[KookV] [Huấn văn]
Chỉ là những mẫu truyện ngắn được viết lúc nổi hứng…
Chỉ là những mẫu truyện ngắn được viết lúc nổi hứng…
Gõ về BOYNEXTDOOR và thứ tình cảm quý giá họ dành cho nhau…
Tôi từng mang một cành đào từ Hà Nội vào Sài Gòn. Cành hoa đẹp được mấy mươi ngày đầu, rồi tả tơi hết cả. Thậm chí mang ép khô vào sách cũng không ngăn được từng cánh hoa hoai mục dần đi. Tôi nghĩ đến hắn và cậu và câu chuyện của họ. Cứ phai nhạt, mục ruỗng từng ngày, rồi trôi vào dĩ vãng...Là hoa đào, nhưng gợi tôi nhớ về mối lương duyên của bông bỉ ngạn.CQxTH…
Truyện gốc: Hoa Sơn Tái KhởiCouple: Bạch Thiên x Thanh MinhVăn án: "Ta ước gì có thể bảo vệ được con...""Thầy ước mình có thể che chở cho em..."Dù có trải qua bao nhiêu kiếp đi chăng nữa, dù ta có quên đi nhau bao nhiêu lần đi chăng nữa, Bạch Thiên anh vẫn sẽ yêu mến Thanh Minh. Chỉ một Thanh Minh là ngoại lệ duy nhất của anh. Hãy để Bạch Thiên ở bên cạnh, trở thành chỗ dựa, một người bạn đồng hành đáng tin cậy có thể giúp đỡ Thanh Minh trong mọi việc cậu làm. "Ta sẽ không để con phải tự chịu đựng mọi thứ một mình nữa, dù có qua bao nhiêu kiếp vẫn vậy."warning: ooc, có nhiều chi tiết không giống với tiểu thuyết gốc, những sự kiện diễn ra đều không liên quan hoàn toàn đến mạch chính của truyện.…
Bìa not by me... :^OPT CHsNOPT lướt raOnly BL/GLCôngxThụ/CôngxBetaxThụ/CôngxThụ(xTuesday)Không theo lịch sử(All)OCCCặp trên đầu sẽ là cặp chính,còn đằng sau "," là phụVd:Yêu em(Bách/AusN.z,RusAme.Đam/CanUkr)"AusN.z" chính,hai cái kia là phụP/s:Aus=Australia,N.z=New zealand,Po=Poland,Por=Portugal,Aust=Austria,Bel=Belarus,Be=BelgiumCác cậu có thể thêm ý tưởng cho tôi hoặc thấy gì đó không ổn thì comment bên dưới,tôi sẽ vui lắm đó…
chào mừng đến với nơi phèn chua của tớ🥂…
#LongFic…
Mỗi ngày đều lên đây tâm sự với mọi người.…
"You are the only one in the dark i see"…
Đào hố, đào hố....Ngó O///O.......Đại nhân, mau đọc đi~…
Hi vọng các bạn sẽ tìm thấy bài viết này...Trong xã hội loài người xô bồ này... Tôi tin rằng sẽ còn những con người đang cảm thấy mình vô cùng lạc lỏng, cô đơn. Có vẻ như chúng ta không thể hòa nhập được. Có thể các bạn được mọi người gọi theo các cách gọi khác nhau. Nhưng tôi sẽ tạm thời gọi các bạn là người của tâm linh.Sẽ có nhiều lý do khác nhau... Nhưng riêng với chúng ta nó liên quan đến một cái gì đó. So với người bình thường, chắc sẽ không ai tin nó đâu. Đặc biệt là những người xung quanh chúng ta, kể cả ba mẹ và người thân mình. Cảm giác của chúng ta nói cách khác đó chính là sự cô đơn... Lạc Lỏng... Không thể hòa nhập được với cộng đồng...Bài viết này tôi chỉ muốn xoa dịu tâm trạng của bạn và một số thắc mắc mà bản thân bạn nghi hoặc với cuộc sống của bạn, mà chính tôi đã từng trải và đủ khả năng giải đáp được. Còn cách thức cụ thể (liên quan tới cách tu tập hay học huyền thuật), tôi xin phép không đề cập. Thứ nhất nó có thể ảnh hưởng đến bạn hoặc mọi người xung quanh, tôi không thể nào gánh nổi hậu quả nó đâu. Thứ hai là mỗi một con người đều có một con đường khác nhau. Chưa chắc gì con đường của tôi giống với con đường của bạn. Cách thức của tôi chưa chắc sẽ phù hợp với bạn. Nó có thể sẽ gây nguy hiểm cho bản thân bạn.Tôi chỉ chia sẽ theo những gì mà mình đã từng trải qua. Đương nhiên mỗi người sẽ có một trải nghiệm khác nhau và suy nghĩ khác nhau. Nhưng điều quan trọng là... Đừng để ngọn đèn bên trong chúng ta bị dập tắt. * Lưu ý: Ai không tin hay không hứ…
Tân sinh viên mới lên thành phố và những câu chuyện phía sau…