Đài Loan Hôm Đấy ( 我的秘密 )
Thanh xuân bỏ lỡ…
Thanh xuân bỏ lỡ…
Cuộc sống của tôi không hề đơn giản như mọi người vẫn nghĩ. Một cuộc sống của một học sinh cấp 3 hằng ngày chỉ đến trường học , trưa về nhà ăn cơm, xem phim, onl facebook rồi chiều lại đi học tối cũng học. Vậy là hết ngày. Nhưng nó lại k êm đẹp như mọi người thường nghĩ.Phải bắt đầu từ năm tôi 13 tuổi. Một việc có lẽ đã làm thay đổi tích cách, cuộc sống, cũng như con người tôi. Trước đây tính tôi hống hách, ngang bướng, luôn cho mình là nhất. Luôn chơi những trò chơi bạo lực, mạnh mẽ mặc dù là CON GÁI. Nhưng tôi vẫn có mặt điệu đà và vẫn thích con trai. Vào gần đến ngày khai giảng năm lớp 7 tôi đã gặp phải việc không may là gãy chân. Tôi phải nghỉ học gần 1 tháng. Sau thời gian rất lâu nằm viện các bạn đã đến thăm tôi. Tôi rất vui. Khi tôi bắt đầu đi học trở lại bỗng dưng tất cả mọi người xa lánh tôi và lí do là tôi ngông ngang hống hách, k coi ai ra gì. Nên họ đã làm vậy để trừng trị tôi bắt tôi phải bỏ đi tính cách đó. Tôi như bị tự kỉ, tính cách tôi trầm hẳn, điềm tĩnh hơn, và…
"nếu biết trăm năm là hữu hạn- cớ gì ta không sống thật lâu". ý tưởng tiêu đề này mình lấy từ cuốn sách "nếu biết trăm năm là hữu hạn" của phạm lữ ân.…
Chỉ đơn giản là những dòng tâm sự nhảm nhí của mình về thế giới xung quanh thôiCác cảm nhận và nhận xét đều là chủ quan, mọi người đừng mắng mình nhé! Tấm thân nhỏ bé này đã chịu bao đày đọa từ cuộc đời rồi!…
Các tình huống có thể trải qua khi đi làm…
Câu Chuyện tôi viết này giống như một lời tâm sự mà tôi mang , tôi muốn viết chúng ra để có thể lưu giữ ở nơi này…
Đây là một số câu chuyện mình đã đọc và copy trộm cho các bạn đọc mong đừng ai mang đi đâu và cũng đừng ném đá mình nha yêu mọi người nhiều…
Viết những gì mình cảm thấy theo một lối ngắn gọn thôi___________________________________________+Sưu tầm+Viết tùy theo cảm xúc.…
Bạn hy vọng nửa kia của mình sẽ như thế nào ?? Nếu biết trước rằng sẽ bị tổn thương, liệu bạn có tiếp tục sự lựa chọn ấy không ? Bạn thích làm gì nhất khi một mình ? Bạn có sợ hãi nếu cứ mãi độc thân không ? Điều quan trọng nhất trong tình yêu là ....…
Từ thuở xa xưa, trước cả khi thế giới có định hình. Một bộ phận nhỏ những người phục vụ cho thiên chúa đã lén tách mình ra khỏi địa đàng, bỏ dở công việc tái tạo thế giới mà họ vốn phải hoàn thành....... để tạo ra một, hay vài thế giới mà con người ngày nay dán cho nó cái mác gọi là 'Song song dị giới '. Ở nơi đó vạn vật vẫn diễn ra, dòng chảy của sinh mệnh và cuộc sống vẫn tiếp tục. Theo lý thuyết thì những ' dị giới song song' tồn tại mà không được phép can thiệp vào mọi sự của nhau. Nhưng... ...ở đâu đó sâu thẳm trong vô vàn ' dị giới', có một cõi, nơi mà mọi sự sống gần như biến mất, nơi mà khi chết đi, những sinh vật đã mất đi sự sống ấy được tái sinh, nhưng lại không mang trong mình phần lý trí vốn có, chỉ còn độc lại là ham muốn cắn giết, để thoả mãn cơn đói của chúng. Nơi ấy...được gọi là... 'THE HUNGER WORLD VÙNG TRỜI ĐÓI KHÁT'…
Trên con phố cổ yên tĩnh của thành phố Kyoto xinh đẹp, dưới ánh đèn đường vàng nhạt, chiếc đồng hồ điện tử nơi góc phố điểm thời gian 00:00am. Cái lạnh bao trùm lên không khí của màn đêm, chàng trai nắm lấy tay cô gái trước mặt, biểu cảm đau đớn, khó khăn thốt ra câu nói nghẹn ngào"Shino, em cứ như vậy...một chút cũng không hối hận sao..!"Người con gái lặng lẽ nhìn chàng trai, khẽ mỉm cười nhợt nhạt, giọng nói như hòa vào đêm tối."Tạm biệt, Ryouta."Có những thứ, đến tận sau này bọn họ mới hiểu ra, có những thứ mãi mãi cũng mất đi. Nhưng dù sao, đó cũng là kí ức tốt đẹp của một con người.…
Đơn giản là những câu chuyện mình nghĩ bạn sẽ bắt gặp bản thân mình ở đâu đó... Tại đây.Hoặc cũng là nơi bạn để lại những câu chuyện của chính mình.…
Vấn đề rất nhiều bạn trẻ đang gặp hiện nay chính là luôn sợ mất lòng người khác, nên tự ép bản thân mình thành một cỗ máy giúp đỡ và không thể nói lời "từ chối". Đoạn văn sau mình sẽ phân tích rõ hơn và kĩ hơn cho các bạn hiểu sâu hơn về vấn đề này, đồng thời cũng cho một số lời khuyên cũng như một số điều mà chính bản thân mình đã từng trải qua. Mình hi vọng bài viết của mình sẽ giúp được các bạn đồng cảnh ngộ một chút gì đó để hoàn thiện cuộc sống, làm cho cuộc sống vui tươi hơn. Mình không phải là nhà văn chuyên nghiệp, mình chỉ là một người viết lách và là một độc giả thông thường, mình viết và chia sẻ những gì đã trải qua. Mong các bạn ủng hộ.…
Chỉ đơn giản là những mẩu chuyện ko đầu ko đuôi của 1 con nhóc tuổi nổi loạn \\U_U//…
Thanh xuân của mình, hãy yêu người mình thích, ăn những món mình yêu và làm những việc mà mình muốn. Thanh xuân chỉ có một, thanh xuân của mỗi người là thời khắc không ngừng sai lầm rồi sửa đổi. Có hạnh phúc, có khổ đau. Đây chính là những mảnh vụn cho tuổi thanh xuân bốc đồng của mình...và thời gian trôi nhanh đến mức chúng ta dường như không còn là chính mình nữa. Sống mà, phải vui lên.…
(update dần) Chỉ đơn giản là những bài thơ những điều vu vơ vụn vặt quá lười để ghi chép lại Tôi chọn biến chúng thành thơ , để đôi khi đọc và hồi tưởng buồn lại những nỗi buồn cũ, vui lại những niềm vui cũ và không bao giờ quên mình đã từng đi qua tuổi trẻ này ra sao...…