Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥
Nối tiếp phần review truyện thanh xuân thì đây là phần review đặc biệt không phải phù hợp cho tất cả mọi người. Nếu kì thị thỉnh lướt qua. Vẫn câu nói cũ, đây là cảm nhận của riêng mình về các bộ truyện. Riêng list này sẽ không có đa dạng hoá, bởi vì như nhiều bạn chuyên đọc hệ thống cũng đã biết thì thể loại này các truyện đều khá tương tự nhau và đều thường là trước ngược sau ngọt. Nhưng ngược cũng trải từ thấp đến cao.…
-Tác giả: Fish-Thể loại: bách hợp, girl love, 1x1, thời trung đại, pháp thuộc, ngược bối cảnh, tâm lý, tình yêu nhẹ nhàng,...-Bối cảnh: Việt Nam trên đảo Phú Quốc hiện nay ở thời trung đại vào những năm đầu Pháp thuộc [ truyện được viết dựa trên bối cảnh lịch sử Việt Nam nhưng không xác thực hoàn toàn, có lựa chọn thêm, bớt (nếu có sai sót xin góp ý ạ!) ]-Phong Hy(bot) x Ánh Nguyệt(top)- Sóng vẫn hoà ca với gió, thổi hương mặn của biển cả về nơi ấy mà ngóng trông nhưng giờ đây người đã nơi đâu... Ngày ấy, chỉ đơn giản là một hành động, là một ánh mắt, là một nụ cười non trẻ nhưng đã đủ làm lay động một trái tim đã khô cằn trong tuyệt vọng tự khi nào, mà giờ lại đi ôm ấp hy vọng về sự sống của một tương lai mù mịt không còn đường lui. Đầu những năm "Pháp thuộc", họ gặp nhau khi "Phong Hy" vừa tròn 11 tuổi, một cô gái có mái tóc ngang vai, hoe vàng như màu hạt dẻ, má tròn xoe trông rất đáng yêu nhưng trong ánh mắt lại chất chứa đầy nỗi tâm sự. Vào ngày ấy cô bé đó như đã tìm thấy một "tia hy vọng lẽ loi" hay chỉ là một "cái cớ" để tiếp tục bước tiếp. Còn cô chị nhỏ là "Ánh Nguyệt" lại chấp nhận "cái cớ" của người mà ôm ấp, xoa dịu. Như cây "hoa hồng dại" ngày ấy mặc cho số phận mà vẫn nở rộ từ đóa nhỏ tựa như thứ tình cảm ngày ngày nảy nở trong hai người trẻ trông bé nhỏ nhưng lại mãnh liệt lạ thường......[chương mô tả tiếp theo]…
💮Tác Giả: Doãn Gia💮Thể loại: Đam mỹ, huyền huyễn, xuyên không, tùy thân không gian💮Nguồn edit: http://wintergarden613.blogspot.com/p/truyen-thuyet-chi-chu-ich-phu-nhan_14.html💮Văn án: Sau một trận nổ, Du Tiểu Mặc bỗng chốc trờ thành đệ tử dưới danh của phái Thiên Tâm, hơn nữa tư chất rất kém. Ngay lúc hắn chuẩn bị thích ứng với hoàn cảnh, hắn nghe được một tin dữ, nếu như trong vòng nửa năm không thể luyện chế ra thành phẩm đã được chỉ định và trở thành đệ tử chính thức của phái Thiên Tâm, hắn sẽ bị đuổi khỏi phái... Vì thế, Du Tiểu Mặc đang cố gắng kiếm tiền để gặp tên Lăng Tiêu khoác da người, về sau hắn mới sững sờ nhận ra, tên này thật sự khoác một lớp da người... Thuộc tính của Lăng Tiêu: giả nhân giả nghĩa, phúc hắc. Thuộc tính của Du Tiểu Mặc: kiên cường, vua suy diễn.…
