Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥
Tác giả: Đang cập nhậtNhóm dịch: Ngôn PhongThể loại: Drama, Đô Thị, Manhua, Ngôn Tình, Shoujo, Tình CảmTình trạng: Đang cập nhậtNguồn: ngonphongcomics.comCô dùng ba tháng để tập làm quen với thân phận với - dì nhỏ của Tịch Ngự Triết. Mỗi ngày nhìn anh ấy dịu dàng ôm người khác, cô khó có thể chịu được điều đó. Vào một buổi chiều mùa hè, khi anh ấy cầm trong tay bông hoa hồng, cô đã mạnh mẽ hôn anh và nói: “Em nói cho anh biết! Em không phải dì nhỏ của anh, cả đời này em cũng không muốn làm cô ấy! Em là...” Tịch Ngự Triết lạnh nhạt liếc nhìn cô, nhưng lại khiến cô không thể thốt lên những lời tiếp theo. Cô là ai? Anh chắc cũng đã quên rồi!…
1 thùng sơn kẻ vạch phản quang Cadin màu trắng, vàng giá bao nhiêu hiện nay năm 2024 tại TPHCMLiên hệ 0917041838 Ms Hồng Châu - Phòng tư vấn và bán hàngThông tin liên hệ tư vấn và báo giá chính xác, nhanh nhất Công Ty TNHH Đầu Tư Thương Mại Dịch Vụ Nhất Sơn VP: A28/27HT1 Quốc lộ 50, Ấp 1, Xã Bình Hưng, Huyện Bình Chánh, Thành phố Hồ Chí Minh, Việt NamHotline 0917041838 Ms ChâuTrang web: tongdailyson.vnCUNG CẤP SƠN TRÊN TOÀN QUỐCGIAO HÀNG TẠI TPHCM VÀ LÂN CẬNGỬI HÀNG CHÀNH XE VỀ CÁC TỈNH…
chuyện kể về cuộc sống thường nhật của thai-line nhà baemonft. các nít quỷ còn lạinote: không áp dụng lên người thật không quan trọng top, bot. vui là chính. bạn đói fic otp, tôi cũng thế. đọc fic vui vẻ nhé (thật ra không biết viết gì thêm...)…
Em cũng chỉ là con gái, em cũng biết đau mà Anh sẽ không bao giờ nhìn thấy được hình ảnh của một đứa con gái vừa xem lại những tin nhắn cũ, vừa lấy tay lau đi những giọt nước mắt như mưa đang thấm nhòe trên khuôn mặt Anh sẽ không bao giờ biết được nơi anh đi, nơi anh đến, nơi anh bước qua luôn có một đôi mắt luôn dõi theo anh,luôn quan tâm Anh trong âm thầm Và anh cũng sẽ không bao giờ biết nơi đây có một người luôn mong mỏi anh, luôn từng ngày chờ đợi anh, nhưng chờ đợi trong vô vọng kia…
Bạn có tin vào tiếng sét ái tình không? Hãy tin đi vì tôi đã dính rồi đấy và đó cũng là lần đầu tôi biết thế nào là yêu. Nhưng tình yêu đó không đẹp như tôi luôn mơ lúc nhỏ. Tôi yêu một người nhưng nơi người ấy đứng quá cao so với tôi. Nghĩ thử coi, một con nhỏ bình thường đến tầm thường như tôi thì việc nghĩ tới một soái ca như anh còn không dám chứ nói gì đến những thứ khác. Nhưng tôi không đòi hỏi gì từ anh cả. Tôi chỉ mong được gặp anh mỗi ngày, được thấy anh cười mỗi ngày ,lặng lẽ quan tâm anh, là lặng lẽ dõi theo anh. Dù có những nỗi lòng không sao có thể nói được với anh. Nhưng với tôi đó là hạnh phúc. Và.... hạnh phúc đó sắp rời xa tôi mãi mãi.…
Vương tử cao quý lưu lạc tha hương dân gian, sinh hoạt bức bách trở thành nô bộc, châm biếm nhiều lần, vương tử trở thành ếch! cô bé lọ lem lạc quan thiện lương (còn có hoa si? ! ) vương tử ấm áp nội tâm đóng băng. sự thích thú oan gia cao điềm gặp nhau, chó tàn bạo ngày thường lấy chọc ghẹo làm hứng thú! Ba kỵ sĩ một trò vui, cùng vương tử bước trên con đường phục quốc, xem thử vương tử làm sao quân lâm thiên hạ, xem thử cô bé lọ lem trong tình yêu làm sao chống lại.- Nguồn : NetTruyen- Mình lun đăng sau NetTruyen và các trang khác 1 hoặc hai chap ( tuỳ lúc ) - Nội dung : Cũng của phần truyện trên eb !!…
