Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥
4,563 Truyện
Tướng quân diễn viên vòng phấn hằng ngày

Tướng quân diễn viên vòng phấn hằng ngày

4,580 72 2

Văn án:Thuở nhỏ hành quân, vũ lực bạo bằng tướng quân Giang Niệm một khi xuyên qua thành nũng nịu đi vài bước lộ đều suyễn mười tám tuyến tiểu minh tinh.Nhưng là này cũng không tính cái gì, bởi vì còn có cái phách chân xuất quỹ tiểu bạch kiểm đối nàng tỏ vẻ các loại bất mãn, này tiểu bạch kiểm vẫn là nàng bạn trai? ? ?Ha hả, quăng!Không chỉ có như thế, cuối cùng Giang Niệm còn đem cái kia tiểu bạch kiểm miến biến thành chính mình miến.--Hành động đảm đương Giang Niệm, không chỉ có nhân bộ dạng mỹ, quan trọng là... Còn có đủ loại tài nghệ.Vô số miến hô phải gả cho nàng.Miến 1: của ta nữ thần một người có thể đánh mười tráng hán! Ta nhất định phải gả cho nàng!Miến 2: nằm tào, ta nữ thần thế nhưng còn có thể đạn đàn tranh! Còn có thể Họa Họa! Còn có thể tỳ bà!Miến 3: ta dựa vào, ta nữ thần nói thương yêu ? Bạn trai là Lục Hoài? Không nên không nên, cầu nữ thần chia tay, ngươi là đại gia ! !--Tiểu kịch trường:Lục Hoài rút điếu thuốc, bình tĩnh mặt hỏi: "Đệ mấy cái !"Giang Niệm: "Cái gì đệ mấy cái? ? ?"Lục Hoài: "Đây là đệ mấy cái hô muốn gả cho ngươi, chờ ta với ngươi ly hôn miến!"Cấm dục buồn tao hình ảnh đế x thủ có thể phách chuyên vạn nhân mê nữ minh tinh ( cổ mặc nay )Nhân vật chính không có nguyên hình, đừng đại nhập! Tướng quân là nữ ! ! Đừng làm như trong ý thức tướng quân, nàng là tương phản manh ! !Dùng ngọt ngào bút danh cam đoan, lớn vô địch ngọt! ! !Nội dung nhãn: vòng giải trí cổ mặc nay ngọt vănNhân vật chính: Giang Niệm ┃ phối hợp diễn: ┃ cái khác:…

NT(1678)_Bảy mươi niên đại yếu ớt tiểu thôn hoa_FULL

NT(1678)_Bảy mươi niên đại yếu ớt tiểu thôn hoa_FULL

1,714 17 1

Vừa cảm giác tỉnh lại, yếu ớt bao đại tiểu thư Hà Phượng Kiều xuyên qua , thành niên đại văn trung đuổi theo nam chủ chạy luyến ái não nữ phụ.Làm mười dặm bát hương tối tuấn mỹ nhân, Hà Phượng Kiều trừ bỏ kiên không thể chọn thủ không thể đề, nhưng cha đau nương yêu, cách vách gia còn ở cái tương lai thương giới đại lão Hạ Đông, lúc này đây, nàng tuyệt không có thể sẽ đem trong tay hảo bài cấp đập nát.Đang lúc Hà Phượng Kiều vì ba bữa phát sầu thời điểm, thu hoạch ngoài ý muốn siêu thị không gian, bên trong có thước có mặt còn có thịt!Hà Phượng Kiều chậm rãi mang theo người nhà quá thượng không lo ăn không lo uống cuộc sống, lại phát hiện tương lai đại lão ngày quá khổ ha ha.Hạ phóng chuồng bò hộ Hạ Đông vĩnh viễn một bộ sinh ra chớ gần lãnh khốc dạng, nhưng cách vách gia tiểu thôn hoa lại cả ngày đối với hắn trong suốt cười, trả lại cho hắn đưa ăn đưa uống.Mỗ đêm đầy sao đầy trời, Hạ Đông hung ba ba đem nhân đặt ở góc tường, khấu ở tay nàng cổ tay: "Lão tử cùng, không này nọ hồi báo ngươi, cách ta xa một chút."Hà Phượng Kiều thủy trong suốt nước mắt ở đen bóng mắt to đảo quanh, nũng nịu nói: "Ngươi hung ta!"Sau lại có một ngày, Hạ Đông dùng hết sở hữu ôn nhu, nhẹ nhàng thay nàng lau khóe mắt nước mắt, "Ngoan, Kiều Kiều không khóc."...Bị Hà Phượng Kiều đè ép cả đời biểu muội sống lại, nàng sẽ chờ xem Hà Phượng Kiều đi lên tuyệt lộ, nhưng ai biết cả đời này Hà Phượng Kiều lại như là mở quải.Nàng vội vàng lấy lòng nguyên thư nam chủ thời điểm, Hà Phượng Kiều ở nổi tiế…

