Lớp Pho Diu { Bachira x Reader}
Truyện tình củn nhẹ nhàng…
Truyện tình củn nhẹ nhàng…
1314 - Vận Mệnh Định Đoạt.Tác giả: Sơn Thượng Phiêu.Thể loại: Đam mỹ, tiểu thuyết, học đường, lãnh mạn, drama.Nhân vật: Tôn Diệp Ảnh X Hựu Nghi Tiếu.Tình Trạng: Chưa HoànGiới Thiệu:Trong tâm duyệt một người, chỉ muốn giấu kín cũng muốn công khai cho cả thế gian thấy. Người chỉ một thoáng rung động, đã để lại dấu ấn vĩnh cửu của chúng ta nơi nhân gian.Tôn Diệp Ảnh không nói "Tôi yêu em".Tôn Diệp Ảnh nói: "Định nghĩa yêu thương của tôi không đổi, chỉ có thể gắn với tên em."Cuối hạ, khi trời se lạnh giữa biển người đông đúc, hai ánh mắt chạm nhau. Dù tưởng chừng như người xa lạ, lại trở nên thân thuộc lạ thường. Một ánh nhìn như đã chờ đợi vạn năm, làm khuấy động sâu trong tôi sự tê dại trong từng dây thần kinh. Thổi bùng lên đoạn tình duyên, mãi vươn vấn không rời.Hựu Nghi Tiếu không nói "Em yêu anh".Hựu Nghi Tiếu nói: "Ánh chiều tà rực rỡ, chúng ta cùng đi, không cần nói thêm lời nào nữa."Ánh chiều tà dịu dàng, nhưng cũng rực rỡ, gió nhẹ mang theo hương hoa và cái tình còn đang dang dở. Không cần thêm lời, tôi chỉ muốn cùng người bước đi về phía chân trời, nơi ánh chiều tà rực rỡ, để lại những lời chưa nói phía sau, nhưng lại hiểu nhau hơn bất kỳ từ ngữ nào có thể diễn tả.Họ không nói "Cùng ở bên nhau đi".Họ nói: "Sợi chỉ đỏ đã định, hai số phận chúng ta đi cùng nhau."…
"Gió mùa thu đẩy một ô cửa vàng cũ kĩ, một bóng người hoài trông chợt giật mình...Câu chuyện đẫm sắc vàng đầu thu. Ấm áp. Dịu êm. Và cũng đượm buồn."Một oneshot nhỏ của Dennor cho ngày lạnh lẽo.Nguồn ảnh: Watson…
-Anh..Đừng đi có được không?-Cô dựa vào anh mệt mỏi hỏi -Ngốc à,đến khi nào em hết ngốc thì tôi sẽ đi có được không vậy?-Anh cười cười dịu dàng nóiCô gật gật đầu trong lòng anh.Anh cười toe toét có vẻ như vui vô cùng,vuốt ve cô,dịu dàng nâng tay cô lên lấy ngón út của cô ngoắc với ngón út của anh rồi đóng dấu.Anh cúi xuống hôn nhẹ vào môi cô rồi nói:-Anh sẽ để em ngốc đến chết mới thôi!…
Tôi đã rất tâm đắc một câu nói ở trên mạng như thế này :"Tình yêu không phải là tìm một ai đó ôàn hảo . Mà là học cách để nhìn thấy những điều hoàn hảo từ một người không hoàn hảo "Đúng là vậy nhỉ ? An Diệp Hiên nói :"em muốn ngôi nhà to nhất ngoài biển !"Anh nói : "được" An Diệp Hiên nói :" em muốn viên kim cương lớn nhất!"Anh nói :" được " An Diệp Hiên nói :" em muốn anh cưới em !" Anh mỉm cười , ánh mắt dịu dàng :" đợi em lớn " An Diệp Hiên lại nói :" Nhất định " rồi nhẹ nhàng chìm sâu vào giấc ngủ. Để lại một người đàn ông từ ánh mắt dịu dàng đang dần dần nhuốm màu lãnh huyết.…
