atvstp
…
Giữa địa cầu này có kẻ vì em.Giữa thiên hà này có kẻ thương em.…
Thể loại: Đam mỹ, dị giới, cao H,...…
Thể loại: Đam mỹ, cao H, niên hạ,...…
Truyện kể về chuyến hành trình tìm lại bình yên và những ước mơ cháy bỏng của những cô gái mà tạo hóa cho họ cái tên " Hoa Hồng 🌹 " Câu truyện sẽ đưa bạn đọc vào những tình tiết ly kì lôi cuốn. Liệu số phận những Người Đẹp sẽ đi về đâu? Hãy đọc truyện và khám phá nhé !!!!!!…
Chuyện tình giữa một cô gái trầm tính và một đại minh tinh kiêu ngạo, bạn nghĩ sao?Nhân vật chính1. Vương Tuấn Khải( hắn )2. Dịch Dương Thiên Tỉ ( anh )3. Vương Nguyên ( cậu )4. Lục Thiên Vân ( nó )5. Lạc Hy Khiết ( nhỏ )6. Vạn Kỳ Trân ( cô )Cùng một số nhân vật khác...…
Vì đây là dị giới do tôi tự nghĩ ra, nên có lẽ sẽ có nhiều thay đổi để phù hợp với cốt truyện.Nên truyện này là để nếu các cậu không hiểu thì có thể bình luận, và tôi sẽ giải thích kĩ hơn mục tóm tắt của hệ liệt này.…
Chỉ là những suy nghĩ dịu dàng, dữ dội, bốc đồng, sâu sắc, tích cực, tiêu cực đã từng nảy ra trong đầu một cô gái nhỏ ngây thơ chưa hiểu sự đời này thôi. Những dòng nhật ký viết cho chính bản thân tôi, vì tôi biết, những suy nghĩ này rất đẹp, và nếu để không đó nó rồi sẽ trôi đi và biến mất không một dấu vết giữa bụi trần, vu vơ như gió nhẹ mà thôi...…
Con xin lỗi nếu điều này làm bố mẹ phiền lòng, nhưng đây là cảm giác thực sự của con lúc này. Con không muốn về nhà. Có lẽ vì xa nhà quá lâu mà sợi dây kết nối với ngồi nhà con được sinh ra và lớn lên quá lỏng lẻo chăng? Khi ai cũng háo hức tết về được chăm sóc và được bố mẹ chăm sóc sao con lại thế? Lên xe về nhà con thực sự thấy buồn lắm.Bố mẹ biểu hiện cho con tình thương vừa đủ khi ở nhà. Có lẽ cũng lẽ thường tình tâm lý người lớn tuổi. Nhưng suốt những năm tháng học xa nhà, đôi khi con thấy bản thân bị bỏ rơi, thấy lạc lõng tự thương xót mình. Càng lớn, cảm giác ấy càng mạnh mẽ. Con khôn lớn trưởng thành không có nghĩa con không dễ tổn thương. Đơn giản là cuộc sống xa nhà dạy con phải nuốt nước mắt lại, xù gai nhím ra để bảo vệ cô gái nhỏ vẫn luôn tự ôm lấy mình. Nỗi bất an vì một tương lai bất định, nỗi cô đơn vì một tình yêu đã đi xa không phải lỗi của bất cứ ai khác. Nhưng những cảm xúc ấy, những nỗi hoang hoải ấy khiến con gái bỗng nhận ra mình lạc lối mất rồi.…
Mong được nắm tay người ấy tới cuối đời. Mỗi ngày đón 1 ngày mới thật vui vẻ. Cùng nhau nấu ăn, cùng nhau đi dạo phố. Ôm nhau ngủ quên hết những mệt mỏi, sáng sớm mở mắt ra nhìn thấy người ấy đầu tiên. An nhiên đối diện với thời gian trôi qua chậm trãi. Chỉ mong người ấy chịu nắm tay tôi lâu một chút, mỗi ngày 1 chút. Nhưng mà...…