Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥
Và những lúc bão giông, những đau đớn, khó khăn ập đến tôi sẽ nhớ mãi về thời thơ ấu đẹp đẽ ấy, cái thời ngô nghê được vo tròn trong lòng ba mẹ. Cảm ơn thượng đế đã cho tôi sống 17 năm trọn vẹn. Rồi tương lai sẽ tốt đẹp thôi. " Tưới nhiều hạt hy vọngĐể sớm thấy cầu vồngMưa rơi dù tầm tãCũng sẽ ngừng đúng không?Cuộc đời gieo thử tháchBuộc mình phải trưởng thànhCố gắng đừng than tráchTrắc trở cũng qua nhanhTập nuôi một hy vọngTự khắc nhẹ yên lòngLòng bớt đi dậy sóngMỗi lúc đời mưa giông." ( nguồn thohay.vn ) An Châu, Ngày 10 tháng 6 năm 2023…
Thể loại: Cổ đại, Trùng sinh, Trạch đấu, 1x1 Một câu chuyện mở đầu bằng đau thương, kết thúc sẽ như thế nào? Là hạnh phúc viên mãn? Hay đau đớn khôn nguôi? Lại tiếp tục yêu người? Hay chúng ta, từ đây sẽ chấm dứt?------------Mọi chuyện sẽ được sáng tỏ, những ngang trái, đều có nguyên nhân. Mời mọi người theo dõi tác phẩm Khúc Thiên Sơn để tiếp tục câu chuyện...."Trên đỉnh Thiên Sơn năm ấyNgười và ta đoạn tình tuyệt nghĩaTa gieo mình xuống đáy vực sâuNhưng liệu rằng, mọi chuyện đã kết thúc hay chưa?"…
Mười năm trước, một cô bé bảy tuổi đã tuyệt vọng vì một chuyện đau buồn trong quá khứ, trong lúc kích động, cô đã dại dột gieo mình xuống biển sâu vào một ngày mưa tầm tã. Mười năm sau, kể từ hôm thảm kịch ấy xảy ra, không một giây phút nào cậu ấy quên đi cái chết của cô bé xấu số, nỗi ám ảnh và tự trách vì mình quá vô dụng đã không giữ chặt tay cô trong ngày ấy, cậu thường xuyên đứng bên cầu tưởng niệm về cô vào những ngày mưa,... nhưng chàng trai đâu hề hay biết, người đã gây cho cậu nỗi ám ảnh kinh hoàng trong mười năm trước lại là thiếu nữ lạnh lùng đang đứng cạnh cậu lúc này.…
Trong một thế giới thật nhiều màu sắc .. Cuộc sống của nó diễn ra hết sức bình thường . Nó là một cô gái nhút nhát , hiền và thuộc loại kha khá dễ thương ... Nhưng ... Kể từ khi gặp hắn ... Cuộc sống của nó bị đảo lộn một cách chóng mặt ! Người con trai với biệt danh là Kaname với cái chức danh là King của thế giới ngầm . Từ đó , nó thay đổi thành một con người mà có lẽ nó sẽ chẳng bao giờ nghĩ tới . Một cô gái với những tính cách như thế đó sau khi '' may mắn '' lọt vào mắt xanh của Ông Trùm thì cuộc sống rồi đây sẽ như thế nào ' câu chuyện kể về cuộc sống của nó cùng với hắn và những người bạn thân . Liệu , một cô gái hài hước và ngổ ngáo , cứng đầu có kết hợp đx với một a chàng lạnh lùng , ương ngạnh và ko bao h chịu thua ai ..........…
