Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥
Author: Airih(me)Category: general, SESummary: Victor Nikiforov bị ung thư giai đoạn cuối. Câu chuyện kể về những ngày tháng cuối đời của anh cùng người anh yêu thương nhất- Katsuki Yuuri. Cả hai đều có những tâm tư tình cảm dấu kín mà chưa có cơ hội nói ra, và chẳng thể nói ra nữa…
Khi thế giới đã quá thối nát, một con người đặc biệt đã được triệu hồi. Thanh trừng thế giới, hủy diệt toàn bộ. Liệu sẽ có ai ngăn cản anh ta? Hay thế giới sẽ thật sự bị hủy diệt? Hãy chuẩn bị đón chờ nó.[Crossover]…
"Con yêu gia đình của con lắm."Đứa trẻ tóc trắng mỉm cười ngọt ngào, khuôn mặt đơn thuần ở cái tuổi mười hai. Dịu dàng và rực rỡ, yêu thương nhưng lại mang nhưng đường nét lạ lùng."Nhưng mọi người lại không chọn làm gia đình của con."Rồi đây đứa trẻ mỉm cười, nụ cười vẫn rực rỡ tươi tắn nhưng khoé mắt đã chỉ còn ý cười nhạt nhẽo."Vậy thì chết đi."Ý cười cuối cùng nơi khoé mắt biến mất, nụ cười túc trực trên môi hoá thành hư vô như chưa từng xuất hiện."Nếu đã chẳng thể là gia đình của nhau."Đứa trẻ tay cầm súng lục gắn ống giảm thanh, thở dài một hơi nặng nhọc khổ sở."Thì chúng mày sống để làm gì?"Lúc này đây, mọi thứ hoá thành màu đen chết chóc.…
Đôi lời giới thiệu chút : -Truyện thuộc thể loại ngôn lù-Mik sẵn sàng nhận mọi ý kiến đóng góp, ko nhận gạch để xây nhà -Ai thấy ko ưng có thể out, mik ko ép ở lại-Truyện nói về OTP bún riêu của mik là YorxLoid-Tất cả các ý tưởng trong truyện đều do mik nghĩ ra-Vui lòng ko đạo nhái dưới mọi hình thức-Cảm ơn các bạn đã bỏ thời gian đọc mẩu truyện này!…
warning: Bad Ending (BE)Mùa thu năm ấy, khi lá vàng phủ kín những lối nhỏ, chúng ta đã từng nắm tay nhau, từng hứa hẹn về một tương lai rực rỡ. Nhưng rồi, một biến cố xảy ra, buộc chúng ta phải rời xa nhau. Không lời từ biệt chỉ còn lại những khoảng trống không thể lấp đầy trong lòng cả hai ta.Mùa thu ấy, tất cả dường như thay đổi: con đường quen thuộc trở nên trống vắng, chiếc ghế gỗ nơi họ từng ngồi giờ chỉ còn một bóng hình đơn độc. Nhưng những kỷ niệm vẫn âm thầm đọng lại, len lỏi trong từng cơn gió heo mayNgười đi mang theo cả những lời chưa kịp nói, người ở lại ôm lấy những kỷ niệm cũ, từng ngày sống trong nỗi tiếc nuối và tự trách...…
T/b : Park Jimin, cái này là do anh tựchuốc lấy. Đừng hỏi sao tôi vô tâm. .... Jimin : Tôi với T/b là thanh Mai trúc mã. Ít nhất cũng " từng " là như thế.... ..... Jiyeon : Won T/b!!!! Thứ mà tao không có mày cũng không được phép có! .... Jimin : chính bản thân anh xém hại chết em bây giờ anh lại đau vì em. Hah đắng thật.... Won T/b....anh lại nhớ em rồi.…
đến với nhau được là do duyên trời định sẵn rồi, bởi vậy có gì nhỏ buồn nhỏ nói anh nha. anh sẽ ôm nhỏ vào lòng, hôn lên những giọt nước mắt của nhỏ. còn nếu điều đó không làm nhỏ vui lên thì anh sẽ buồn cùng nhỏ. anh sẽ làm mọi thứ, tất thảy đều chỉ để nhắc nhỏ nhớ:nhỏ còn có anh, seungcheol sẽ luôn ở đây với nhỏ.warning: lowercase.grant.đáng lẽ ghi finish á mà tui còn định viết một cái extra nhỏ, nên là chừng nào tui siêng cái fic này mới xong được á. ráng chờ tui nhe, kekeke.…
Truyện viết lại dựa theo bộ phim Nhật Thực của Hàn Quốc, trong phim kết rất buồn nên mình viết lại với cái kết HE của mình. Nhân Vật xin được đặt theo Trung Quốc.…