Hồng nhan hóa thành hắc nhan, yêu thương hóa tương tàn, chỉ có nàng, đến phút cuối vẫn đỡ cho hắn một dao. Giờ phút này hắn chỉ biết ôm nàng trong lòng, lần đầu tiên kể từ đêm đó, nước mắt cứ tuôn dài, vẫn là chỉ có nàng trước khi nhắm mắt, vươn tay ôm lấy má hắn thật cẩn thận, thật dịu dàng, như thể hắn là vật trân quý nhất đối với nàng."Minh chủ, trước đây thuộc hạ từng thề, sẽ bảo vệ người đến hơi thở cuối...", Cố Quân Giao cố giữ chút hơi tàn để mỉm cười, cuối cùng cũng một lần nữa chạm vào nhau, nàng muốn hình ảnh mình trong mắt hắn phải thật đẹp: "Thuộc hạ... đã hoàn thành nhiệm vụ rồi, có thể hoan hỉ đến gặp những huynh đệ đã đi trước...". Rồi thời khắc ấy cũng đến, trong vòng tay run rẩy của Bạch Tử Hy, Cố Quân Giao thấy bóng tối của cái chết đang ập xuống, nhưng không hiểu sao nàng lại thấy thanh thản, nàng lại cười, nụ cười tươi tắn rạng rỡ nhất mà cả đời này có lẽ mới xuất hiện lần đầu: "Bạch Tử Hy... ngay cả gọi tên người... cũng khiến ta run rẩy, ta chưa từng dám mơ tưởng xa xôi, nhưng nếu đã đến nước này..." Quân Giao lần đầu nhìn thẳng vào mắt hắn, dịu dàng trong mắt nàng khiến trái tim của hắn như vỡ nát "Quân Giao yêu người, Quân Giao chưa từng làm tổn thương người, cho đến ngày cuối cùng của mãi mãi, Quân Giao cũng sẽ không bao giờ..." Nàng không nói tiếp được nữa, nhưng vòng tay siết chặt của hắn đã trả lời nàng, hắn biết...Giọng cười điên loạn từ đối diện vang lên khiến người ta ghê tởm, một con dao giống hết như con đã đâm vào tim Cố Quân Giao giờ…
"Hạ Khúc Của Biển Khơi" - Một bản tình ca dịu dàng mà da diết, viết nên bởi hai tâm hồn lạc bước giữa sóng đời.Hoàng Dương Vũ - là người hầu trong gia đình của Nhật Hạ, tiếp nối công việc của mẹ mình. Ngày qua ngày, anh ở bên chăm sóc cho cậu chủ với tất cả sự tận tụy, như một phần nghĩa vụ không thể đổi thay. Mối quan hệ giữa họ, ban đầu chỉ là trách nhiệm ràng buộc bởi vai vế và khuôn khổ. Thế nhưng, theo năm tháng trôi qua, những cảm xúc thầm lặng bắt đầu len lỏi - từ ánh nhìn lặng lẽ, những lần tay chạm tay tưởng như vô tình, cho đến nhịp đập đồng điệu nơi con tim.Tình yêu của họ lớn dần, vượt qua ranh giới chủ - tớ, vượt qua lớp vỏ cứng nhắc của định kiến. Nhưng liệu một tình yêu giữa hai người đàn ông có thể được chấp nhận? Họ có đủ can đảm để nắm tay nhau đi ngược dòng dư luận, hay sẽ buông tay vì những rào cản vô hình và định kiến xã hội?Một câu chuyện chan chứa hơi thở của biển cả - vừa ấm áp, vừa xót xa như những ngày hạ- nơi mỗi con sóng như lời chứng cho những xúc cảm cuộn trào không thể gọi thành tên.Hãy cùng bước vào "Hạ Khúc Của Biển Khơi" - nơi tình yêu được thử thách bởi giới hạn và định kiến. Liệu họ có thể tìm được ánh sáng nơi cuối chân trời, hay chỉ còn những hồi ức nhuốm màu ly biệt?…
"Dữ dội và dịu êm Ồn ào và lặng lẽ Sông không hiểu nổi mình Sóng tìm ra tận bể " Cũng giống như Xuân Quỳnh, cậu trai tên Chương đấy luôn mơ về thứ tình yêu cậu hằng mong ước, mơ về cuộc sống mà cậu khát khao. Cậu sẽ có được nó chứ ? Có cậu sẽ có được nó, bằng trái tim và vết nứt trong trái tim nơi ánh sáng chiếu vào .…