Ta là Nicholas Đoàn Đoàn.Ta là một con rồng vô cùng hung dữ và dũng mãnh.Chỉ là ta là một con rồng dáng người có chút bé nhỏ, lại còn tròn xoe xoe, thế nên tên cúng cơm của ta là Bé Mỡ Mập.Ta có đôi mắt tròn xoe trong veo, móng vuốt hồng hào nộn nộn cùng với cái bụng nhỏ mềm mại.Mấy con rồng trong tộc rất ghét ta, bởi vì bọn chúng cảm thấy ta gầy nhỏ, bắt không nổi công chúa.Nhưng mà phụ thân không cho là đúng, ông cảm thấy thân là một con ác long, nhất định phải dám nghĩ dám làm.Thế là trong một đêm trăng thanh gió mát, ta đang nằm cuộn tròn ngủ trong lòng mẹ, bỗng có cái vuốt đen thùi lùi từ đâu chui ra bắt lấy ta, ném vào không trung.Vút một tiếng, ta từ trong không trung rơi xuống."Không bắt được công chúa thì đừng có mà về nhà nữa!"Âm thanh của phụ thân làm ta giật mình tỉnh táo lại, ta dụi dụi đôi mắt to tròn vẫn còn mang theo chút ngái ngủ, vẫn chưa kịp nhận thức được những biến hóa nghiêng trời lệch đất này."Đùng" một tiếng, mặt đất dưới thân ta đã biến thành cái hố.Vì để chứng minh bản thân, ta quyết định đến nhân tộc bắt cho bằng được một nàng công chúa vác về.…
fic này là fic đầu tay của mình nên có gì sai sót mong mn bỏ qua jungkook : nước da trắng hồng, đôi mắt tròn xoe , thân hình hơi mũm mĩm , cao 1m7 , hai má trắng hồng Taehyung : đẹp trai , nhà giàu , cao 1m8 , đẹp ko góc chết…
Văn án:Viết này thật là ra ngoài ý liệu thông thuậnNão động đến tự mình đột nhiên nghĩ đến một tiểu thuần khiết khắc khổ học báSau đó bối sai lời kịch ngạnhNhưng mà trải đệm đã lâu nhục đều có hai bàn , cái kia ngạnh còn chưa viết đến......Xòe tay......…
Tác giả: Tử Thanh DuLalisa Manoban ở kiếp trước là một cô gái có mập mạp, cô bị chính mối tình thanh mai trúc mã của mình bỏ rơi để chạy theo người khácĐến ba mươi tuổi vẫn còn độc thân, Lisa đã nghĩ rằng mình sẽ phải cô độc cả đời. Nhưng một ngày nọ tỉnh dậy, cô phát hiện mình vừa xuyên qua đến một cuộc sống khácCơ thể vừa đẹp vừa trắng mịn này là của cô? Hơn nữa, cô còn có một anh chồng tuấn tú, thành đạt và một cậu con trai nhỏ đáng yêu, ấm áp như chiếc bánh bao nóng hổi ngày đông.Cuộc đời như vậy không phải là quá mỹ mãn rồi sao?Có điều, cô lại nghe nói, ở "cuộc đời này", dường như cô không thích chồng và con trai mình.Lisa tức giận đến đấm ngực dậm chân, lẽ nào "đời này" mình là con ngốc sao?Người chồng hết lòng hết dạ vì mình, mày lại không yêu? Đứa con trai đáng yêu hiền lành, ngoan ngoãn, mày lại không thích? Bị hỏng não rồi chắc? Nhìn người chồng luôn yên lặng nỗ lực dù cho bị cô ngang bướng kháng cự mỗi ngày, nhìn chiếc bánh bao nhỏ đáng yêu luôn tròn xoe đôi mắt to vô tội mong chờ được mẹ yêu thương, Lisa quyết định sẽ cải thiện cuộc hôn nhân này.-------------------Ảnh credit by @ChauBao040205Don't report, please!!…
Đêm nay trăng thanh gió mát, cái trời thu Hà Nội này khiến con người ta trở nên nhẹ nhàng ,bình yên ngay cả khi đang ngồi trong khoa cấp cứu.Xoẹt.... là tiếng sét, giữa trời quang mây tạnh sao lại có sét....À thì ra đó là tiếng sét ái tình, nó đánh trúng tôi rồi!…