Hoạ nắng màu mắt em

Hoạ nắng màu mắt em

16 1 1

Một câu chuyện tuổi trẻ, viết bởi những kẻ mộng mơ, dành cho những kẻ mộng mơ.Link podcast của câu chuyện này: https://open.spotify.com/episode/36C9br0zGTYZXnD9idgfsM?si=da7d70f54e1242a3----------------------------------Dưới ánh nắng sắp tàn buổi xế chiều, tôi ngẩn ngơ ngắm từng chiếc lá vàng cố níu mình trên cành cây vài giây trước lúc phải chia lìa. Nhìn chúng chuyển mình rơi xuống lòng đường, nhẹ nhàng thôi nhưng đủ làm người ta ta nao lòng. Tôi đưa tay đón lấy chiếc lá vàng vừa rơi như để nó nhìn thật rõ một lần nữa vòm cây cao lớn kia, nơi nó dành cả đời để nương náu. Lá xanh chen chúc nhau giành lấy ánh nắng cuối ngày, rồi lại cùng đan lấy nhau mà che chắn từng đợt gió lùa về ngang qua phố. Một kiếp lá xanh chỉ dành trọn cho cây, tới sau cùng cũng chẳng đành lòng chia xa. Mùa thu năm nay vẫn thế. Tôi vẫn ngồi nhặt từng chiếc lá vàng rơi đầy ngõ nhỏ mà nhớ khôn nguôi bao kỉ niệm thuở cắp sách tới trường. Nắng vẫn vàng. Hoa vẫn nở. Lá vẫn rụng. Vẫn khung cửa ấy. Vẫn ngọn cây ấy.Tôi hoài nghi, liệu ngày mai anh vẫn đến?------------------------------------Én, Cúc Cu, Lingg, Diễm, Tli.…

[BBB fanfiction]「Blaze x Ice」«𝓚𝓪𝓷𝔃𝓪𝓼𝓱𝓲» Duy Nhất Nơi Trần Gian

[BBB fanfiction]「Blaze x Ice」«𝓚𝓪𝓷𝔃𝓪𝓼𝓱𝓲» Duy Nhất Nơi Trần Gian

527 52 2

Ice không phải người bạn đời định mệnh của Blaze, nhưng trái tim Ice lại ấn định Blaze là một nửa hoàn hảo của cậu. Tình cảm họ dành cho nhau, dẫu mạnh mẽ, nhưng lại khiến Ice phải cực khổ để níu giữ. Cho đến ngày người bạn đời thực sự của Blaze xuất hiện.Giây phút ánh mắt hai người họ gặp nhau, có lẽ cũng là khoảnh khắc Ice nhận ra, lựa chọn của bản thân thật sai lầm và mọi nỗ lực đều quá thừa thãi.❝Trên thế gian này có thể có nhiều điều khiến tôi hạnh phúc, nhưng tôi chỉ muốn, chỉ khao khát duy nhất một mình em.❞✾✾✾✾✾❁ Truyện thuộc thể loại Omegaverse.❈ Vì có yếu tố trên nên truyện sẽ có rating R16. (Vì có các cảnh động chạm thể xác trong truyện)❁ Truyện mang các yếu tố liên quan đến văn hóa Nhật Bản (trang phục, ẩm thực và các Đạo). Xin lưu ý đây là fanfiction, được viết với tình yêu (:v) và trí tưởng tượng, không quá đặt nặng các quy tắc truyền thống hay lịch sử. ❈ Hãy click back nếu điều này khiến bạn thấy không thoải mái.❁ Truyện KHÔNG HỀ hủy hoại, bôi nhọ, hạ thấp hay có bất kì thái độ không tôn trọng nào đối với văn hóa truyền thống Nhật Bản (và tất cả các quốc gia có thể được nhắc đến trong truyện).❁ Các nhân vật không thuộc quyền sở hữu của tôi. Họ thuộc về Monsta.…

TAEJIN | Một ngày

TAEJIN | Một ngày

124 12 3

Một ngày biết thích ai đó.Một ngày để nói lời yêu.Một ngày ở bên nhau.Và một ngày sẽ rời xa...---Lần cuối mình viết cho TaeJin là năm 2018 hay 2019 gì đó thì phải. Cũng đã lâu rồi, và anh Seokjin cũng đã nhập ngũ rồi. Suốt 4 năm qua, mình đã rất muốn viết gì đó, nhưng khi tay chạm lên bàn phím thì lại thôi, ý tưởng bị mắc kẹt, mình không thể thoát khỏi câu chuyện trước, mình không muốn viết truyện một màu. Dạo này cuộc sống mình không được như ý, và có điều gì đó thôi thúc mình viết. Vì viết luôn là điều mình muốn làm, và dạo này mình viết rất nhiều, không những viết ở đây, mà còn viết ở bên wordpress. Mình hy vọng câu chữ viết ra sẽ làm cho mình thấy ổn hơn, và sự thật là dạo này mình cũng đang thấy ổn hơn...Dẫu sao, mình viết vì hai mục đích. Nếu là ở wordpress, thì mình viết cho mình, và mình viết cho Phật. Và ở đây, mình viết cho những người mình yêu thương nhất, chỉ sau gia đình mình, viết cho Seokjin, viết cho Taehyung, và viết cho Bangtan.Và hơi buồn, mục đích cuối cùng mình viết là để níu kéo lại những năm tháng tuổi teen của mình và của Bangtan. Chúng ta đều đang lớn, anh Seokjin 31 tuổi và mình cũng 21 tuổi rồi, mình muốn viết thật nhiều để mình sẽ không quên khoảng thời gian đẹp nhất cuộc đời cùng với những người mình yêu thương thật nhiều.…

Beautiful youth memories of each of us.

Beautiful youth memories of each of us.

