Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥
"Đủ rồi Kaname-senpai, em từ lúc nào đó đã chẳng còn là Yuki mà anh biết nữa" "Zero, Shizuka,... tôi đã bị nuốt chửng rồi" _________Nguồn ảnh: Lianwna.Warning: OOC.AllYuki nhưng không phải tất cả sẽ đều x Yuki, hay nói đúng hơn là 4P.Tác phẩm được viết ra nhằm để thoã mãn suy nghĩ của tác giả.Nếu đây không phải thể loại mà bạn mong muốn, xin vui lòng hãy rời đi mà không để lại bất cứ lời nói nào mang tính xúc phạm.…
Trích:*Lê Hoàng Mạnh Quân's POV:Tôi cười xòa, tựa người vào lưng ghế, hai chân vắt chéo."Thật lòng mà nói, tao xưa giờ chưa yêu ai đậm sâu đến mức như thế cả, chả hiểu sao. Tao cũng muốn yêu như mày ấy, chứ lúc nào cũng mang cái mác "red flag" trên người mệt vãi cả ra."…
𝓟𝓡𝓞𝓙𝓔𝓒𝓣: 𝓖𝓝𝓐𝓢𝓒𝓗𝓔 - 𝓦𝓗𝓘𝓣𝓔 𝓓𝓐𝓨"Gnasche", yêu người, yêu đến đau lòng.Một mối tình kéo dài bảy năm, khi mà tôi bước đi, liệu trong lòng cậu đau nhiều không?Một ngôn ngữ chân thành và sâu sắc của tình yêu có thể nói hết được về chúng ta?Không chỉ đơn thuần là tình yêu. Cậu, một tuyển thủ chuyên nghiệp xuất sắc, luôn ở một vị trí đặc biệt tôi luôn cất giấu sâu trong tim.Mùa hè năm đó chúng ta có nhau, mùa hè năm đó chúng ta cũng chia tay, nhưng tất cả chưa kết thúc. Vì cơn mưa vàng ở Paris chưa bao giờ ngừng rơi.Bản gốc: https://yanqingapril.lofter.com/post/1f1bf2a3_2b8fa4cc0?fbclid=IwAR0VCiG48AoHrCGE7t63sr2YXgS31NVeyHOjDs2H2jYJJpSAkksM4Slv7iQ.Vui lòng không Reup, chỉ đăng tại Wattpad. Đã xin phép tác giả trước khi chuyển ngữTrans by: 翔松 nghe nói li dị hả?…
Có lẽ tình cảm của anh không bằng tình cảm của emNhưng hãy cho anh một cơ hội để yêu em nhé!---------------------------------Vui lòng hỏi ý kiến tác giả nếu bạn muốn reup hoặc chuyển ver…
Tôi đã trở thành một nhân vật phụ trong một cuốn tiểu thuyết kinh điển bắt cóc và bị giam cầm lấy từ bối cảnh của chiến tranh thế giới. Không giống như chị gái của nhân vật chính, người bị đối xử lạnh nhạt và ngược đãi ở trong chính căn nhà của mình, với cái tên là "Diana Claire", tôi bị bắt cóc thay thế cho nhân vật chính để thoát khỏi địa ngục này."Đừng rời xa ta, công chúa. Được không? Người không thể chết ".Công tước bắt cóc tôi là một kẻ điên rất đẹp trai là một kẻ điên có học thức. Anh ta thỉnh thoảng đến thăm tôi và nhìn chằm chằm vào tôi như thể tôi là một tác phẩm nghệ thuật đắt giá mà anh ta đã cất giữ rất cẩn thận. Đôi mắt anh ta khổ hạnh nhưng suy đồi một cách kỳ lạ, gợi cảm nhưng cũng đầy đủ mọi hương vị. Tôi không biết tại sao người đàn ông dường như mất trí này lại làm điều này với tôi.Thứ bên trong lớp giấy gói hoàn hảo này với một phong thái lịch lãm, dáng vẻ thanh lịch và duyên dáng, là một thể hiện cực kỳ điên rồ. Sự điên cuồng của người đàn ông này đã tạo ra một bầu không khí tĩnh lặng, kỳ lạ và kỳ quái giống như một tác phẩm nghệ thuật với một ý nghĩa khó hiểu."Ta muốn giết hết tất cả mọi người, ngoại trừ công chúa, Diana của ta."Tôi đang cố gắng kiểm soát và thuần hóa người đàn ông này, bị ám bởi một con quỷ độc ác.Vốn dĩ, từ mà tôi luôn nghe thấy trong câu chuyện này lại là "người điên".#VUILONGKHONGREUP#NhaCharyybanchaydeadlinenovel_oldname#NhaChayrhaysui_newname…
Win có một nhân vật mà cậu cực kì ghét, đến nỗi đã lập cả group anti: Đó là nam chính Thyme trong cuốn tiểu thuyết "Vườn sao băng". Cậu cảm thấy hắn chỉ là tên nhà giàu hách dịch, mất não, sến sẩm, đâu có gì để fan của hắn tung hô như vậy.Nào ngờ một sáng tỉnh dậy Win lại phát hiện mình thế mà xuyên vào vai nam phụ Kavin trong cuốn tiểu thuyết rồi.Cậu cảm thấy đây chính là cơ hội để trừng trị tên nam chính thần kinh đó....…
Mây tầng nào gặp gió tầng đó là như thế nào? Nếu bạn muốn viết thì cứ thử xem chuyện tình của anh trưởng khoa và nàng thủ khoa xem nó như thế nào thì sẽ rõ thôi. Đây là câu chuyện ngôn tình đầu tiên mà tui viết, là câu chuyện về otp ngôn tui rất love nó. Mong là mọi người sẽ ủng hộ chiếc truyện ngôn này của tui ạ. Tên truyện bắt nguồn từ bài hát của Taylor mà lúc tui đặt lại tên truyện nghe đỡ trẩu thôi.…
Trích:"Em bảo em lạnh, lạnh giữa mùa hạ chói chang."---Câu chuyện kể về một tình yêu bỏ dở. Hôm đó, trong phòng ICU của bệnh viện, có một chàng trai đang ôm lấy người con gái mình thương mà khóc, khi cơ thể của cô lạnh dần, anh chẳng biết làm gì khác ngoài việc ôm cô thật chặt và khóc to hơn. Cô rời đi để lại anh với bao nhiêu tình cảm dở dang, bao nhiêu lời hứa chưa thực hiện.Giá như căn bệnh nan y ấy chẳng hề tồn tại thì có lẽ anh và cô cũng sẽ có được hạnh phúc như bao người khác, có được một mái nhà ấm áp cùng với mấy đứa trẻ con...Nhưng trên đời làm gì tồn tại hai chữ "giá như"?…