Văn án"Người ta nói, người bạn yêu thời niên thiếu sẽ là người bạn nhớ mãi cả đời không thôi""Lâm, hẹn anh ở một cuộc đời khác chúng ta tương phùng" "Anh nói anh yêu em vậy tại sao lại chọn cô ấy?" "Nếu một ngày anh vì cô ấy mà xoè rộng tán ô, vậy tại sao em phải đứng chờ anh dưới cơn mưa đổ?"…
ĐẮNGNhấp chén trà kia, đắng tự trong tâmNgoảnh ngó trời xanh, âm thầm tự hỏi:Hỏi thế gian tình là chi hỡi?Hỏi người đời chi là tình ta?Trà đắng họng, tình đắng tâmThân đoạn tụ sầu chi phích lòng.CAYLặng lẽ, lặng lẽ, nhưng đẹp đẽ muôn phầnSống mũi cay cay, ta kể chuyện tình taThân ta nam nhân, còn phận chàng công tửTrớ trêu, trớ trêu, ta đã trót yêu chàngCay, mắt ta cay xòe lặng nhìn chàng bướcCay, mắt ta cay xoè khi chàng bảo chàng yêu taCay, không, mắt ta đã chẳng còn cay nữaTa mỉm cười, nghe người đời nguyền rủa tình đôi taNHẠTCòn gì nhạt hơn dòng nước mắt của khốn cùng tuyệt vọngNhạt làm sao, nhạt làm sao...nhạt nhưng ngấy cả cõi lòngTa viết bài thơ, gửi thêm vài dòng nước nhạtXưng tội mẹ cha, con chẳng về được nữa rồiCắp tình yêu, ta bỏ lại tất cảChẳng ngoảnh lại nhưng lệ trào ngược ra timCHUAChua xót cho ruột gan con ngườiMiệng lưỡi chua ngoa ngoắt ngoẻo chẳng ngưng Ta thân đoạn tụ, mặc ta!Không là chuyện mình cớ chi xía mỏĐau người phiền ta được lợi lộ…
Anh: tổng giám đốc của công ty về vàng, dầu mỏ, khoáng chất, ..Cô: con của chủ tịch công ty đá quý lớn nhất " mả cha thằng nào dám bắt bổn cô nương ta! Đưa về cho tiểu liên đội chuột nhà mày ăn à? Thịt ta không ngon đâu mà vừa dai nhanh nhách vừa khó ăn, làm ơn làm phước thả ta về nhà đi nha rồi ta mua thịt heo, bò, gà,vịt,.. cho tụi mày chén nha! Không thả người thì ta hát đó! 1 con vịt xoè ra hai con thằn lằn con cùng nhau đứt con chim non trên cành cao. Hót líu lo, hót líu lo em yeu chim thầy giáo em miệng hay cười mắt thầylong lanh thầy yêu mẹ, mẹ là tất cả, mẹ ơi, mẹ ơi mẹ là 2 con vịt xoè ra 2 con thằn lằn con..." cô chưa kịp hát tiếp thì anh đã chặn miệng cô lại bằng một nụ hôn nồng cháy " còn hát tiếp là thêm 1 cái nữa nha tôi không ngại đâu" anh nhếch môi kiêu hãnh nói😉 cảnh báo:😉Không nên vừa coi vừa uống nước không là sẽ sặc gây ra chít người lúc đó tác giả không chịu trách nhiệm đâu.❤️😂 Nhớ cho 🌟 nghenỦng hộ dài dài à nha💕💕💕…
Tháng chín là tháng của những ước mơ, của rắc rối, hay cũng là tháng của mùa chia ly và kỳ ngộ. Hạ Vy, cái tên nghe vừa có vẻ mạnh mẽ, lại có gì đó yếu ớt. Cô như một con sâu nhỏ cuộn tròn mình trong kén, dùng đôi mắt tròn xoe dè dặt quan sát thế giới bên ngoài. Trong một ngày thu đầy nắng ấy, nàng gặp hắn...…
Em chẳng dám vội quên đi những tháng ngày có hình bóng chúng ta ở đó, dù có những lúc em nghĩ giá mà em có thể quên ngay được. Vì biết rằng cố quên là sẽ nhớ, nên điều em có thể làm lúc này, là chẳng làm gì cả, mặc thời gian làm tốt công việc của nó.Rồi một ngày, em sẽ quên cả hai chúng ta.…