Tên: Chồng tôi là tiểu mĩ thụ Tác giả: kenThể loại: hài hước, teen ,HE Hắn và nó đến với nhau do hôn ước của gia đình. Hai người hai tính cách khác nhau- sống ở hai thế giới khác nhau. Lúc nào gặp nhau cũng như " oan gia " tranh cãi đủ thứ. Họ sẽ như thế nào khi sống chung một mái nhà? Liệu họ sẽ đến với nhau bởi tình yêu thật sự? GTNV: Hắn- Trương Thanh Luân -25 tuổi Tính cách: Dịu dàng , ôn nhu với mọi người trừ nó😂😂😂. Hoạt bát, năng động nên rất được nhiều cô gái theo đuổi nhưng lại bị nó đuổi về hết với lí do: Phiền phức 😂😂😂 Rất thích gây chuyện với nữ chính, chọc cho tới nó xù lông nhím mới buông tha😂😂 Nó- Hàn Thanh Nghi - 19 tuổi Tính cách: Mạnh mẽ, rất thích bạo lực. Là Chị đại trong trường Quang Trung. Học lực rất tốt. Rất ghét loại người 2 mặt. Ước mơ hiện tại: kiếm một đại cường công để tống khứ tên chồng phiền phức kia đi.😤😤😤…
"Vốn nghĩ uống canh Mạnh bà, đời đời kiếp kiếp sẽ không thể nhớ về chàngVốn cho rằng ta hồn tan phách tán sẽ không bao giờ được gặp lại nàng"Địa ngục chi hỏa, bỉ ngạn khai hoaRõ ràng đều là người trần thế, lại tại chốn U linh đối diện tương phùng. Cho dù người không nhớ ta, cho dù ta không biết ngườiNhưng duyên phận kiếp này từ giây phút ấy đã định sẵn...không thể thoát khỏiQuá khứ là quá khứ,tương lai, anh vì em mà cố gắng, anh muốn yêu em, bảo vệ em, cưng chiều em, chỉ cần em cho anh cơ hội. ++++++++Truyện siêu sủng, nam phúc hắc, nữ thông minh đáng yêu.…
Tuyền là 1 cô gái dễ thuơng Hát hay thân thiện là E của người lạ mặt Thi là 1 cô gái hot girl, lun bênh vực lẽ phải Mon là 1 chàng trai nhảy giỏi hát hay là Em của Likio Nơ: là 1 chàng hot boy, nghịch nghợm đẹp trai ráp giỏi Ley là 1 cô gái dịu dàng hòa đồng và rất giỏi tiếng Anh Haha là 1 cô gái có thân hình dáng chuẩn nết na diệu dàng Kira là 1 cô bé rất ngây thơ và dễ thuơng T-up là 1 ngừoi đẹp trai cao to và chs đàn gitar giỏi Kenji: là 1 chàng trai nhảy giỏi và biết chs nhạc cụ Gina là 1 cô gái dịu dàng và hòa đồng vs mọi ngừoi…
Hai con người đến tận cùng của sinh mệnh, khi họ nhìn nhau lần cuối trước khi ra đi.Tuy vậy- trong những giây phút cuối cùng- họ vẫn nắm tay nhau, và ước rằng, nếu có kiếp sau, thì họ vẫn sẽ gặp lại. ... Ước nguyện của họ được chấp nhận bởi một thế lực mơ hồ - là định mệnh, dịu dàng nghiêng mình trước tình yêu bất diệt.Chẳng phải là phép màu của trời cao, cũng chẳng phải lời nguyền từ bóng tối. Đó chỉ là sự đáp lại của vũ trụ, là câu trả lời của thời gian, khi tình yêu vượt lên cả cái chết....Câu chuyện tình yêu của hai người tiếp tục. "Thấy tớ viết phần giới thiệu hay khô-""Sến."…
author; huỳnh thạch.pairing; draken x inui.warning; ooc, lowercase, chủ cửa hàng moto x nhạc sĩ, sẽ có một số chapter mang yếu tố r16.nguồn cảm hứng; tất cả những oneshot/ drabble thuộc series này đều lấy cảm hứng từ các ca khúc.draken thương inui, và vĩnh hằng sẽ chẳng đổi khác. gã thương một anh cũng yêu gã đến nhòe mi mắt, gã thương một anh hát gã nghe bằng thứ thanh âm dịu êm. nhưng lỡ một ngày anh chẳng còn muốn hát gã nghe thêm nữa, thì gã cũng chẳng hối tiếc điều chi.bởi lẽ, tình ta là một bản tình ca.…
