Chắc là rồi nhờ??
xàm xàm vị tại otp thì real còn fic thì ít=))…
xàm xàm vị tại otp thì real còn fic thì ít=))…
vì em cáu là anh tàn đời anh đó...…
Chuyện này tui nghĩ là sẽ ko hay lắm đâuChuyện có H+, ngọt nhiều ít ngược ạ ai đọc được thì đọc ko được thì next ạ…
Bạn học Đăng Dương và bạn học Pháp Kiều vốn không quen biết nhưng có vẻ vũ trụ muốn hai ẻm là của nhau vậy…
một nụ hôn thay cho bao nụ hồng, anh có muốn ngay khi ta vừa gặp nhau ? you got me, got me chìm sâu…
Cp9: DuongHungCp phụ: WeanKng - LuânAtus - RhyCap___Cốt truyện đọc sẽ biết!Tất cả chỉ là giả tưởng, không có thật! ❗VUI LÒNG KHÔNG TOXIC❗…
Ngọt ngọt ngọt ngọt ngọt ngọt ngọt...*LƯU Ý*: bot lo sỉmp top…
câu chuyện tình yêu giữa hai con người trái dấu…
Đây là câu chuyện về một thế hệ thanh niên trí thức rời bỏ thành phố, mang theo khát vọng dựng xây và đổi mới, đặt chân lên vùng núi Tây Bắc giữa những năm tháng chuyển mình của đất nước.Giữa núi rừng bao la và những bản làng còn hoang sơ, họ không chỉ đối mặt với khắc nghiệt của thiên nhiên, thiếu thốn của đời sống mới, mà còn đối diện với chính mình - với những nỗi đau riêng, với lý tưởng đã lỡ mang theo, với những tình yêu không được gọi tên.Quang Anh, một kỹ sư thủy điện với ánh mắt như nhìn xuyên qua cả thời cuộc. Đức Duy, một thầy giáo trẻ mang trong mình lòng nhân hậu và sức bền của kẻ từng mất mát. Cùng họ là những người bạn, người đồng chí - mỗi người một lý do để ở lại, để gieo mầm cho một ngày mai tươi sáng hơn.Không có bài ca hào hùng. Chỉ là những ngày mưa gió kéo dài, những đêm không điện, cơm chan nước suối, và ánh mắt người dân bản còn dè dặt. Nhưng giữa khốn khó ấy, tình người lặng lẽ nảy mầm.Truyện là lát cắt của một thời kỳ từng rất thật. Về những người trẻ từng nghĩ mình sẽ thay đổi cả thế giới - nhưng cuối cùng, chính thế giới đã đổi thay trong họ.…
Đức Duy 25 tuổi thẩm phán tính cách lạnh lùng cứng nhắc.Quang Anh 27 tuổi chủ tiệm hoa tính cách dịu dàng ôn nhu.Đức Duy cả cuộc đời tăm tối trong vũng lầy gặp được Quang Anh từng chút chân thành dịu dàng ôm lấy nổi đau của cậu... và rồi:"Anh có liên quan gì tới cái chết của bố mẹ em năm đó?" Ngỡ như cuối cùng cũng có thể bình yên sống bên người mình yêu nhưng định mệnh lại trêu đùa trái tim đã vỡ nát của cậu, giúp cậu nhặt lại từng mãnh vỡ băng bó, tưởng chừng như đã lành lại lần nữa bị dẫm đạp?…
atsh oneshot…
Pháp y x nhà khoa học điênBối cảnh: tận thế zombieBy Nazyii‼️Truyện là trí tưởng tượng của cá nhân tác giả, không áp dụng lên người thực bất cứ hình thức nào❌…
Rảnh tay thì viết=))Nobody:Tôi chờ atsh kết thúc r mới viết fic=))))…
Thành An yêu Minh Hiếu nhiều lắm lắm luôn , đùng một cái , lòi ra ông nhõi Bảo Khang…
Truyện viết về tất cả các couple của RV nhaaaaaaMọi ng có thể order những cp mà mọi ng thích nha…
ngẫu hững thôi tác giả thiếu ke nên viếtcảnh báo: có yếu tố 18+, trôn có lài, bạo lực…
CHUYỂN VER ĐÃ CÓ SỰ CHO PHÉP CỦA TAOO=)))p/s: t bỏ đu kpop từ lâu lắm gòi nên mấy bà follow t du di nhaa, iu nhắmmDuy là bot! Chính là cục cừu bông!Ai ship Duy top cân nhắc kỹ!- anh An và anh Hùng đối với em là không thể, hai người là cục bông giống em mà!! - Để em!- Hôn một cái thôi nhé?- Về nhà trả anh cái khác nhé?- Anh ghen tị với các anh, sao cừu bông thiên vị thế?…
"Chúng ta yêu nhau, không phải để chữa lành.Mà để cùng nhau chìm xuống, tận đáy."Quang Anh - Họa sĩ thiên tài từng đoạt nhiều giải thưởng, sau tai nạn mất đi người thân, sống ẩn dật trên gác xép và bắt đầu nghe thấy tiếng nói trong đầu.Đức Duy - Bệnh nhân tâm thần trốn viện, từng là học sinh giỏi, hiền lành, ngoan ngoãn, nhưng sau một vụ việc không ai nhắc đến, cậu biến mất khỏi xã hội.Hai kẻ điên - một người vẽ, một người viết - tìm thấy nhau trong một căn phòng khép kín với ánh đèn mờ và tường dán đầy tranh máu.Họ yêu nhau.Nhưng tình yêu đó không kéo họ lên.Mà kéo họ xuống sâu hơn. Vào một cơn mê đẫm máu, nơi không có đúng - sai, chỉ có bản năng, chiếm hữu và khát vọng được tồn tại trong tâm trí người còn lại.Đây không phải một câu chuyện chữa lành.Không ai được cứu.Không ai tốt.Chỉ có hai linh hồn méo mó, nhìn thấy bản thân mình trong sự điên loạn của đối phương - và yêu nhau, như yêu chính phần xấu xí nhất trong mình.…
trần đăng dương x phạm anh duy."đâu phải em muốn quên, là sẽ quênđâu phải mong bớt đau, là bớt đau...?"…
lời tường thuật của mai thanh an về cuộc sống thường nhật ở hogwarts cùng đám bạn mất dạy...written by _nptbg…