Cậu và nó, gặp nhau từ khi hai người còn tí tẹo. Nó thích cậu ngay từ cái lần đầu tiên ấy, cậu cứu nó khỏi mấy thằng đầu gấu trong xóm, vậy mà cậu vẫn cứ vô tư, chẳng để ý đến tình cảm của nó. Cấp 2, cậu chuyển nhà, nó buồn lắm... Nó quyết định thay đổi... từ một con Nhi đen đen, xấu xấu, lúc nào cũng chạy theo cậu đòi đá bóng cùng trở thành hot girl của trường. Năm cấp 3, cậu trở lại căn nhà cũ, một cô gái xinh như thiên thần bước đến trước mặt cậu... Liệu cô gái của tôi có tìm được hạnh phúc? Các bạn hãy dón đọc truyện nhé! Lần đầu viết chuyện sẽ có sai xót, mong mọi người sửa lỗi dần dần!!!!!!…
Trong tình yêu, ai mà chẳng muốn được đối phương chủ động, được cưa cẩm, được quyến luyến, được cảm giác trân trọng, biết rõ mồn một tình cảm người đối diện như thế nào, Tuệ Hiên cũng không ngoại lệ. Nhưng nếu không có gió thì làm sao có sóng biển? Không va vấp, không nghiệt ngã, sao có thể gọi là cuộc đời? Năm tháng thanh xuân của Tuệ Hiên không thiếu kẻ đưa người đón, không thiếu kẻ vì nàng mà nguyện làm trâu làm ngựa. Ấy vậy mà đối với Tuệ Hiên mà nói, thanh xuân ấy chính là khoảng thời gian tươi đẹp nhất của một cô gái, có thể tự do làm điều mình thích, ràng buộc chính là ngôn từ chưa bao giờ xuất hiện trong từ điển của cô, cô quả quyết hết năm học cấp 3 này nhất định không thèm ràng buộc mình với bất kỳ anh chàng nào, nhất quyết không vì ai mà trở nên khổ sở. Cho đến khi cô bắt gặp anh - Huỳnh Hạo Hi. Người ta nói chỉ cần gặp đúng người, tất cả mọi ý niệm đều sẽ thay đổi. Tuệ Hiên cũng muốn thay đổi nhưng trớ trêu thay, ông trời lại đồng ý với những lý lẽ xưa cũ của cô rằng thời trung học phổ thông nhất nhất không nên có người thương.Duy chỉ có một điều, cô cũng không ngờ ông trời lại ưu ái chiều ý của cô cho mãi đến nhiều năm về sau. Tuệ Hiên không biết rốt cuộc cô đã chờ đến khi nào để có lúc phải nức nở: Rốt cuộc, ANH ĐỊNH ĐỂ EM ĐƠN PHƯƠNG ĐẾN BAO GIỜ?…
Chuyện kể về Lương Mân, một nhân viên cao cấp của nhà xuất bản An Mặc. Vì vô tình mà anh bị cô gái Tô Tô hiểu nhầm là gay, cô gái đã lôi anh về ở cùng căn hộ chung cư với ba cô gái khác. Đang lúc không có chỗ ở, nên anh chàng chấp nhận ở chung với bốn cô gái: Tô Tô, Linh Huyên, Hiểu Ngưng, Trình Lộ.Một anh chàng hào hoa phong nhã giả gay sống giữa bốn mỹ nữ đẹp như tiên sẽ có những gì xảy ra? Vì coi anh là gay nên bốn cô gái không cần giữ ý, thoải mái tâm sự những chuyện thầm kín, khiến anh dở cười dở khóc...Nhưng giữa con người luôn có những nhân duyên, anh chàng gay giả liệu có sắt đá mãi giữa bốn người đẹp? Và rồi những chuyện gì sẽ xảy ra?…
Đường một chiều... _____________________________Title: A one-way street.Author: iamwendy_Category: bách hợp, tản văn, girllove, truyện ngắn.Rating: KPairing: Shim Soo Ryeon x Cheon Seo Jin.Notes: Không sao chép dưới mọi hình thức!…