Không được chạm vào tôi ở nơi công cộng! Không được nói tôi là vợ của anh! Không được cho người khác biết chúng ta sống cùng với nhau!Không được chạm vào cô ấy ở nơi công cộng thì hắn có có thể vuốt ve trước mặt bao người, không cho nói là cô ấy là vợ của hắn thì hắn có thể nói hắn là ông xã của cô ấy, trong một cuộc phỏng vấn, hắn nói "ngày nào tôi cũng ngủ cùng với An Hảo".…
"Ta - Thạc Vương, cả đời dốc lòng phò trợ thái tử, cốt chỉ mong muôn dân được hưởng thái bình, an lạc. Nay trách chân tâm trao nhầm chỗ, tình lang cũng bỏ mạng. Ta thề nếu từng bao giờ có lòng mưu phản, xin cam lòng chết đi hóa thành đá cuội dưới giếng thiêng, đời đời kiếp kiếp bị rêu phong phủ kín, bao bọc bởi nước sâu lạnh buốt tủy xương, đến cả ánh dương cũng khước từ rọi sáng. Nhưng nếu lòng ta từ đầu chí cuối đều một mực đoan chính, kiên trung, xin trời cao xót thương, ban cho hóa thành ngọc sáng. Nguyện ngàn năm bình lặng nép mình nơi nhuyễn giáp, chịu dao khoét, giáo đâm. Chỉ xin được bảo hộ chàng bằng an, chờ ngày lứa đôi lại lần nữa đoàn tụ..."Nam tử một thân lọt thỏm giữa lớp mãng bào trắng tinh, gầy yếu trước gió như một nhành liễu sắp đến phút lìa cành. Tường cung lặng ngắt, giờ Tý đã điểm, cũng không còn ai bận tâm liệu vị hoàng tử dị biệt vốn từ thời niên thiếu đã luôn suy kiệt kia liệu có còn trong phủ đệ mà ngơi nghỉ dưới lớp chăn dày hay không.Một tay y nắm chặt làn tóc thề mà gã ám vệ trước khi từ giã đã trao lại, đau đớn khóc lâu đến mức nước mắt lăn rơi trên gò má dần hóa thành từng vệt máu loang. Trường Anh run rẩy đặt nụ hôn lên chiến bào của Thạch Biền lần cuối, sau đó cứ vậy dứt khoát buông tay khỏi thành đá, gieo mình xuống giếng sâu.Khi thân ảnh nhỏ biến mất dưới làn nước đen ngòm, cùng lúc đó trong lòng giếng, một đạo ánh sáng dịu dàng tỏa lan, phủ lấp toàn bộ phủ đệ hẻo lánh ở phía Tây hoàng thành.______________________________________…
Chuyện kể về cậu bạn Dương Nhất Thiên dành cho cô bạn nhỏ Doãn Tử Kỳ một tình cảm đặc biệt , cả hai đều chọn cách im lặng khi nhận ra tình cảm của đối phương…
Cp chính: Lưu Diệu Văn × Tống Á HiênCp phụ: loading...Thể loại: phong kiến, ngược tâm, ngược thân, ngọt sương sương, kết OETình trạng: lết từng ngày...Độ dài: loading..."Ngay từ đầu đã biết tình yêu của đôi ta vốn không thể kết trái, cớ sao còn cố chấp hi sinh""Em và cậu có duyên không nợ, là em gieo tương tư, là em nhận lại quả đắng. Quả đắng này em mang, tương tư kia em trả. Kiếp này không thể thành đôi, kiếp sau Hiên nhi sẽ đi tìm cậu"SẢN PHẨM CỦA TRÍ TƯỞNG TƯỢNG, VUI LÒNG KHÔNG GÁN GHÉP LÊN NGƯỜI THẬT, KHÔNG REUP KHI CHƯA CÓ SỰ CHO PHÉP CỦA MÌNH.…
