Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥
series one (two) shot về rc..Có người hỏi tôi rằng: 'Trông thế giới muôn ngàn cái đẹp, hà cớ gì lại đem lòng yêu lấy bông hoa dại hoang tàn?'Khóe miệng nhẹ kéo thành vầng trăng khuyết, tôi nhàn nhã đáp lại: 'Đúng là cái đẹp luôn xuất hiện trong cuộc sống của kẻ cao sang như tôi. Nhưng ngày hôm ấy, trong lòng tôi vốn đã vỡ tan đổ nát, vậy mà vô tình có một bông hoa dại cố vươn mình chạm khẽ lên tim tôi.'…
.𖥔 ݁ ˖ ⭑ ‧₊˚ ⋅ જ⁀➴๋࣭ ⭑๋࣭ ⭑Thanh Xuân Vườn Trường Ngược OCCNgọtHappy Ending Câu Truyện Chỉ Là Sản Phẩm Của Trí Tưởng Tượng Không Có Thật Ngoài ĐờiTụcBOT NGƯỢC TOP…
" Anh ơi, anh dịu dàng một lần em xem nào "" Đé.. Dạ"-----------------textfic & văn xuôi Fic kể về 1 em nhỏ được cưng chiều bởi tên tổng tài lạnh lùng=))))cổ bị mê xưng hô anh - mày , tao - bé ... đồ á, kiểu là Quang Anh cục súc thế thôi nhưng vẫn yêu chiều con zợ của mình í 🥰❗Mọi thứ trong truyện chỉ là trí tưởng tượng của tác giả, truyện viết ra chỉ để đọc giải trí, vui lòng không mang đi đâu khác khi chưa có sự cho phép của tác giả. Otp là thật, truyện là giả tưởng.❗cổ xàm nên đừng ai ném đá cổ nhe 😞💔…
Tôi - Y/n một học sinh trung học vừa dầm mưa trở về nhà sau buổi học . Tôi mệt mỏi thay đồ rồi lên giường ngủ . Nhưng khi tỉnh dậy lại ở một nơi khác . Phải làm sao đây ?!…
tuấn duy đang thích thầm 1 thằng nhóc khối dưới, cơ mà thằng nhóc ấy có nhiều vệ tinh quay quanh, khó tán quá đi mà, tán mãi không đổ. "em ơi, đổ anh với, anh thích em vl, đổ đi anh dắt em về ra mắt, cưới luôn."warning: lowercase, tục.…
Tình yêu của hai người ghét nhau sẽ ra sao..?Chúng ta là kẻ thù nhưng chúng ta là một đôi tình nhân!!*Tác phẩm này được đăng trên cả Wappat và Novel nếu thấy ở nền tảng khác thì hãy nói với tôi, mà nếu thấy truyện của tôi ở Novel/Manga thì cũng đừng nói gì cả tại đó cũng là tôi đăng*…
"Anh dần quen rồiVới màn đêm ngồiChỉ là vài nỗi nhớ em sau bao thói quenMắc nối trên đoạn đường tối đen."Truyện hoàn toàn là trí tưởng tượng của tác giả. Vui lòng không áp đặt lên bất cứ cá nhân nào ngoài đời thật. Đăng tải duy nhất trên tài khoản @kee_jpt. Yêu cầu không đăng lại dưới mọi hình thức.…
Sông Đà nước xiết, liệu có thể trả em lại cho anh?Toàn bộ những gì xảy ra trong truyện đều không có thật ngoài đời và không đạp đổ niềm tin tôn giáo nào cả. Ooc, ooc, ooc, không liên quan tới cả tình tiết, nhân vật và danh xưng nhân vật trên thực tế.VUI LÒNG KHÔNG MANG TRUYỆN MÌNH KHỎI APP VÀ KHÔNG ÁP DỤNG LÊN NHÂN VẬT NGOÀI ĐỜI.Truyện có yếu tố tâm linh, độc giả cân nhắc trước khi đọc.Truyện ngọt, truyện ngọt, truyện ngọt (quan trọng lặp lại 3 lần), mở đầu hơi ấy xíu nhưng mà đảm bảo yên bình ngọt ngào.…
Nguyễn Thái Sơn giật mình tỉnh dậy sau một giấc chiêm bao đáng sợ.---𝑎𝑛𝑔𝑠𝑡 𝑠ℎ𝑜𝑟𝑡𝑓𝑖𝑐; 𝑟𝑎𝑡𝑖𝑛𝑔 𝑀Truyện chỉ đăng tải duy nhất tại wattpad account @tn_trucnhii…