36 4 1

Ý nghĩa và giá trị của tuổi trẻ chính là khoảng thời gian còn xuân sắc. Giống như câu nói của một cuốn tiểu thuyết "Tuổi thanh xuân giống như một cơn mưa rào. Dù cho bạn từng bị cảm lạnh vì tắm mưa, bạn vẫn muốn được đằm mình trong cơn mưa ấy lần nữa". Tuổi thanh xuân là thứ mà ai cũng mong muốn được lưu trữ, ai cũng muốn được nghĩ tới. Vậy phải sống thế nào để có được một tuổi thanh xuân không hoài phí, không luyến tiếc. Tuổi thanh xuân là tuổi trẻ, là sức trẻ một thời gian tươi đẹp như mùa xuân của cuốc đời. Tuổi thanh xuân giống như một cơn mưa rào, vừa nhanh, vừa mạnh mẽ, sục sôi như sức sống tuổi trẻ. Dù cho bản thân bị cảm lạnh vì đắm mình trong cơn mưa rào ấy thì chúng ta vẫn vui vẻ, tràn đầy nhiệt huyết, cứ chạy đua nó để níu giữ và khi trôi qua rồi thì tiếc nuối. Tuổi trẻ chính là khoảng thời gian tuyệt với nhất, đáng quý nhất đối với mỗi người, ai ai cũng ao ước được một lần quay trở lại thời gian đó dù cho đã có những sai lầm, đã có những vấp ngả. Vì vậy, hãy trân trọng và sống xứng đáng với tuổi trẻ.Tuổi thanh xuân chính là khoảng thời gian chúng ta bắt đầu bước vào đời, không còn là những cô bé, cậu nhóc sống trong sự bao bọc của gia đình, thầy cố, người thân, nhưng đây cũng không phải lứa tuổi quá lớn. Có những thứ rất đặc biệt mà mọi lứa tuổi khác không có được đó chính là sự trưởng thành, sự hoàn thiện của thời niên thiếu, một sức khỏe, sự nhiệt huyết, thời gian...Cơ hội mở ra rất nhiều cho các bạn trẻ, hãy khao khát và trải nghiệm. Sống thật với bản…

• Lizkook ver • 『Gió ấm không bằng anh thâm tình』

• Lizkook ver • 『Gió ấm không bằng anh thâm tình』

75 10 1

Fic: Gió ấm không bằng anh thâm tìnhAuthor: Thanh Thanh Thùy TiếuThể loại: Ngôn tình Hiện đại Trùng sinh báo thù, Sắc 21+, Nam nữ cường Ver: @jennifer_Esther------Lisa bị hạ thuốc độc, trước khi chết, cô mơ hồ nhìn thấy bóng người đàn ông cao lớn đến trước cửa phòng giam, người ấy không phải ai khác, chính là Jungkook - người chồng mà mười năm trước cô đã từng dùng cái chết để ép ly hôn.Khi tỉnh lại, Lisa bất ngờ phát hiện bản thân đã xuyên về mười năm trước, khi ấy cô vẫn là bà Jeon - là người phụ nữ xinh đẹp nhất Hải Thành, kiêu ngạo, cá tính, coi thường người khác và đặc biệt căm ghét cuộc liên hôn giữa hai nhà Jeon- LaTrong quá khứ, cô đã tự cắt cổ tay để ép Jungkook ly dị, ép anh phải thề không được xuất hiện trước mặt cô, để rồi sau đó, nhà họ La sụp đổ, cô lang thang phiêu bạt, bị bọn buôn người bắt đi, bị vu oan rồi chết trong nhà giam, còn Jungkook trở thành người đứng đầu Tập đoàn Shine, giữ đúng lời hứa, mười năm không một lần quay lại Hải Thành.Vận mệnh cho Lisa cơ hội được sửa chữa sai lầm, bởi vậy, cô không thể bỏ lỡ. Cô ra sức níu giữ cuộc hôn nhân đã từng bị chính mình đẩy đến bờ vực đổ vỡ, cô tìm cách kiên cường, độc lập, trả thù những ai từng muốn hại cô và nhà họ La. Đối với Jungkook, cô lại càng trân trọng, bởi khi tĩnh tâm nhìn lại, cô mới nhận ra anh chính là người đàn ông luôn đứng sau bảo vệ mình, dù cô ngông cuồng, bất chấp lý lẽ, anh vẫn sẽ dịu dàng, che chở và bao dung mọi thứ.…

[ĐM] Tôi Chăm Lại Phản Diện Tàn Tật

[ĐM] Tôi Chăm Lại Phản Diện Tàn Tật

2 0 2

•Trương Trạch Vũ kiếp trước là 1 kẻ nghèo rách mồng tơi lại không được cha mẹ yêu thương, đã thế Trương Trạch Vũ còn phải chăm lo cho 2 đứa em nhỏ không chịu ăn học. Cậu liều mạng lao vào làm công kiếm tiền.Nổ lực như vậy, để cuối cùng phải gục ngã vì suy thận.•không ngờ cậu lại được cho một cơ hội, sống lại trong truyện đồng nhân mà bản thân đã đọc ké đồng nghiệp gần đây. Nguyên chủ là anh trai thiếu gia cùng cha khác ông nội của phản diện suy tình, từ nhỏ "anh trai" đã hành hạ phản diện vì đôi chân bị tật kia, khiến sau này phải dùng mạng mình để đổi lấy. Trương Trạch Vũ dùng kinh nghiệm của kiếp trước, dồn hết tâm tư vào người em trai phản diện suy tình này, nuôi khéo đến chân lành trước dự kiến•Trương Trạch Vũ nhớ rất rõ rằng trong nguyên tác, em trai phản diện của cậu cùng nam phụ tra nam là bạn thân. Năm đầu khi cậu xuyên qua rõ ràng còn thấy 2 đứa nhỏ này đùa giỡn với nhau, nhưng những năm sau đó thì nam phụ liền không xuất hiện nữa•Gần đây Trương Trạch Vũ được kha khá nữ lẫn nam đồng nghiệp tán tỉnh.Trương Trạch Vũ định mở hộp cơm mà đồng nghiệp tặng để ăn trưa thì thấy Trương Cực đứng trước cửa văn phòng mặt mày mếu máo khóc :"anh ơi, chân em lại đau rồi...hức...anh ơi" cậu chính là bị sự nũng nịu này mê hoặc.Trương Trạch Vũ xót xa ôm hắn vào lòng. Đột nhiên cậu cảm thấy có vẻ vạt áo hơi chùng xuống. Nam phụ đã lâu không gặp đột nhiên xuất hiện :" anh ơi, thật ra nhiều năm về trước chính là em trai của anh ngăn cấm em gặp anh, em thật sự rất nhớ anh"Trương Trạch V…