Câu chuyện kể về hai nhân vật vô tình quen biết nhau nhờ một tai nạn nhỏ vào dịp Tết. Từ thù địch họ dần có tình cảm với nhau và cả hai bắt đầu con đường chấp nhận tình cảm của mình với đối phương.- Nhân vật Dowoo được lấy cảm hứng dựa trên Taehyung hay còn được biết là V- thành viên của nhóm BTS.- Nhân vật Kay được lấy cảm hứng dựa trên Jungkook- thành viên của nhóm BTS…
Cậu - Diêu Trì, một chàng trai bị chà đạp dưới đáy xã hội, luôn khép mình ẩn sâu sau vỏ bọc kiên cường, mạnh mẽ.Anh - Trầm Bắc, là tín ngưỡng, cầu nối và là sợi chỉ đỏ gắn kết cậu với sự sống nhạt nhòa của năm tháng.Giữa dòng đời vô biên, xã hội vô tình, sự sống vô ngã, cậu chọn cách gieo mình xuống vực thẳm tận cùng sâu nhất, nơi mà chỉ duy nhất một người mới có thể cứu rỗi được cậu, nơi đó cậu gọi tắt là anh."Hy vọng đôi ta sẽ không vụt mất nhau qua những ngày dông bão..."…
Trọng sinh sau Tô Dụ Hâm phát hiện nguyên thân thật sự là cái ngu ngốc + xuẩn đản + không hay ho đản!Mẹ đẻ qua đời, mẹ cả ngoan độc, tỷ muội dối trá! Kiếp trước bị một khối đậu hủ nghẹn tử đã đủ uất ức , nguyên thân thế nhưng nhận hết ác nô ức hiếp, sống được đủ uất ức !Mẹ cả ghen tị, ta quăng cái di nương đến phụ thân trên giường cho ngươi đố kị cái chết đi sống lại!Tỷ muội sử trá, ta cho ngươi gieo gió gặt bão, sống không bằng chết!Cái gì? Ở nàng ngày đại hôn cũng dám ám toán nàng? Háo sắc tiểu muội chẳng biết xấu hổ tưởng thủ nhi đại chi gả cho nàng thân ái tướng công?Chuối ngươi cái ổi! Lão nương không phát uy còn làm nàng là hellokitty dễ khi dễ đâu!Khiếm ta toàn bộ còn!!!…
Chàng vì nàng mà từ bỏ cả địa vị của mình. Nàng và chàng bị rượt đến vách núi. Quân lính ngăn chàng lại và đẩy nàng xuống vực sâu. Chàng vì đau khổ đã nhảy xuống cùng nàng. Khi tỉnh lại, chàng và nàng từ hai con người đang gieo mình xuống vực thẩm giờ đang nằm trên giường bệnh của thế kỉ XXI.Rồi chàng và nàng cũng bắt đầu hoà nhập với mọi thứ. 4 năm sau, chàng đã trở thành tổng tài của tập đoàn thương mại lớn nhất nhì châu Á và Âu. Câu chuyện tình yêu ngọt ngào xen lẫn chua xót vì mối tình kiếp trước vẫn chưa đến được với nhau, kiếp này nguyện ở bên nhau mãi mãi."Mạn Mạn, đừng khóc nữa, đưa tay cho anh, rồi sẽ không sao đâu. Anh sẽ bảo vệ em"---------Đăng tải tác phẩm phiền ghi nguồn và tác giả!…
Thiên Tuyết mang theo mãn cấp tu tiên tài khoản sống lại ở tại một cái thấp ma thế giới, nàng chính hưng phấn chính mình thoát khỏi kiếp trước này quỷ hút máu, chuẩn bị đi qua tự do tự tại cuộc sống khi, ngoài ý muốn được nữ công tước vị.Vốn tưởng rằng lĩnh cái tước vị dễ dàng cho cá mặn, ai ngờ, tùy thân trò chơi hệ thống đến quấy rối, tuyên bố một cái lại một cái nhiệm vụ."Trò chơi nhiệm vụ nhất: Mười thiên nội có được chính mình phòng ở. Nhiệm vụ thất bại, não tế bào tử vong một phần mười.""Trò chơi nhiệm vụ nhị: Ba tháng nội gieo trồng ra hoa đào thước. Nhiệm vụ thất bại, não tế bào tử vong một phần mười.""Trò chơi nhiệm vụ tam: ..."…
