đặt tên truyện"Nghĩ lại sự dịu dàng mơ hồ khi ấy rốt cuộc là cảm giác gì?"…
• Văn án :Cậu bị bắt cóc và sau đó bị giết , lúc sắp mất đi ý thức thì trong đầu vang lên giọng nói máy móc . [ Xin chào , tôi là hệ thống 502 . Cậu đã buộc định với tôi từ giờ cậu là kí chủ của tôi , xin hãy chuẩn bị tinh thần để tiến hành tới thế giới đầu tiên! ] • Thể loại : Khoái xuyên , hệ thống , thuộc nhiều thế giới , đầu nhất thụ đa công => cuối 1x1 , công chiếm hữu x thụ hồ ly fake…
Trong tim chỉ có một ngườiViper 🥑 x Doran 🐰Cái ôm ngày 13/2 làm mình nhớ hai bạn quá. Viết ra những dòng này để nói rằng mong hai bạn sẽ mãi hạnh phúc và cảm ơn vì vẫn luôn dịu dàng với nhau.Cameo: Fakenut…
Nhưng short fic của 0504 nè >< Có thể là ý tưởng tôi tự nghĩ , có thể là ý tưởng cre trên mạng . Mọi người nhớ ủng hộ nhá heheh 100 chiếc kẹo heheh :) đọc xong tiểu đường là vừa :))Tác giả : khoai lang Ngày đặt bút : 20/7/2022…
Là ai đã từng cầm nhành cây viết tên mình dưới nắng hè chói chang rực rỡ, nói với cậu thiếu niên đó tên mình có nghĩa là, trái tim này vẫn luôn ở đây;Là ai đã từng dùng ánh mắt trong veo quá đỗi dụ dỗ cô đọc thuộc tên mình, dùng đầu lưỡi trao viên kẹo chua chua ngọt ngọt từ miệng mình sang miệng cô;Là ai đã từng kéo cô chạy như bay trong khu xưởng bỏ hoang, ngắm nhìn phép thuật thắp lên hàng ngàn ánh đèn từ những ô cửa của những ngôi nhà xung quanh;Là ai đã từng lao lên bậc thang chạy dọc theo sân khấu ngoài trời dưới cơn mưa tầm tã, đôi bàn tay nắm chặt của đôi trẻ lơ lửng giữa không trung.Và, ai đã tỉnh lại từ trong hồi ức thanh xuân, phát hiện bản thân đang ngồi bên ô cửa sổ trên chuyến xe lửa đang chầm chậm lăn bánh rời ga;Là ai trong khoang tàu ồn ào huyên náo toàn mùi mì ăn liền, nhìn ra ngoài cửa sổ mải miết nhìn ngắm những cánh đồng hoang vắng lướt qua vùn vụt và vầng mặt trời đỏ rực như lòng đỏ trứng, nhớ đến Darwin, nhớ đến đề thi môn Sinh học, nhớ đến cá hề, hải quỳ và địa yNhớ đến -cộng sinh, là mối quan hệ giữa hai loài sinh vật sống dựa vào nhau, đôi bên cùng có lợi, nếu một trong hai loài mất đi, sẽ ảnh hưởng rất lớn đến cuộc sống của loài còn lại, thậm chí là chết.Bắc Dã và Trần Niệm chính là hai con người như vậy.Bắc Dã - một tên đầu gấu, bất hảo chẳng có chút tương lai nào. Bố là tội phạm cưỡng hiếp. Mẹ là gái điếm.Trần Niệm - một cô học sinh giỏi, nhà lành, ngoan ngoãn với một tương lai sáng lạng đang chờ ở phía trước.…
Nguyễn Minh Nhật là một người bình thường. Một hôm nọ, khi đang đi trên đường, cậu đột ngột chóng mặt và ngất đi. Khi tỉnh lại, cậu thấy bản thân mình đã ở trong thân xác người khác. Thế giới này là nơi những vị thần ngự trị, đức tin và niềm tin là sức mạnh duy nhất của con người. Nhật, dưới thân phận là Daniel Wells tức con trai thứ nhà Wells - một gia đình quý tộc đã lụi bại, phải tìm cách sống sót và trở về nhà.Lịch cập nhật chương: không cố định, tuần một chương.…
Nguồn ảnh: Pinterest.Ngôn tình, hiện đại, OE. ... "Em luôn cảm thấy được ngắm nhìn cả một bầu trời hoa đăng thì rất tuyệt, những chiếc đèn sẽ gửi gắm tâm tư của người thả, đem nó đi ngao du khắp phương trời. Anh có nghĩ vậy không?" "Tâm tư của em là gì?" Cô mỉm cười, tiếp tục hướng lên phía mặt trời đằng sau những tán lá. "Đó là được yêu anh trọn kiếp trọn đời này." ... Thế nhưng cô lại nói dối hắn. Tâm tư của cô vẫn luôn không phải trọn đời trọn kiếp được yêu hắn, mà là mong hắn được trọn đời trọn kiếp sống hạnh phúc... Không có cô bên cạnh.…
Thất tình, chuyện thường thôiChia tay, cũng thường thôiPhản bội, em cũng biết trước..... nhưng tại sao....tất cả với em lại như một vết thương không bao giờ lành.....…
Anh sinh viên khoa Vật lý ứng dụng x Em ghệ khoa PianoĐây là bộ đầu tay của mình, có thể sẽ mang nhiều lỗi logic và cách hành văn cũng chưa được tốt lắm, mọi người đọc vui vẻ hoan hỉ nha…
"Anh đến cùng ngày nắng vàng, khi đi anh lỡ đem những tia nắng ấy đi mất." [Trích đoạn]Trong ánh nắng vàng xế chiều, tôi thấy một bóng người cao lớn che khuất những vạt nắng chỗ tôi. Người vừa đến, một giọng nói lạnh lùng chợt cất lên, lọt vào tai tôi:"Có làm sao không? Đã nhỏ con như vậy rồi lại còn muốn làm khó bản thân nữa?" Giọng Hưng lạnh lùng, một chút tức giận chẳng biết do đâu mà có. Hưng bước lên trước mặt tôi, ngồi khụy một chân xuống, quay lưng về phía tôi, muốn để tôi lên lưng cậu cõng."Thôi không cần đâu, tao tự đi được." Tôi nhẹ giọng, bả vai có hơi run run, giọng khàn đặc như muốn khóc òa ngay tại chỗ."Chậc, tao không đôi co với trẻ con, lên đây đi." Hưng tặc lưỡi một cái, ngoảnh đầu lại nhìn tôi, có đôi chút mất kiên nhẫn.Tôi không thể làm gì khác ngoài việc leo lên lưng để Hưng cõng về phía phòng y tế.Bóng tôi và Hưng hắt xuống từng mảng gạch nơi sân trường, từng bước chân Hưng dẫm lên lá đều nghe bên tai tiếng xào sạc, xào sạc. Từ góc nhìn của tôi, Hưng trông thật cuốn hút bởi góc nghiên từ bên trên xuống của cậu. Đầu cậu hơi lấm tấm mồ hôi nhưng lại có một mùi hương bạc hà quen thuộc vẫn được cậu duy trì từ những năm cấp 2 đến tận bây giờ. Vẫn vương vấn chút đường nét đẹp trai "không tầm thường" của cậu, người này, sao có thể hoàn hảo vậy chứ? Hoàn hảo đến mức như muốn thiêu đốt trái tim người đối diện. Trong phút chốc, sân trường bỗng trở nên yên tĩnh đến lạ thường, như thể cả thế giới chỉ có mình tôi và Hưng vậy.----Ngày viết: 8/4/2024Book cover…