(12cs/bl) ʟιɴн тᴀ ʟιɴн тιɴн.
- gọi mối quan hệ chúng ta là gì?- "gọi là tình yêu".…
- gọi mối quan hệ chúng ta là gì?- "gọi là tình yêu".…
Thằng đấy là thằng nào? Chồng emÀ, thế chắc là anh đấy?!( T_T)\(^-^ )…
"Cảm ơn cuộc đời đã để cậu ở bên mình, cảm ơn cậu đã luôn ở đây."tên cũ: don't listen. Vì sự đi xa lề của mình nên mình đã quyết định đổi tên :((…
" Là một người bất tử, đau đớn nhất là phải đứng nhìn người mình yêu thương nhất ra đi "Edit: Fic mừng 100 người followsTên cũ: Everything changed when I came to life again#CPSY…
Tác giả gốc: nhNguyn382110Link fic gốc: https://www.wattpad.com/story/316738113-em-%C6%A1i-%C4%91%E1%BB%ABng-kh%C3%B3c-mileapoVer: Yoonmin/Start: 9.11.2022/ /End: 3.4.2023/Chuyển ver đã có sự cho phép của tác giả vui lòng không đem ra khỏi đây. Xin cảm ơn…
em ơi, cho anh ly đen đá…
Tôi không phải unnie của cô , còn tiếp tục thì đừng trách tôi quá đáng , Tiffany ....…
Shortfic dành cho Yoonmin và Vkook, hơi ngược. Au lâu lâu mới đăng fic được nên mọi người thứ lỗi nha. Thank kiu!!!…
Khi cậu đưa cho đứa nhỏ một miếng dán dạ quang hình Sao Thổ thay cho lời xin lỗi vì đã va vào nó, Nhân Tuấn đã không nghĩ rằng cậu còn phải "cảm ơn" tình bạn đáng yêu với nhóc Chí Thành nữa.(Mà á, cậu không hề có chủ đích tán tỉnh gì bố đứa bé đâu, thật mà.)Nhiếp ảnh gia độc thân u mê trong bất lực Nhân Tuấn 📸 × Chủ tiệm hoa kiêm người đàn ông của gia đình Đế Nỗ 💐Fic: There were no misread signalsAuthor: reonjeonsTrans: JulySource: AO3…
🐰❤️🐻🔞🔞🔞🔞…
Đang xem phim bỗng dưng có ý tưởng…
với một đứa đi thi văn 5.8 điểm viết truyện và dùng lời văn hay rất khó vs tui nên mn cố gắng thấm nha. thanks.…
Tùy tâm trạng viết oneshot ⚠️OOC, cốt truyện không giống với nguyên tácTruyện được đăng tải tại Wattpad Fue_Makai…
"Tuấn Huy...""Hửm?""Em thích anh...""... "_________________Tình yêu là một loại tình cảm khiến chúng ta không thể kiểm soát được…
Muốn biết thì đọc đi sẽ biết😆…
Chỉ là một oneshot về cp snarry( ・'ω・')…
Giả trong mắt bạn. Thật trong mắt tôi. Thật giả đan xen, thực tại không nằm ở chốn này.…
"Cậu mà nhảy xuống thì sẽ rất vất vả cho mấy cô lao công đấy."Giọng nói vang lên phía sau, nhẹ như gió thoảng nhưng rõ ràng. Soonyoung quay lại. Một cậu con trai mặc áo khoác bệnh nhân màu xanh xám đang ngồi trên bệ gạch cạnh lối thoát hiểm, tay cầm một hộp sữa chua chưa mở nắp.Người đó mảnh khảnh, tóc nâu nhạt, ánh mắt sắc nhưng không lạnh. Ánh nhìn của cậu ta không phải ánh nhìn dò xét hay thương hại. Soonyoung không biết phải nói gì. Cậu lùi khỏi lan can một chút.Cậu kia nhún vai, nói tiếp:"Thang máy phải tạm dừng để phong tỏa hiện trường. Khu vệ sinh dưới tầng cũng phải lau lại mấy lượt. Cậu có nghĩ đến cái phiền phức đó chưa?"Soonyoung khẽ thở ra. Lần đầu tiên trong ngày, cậu thấy môi mình hơi nhếch lên, dù không rõ là vì buồn cười hay chua xót."Tôi không định nhảy."..............................Truyện là hư cấu - dựa trên trí tưởng tượng của tác giả!…