[JackNaib] Tựa những ngày xưa cũ

[JackNaib] Tựa những ngày xưa cũ

70 5 1

Hắn cảm thấy buồn bực, vô tình " món quà" nhỏ của cậu đã khiến hắn bất ngờ. Rồi hắn yêu, hắn đau, hắn nhung nhớ, hắn kiếm tìm cậu trong vô vọng.Để rồi đến khi hắn chìm vào bóng tối, cậu lại xuất hiện, làm ánh sáng của hắn.Để rồi đến khi hắn mất đi lí trí, chính cậu cũng là kẻ cứu rỗi hắn.Cậu lần ấy nhìn thấy hắn, vô tình biểu cảm của hắn làm cậu chạnh lòng, làm cậu muốn đến an ủi hắn.Để rồi định mệnh lại một lần nữa cho cậu và hắn gặp nhau, đường tình duyên lại cho ta đến với nhau.Để rồi khi hắn không còn là hắn, một lần nữa cậu lại muốn đến để an ủi hắn.Hi vọng rằng, chúng ta sẽ lại trở lại như chúng ta của những ngày xưa cũ...Thể loại: 1 x 1, Se + He ( Se là kết của #1, He là Ending chung của truyện ), #1 ngược, #2 ngọt, truyện ngắn. Toàn bộ nhân vật đều dựa trên tựa game Identity V. Cp chính: JackNaib - Jack the Ripper x Naib Subedar ( Jack top, Naib Bot)Truyện chỉ đăng ở Wattpad, xin vui lòng không mang đi buôn lậu khi chưa có sự cho phép của tác giả.Tâm hồn con tác giả thủy tinh mong manh yếu đuối, vui lòng không donate gạch đá. Xin cảm ơn.Cre bìa truyện:https://www.google.com/search?q=jacknaib&client=ms-android-xiaomi-rev1&prmd=ivn&sxsrf=APq-WBuvQ9cIutKKowVp6hEDZpP6YBOU2g:1645175142367&source=lnms&tbm=isch&sa=X&ved=2ahUKEwjiktD_8oj2AhWor1YBHVkbBS0Q_AUoAXoECAIQAQ&biw=360&bih=629&dpr=2#imgrc=f0JAXZPbaRLE1MChúc bạn đọc truyện vui vẻ…

Gió Ấm Không Bằng Anh Thâm Tình

Gió Ấm Không Bằng Anh Thâm Tình

1 0 3

Tác giả: Thanh Thanh Thùy TiếuThể loại: Ngôn tình, đô thị, trọng sinh.Bị đầu độc mà qua đời, hình ảnh cuối cùng mà Quý Noãn nhìn thấy chính là bóng một người đàn ông cao lớn bước tới bên cửa phòng giam, đó không phải ai xa lạ mà chính là Mặc Cảnh Thâm - người chồng mà mười năm trước cô dùng việc tự tử để buộc hắn ly hôn.Mở mắt tỉnh lại, Quý Noãn bất ngờ phát hiện mình đã sống lại ở thời điểm mười năm về trước, đó là khi cô còn là bà Mặc - người phụ nữ xinh đẹp, kiêu ngạo và có cá tính nhất Hải Thành, khi ấy cô rất coi thường người khác và đặc biệt không thích sự liên hôn giữa hai họ Mặc - Quý.Trong quá khứ, cô đã tự cắt cổ tay để ép Mặc Cảnh Thâm ly dị, ép anh phải thề không được xuất hiện trước mặt cô, để rồi sau đó, nhà họ Quý sụp đổ, cô lang thang phiêu bạt, bị bọn buôn người bắt đi, bị vu oan rồi chết trong nhà giam, còn Mặc Cảnh Thâm trở thành người đứng đầu Tập đoàn Shine, giữ đúng lời hứa, mười năm không một lần quay lại Hải Thành.Vận mệnh cho Quý Noãn cơ hội được sửa chữa sai lầm, bởi vậy, cô không thể bỏ lỡ. Cô ra sức níu giữ cuộc hôn nhân đã từng bị chính mình đẩy đến bờ vực đổ vỡ, cô tìm cách kiên cường, độc lập, trả thù những ai từng muốn hại cô và nhà họ Quý. Đối với Mặc Cảnh Thâm, cô lại càng trân trọng, bởi khi tĩnh tâm nhìn lại, cô mới nhận ra Mặc Cảnh Thâm chính là người đàn ông luôn đứng sau bảo vệ mình, dù cô ngông cuồng, bất chấp lý lẽ, anh vẫn sẽ dịu dàng, che chở và bao dung mọi thứ.…