Mình xin gửi lời xin lỗi trc đến mấy bạn hay đọc truyện hay tiểu thuyết gì đấy ^^ Mình thật sự không biết nhiều về viết truyện.Nhưng mình đọc truyện khá nhiều :vVà câu truyện phía trên 100% là của mình. Là câu chuyện của chính bản thân mình Mình chỉ muốn chia sẻ thôi nha ^^ Nhưng mà nếu chuyện này mình viết được lâu dài thì có lẽ những chương sau sẽ là do mình ảo tưởng nghĩ ra rồi ạ ^^ Mình viết ra vì tâm tư trong lòng quá nhiều, muốn có ai đó để tâm sự, nhưng mà lại không dám nói với ai Nên hiện tại mình chỉ nghĩ rằng mình viết ra câu chuyện của mình là để lưu giữ lại những kỉ niệm đẹp ấy thôi! Nên mình cũng ko mong j nhiều.…
Author: Lucyvu_official (Mèo béo)Thể loại: đồng nhân, xuyên không, ngôn tìnhNgày đào hố: 30/03/2021"Hức...hức anh đi nhanh quá""Hãy cho anh cơ hội được bước cùng em""Em không thích anh nói chuyện với cô ta""Cô ấy là của tôi""Anh sẽ chờ em về đúng không?""Cuối cùng em cũng về lại bên anh!"Từ giây phút lần đầu gặp em, tôi đã quyết định em chỉ có thể ở bên tôi…
Tên Hán Việt: Tam hiệt tình thưTác giả: Kinh Chập Cốc VũTình trạng bản gốc: Hoàn thànhTình trạng bản dịch: Đang thực hiệnDịch bởi: @SophistiaTN (Wattpad)Link bản dịch QT bởi xiaozhanyuan: https://truyenwikidich.net/truyen/tam-trang-thu-tinh-ZfOwl1S4CCQs9i1AThể loại: Nguyên sang, Đam mỹ, Hiện đại, HE, Tình cảm, Đơn phương yêu thầmTuyển tập đoản văn rất ngọt.…
Diệu Anh gặp Nhật Khánh lần đầu tiên vào những ngày đầu mùa hạ nóng nảy, khi cơn mưa rào có thể bớt chợt đổ xuống bất cứ lúc nào. Lần thứ hai gặp lại, Nhật Khánh đưa cho Diệu Anh một chiếc ô, chính vì chiếc ô đó, mà cô tương tư anh suốt cả những năm cấp ba dài đằng đẵng.Nhưng tình yêu đơn phương vốn dĩ như một bông hoa nở rộ trong đêm tối, chỉ một mình cô thấy được. -------"Tầm nhìn của tôi bị mờ đi, chỉ có ánh sáng và bóng tối đung đưa. Tôi trèo lên cây sung tươi tốt, tiếng ve sầu rít rít, gợi lên những kỉ niệm đặc trưng của mùa hè. Tôi nhìn theo bóng anh dần khuất nơi cuối đường."…
Đợi chờ có lẽ là hạnh phúc.Dù trên thế giới có bao nhiêu người nhưng tôi vẫn thấy mình cô đơn.Không còn giả tạo ta sẽ được gì?Giờ còn lại gì trong tiềm thức? Chỉ còn đây những kí ức vô hồn...*CHÚ Ý: Đây là những cảm hứng ngẫu nhiên nên viết thành truyện nếu có gì sai sót mong mọi người chỉ bảo. KHông đạo nhái dưới mọi hình thức, có muốn mang đi nhớ phải thông báo CHI TIẾT cho tớ biết và nhớ GHI NGUỒN đó. Không là tớ buồn đó mà tớ buồn thì sẽ đi ám kẻ làm tớ buồn đó!!! Chút chia sẻ vậy thôi.Chúc mọi người đọc truyện vui vẻ…
💞Bắt Cóc Em Đem Về Làm Vợ💞 [JoongDunk *chuyển ver*]Phần giới thiệu :Phụ nữ đối với Archen Aydin xưng danh là Joong chỉ có thể nói bằng bốn chữ "chán ghét phiền toái". Chỉ có Natachai Boonprasert được gọi là Dunk khiến cho anh động lòng yêu ngay từ cái nhìn đầu tiên.Anh không phải là xấu, khuôn mặt góc cạnh rõ ràng không thể chê được vậy mà cậu lại nói "không hứng thú"Cha cậu vì cứu công ty mà đem "bán" cậu cho anh, khiến cậu sợ hãi và đau buồn.Vậy mà trong đêm khuya thanh tĩnh anh ngang nhiên xông vào phòng cậu "bắt cóc" cậu đem về nhà làm vợ. Anh chinh phục trái tim cậu không phải dùng cách dịu dàng, dùng lời mật ngọt, đối với anh, cậu 8 phần sợ, 2 phần lo lắng.Archen Aydin