"Khi em lớnTrước mắt em là bầu trời trong xanhEm cứ vô tư chạy đi thật nhanh nào có biết được...Khi em lớn..."Em là kết tinh của tình yêu thương của ba và mẹ Tình yêu ấy ra đời với đôi mắt long lanh như cả bầu trời sao Tuy vậy nhưng tại sao bà nội với ba lại gọi em là sao chổi thế? Tác giả: Phương NghiThể loại: Vườn Trường, bạo lực học đường, SE, HE, ABOYếu tố: kinh dị pha lẫn hiphop⚠TẤT CẢ CHỈ LÀ "TIỂU THUYẾT"⚠Nhưng dựa trên những câu chuyện có thật của tác giả…
"Cuối cùng, sau tất cả mọi chuyện, em cũng chẳng thể bằng một góc của cô ấy sao?Cuối cùng, em vẫn chỉ là người thay thế sao?""Trả lời em đi...""Anh Quang Anh..." Em nhìn vào mắt hắn, đôi mắt em chỉ ánh lên những tia buồn bã."Như những gì em thấy!" Đáp lại em, hắn chỉ trả lời một cách miễn cưỡng như muốn đặt dấu chấm hết cho mối tình của họ. Hắn quay người rời đi mà đến một ánh mắt dành cho em cũng không có. Hắn nhẫn tâm để em đứng đó với hai hàng nước mắt lăn dài trên khuôn mặt. Nhưng hắn đâu biết rằng...đó lại là lần cuối cùng mà hắn được gặp em. Đôi lời tác giả: Hé lô các bbi, tui viết fic này tại tui simp Duyy dữ quá, mong các cô góp ý nhẹ nhàng với tui. Nếu không đọc được xin click back ạ, đừng đọc rồi lại chê này chê nọ, tui sẽ xin phép xóa những bình luận như thế ạ. Lịch ra chap chắc khoảng 1-2 chap/tuần tại lịch học của tui cũng khá kín. Fic này là công sức, chất xám và thời gian của tui, đừng mang đi đâu khi chưa có sự cho phép ạ. Tui cảm ơn. Sốp chúc các cô đọc vui vẻ nhoo. LƯU Ý: TUI SẼ KHÔNG DROP TỚI KHI HOÀN ẺM!!…
"sao ấy nhỉ ? bản thân anh đã rung động ngay từ lần đầu anh nhìn thấy gương mặt em ,đôi khi anh cảm thấy anh thật ngu ngốc khi cứ đâm đầu vào một tình yêu không có lời hồi đáp nhưng khi em chịu quay lại nhìn anh ,anh biết hoa quỳnh anh cần mẫn chăm sóc bấy lâu nay đã nở rồi" Chuyện tình của mấy thanh niên đại học sửu nhi (fic hỗn nha ,cẩn thận)…
Có một giấc mơ, nơi đó em có thể ở bên cạnh anh một cách vui vẻ, hạnh phúc. Chúng ta không sợ những ánh nhìn, những âm mưu, toan tính. Chỉ có anh và em, đứng trên sân khấu thỏa hết mình với đam mê. Nhưng anh ơi, giấc mơ đó không có thật. Ở thực tại tàn nhẫn này, em đã mất anh rồi. Em chỉ muốn đắm chìm trong giấc mơ kia mãi thôi, cho dù chỉ là trong tưởng tượng em vẫn muốn được ôm lấy anh, được anh vỗ về, an ủi. Em sợ nơi này, sợ cái thế giới không có anh. Em làm sao đối diện với mọi chuyện đây anh, làm sao em có thể sống mà thiếu anh? Anh luôn nói rằng anh yêu em, sẽ ở bên cạnh em mãi mãi, vậy tại sao anh lại rời đi chứ? Tại sao anh bỏ lại em một mình? Tại sao anh bắt em phải một mình chống chọi lại thế giới này chứ? Tại sao anh không đem em theo, có phải anh đang hận em không? Sao lại trả thù em bằng cách này? Nếu như em là người nằm ở đó, có lẽ anh sẽ vui hơn. Nếu như em không còn nữa, thế giới của anh sẽ tốt hơn. Nếu như em... Nhưng trên đời làm gì có nếu như chứ, là em tự lừa bản thân rằng anh không quan trọng, dù cho trái tim em đang bị hàng vạn mũi dao đâm vào, dù cho em đã khóc đến mức không thể thở được. Anh à, đợi em nhé! Đợi em hoàn thành xong tâm nguyện của anh, em sẽ đến với anh. Đợi em một chút thôi, em sẽ tìm anh. Warning: - Nhân vật không thuộc quyền sở hữu của tác giả. Vui lòng không liên tưởng đến đời thật vì đây là fanfic.- Truyện ngược, kết buồn.…