Mang thai ngoài ý muốn- Mộ Dĩ Thành Trú

Mang thai ngoài ý muốn- Mộ Dĩ Thành Trú

70,197 964 3

Tác giả: Mộ Dĩ Thành TrúThể loại: Sinh tử văn, mặt liệt bá đạo công, nhị hóa thoát tuyến thụ, 1x1, HETình trạng: Hoàn (47 chương + 5 PN)Tình trạng edit: Đã hoànEdit & beta: Holy Văn ánTrước hai mươi tuổi, Lâm Ngạn cảm thấy mình đúng là may mắn, tuy rằng ông trời bất công, không cho cậu cuộc sống hạnh phúc, thân thể khỏe mạnh, thế nhưng có mẹ nuôi yêu thương, đại ca của cậu nâng niu. Đáng tiếc, hết thảy mộng đẹp đều tan vỡ tại buổi tối làm cậu thống khổ.Người thân phản bội, đại ca nhẫn tâm, thoáng cái liền đem cậu đẩy vào địa ngục, chỉ có hai bé con bởi vì tội nghiệt đó mà xuất hiện cho cậu dũng khí sống tiếp. Thế nhưng một ngày nào đó, người đàn ông từng chà đạp cậu kia tìm được cậu, mang bé con của cậu đi, thuận tiện cũng dắt cậu đi luôn.Người đàn ông bá đạo, không cho phép dùng tội nghiệt để hình dung khởi đầu của bọn họ, hắn nói đó là duyên phận...Lâm Ngạn nhìn gương mặt chăm chú của người nọ, nở nụ cười, hóa ra mưa gió qua đi hạnh phúc vẫn đáng giá để chờ mong như cũ.Tóm tắtTác giả: Chuyện xưa tốt đẹp của mặt than Chu Mặc để ôm được mỹ nhân về, bắt lấy bé con, đào bẫy, sau cùng thành công tóm được nhị hóa Lâm Ngạn.Bạn đọc: Đây là câu chuyện kể về một nhị hóa thoát tuyến thụ mang theo hai bé con (ngự tỷ ngạo kiều Lâm Thang Viên, shota bán manh Lâm Đậu Bao) sau đó lần thứ hai vô tình gặp gỡ phúc hắc chung tình công, không thể không tự chui đầu vào lưới "gả vào" nhà giàu có.Chú thích: Nhị hóa: đồ ngốc, ngốc nghếchThoát tuyến: thoát ra tuyến đường bình thường =&…

Thập Thất Thiếp

Thập Thất Thiếp

441 11 4

Đột nhiên tỉnh lại, bề ngoài có vẻ lười nhác nhưng pha chút giảo hoạt, phúc hắc, nàng đã trở thành cửu đẳng thị thiếp của Thụy vương phủ, bị người người lăng nhục. Hơn nữa còn là thị thiếp thứ mười bảy. Trăm thê thiếp đấu đá lẫn nhau, nàng đáng thương thành nơi trút giận của bọn họ. Chỉ vì Vương gia chạm tay một chút, nàng liền bị kẻ khác tính kế, hạ độc thủ. Hừ! Nghĩ nàng là bánh bao nhân đậu, tùy ý để người khác bóp méo sao? Nàng thề nhất định phải khiến thiên hạ của hắn đại loạn! "Chưa thị tẩm đều tống hết ra ngoài." Vị Vương gia nào đó ngồi ở trên cao nhìn một hàng nữ nhân trang điểm, ăn vận xinh đẹp trước mặt, lãnh huyết vô tình nói. Cửu đẳng thị thiếp bài danh thứ mười bảy mang theo vẻ mặt hưng phấn tiến lên, hai má đỏ au như đít khỉ chu đôi moi đỏ mọng hôn gió với vị Vương gia nào đó, hai mắt đầy tình ý, nũng nịu nói"Vương gia thiếp thân còn chưa thị tẩm đâu." Vẻ mặt vị Vương gia nào đó đầy chán ghét: "Cút!"Hai mắt thị thiếp thứ mười bảy rưng rưng, bờ vai run rẩy: "Vương gia...Vị Vương gia nào đó càng nghe càng thấy chán ghét : "Đừng để bổn vương nhìn thấy ngươi trong phủ lần nữa."Thị thiếp thứ mười bảy bi thương xoay người. Lúc rời đi, khuôn mặt lộ vẻ điềm đạm, đáng yêu, hai mắt nhất thời tỏa sáng lấp lánh, trên môi hiện lên một nụ cười gian xảo.Lần nữa gặp lại, vị Vương gia nào đó còn đang ôm ấp âu yếm nữ nhân, nhìn nữ tử toàn thân tỏa ra hào quang rực rỡ mà cảm thán: Đây là nữ nhân háo sắc kia sao…

Nguyện yêu em đến tận kiếp sau.

Nguyện yêu em đến tận kiếp sau.

1 0 1

-Tại sao chàng lại lừa dối ta? -Xin lỗi...-Ha...ha .... 1 câu xin lỗi? Xin lỗi là xong sao? Y cười, một nụ cười làm chúng sinh điên đảo, khiến cho bao người say đắm nhưng lại khiến chàng tim đau thắt lại. Nàng đau, đau là tại vì hắn, nàng khóc, khóc cũng tại vì hắn. Hắn muốn tiến đến gần nàng, muốn ôm nàng, nói cho nàng biết hắn yêu nàng đến nhường nào. Nhưng hiện tại hắn không thể.....Đứng trước đài Sinh Tử, nàng cầm cây trâm hắn tặng bẻ gãy làm đôi. Trâm gãy, tình cạn. Hai nửa trâm rơi xuống đài Sinh Tử sâu hun hút. Cả yêu cả hận cứ thế mà theo cây trâm biến mất khỏi tầm mắt nàng. -Tạm biệt Hàn Mặc Quân, ta hận chàng rất nhiều nhưng yêu còn nhiều hơn.Nàng nhảy xuống Sinh Tử đài nơi trừng phạt của những vị thần phạm tội. Nàng sẽ không còn lại 1 chút linh hồn, không thể nào đầu thai càng không thể nào trở lại làm thần. Chỉ có như thế mới khiến nàng quên đi chàng. -Không ...không được, Huân Nhi...Hàn Mặc Quân không nghĩ ngợi gì liền nhảy theo nàng. Có ai có thể trả nàng lại cho hắn không, có ai......1 cô bé mái tóc ngang vai chạy theo sau lưng anh, dùng 1 giọng nũng nịu gọi anh:-Mặc Quân, Mặc Quân, em muốn ăn kem. Mua cho em đi, em bị mẹ cắt tiền tiêu vặt rồi. Đi mà.Anh nhìn người con gái chỉ cao chưa đến vai anh, nhìn người con gái mà anh yêu thương đầy cưng chiều nhưng cũng không quên lạnh giọng mắng:-Em bị bệnh đau dạ dày, không được ăn thứ ấy.-Hứ, em cũng cóc thèm.Anh nhìn theo cô, nhìn bộ dạng hờn dỗi đáng yêu ấy. Anh tự nhủ, nếu kiếp trước em chỉ nhận lại đau thương, thì kiếp này, anh nguyện làm tất cả c…