khẽ cười, buông lỏng cậu ra, đôi mắt nhu tình nhìn người con trai trước mặt, bàn tay xinh đẹp như nghệ sĩ piano vuốt nhẹ mái tóc cậu, khuôn mặt đầy hứng thú: "Tôi là người không biết thế nào là dịu dàng. Nhưng chỉ cần Em đồng ý yêu tôi, tôi sẽ học cách đối xử dịu dàng với em, và chỉ duy nhất một mình em là người đầu tiên tôi dịu dàng".Dunk trố mắt nhìn anh, khóe miệng anh lại nhếch lên"Nhưng nếu em không nghe lời tôi, tôi sẽ bắt em phải trả giá cho việc dám chống đối tôi."Cậu thật sự không hiểu nổi, anh lúc thì hung dữ, lúc thì dịu dàng đối với cậu.Nhưng dù thế nào thì cậu vẫn chắc chắn một điều, anh là "Đại ma vương dã thú háo sắc".AU : Dư Tiểu Thuần (Nhi chuyển ver lại ạ)Thể loại: Đam mỹĐộ dài: 40 chapCouple: JoongDunk P/s: Đây là edit tui chưa được sự đồng ý của tác giả, thật xin lỗi tác giả, Nhi edit vì Nhi thật muốn đọc về…
Đây là câu chuyện của riêng tôi, một mối tình đơn phương ngốc nghếch"Aiiidaaa, em trai, em trộm mất trái tim của chị đi mất rồi! "[ Bạn có tin vào yêu từ cái nhìn đầu tiên không, tôi thì không, nhưng thích từ cái nhìn đầu tiên thì có ❤️]Thanh xuân chính là có những nuối tiếc, mà em ấy chính là người khiến tôi tiếc nuối nhất. Nghe được một câu nói: thích là phải nói, cũng như đói là phải ăn. Tôi thật muốn nói cho em ấy biết rằng tôi thích em ấy rất nhiều, nhưng tôi không đủ can đảm, mỗi người chọn một cách để yêu thích người khác, người ta có thể dũng cảm chạy đi bày tỏ tình cảm, tôi thì không ồn ào, mà chỉ làm một người lặng lẽ yêu thích, lặng lẽ thích em... thật nhiều.…
Cô một cô gái thích thầm chàng trai từ cái nhìn đầu tiên. Nhưng chàng trai lại có người yêu . Bỗng hôm nọ khi hai người đang đi trên đường thì có một chiếc xe lao tới đụng cô rồi chàng trai xô cô gái ra và rồi anh đã ngất đi... Vài ngày sau thì cô biết được người đứng sau vụ đó chính là cô bạn gái quỷ quái của anh. Anh tỉnh dậy vào buổi sáng đúng cái ngày mà cô biết được chuyện này khi nghe tin anh đã thức thì cô rất vui nhưng cũng biết được anh đã mất trí nhớ và cũng buồn vì anh đã yêu một người rất độc ác . Từ cái ngày hôm đó cho tới ngày cô ra đi thì cả hai không gặp nhau vì cô gái kia sai người tới hù dọa cô . Cô đi với hai dòng nước mắt cùng với trái tim đầy tan vỡ. Ngày cô đi là lúc cô bạn gái kia lộ rõ bộ mặt ác độc đó của mình. Anh rất buồn vì đã không thể níu kéo cô cùng vì anh đã làm tim cô tan vỡ…
-Êu, mày đi đâu đấy?- Không liên quan đến mày là được.Và thế là Long chạy xe qua tôi như chưa có chuyện gì xảy ra ---------------Giờ chúng mình kể trên crush đi, kể chỉ phòng mình biết thôiNgười khơi mào ra cái trò này là con Phan Anh- Ừ chơi đi"Ủa? Sao chúng mày đồng ý chơi, phải nghĩa cho t nữa chứ"- Tao không đú- Mày chó thế, nghe được tên crush bọn tao mà không nói tên crush mày- Chơi mà kì -------------- Sau khi kể tên crush của mình xong thì bi kịch của tôi sắp đến rồi.Hôm nay tôi đi học thêm toán gặp crush của mình, tôi có liếc qua nhìn cậu. Dường như con Phan Anh bắt được ánh mắt của tôi chứ không phải cậu bạn crush kia.- Thảo ơi.- ?- Anh Long, anh LongĐm con Phanh, biết vậy tôi không kể rồi…