Mùa đông là mùa để trao đi hơi ấm, nhưng đối với em nó là mùa đã gieo rắc nổi bi thương, cái mùa mà em đã mất đi tất cả những người mà em yêu quý nhấtEm đành sống lặng lẽ trong nhà của Dì, nơi mà sự tồn tại của em chỉ được chấp nhận như một phần nghĩa vụ. Em không có thói quen trao đi hơi ấm - bởi em đâu còn gì để giữ lại. Mùa đông vì thế, từng chỉ là một quãng thời gian để chịu đựng, để im lặng đi qua những ngày dài buốt giá. Cho đến khi anh ấy trở lại.Chúng tôi chỉ là bạn, là những kẻ không cần gọi tên mối quan hệ của mình. Nhưng có lẽ, trong một mùa đông nào đó, chỉ cần một ánh mắt dịu dàng, một cái ôm ấm áp, một cái nắm tay dịu dàng mang màu nắng... cũng đủ khiến lòng người được sưởi ấm. Không cần lời hứa, không cần hồi đáp - chỉ cần một bàn tay lặng lẽ chìa ra khi gió lùa qua khung cửa, chỉ cần ai đó ở cạnh để nhắc rằng"Mùa đông này, em không còn một mình nữa"…
[ Hokage ] hạ tếTác giả: Dung đảoKhi đó Jiraiya còn không có bắt đầu viết 《 thân thiết thiên đường 》, Tsunade cùng Dan đang bị tơ hồng dắt, Orochimaru tuy rằng bắt đầu vặn vẹo nhưng vẫn đang trung thành Konoha.Minato vẫn là một cái giấc mộng muốn thành vi Hokage mà nỗ lực tiểu quỷ, Kushina vẫn như cũ phi thường chán ghét chính mình tóc hồng.Mà Hatake Sakumo cũng vẫn là bị mọi người tin cậy cũng tôn kính siêu cấp thiên tài.Konoha này địa phương a, cho dù ở chiến tranh vẻ lo lắng bao phủ dưới, vẫn như cũ có thể thấy được dịu dàng thắm thiết.CP Hatake Sakumo không lay được = =+Nội dung nhãn: Hokage xuyên qua thời không linh hồn chuyển hoán thiên làm nên cùngTìm tòi mấu chốt tự: Diễn viên: Kato Natsuko ┃ phối hợp diễn: Kato Dan, tam nhẫn, Hatake Sakumo, từ từ ┃ cái khác: Hokage, lần thứ hai nhẫn giới đại chiến…
Se+he___Dù sao cũng hơn hai mươi năm rồi, hơn hai mươi năm trôi qua, hắn vẫn coi mình như em gái bé nhỏ...yêu thương chiều chuộng, dịu dàng...- ngoan, có gì nói với anh nào!Có thế sao? Nói gì đây? Nói em thích anh, nhiều lắm...Nói anh đừng coi em là em gái, em muốn anh coi em như một người phụ nữ, được không anh? Nói anh đừng thích người khác, đừng lấy vợ, cả đời ở bên em, có được không?Câu trả lời chắc chắn khiến mình đau lòng, mình là ai chứ?Sống trên đời, khổ nhất là mắc bệnh ảo tưởng.…
" Bầu bạn chính là lời tỏ tình dịu dàng nhất, mà đồng hành cùng nhau qua năm dài tháng rộng lại là chuyện ngọt ngào đến mức nào! "- 21.12.21 -ABOverse nhưng là AxO bình thường thôiLà y đúc Stray Kids nhưng ở một universe khác…
ngày đó gặp cậu, mùa xuân đã nở rộ trong lòng tớ.…
Một câu chuyện của Diệp Lạc Vô Tâm được mình viết lại để đọc giả có thể thưởng thức…
Một câu chuyện cũ chờ đến ngày được bước ra ánh sáng -------------------------------Là ảo hay là thực? Buổi hoàng hôn hôm ấy, tôi gặp cậu-một cô bé mái tóc mềm mượt như tán liễu lay động trong gió-một cô bé đôi mắt trong trẻo mà sâu thẳm tựa mạt nước trong xanh-một cô bé nụ cười thuần khiết như ánh nắng mai lấp lánh trên nhành hoa,... tất cả những năm tháng vui vẻ ấy chỉ là một giấc mơ hay giấc mơ của tôi mãi mãi chỉ là những tháng ngày được hồn nhiên chơi đùa bên cậu. Dưới ánh trăng sáng trong, dịu dàng, cậu khẽ thì thầm với tôi rằng"mình sẽ không bao giờ quên cậu, không bao giờ quên giây phút này".Nhưng cậu có lẽ sẽ không biết dù cho cậu quên tôi, dù cho kí ức của chúng ta chỉlà một giấc mơ, tôi vẫn sẽ nhớ về cậu, nhớ về nàng tiên cá bước ra từ câu truyện cổ tích và đã đến bên tôi.…