Không biết bao nhiêu năm trước,Kami gieo một hạt giống.Đến bây giờ cây đã to lớn,Một phiến lá đã chứa không biết bao nhiêu vũ trụ.Quả của nó chỉ cần ai ăn được liền nắm giữ sức mạnh của thần,thay đổi thực tại định hình vũ trụ không gì không làm được.1000 tỷ năm trước,Kami Kami nuôi một con giun.1000 tỷ năm sau con giun hoá thành thần rồng chưởng khống vô vàn vũ trụ.Người ta gọi nó là tạo vật mạnh mẽ nhất.100 tỷ năm trước Kami Tưới một giọt máu của ngài cho một nhành hoa.Từ đó nhành hoa hoá ra vô số pháp tắc tạo ra sự sống,tạo ra thời gian và vô vàn thứ khác.1 giờ trước Kami vừa xin được Visa xuống địa cầu.…
Cố Trường An yêu Cố Trường Quân. Cô yêu anh đến phát điên phát dại. Cô yêu anh từ bé, tình cảm từ bé đến lớn cứ thế nảy mầm, đâm chồi, nảy lộc rồi ra hoa, kết quả..Anh gieo cho cô bao nhiêu hy vọng, lại nhẫn tâm đạp đổ hết tất thảy bấy nhiêu. Lại nhẫn tâm vứt bỏ cô, lại nhẫn tâm yêu người khác?Anh từ bé đã nâng cô như nâng trứng, đến một cái lá chạm nhẹ cũng sợ làm cô đau. Vì cái gì mà làm cô thất vọng hết lần này đến lần khác? Vì cái gì phải làm đưa cô đi từ thất vọng này đến tuyệt vọng khác? Vì cái gì mà đẩy cô vào địa ngục? Vì cái gì phải biến cô thành một kẻ điên điên dại dại, người không ra người, ma không ra ma...?" Cố Trường Quân, tôi hận anh! Tôi hận anh cả đời."…
Ta uống tách trà liên hoa mà phải trả người trường tương tư*Văn Án Bạch liên mọc nơi đầm thủy tạCòn người gieo mầm họa tương tưĐương triều Thái Tử chỉ cố đọc một phu tử. Có thể nói vị phu tử này tài đức, văn võ đều song toàn, bất quá đó chỉ là trong mắt quần thần cùng dân chúng. Khi ngươi hỏi Thái Tử điện hạ về phu tử này của y đại khái sẽ là ừ... Hắn muốn khinh sư diệt tổ Không copy dưới mọi hình thức. Ảnh chưa rõ nguồn nên nếu bạn nào có thì chia sẻ dùm mình. Thân Ái Cám Ơn…
"Tay áo nhẹ phất,vẽ nên vũ điệu tuyệt mĩThủ y che giấu một mảnh tâm tìnhPhấn thoa đọng lệ,họa một kiếp bi thươngThoại kịch thay ta nói hết vấn vương trong lòngKiếp này vì người sống không hốiThế nhân kia sao có thể cười chê,phán xét?Dãi lụa quét ngang hoa đào bayNgười chẳng hay...Lệ hoa layMột kiếp nhân sinh ta say say sayHát một câu oán trời xanh,tả cõi lòng ai tan nátHóa ác nhân gieo máu vấy hoàng cungThương khung vời vợi,thấu sao nổi trời cao?Sau mặt nạ là dung nhan úa tànNàng ở kiếp này không tiếcThiên hạ sao có quyền mắng nhiếc,oán than?Gió khẽ xua tan mặt hồ tĩnh lặngTặng cố nhân câu hát xưa cũLiễu rũ cuối chân tườngMộng trường ân oánMột thế nhân sinh ai thán thán thán..."…