Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥
- Vương Tử Hạ - Hoa Chính Đồng... Nam thanh nữ tú không chỉ khuấy động trường cấp ba đã từng học mà còn cùng nhau tấn công vào thế giới nghệ sĩ, sau đó nắm tay nhau vượt qua giông tố, bên nhau suốt đời!…
Khoa xã hội nhân văn nổi tiếng với biệt danh "Biệt lập cả xã hội" với đảng phái trưởng Kim Đông Anh tài sắc vẹn toàn đã đứng vững vị thế số một toàn trường từ năm đầu tới nay.Trái lạiKhoa công nghệ thông tin thì luôn sống chan hoà với tất cả mọi người. Hơn 200 sinh viên là nam, khoa này chẳng bao giờ có hiện tượng xích mích nội bộ nào. Bởi Trịnh Tại Hiền, anh chàng vị đào ấy không cho phép. Người trong trường luôn so sánh hai khoa về nhiều khía cạnh và tuyệt nhiên vì Trịnh Tại Hiền lớn lên quá đẹp trai đi nên khoa công nghệ thông tin có nhiều fan bênh dù hơi bốc đồng...--"Người đẹp bên hồ Tiền Lâm" là câu chuyện giữa cặp bài trùng chênh nhau 1 tuổi đầy thú vị.Trịnh Tại Hiền hứa chỉ yêu duy nhất Kim Đông Anh và chỉ duy có anh mà thôi. "Mẹ nó, Kim Đông Anh! Anh làm em yêu anh đến chết đây này! Bắt thền anh đấy!""Ủa chắc tao mướn!"-đặt hố: 4/05/2023lấp hố: zzzz…
Lưu ý: Truyện sẽ có một số OTP riêng của T/g, truyện có vài cảnh 18+ ai không thích có thể bỏ qua ạ, Nhân vật đều là hư cấu, nội dung truyện cũng logic không kém=))…
Title: Nếu chúng ta còn cơ hội (If we have a chance) Author: Lục Sắc Tháp Điếu × Đại Đậu (绿色塔吊×大豆)Editor: Nhã Thiên (雅天)Pairing: Ngô Diệc Phàm x Hoàng Tử ThaoThể loại: Trường thiênTình trạng: Đang tiến hànhFIC DỊCH ĐÃ ĐƯỢC SỰ ĐỒNG Ý CỦA TÁC GIẢ, VUI LÒNG KHÔNG MANG ĐI ĐÂU.Link per: https://imgur.com/KSig4xJ)Source: http://t.cn/ReRVgTEKhông có văn án nên mình trích ra một đoạn:Ngô Diệc Phàm chỉ có một trái tim, anh không dám lấy trái tim này đi đánh cược một lần nữa, đánh cược xem Hoàng Tử Thao còn cảm giác với anh hay không. Nếu trái tim này vỡ vụn, anh làm sao mà ráp lại, anh cũng không còn trái tim khác để thay vào.Ngô Diệc Phàm nhìn gương mặt an tĩnh của Hoàng Tử Thao, bất đắc dĩ thở dài.Anh từng nói là muốn dùng băng bó buộc trái tim này thật chặt, như vậy nó sẽ không phải tiếp tục chịu thương tổn nữa.Chính là Hoàng Tử Thao à, em xem bên trong trái tim này tất cả, từng chút từng chút một đều là em, vậy mà giờ đây nó từ trong ra ngoài đều đã mình đầy thương tích rồi.Ngô Diệc Phàm vẫn là không thể nhịn xuống, nhẹ nhàng cầm tay Hoàng Tử Thao.Tôi có nên trước khi em tỉnh lại rời đi?Nếu tôi không rời đi, tôi có thể hay không thừa nhận thêm nhiều đả kích đau lòng nữa?Nếu tôi rời đi, tôi có còn cơ hội nói một tiếng, rằng tôi rất nhớ em không?…
Tên gốc: Không cho phép cậu chết lần nữa chết trước mặt tôi (不允许你在我面前再死一次)Tác giả: Kim Ngư (金鱼)__________~ Lời tác giả: Hu hu hu, tại sao Tống Tề Dũ lại chết? Tui khó chịu quá...~ Lời người chuyển ngữ:Trong "Mật mã thanh minh thượng hà đồ", Tống Tề Dũ là một nhân vật phụ có kết cục bi thảm. Nếu mà cậu ta xấu xa, độc ác, ngu dốt, tham lam thì thật chẳng có gì để bàn nữa. Song thiết lập nhân vât của vai diễn này lại đi ngược hoàn toàn với những gạch đầu dòng vừa được nêu trên, nghĩa là tính tới thời điểm ánh trăng sáng của Triệu Mặc Nhi tự kết thúc cuộc đời, Tống Tề Dũ đã gom được không ít tình cảm của khán giả (trong đó có tôi). Coi tập 16 xong, tôi thấy mình như biến thành Triệu Mặc Nhi - trái tim chết đi sống lại. héo hon vật vã tận 2 lần. Cũng giống như cậu ấy, tôi ứ chịu chấp nhận việc Đinh Đán (tên thật của Tống Tế Dũ) hôm qua còn tươi cười, hôm nay đã biến thành nắm đất...Vì thế...Nếu bạn cũng rầu lòng vì kết cục của Đinh Đán, thì bạn đến đúng chỗ rồi =))) _________FIC ĐƯỢC CHUYỂN NGỮ DƯỚI SỰ CHO PHÉP CỦA TÁC GIẢ, VUI LÒNG KHÔNG MANG RA KHỎI WATTPAD…
Một cậu thanh niên thích đọc truyện kinh dị, nhưng cậy lại rất rất sợ ba cái này. Để vượt qua nỗi sợ hãi đó, tình cờ vào một ngày nọ, cậu tìm ra được...?…
Cứ tưởng sẽ không có chuyện thanh mai trúc mà trên đời, ai ngờ đâu...- Nè sao anh cứ bám lấy tôi hoài vậy?- Thích thì bám....- Mày ơi! Tao thích mày!- Nhảm nhí!...- Cuối cùng thì...- Em chọn ai?- Phắn ra chỗ khác cho tôi nhờ!…