[rnis] ngẩn ngơ
Từ phen đá biết tuổi vàng,Tình càng thấm thía dạ càng ngẩn ngơ.[Blue Lock characters. Itoshi Rin x Isagi Yoichi. First love. Unrequited love. School life. OOC.]…
Từ phen đá biết tuổi vàng,Tình càng thấm thía dạ càng ngẩn ngơ.[Blue Lock characters. Itoshi Rin x Isagi Yoichi. First love. Unrequited love. School life. OOC.]…
Belonging to Mino and Seungyoon. This fanfiction is built based on my imagination, and my adoration to MinYoon as well.…
truyện được kể dưới góc nhìn của người thứ ba nhưng không phải là người thứ ba trong một cuộc tình chỉ hai người…
nỗi cô đơn vĩnh hằng của kẻ lãng du.…
Lần đầu viết fanfic có lẽ sẽ sến súa và không bựa nhưng có gì bỏ qua nhéFic thuộc thể loại Boy×Boy nên ai không thích hoặc bị dị ứnh có thể clickback. okunrequited love là loại tình yêu đẹp nhấtcậu yêu anh, mặc kệ anh có yêu cậu hay không, tình yêu cậu dành cho anh không cần đáp trả…
Em không đòi hỏi nhiềuCũng sẽ chẳng hi vọngTrong em cũng sẽ không chớm nởTình yêu cũng sẽ không bắt đầuNếu anh muốn lấy đi trái tim này,thì hãy cứ lấy điGiờ đây em cũng chẳng cầnCó tim có yêu Rồi người đau sẽ chỉ là em.Đừng dấy lên hi vọngĐừng nhìn em trìu mến Đừng thách thức suy nghĩ của emĐừng làm em đauAnh biết em yếu đuối,sẽ chẳng đủ sức chống lại anh.…
Au kỹ viện, genderbended.Chủ Chu Trạch Khải x Giang Ba Đào, phó Tô Mộc Tranh x Giang Ba Đào.…
Đây không phải là một áng văn chương về một chủ đề gì đó quá rõ ràng. Nó chỉ là những xúc cảm hàng ngày, những điều nhỏ nhặt nhất từ cuộc sống thực tế mà mình đã và đang trải nghiệm. Nó có thể vui, có thể buồn, nhưng đơn giản mình viết nó ra, vì mình muốn có ai đó có thể hiểu và đồng cảm với mình...…
Xin chào, đây là lần đầu tiên tiên tôi viết truyện nên mong mọi người sẽ ủng hộ. Mục đích tôi viết truyện này chỉ để nói về câu chuyện tình đơn phương của tôi thôi (nhưng sẽ có thêm vài chi tiết khác)______________________________________Vốn dị tôi viết nó cũng không mong nó sẽ nổi hay gì cả chỉ đơn giản như tôi vừa nói trên. Tôi viết truyện sẽ sai một số lỗi chính tả nên mọi người thông cảm. Lịch đăng truyện sẽ không theo lịch hoặc thống nhất vào ngày nào cả, khi nào tôi rảnh, có thời gian, ý tưởng hoặc hứng viết thì tôi sẽ viết. Nếu mọi người có ý tưởng hoặc ý kiến gì thì cứ nói thẳng với tôi.______________________________________❗Thêm một điều nữa là truyện này sẽ chỉ đăng ở Wattpad nhưng nơi khác đều là giả mạo, idea của tôi, ý tưởng của tôi. Nếu muốn lấy idea thì phải hỏi tôi, nếu tôi cho phép thì có thể lấy.❗ ______________________________________…
Author: alexis_slRate: Teen And Up AudiencesWarning: Major Character DeathPairs: Yoonjin / YoonminNotes: angst, hanahaki disease, unrequited loveChapters: 4Link: https://archiveofourown.org/works/12940962/chapters/29576556Bản dịch đã có sự cho phép của tác giả. Vui lòng không mang đi bất cứ đâu.Summary:Nếu có một điều mà bác sĩ Kim Seokjin học được sau nhiều năm trong nghề, đó là Hanahaki là một căn bệnh hiểm nghèo và tàn nhẫn. Là bác sĩ chuyên gia hàng đầu Seoul về Hanahaki, anh rất tự tin trong việc thấu hiểu những gì mà bệnh nhân của anh đang phải trải qua.Cho đến khi, vào một đêm, anh tỉnh giấc vì một cơn ho dữ dội, một cánh hoa lily trắng nằm gọn trong lòng bàn tay anh.HOẶCSeokjin ho ra hoa bởi vì Yoongi, bệnh nhân mà anh sẽ chữa trị, lại ho ra hoa vì Jimin.…
Có một đóa hoa đang lớn dần trong buồng phổi Allen.Một đóa hoa với bộ rễ dài bén nhọn, túa rộng tua tủa như một cái mạng nhện khổng lồ, từng sợi tơ dính dớp quấn chặt không chừa một mạch máu trên cơ thể cậu, y như dây mây bám dàn hay một loài kí sinh kì lạ. Một đóa hoa với những cái cánh nhỏ xíu trắng muốt tựa tuyết đầu mùa, chưa kịp nở bung đã vội vã xa lìa thân mẹ, kéo theo những trận ho dai dẳng dữ dội và từng cơn đau tê rần xé ruột như thể có một bầy thú hoang đang mài móng vuốt vào cái vách thịt trong yếu ớt mong manh nơi cuống họng cậu vậy.Một đóa hoa, đáng lẽ ra phải là kết tinh của những xúc cảm cô độc và vô vọng nhất, của những chữ "thương" trĩu nặng hoang hoải chẳng bao giờ được thốt trọn thành lời, của những tháng ngày đơn phương mải miết đuổi theo một bóng lưng không thể chạm tới.Có một đóa hoa đang lớn dần trong buồng phổi Allen. Và cậu thì chẳng biết phải làm sao với nó cả.Bởi vì cậu, ngay chính lúc này đây, vốn dĩ đang không hề đơn phương bất cứ ai...[nguồn ảnh bìa: chap 231 - manga D.Gray-man - Hoshino Katsura]..Warning: Plot rush và văn phong lồi lõm tệ hại như đường làng Việt Nam ấy. Một rổ angst không đến nơi đến chốn với khả năng bad-ending cực cao. À, đấy là nếu nó end được. 〒▽〒NÓI CHUNG LÀ ĐỪNG CÓ ĐỌC ĐỪNG CÓ ĐỌC ĐỪNG CÓ ĐỌC CÓ CHẾT CŨNG ĐỪNG CÓ ĐỌC CÁI THỨ CỦA NỢ NÀY XIN CẬU ĐÓ HÃY CLICK BACK VÀ CÙNG ĐI LÀM VIỆC GÌ ĐÓ CÓ ÍCH CHO NHÂN LOẠI HƠN THÔI NHÉ NHÉ NHÉ- QwwQ…