Ly Châu trên tay (ngocquynh520 convert)

Ly Châu trên tay (ngocquynh520 convert)

226 1 2

Ly Châu trên tay - Phân Phân Hòa QuangGiới thiệu:DDiệp Ly Châu ngày thường Băng Cơ Ngọc Cốt, là mềm mại một mỹ nhân. Cập kê chi niên, nhưng không ai dám lên nghênh tiếp ở cửa cưới.Người người cũng biết, Diệp Ly Châu thể cốt yếu, đi hai bước đường đều muốn người khác giúp đỡ, Thừa Tướng lại là một nữ nhi nô, như vậy một bệnh mỹ nhân lấy về nhà, hơi phục vụ không được, nhất định sẽ bị lòng dạ ác độc tay đen tối Diệp Thừa Tướng giết đi.Diệp Ly Châu cũng rất phiền, thân thể của nàng càng ngày càng tệ. An tâm chờ chết thời điểm, có một đàn ông lạnh lùng thường thường tới phủ Thừa Tướng dao động.Người nam nhân kia ngọc thụ lâm phong, mạo nhược thiên nhân, chính là quá lạnh lẽo, nhìn về phía Diệp Ly Châu ánh mắt của cũng rất đáng sợ.Nhưng là, Diệp Ly Châu một khi tới gần người đàn ông này, thân thể ốm yếu liền khôi phục mấy phần, một khi người đàn ông này cách xa, nàng liền thở không nổi.Rốt cuộc có một ngày, Diệp Ly Châu rất có tâm cơ làm bộ ngã xuống, muốn tới gần người đàn ông này duy trì sinh mạng.Luôn luôn không sợ trời không sợ đất Diệp Thừa Tướng vội vàng níu lấy con gái của mình, ở nữ nhi bên tai nói nhỏ: "Đây là Nhiếp Chính vương, chính là mang theo mười vạn tới kinh hù dọa hoàng đế Tần vương, nữ nhi bảo bối ta tìm dịu dàng một chút , đừng tìm cái vị này Sát Thần."Sau lại, Nhiếp Chính vương đem làm bộ đáng thương tiểu Ly Châu đặt ngay tại trong lòng ngực mình: "Ngoan, gần thêm nữa một chút."Chỉ có Nhiếp Chính vương tự mình biết, hắn thích cái này tiểu mỹ nhân, t…

Truyện Không Tên

Truyện Không Tên

4 0 1

Chapter 1:Hạ Vân-TôiTôi là Hạ Vân,một con sói cô độc sống trong 1 khu rừng nguyên sơ ít ai lui tới và biết đến nó,bởi vậy ở đây tôi sống vô cùng yên bình cùng các loài thực vật như cây cỏ.Sự cô đơn và sợ hãi đang từng ngày gặm nhấm tâm hồn tôi đến cạn kiệt.Ở một nơi có ánh nắng chan hòa vào mỗi buổi sáng,dường như mang trong thâm tâm tôi một sự không màu,sự cô đơn đã làm tâm hồn tôi mục nát và dần trở nên điên loạn.Tôi đang quằn quại với những cơn co thắt do trực tràng bị bọn toán săn bắn trúng,ỉ ôi thật đấy!Loài người thật hung hãn và khốn khiếp,bọn khốn nạn đó đã cướp đi những người mà tôi yêu,những người mà tôi quý,dành cả sự lắng lo vỗ về.Tại chúng mà tôi mới phải cô độc tại chính nơi mà bản thân lớn lên,có biết bao kỉ niệm đẹp với những người thân yêuĐể rồi,mọi thứ thật đáng buồn,tất cả lại chìm sâu vào hố đen vô tận với những vòng xoáy vô hình trôi dạt vào thâm tâm non nớt của tôi.Đau buồn,bất lực đến kiệt quệ mà không thể,không thể thay đổi,không thể níu kéo người ở lại,không thể bảo vệ nơi mảnh đất cằn cỗi này nữa....Chuyển cảnh,tôi mở mắt mơ màng.Ôi!sao nơi này lạ quá,quái lạ,sao nhiều con người quá này.Tôi được đầu thai chuyển sinh ư,nghĩ rồi nhìn bản thân trong chiếc gương đặt bên trong cửa tiệm cạnh con đường mà tôi bị ngã.Hạ Vân tôi đây đang trong hình hài còn người,tôi đang có vạn câu hỏi vì sao mà chưa có thể giải đáp được.Nhưng khoan đã,chẳng phải từ giờ tôi chẳng còn phải cô đơn nữa sao,dù sao trong hình dáng con người để khám phá cũng không tệ…

