Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥
Tôi là Quỳnh, năm nay là 14 tuổi. Tôi còn hai đứa em nữa, một đứa tên Thy 9 tuổi, một đứa tên Hậu 6 tuổi. Ba đứa nhỏ bọn tôi là con của mẹ Phương và mẹ Hương.Nhưng hiện tại, hai mẹ của bọn tôi đã ly hôn được 5 năm rồi...Tôi ở với mẹ Phương, còn hai đứa kia thì ở với mẹ Hương. Nhưng thật lòng mà nói, tôi chỉ hy vọng nhà mình lại bên cạnh nhau như xưa thôi…
Một câu truyện nói về một cô gái tên Lê Ngọc Minh Hằng ngây thơ và chẳng biết rằng quanh mình là những con sói ranh mãnh , mưu mô đâu ~ Lưu ý :1 Trong truyện không ai có gia đình 2 có ngược có ngọt 3 top khá mưu mô và cũng chiếm hữu4 kết có thể se nếu tác giả bí ý tưởng và chỉ là CÓ THỂ chứ không chắc chắn 5 truyện không vượt mức, không có H, R18 6 trong truyện tất cả điều là hư cấu không có thật và không liên quan tới người thật ở ngoài đời Xem lưu ý thấy gì không vừa mắt hay không thích thì đừng đọc đừng toxic hay báo cáo xin cảm ơn…
Truyện được ra đời bởi 1 đứa trẻ có hoàn cảnh khó khăn.Là câu chuyện muốn nhiều người hiểu được và cảm thông cho những hoàn cảnh khó khăn gian khó và thiếu thốn của nhiều đứa trẻ trong đời sống thường ngày.…
Cô và cậu là bạn thân. Nhưng cho đến 1 ngày cô nhận ra mình đã thích cậu nhưng cậu ...**********************Lần đầu viết truyện nếu có gì sai sót mong các bạn bỏ qua…
"Tôi yêu em, yêu cả cuộc đời vốn chẳng hạnh phúc, yêu cả tâm hồn đã bị khuyết đi tình thương. Tôi yêu em, yêu cả tháng ngày trắc trở, yêu cả thời gian đau đớn trong tình yêu. Tôi yêu em, tình yêu của tôi dành cho em chính là Vĩnh Cửu."…
Nguồn convert: ╮( ̄︶ ̄)╭ & Reine Dunkeln & Ánh Nguyệt, thanks các bạn nhiều.***Tiểu mĩ nhân Khương Miên - nữ chính truyện ngược văn, mắt hạnh má đào, chân nhỏ eo thon, tiếng khóc nhỏ nhẹ, cả người tản ra mùi kẹo sữa ngọt ngào, không phải đang bị khi dễ, thì chính là đang chuẩn bị bị khi dễ.Đại lão Khương Miện từ mạt thế xuyên tới, tư thế oai hùng hiên ngang, khí tràng hai mét tám,Tay cầm một phen dao xẻ dưa hấu, ở giữa bầy tang thi có thể đi ngang.Khi Khương Miện xuyên thư trở thành Khương Miên :-- gặp mặt đại lão đạm mạc tự phụ vừa cùng mình kí xong hợp đồng yêu đương:Khương Miên: "Ngươi con mẹ nó chính là kim heo của ông đây sao?"Đại lão: "......"-- khi bị đại lão mang theo đi liên hoan Khương Miên: "Ta quậy, các ngươi tùy ý!"Bạn tốt của đại lão: "......"-- khi mợ từ nhỏ đã ngược đãi nàng muốn 500 vạn, nếu không có anh họ nàng sẽ bị sòng bạc chặt tayKhương Miên: "Hắn mất đi chỉ là một đôi tay, ta mất đi là 500 vạn đấy!"Mợ: "......"-- khi nam chủ là thanh mai trúc mã nhận định nàng là phế vật, một cây làm chẳng nên nonKhương Miên ngứa tay một cái tát: "Vang sao? Ta có thể tát càng vang, muốn thử không?"Nam chủ: "......"@@@@Nếu không có vấn đề gì thì nửa tháng 1 chương truyện nhé [ ± _ ± ]…
Epiphany: khoảng khắc bạn chợt nhận ra rằng điều gì thật sự quan trọng đối với mình."Mày nói tao chỉ biết nghĩ cho riêng mình, đúng vậy tao ích kỉ đấy! Chỉ muốn giữ mày cho riêng mình tao!"*WARNING: Trong fic này Kim Taehyung là một tên hay đánh nhau, mỏ hỗn, chửi thề nhiều và có những hành vi bạo lực trong những chap đầu khi còn là học sinh. Nếu bạn không thích hình tượng Kim Taehyung như thế thì hãy click back hoặccân nhắc thật kỹ trước khi đọc nhé!Author gốc: @allbouttg.…
Tác giả: Thiết Oa Đôn Nguyệt Lượng (Nồi Sắt Hầm Trăng)Thể loại: Đam mỹ, hiện đại, HE, tình cảm, chữa lành, góc nhìn hai phíaChuyển ngữ: Chà Mai Phiến Sách...Giới thiệu:Đồng tử Khương Vân co rút mạnh: "Anh... anh là...""Ma?" Người đàn ông nói thay cậu từ đó: "Đúng vậy, tôi là ma."Lúc này Khương Vân mới nhớ ra Bùi Vọng đã lang thang bên ngoài ba năm, lòng cảm thấy xót xa. Cậu đặt túi xuống, quay người vào bếp: "Tôi... tôi rót cho anh cốc nước."Lời vừa ra khỏi miệng cậu đã hối hận. Hồn ma làm sao uống nước được?Bùi Vọng lại cười: "Cảm ơn.""Hôm nay tâm trạng cậu tốt lắm à?" Bùi Vọng hỏi.Khương Vân đang sắp xếp lại kệ sách: "Hả? Có sao?""Cậu vừa ngâm nga hát."Khương Vân giật mình, lúc này mới nhận ra đúng là mình đang ngâm nga. Cậu có chút xấu hổ: "Có lẽ... gần đây khá vui."Bùi Vọng lướt đến bên cạnh cậu: "Là vì tôi sao?"Mặt Khương Vân đỏ lên: "Không hề nhé."