Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥
Đây là 1 bộ nữa cho Trần Tình Lệnh nha các bn .Vẫn mông đc ủng hộ và giúp đỡ nhiều .Đây là ảnh siêu tập , thế nên cã bn muốn mang đi nhơ cầm theo nguồn đã có bên dưới 👇 chuyện.Mong mọi người vui vẻ kawaii (づ ̄ ³ ̄)づ😄😄😄😄😄😄😄😄😄😄😄😄😄😄😄😄😄😄😊😊😊😊😊😊😊😊😊😊😊😊😊😊😊😊😊😊😆😆😆😆😆😆😆😆😆😆😆😆😆😆😆😆😆😆😚😚😚😚😚😚😚😚😚😚😚😚😚😚😚😚😚😚🤗🤗🤗🤗🤗🤗🤗🤗🤗🤗🤗🤗🤗🤗🤗🤗🤗🤗…
Au ( Tác giả ) : Riika ( Rii ) IIĐây là tác phẩm đầu của Rii nên có nhiều chỗ sai sót như sai chính tả nên mong các động giả sẽ thông cảm cho IITruyện có nhiều tình tiết chém não , xuyên tạc như mấy năng lực siêu nhiên nhưng ít nếu không ưng ý ai ở điểm này thì cứ việc clickback nhé IICấm : Bắt chước nội dung mỗi chap của truyện + Lấy truyện đăng sang trang web khác tự cho là của mình II…
Tuổi trẻ bồng bột day dứt của hai năm trước khiến cô mất đi sự thuần khiết chỉ trong một đêm. Có lẽ suốt cuộc đời này cô cũng không thể thấu được, người đàn ông mà cô trân trọng gọi là "trai bao" khi gặp ở quán bar đó là người thế nào ?! Cuộc sống du học bôn ba xứ người đã vô tình đẩy đưa cô chạm mặt hắn. Cơn ác mộng lật lại hồi ức xa xưa, phá vỡ hạnh phúc hiện tại vốn có! Người đàn ông lạnh lùng khẽ nheo tròng mắt , khóe miệng nâng lên , thoáng hiện tia cười quỷ dị :"Thì ra là lần đầu tiên !"Ánh sáng của ngọn đèn ngủ rọi thẳng vào gương mặt người đàn ông anh tuấn. Trong không gian mờ ảo, ngọn lửa vàng len lỏi vào hình ảnh đang phản chiếu trên bức tường, khắc họa một đường cong quyến rũ. "Thiên Ưng, đau em..." Cô gái với khuôn mặt nhỏ nhắn và làn da mềm mại không ngừng vặn vẹo. Những ngôi sao trên bầu trời đêm tượng trưng cho sự thuần khiết cũng giống như giọt máu đỏ tươi đang lan ra trên giường, đánh đồng với việc phụ nữ đã không còn trinh. Lần đầu tiên của cô gái ấy nhẹ nhàng mất đi như thế...…
Tình trạng fic: Đã hoàn thànhLụm trên facebook, pinterest và nhiều nơi khác, tui thấy hay nên dịch thửNếu muốn hỏi nguồn thì cứ nói nha tui tìm cho -w-Ai thấy cách dịch của mình không hợp thì cứ nói nha Đọc truyện vui vẻ…
Mấy thứ linh tinh mà tớ mơ thấy sẽ thành hiện thựcvào một ngày nào đó. Có thể là cảm hứng cho ai đó chăng? Tớ sợ đồng chí não sẽ vứt mất khi nó quá tải nên lưu trữ lên đây.…
Đôi mắt xám tro. Đúng vậy. Là một đôi mắt xám tro kì lạ. Thoạt nhìn có vẻ giống màu đen. Nhưng càng nhìn kĩ, người ta lại càng vô pháp thoát ra khỏi cái nhàn nhạt phảng phất trong đấy. Một loại như màu xám của bầu trời trước cơn bão. Một loại như màu sương khói mong manh dưới đáy vực sâu vĩnh viễn không thấy ánh nắng mặt trời và vô pháp thoát ra được. Tâm tình của chủ sở hữu nó cũng thế. Không ai hay. Không ai biết. Và cũng chẳng ai quan tâm. Nhưng điều kì lạ là khóe môi bị lạnh đến mức tím tái vẫn mỉm cười.Đôi lúc, người ta muốn đến và hỏi : '' Em có ổn không ? '' Nhưng đôi mắt xám tro đã ngăn họ lại. Họ cảm thấy bức bách với sự thật trần trụi hiện ra trong cặp mắt sắc bén như muốn đâm thẳng vào người ta mấy nhát dao : rằng họ thực sự chẳng tí quan tâm gì đến cô, mà chỉ đơn giản là tò mò về cô. Rồi họ cũng chán. Đôi mắt xám trợ mạnh mẽ đến mức khiến người ta đột nhiên thấy mình như đứa trẻ đứng trước một cặp mắt sắc lẹm của một mụ phù thủy ác độc trong truyện cổ tích. Đôi mắt khiến người ta phải ám ảnh, từ chối họ đến gần, thậm chí đẩy họ ra xa, đe dọa họ.Rồi họ cũng chán. Rồi họ cũng đi. Rồi người ta thấy cô mỉm cười. Đôi mắt cong lên một độ cung vừa phải, như mảnh trăng non, như vầng bán nguyệt. Má lúm một ít đồng tiền duyên dáng. Bấy giờ người ta mới thở phào nhẹ nhõm một chút. Một cô gái mạnh mẽ sẽ biết cười cho cuộc đời của mình. Nhận xét công tâm: Đây là bộ đầu tui viết, dở nhưng được cái nhiều, bàn tay vàng còn sáng, ngược mức độ nhẹ…
"Trăm ngọn đèn rực cháy trên lưng mở đầu cho hai ngàn năm nghĩa tình sâu nặng. Ngờ đâu đến cuối cùng, vẫn chưa sống trọn cuộc đời hằng mong muốn, y đã bị con nước dập vùi, chôn thây dưới bể.Y cho rằng mình không có tên mà chỉ tồn tại trong cuộc chiến với Sơn Tinh, trong con sóng cuốn lên tận trời, và trong tiếng oán thán của nhân dân khi thác lũ.Y quan sát người bạn chịu tội suốt ngàn năm bởi sự trân quý xen với mặc cảm tội lỗi."Linh hồn ta đã bị gặm xé manh mún theo thân xác không còn nhân dạng. Sống lại năm lần. Ngài có chắc liệu ta có còn là ta?" Y đau đáu nghĩ về lời hồi đáp của người bạn kia sau ngàn năm chuộc tội.Xét cho cùng cả hai tâm hồn, đều thuộc về những người từng phạm lỗi."Chuyện về Thần Bể Triều Dương và Bán Thần Phượng Minh.- Tác giả: Văn Bạch Yến- Thể loại: Truyện Việt, truyện dài, giả tưởng, cổ đại, cảm hứng truyền thuyết- Nguồn bìa: Unsplash - Mutecevvil…