Thiên thần tôi coi là ác quỷ

Thiên thần tôi coi là ác quỷ

15 3 1

[Thiên thần là gì thế nhỉ? Cả ác quỷ nữa? Cô thường hay nhìn nhầm chúng với nhau... Nhưng đã làm sao chứ? Cô là người trần mắt thịt, làm sao nhìn xuyên thấu trái tim kẻ khác, lại còn là một kẻ không phải người?"Cô có một đôi mắt đẹp" - Một ác quỷ dịu dàng đã nói thế."To tròn ngờ nghệch" - Một thiên thần cộc cằn đã nhận xét như vậy.Suy cho cùng, cô vẫn cứ nghe theo lời nói của ác quỷ, đi theo hắn, ở bên hắn, ngỡ hắn là thiên thần của cô.Còn thiên thần, bị bỏ mặc, trở nên bơ vơ mà đâu ai thấu.Ai có biết chăng...Trong những tháng ngày ở trong căn nhà to đẹp của ác quỷ, cô cũng biết nhớ thiên thần..Cô viết thư... Hết bức này tới bức khác...Mà chẳng lần nào gửi đi.Cô không biết cuộc sống còn lại của mình có bao nhiêu ngày, cũng không biết bao giờ gửi những lá thư kia, nhưng vẫn tiếp tục viết...Thế rồi, cô đi...Ác quỷ vô tình tìm thấy lá thư, đau đớn chỉ muốn đem đốt, nhưng cuối cùng vẫn đưa cho thiên thần xem...Cả hai cũng chỉ biết đau khổ...Một người là kẻ mãi không nhận được tình yêu...Một người là kẻ không được chạm vào tình yêu của chính mình...]Nó vốn là một câu chuyện mà ai đó đã viết sai lệch về chúng ta. Em và anh chưa hề như thế, em chưa từng đi cùng người khác, anh thì chưa từng yêu em đến nỗi phải khổ đau, ai kia thì chưa từng xuất hiện trong câu chuyện...Người ta nói:"Bất kể một thiên thần nào cũng có thể không có cánh, nhưng đôi cánh náo cũng phải tựa vào lưng một thiên thần"Cả đời này, anh là thiên thần, còn em là đôi cánh, dẫu vật đổi sao dời cũng phải níu lấy tay anh...…

Em Vốn Cô Độc Cho Đến Khi Gặp Chị[Góc nhìn Tần Thanh Yến]

Em Vốn Cô Độc Cho Đến Khi Gặp Chị[Góc nhìn Tần Thanh Yến]

8 2 1

Trên sân thượng của một tòa nhà cao ngất ngưởng có một người đang đứng nơi ấy. Ngày sinh nhật tuổi 20 đã đến, lời từ biệt cũng đã được gửi đi từ lâu. Giờ là lúc thực hiện.Khi cô chuẩn bị lao khỏi ban công, phía sau vang lên một tiếng hét thất thanh:Thanh Yến, không được!Đứng từ xa, không dám tiến lại gần, cô gái nhỏ bé kia cất giọng run rẩy.Thanh Yến nhếch môi cười nhạt, khẽ đáp:-Tôi vốn là kẻ không xứng đáng được yêu thương, không được tốt...Thiên Mây lập tức phản bác:-Không phải! Chị sai rồi! Vẫn còn có người yêu thương chị mà!Thanh Yến lắc đầu, ánh mắt kiên định:-Thì trước giờ chị chưa từng đúng việc gì, nhưng chắc chắn chuyện này là đúng...Thiên Mây lớn tiếng hơn, cố gắng níu giữ từng giây:-Sai rồi! Chị sai việc này! Mau quay lại đây cho em!Thanh Yến cười khẽ, từng bước lùi về phía mép sân thượng:Em thật là gia trưởng...Thiên Mây không bỏ cuộc, hít sâu rồi hét lên:- Gia trưởng? Vậy mới lo được cho chị đấy, đồ ngốc! Mau xuống đây!Thanh Yến thoáng bối rối, đứng hình trước câu nói ấy:-Lo cho chị? Là sao...?Cô bất động, suy nghĩ mông lung về ý nghĩa của hai từ "lo lắng" mà cô chưa từng hiểu rõ._______________Hoàn Cảnh__________________Tần Thanh Yến một cô gái mắc trầm cảm nặng và sợ hãi xã hội luôn cho rằng mình không xứng đáng được yêu thương. Là một tác giả trẻ tài năng, cô có rất nhiều fan hâm mộ nhưng lại trốn tránh thế giới che giấu mình trong những bộ trang phục đen kín mít. Thanh Yến thông minh về kiến thức, viết những tác phẩm xuất sắc, nhưng lại ngốc nghếch…

Vợ Yêu Xinh Đẹp Của Tổng Giám Đốc Tàn Ác

Vợ Yêu Xinh Đẹp Của Tổng Giám Đốc Tàn Ác

6 0 1

Vợ Yêu Xinh Đẹp Của Tổng Giám Đốc Tàn Ác là truyện ngôn tình xoay quanh về cuộc hôn nhân thương mại đã thay đổi vận mệnh cả cuộc đời cô. Dù chỉ mới nhìn vào đôi mắt rét lạnh ấy chỉ một lần duy nhất, cũng đủ để khiến trái tim cô hướng về anh. Ấy vậy, sự thật tàn nhẫn của anh lại khiến cô hoảng sợ. Sự hung ác của anh khiến cô tuyệt vọng. Cô ngây thơ cho rằng sự thùy mị của người con gái sẽ đổi lấy sự dịu dàng của người đàn ông. Nhưng không, vì yêu thương nên mới chấp nhận sự ngông cuồng của anh, muốn cùng anh sáng bước dù cho cô chẳng thay đổi được gì từ anh.Người con gái nguyện nhận thiệt thòi cho bản thân mình, tưởng anh sẽ xót xa, nhưng anh vô tình tuyên bố không quan tâm đến đứa con trong bụng cô. Đến tận bây giờ cô mới biết, tình yêu đối với cô còn xa vời lắm, cô muốn níu kéo, giữ chặt bên người thì tình yêu cũng cố gắng mà bay xa. Cô không thể chịu đựng thêm nữa, trái tim đã trở nên nguội lạnh khi người đàn ông cô yêu thốt lên “đời này kiếp này, cô đừng mơ mộng hão huyền rằng tôi sẽ yêu cô”Anh vốn dĩ tàn ác, cô không phải không biết nhưng cô có chết cũng không ngờ rằng bao hy sinh cô dành cho anh cũng không đủ sở hữu một chút tình cảm từ anh. Người con gái yếu đuối là thế, nay vì tình yêu mà tan nát cõi lòng. Thử hỏi, những quãng ngày còn lại với cô sẽ đi về đâu?Khác với Người Phụ Nữ Của Tổng Giám Đốc và Thời Gian Tươi Đẹp của Anh Và Em. Truyện có nội dung buồn thảm thiết, khi nước mắt của người con gái đã thấm dần từng trang sách để lại những câu từ cô đọng đầy sâu sắc. Đến với truyện để trải mình và hòa quyện vào cảm xúc của nhân vật và chiêm nghiệm những tựa truyện mới nhất hiện nay.…