...Gió nhẹ lướt qua, lá cây xào xạc.Khương Vân cười: "Tôi biết anh đang nghe. Anh luôn như vậy, rõ ràng ở đó nhưng lại giả vờ không có mặt."Cậu ngồi xổm xuống, nhẹ nhàng vuốt ve bia mộ: "Tôi... rất nhớ anh."Cậu biết, dù đi đâu, Bùi Vọng cũng sẽ ở bên cạnh cậu.Vì tình yêu, có thể vượt qua sự sống và cái chết.…
Có những người đến với đời ta như một cơn gió. Nhẹ nhàng. Lướt qua. Nhưng để lại cả một mùa thương nhớ.Mai Hạ Vũ Lâm - cô gái lớn lên giữa thị trấn biển nhỏ, nơi mỗi con sóng đều biết tên cô vì tiếng cười rộn rã hàng ngày. Cô sống như ánh mặt trời, như gió trời - phóng khoáng, nhiệt thành, thẳng thắn đến ngốc nghếch. Ai cũng nói cô rực rỡ quá, đến mức người khác phải chói mắt. Nhưng chẳng ai biết, cô cũng từng cô đơn, cũng từng lặng lẽ khóc khi không ai thấy.Rồi một đêm định mệnh, hội chợ ồn ào và ánh đèn lập lòe, cô gặp Vũ Lê Hải Phong. Một chàng trai chỉ hơn cô một tuổi, nhưng ánh mắt lại già cỗi hơn cả thế giới. Anh không khóc, không nói, không xin giúp đỡ - dù đang bị chính người thân đánh đập giữa chốn đông người. Cô không biết anh là ai. Nhưng vẫn lao vào. Cãi tay đôi với chủ quán. Bảo vệ một người xa lạ như thể đã quen từ kiếp trước.Kể từ hôm đó, thế giới của Hải Phong không còn chỉ là màu xám.Anh là gió - vô định, hoang dại, từng nghĩ không ai có thể chạm vào mình. Nhưng Vũ Lâm là ánh sáng. Và ánh sáng... làm ấm cả cơn gió lạnh.Họ yêu nhau theo một cách vừa điên rồ vừa dịu dàng. Không hoàn hảo, nhưng chân thật. Không nhiều lời hoa mỹ, nhưng lại khắc sâu từng hành động. Cô dạy anh cách tin, cách cười, cách sống lại. Anh dạy cô cách lặng im, cách thấu hiểu nỗi đau không có hình hài.Nhưng ánh sáng - rực rỡ nhất, lại là thứ dễ tắt nhất.Và khi mất đi rồi, người ta mới biết... có những người chỉ xuất hiện để cứu rỗi một linh hồn.Rồi rời đi. Nhẹ như chính cách họ đến.…
- Lại lần nữa lũ chúng lại sống dậy lại tàn bạo giết hại những người vô tội, tiếng kêu la thảm thiết. Bị ăn thịt một cách tàn bạo ghê rợn. Rồi những chiến sĩ diệt qủy đứng lên chống lại trận chiến thứ hai lại bắt đầu.- Bìa Edit do toi.…
Đau, đau quá, sĩ quan phụ tá đau đến nước mắt chảy ra, bị người Nhật cắt thịt, quan phụ tá cũng không cảm thấy khó chịu như vậy. Quan phụ tá nghe thấy hô hấp của Trương Khải Sơn, một chút vững vàng, sĩ quan phụ tá mới dám làm, len lén nhìn Trương Khải Sơn, qua mấy ngày nữa, sẽ đến 100 tuổi, quan phụ tá nói tâm cũng đi theo sĩ quan phụ tá gần trăm năm. Sĩ quan phụ tá tốn không ít khí lực xuống giường, từng chút từng chút thu dọn tàn cục trên mặt đất, phía dưới mơ hồ đau đớn, quan phụ tá nhìn Trương Khải Sơn ngủ say, sĩ quan phụ tá nhắm mắt lại, đây là tự làm tự chịu.…
WARNING: MAYBE OOC, ngọt tiểu đường 🐦🔥Trí nhớ của tác giả lâu lâu mát mát nên có vài chi tiết trong game mà t sẽ quên nên thông cảm nhee😭😭💔_________________________________________"Là do ta ảo tưởng, hay em thật sự yêu ta?"Ngẫm một hồi lâu, nhìn bóng lưng em càng xa dần bên người khác, tim hắn bỗng chợt nhói lên một cơn đau khó hiểu, một cơn đau mà lần đầu hắn cảm nhận được trong đời._________________________________________"Hãy yêu lấy ta, cầu xin em."…
Anh là Hứa Haọ Thiên 25 tuổi, là tổng tài bá đạo nổi tiếng chăng hoa bay bướm Cô Mạc Thiên Hân 21 tuổi, là cô gái trẻ trung xinh xắn, cô là thiên kim tiểu thư Mạc Gia Đây là truyện đầu tay nên có gì sai sót mọi người thông cảm nhé!!…
Chuyện kể về Fourth em bé đáng yêu, ngoan ngoãn, giỏi giang nhưng cuộc đời lại mang tới cho em nhiều bất hạnh. Fourth sẽ gặp được người giúp cuộc sống của em trở nên tốt hơn. Em bé cầu vồng sẽ trải qua những gì để đạt được hạnh phúc ?…