CÓ LẼ LÀ TỰ EM ĐA TÌNH

CÓ LẼ LÀ TỰ EM ĐA TÌNH

19 1 2

Duyên tình ba kiếp của hai người đầy trắc trở. Tình duyên kiếp thứ nhất đầy bi kịch, nàng là trại chủ ( sơn tặc ), chàng là quan triều đình. Một lần xuống núi bắt được chàng, muốn cùng chàng kết duyên,aizz cmn, nàng mang tiếng là sơn tặc làm sao chàng chấp nhận cho được. Và kết quả là duyên chẳng hợp, nàng chết dưới kiếm của chàng. Yêu quá nhiều nên lòng nàng chẳng hận, chỉ trách đôi người có duyên nhưng không phận. Cái chết của nàng cũng đã để lại mối lương duyên ở kiếp sau. Kiếp thứ hai, nàng là thánh nữ của ma giới, chàng là vua của một nước. Kiếp này tuy duyên đã thành nhưng tình chẳng có, nàng yêu chàng, chàng lại vô tình không nhận ra đã yêu nàng. Chỉ vì lời trỉ trích của dân chúng về thân phận của nàng mà nhẫn tâm đem nàng thiêu sống. Trời xót thương cho nàng, cho đỗ cơn mưa quang đãng, lửa tắt tình cũng gần như lụi tàn. Nàng giờ chua xót thử lòng chàng, cớ sao chàng vẫn vô tình như vậy. Thật chẳng yêu nàng, thật sự là ghét nàng, xem thường thân thế của nàng.... "sống tiếp làm chi khi duyên đã tậnLưu luyến làm gì khi người chẳng yêu taníu kéo làm chi chỉ khiến người ghét bỏđôi câu sáng tỏ, tình chẳng còn là gìphận thiếp hèn mọn chẳng sánh đứng cạnh chàngmột câu yêu thương ngàn vàng chẳng mua nổithiếp đây cùng chàng duyên ta âu cũng đã tậnchỉ mong lòng hãy quên chàng điphu thê một kiếp do trời địnhâu rằng kiếp này đã vô duyênxin người thương xót cho nhi nữtình duyên đau khổ chẳng muốn trảikiếp sau xin nguyện không yêu chàng..."Ngay lúc ấy nàng dần dần tan thành làn bụi Bạch Kim, hòa dần vào gió .…

Phu quân trúng gió về sau - Kim Châu Ngọc Đậu-Hoàn(Cvter:nhien1987)

Phu quân trúng gió về sau - Kim Châu Ngọc Đậu-Hoàn(Cvter:nhien1987)

642 8 1

Văn án:Lúc tuổi còn trẻ trượng phu sủng thiếp diệt thê, vô số đêm, Tô Ngọc Dung nước mắt ẩm ướt trên gối thủ phòng trống.Phu quân trúng gió đổ xuống về sau, nàng cảm thấy mỗi ngày đều là cảnh xuân tươi đẹp hảo thời gian. Nàng xem sự cấy bên trên cái kia chỉ có con mắt có thể động lão gia hỏa, yếu ớt cười một tiếng: "Phu quân, khát sao?"Lão gia hỏa khổ cực trợn to tròng mắt: Ta không được khát! ! Nhưng tiếp theo một cái chớp mắt, cự khổ hoàng liên thủy liền vào miệng.******Trúng gió sau Phong Vu Tu ngày ngày đều muốn chết, tốt thoát đi Tô Ngọc Dung ma chưởng. Nhưng dần dần hắn phát hiện, hắn giống như một chút cũng không hiểu biết mình ở chung nửa đời thê tử, nguyên lai nàng là nhát gan như vậy thích khóc, nũng nịu mệt nhọc.Sét đánh lúc nàng sẽ bị dọa khóc, uống thuốc lúc như đứa trẻ con không chịu há mồm, trên thân có chút điểm không thoải mái, nàng đều đã ủy khuất rơi nước mắt. Hoàn toàn không phải lúc tuổi còn trẻ, cái kia lạnh lùng cay nghiệt làm người ta ghét nàng.Nhưng về sau cái này làm hắn chán ghét nửa đời nữ nhân lại đi trước. Không ai lại lấy cớ đập muỗi đánh hắn bàn tay, cười xấu xa cho hắn ăn cự chua quýt, lúc thương tâm cho hắn uống khổ nhất thuốc đắng, nguyên bản hắn nên cao hứng. Nhưng hắn lại cảm thấy tâm thật không, giường lạnh quá, hắn tốt cô độc...******Lại mở mắt ra, trở lại tân hôn lúc. Tô Ngọc Dung nhìn nam nhân thật cẩn thận bưng lấy nàng bị phỏng tay, khuôn mặt vặn vẹo: "Ngươi làm cái gì?"Phong Vu Tu thật sâu nhìn nàng: "Ngoan, ta cho ngươi thổi một chút, liền h…