[ SunSun] Yêu em, một chút cũng là không hối hận
" Khiến tôi yêu say đắm sau đó lặng lẽ rời khỏi tôi ?? Kim Sunoo em giỏi lắm. Trở về xem tôi xử em thế nào "…
" Khiến tôi yêu say đắm sau đó lặng lẽ rời khỏi tôi ?? Kim Sunoo em giỏi lắm. Trở về xem tôi xử em thế nào "…
riki rất thích ăn đàoo ʕ•ᴥ•ʔcụ thể là anh sunoo…
có vẻ có muối, cần phải có trong list đọc :))…
những tâm sự nhỏ của tôi...về những ngày khiến cuộc đời này mệt mỏi...…
"Xin lỗi,tên tớ là Uehara."Có bạn trai mất trí nhớ thì phải làm gì?…
Câu chuyện của tác giả Kiy WinKy _Chào mừng bạn ! Đây là truyện hư cấu của 2cp không gắn ghép lên người thật giúp tác giả bạn nhé . Truyện của riêng tác giả đó là suy nghĩ và cách thiết kế không chuyển ver bắt chước ! __________________Truyện được viết nhiều chapter khác nhau không trùng lập chỉ có chapter dài sẻ được viết thêm <#> để phân biệt ! cảm ơn bạn ghé truyện______________________Kiy WinKy rất chào mừng bạn…
Nhờ duyên mang ta tới với nhau nhưng ta không có phận nên không thể chung sống với nhau cả đời...…
Nhà anh có nuôi một em cún!____Just imaginary…
anh và cậu chỉ là bạn, mà do cái tính redflag của soobin mà phải nhờ anh giả làm bạn trai, ờm nó nhiều diễn biến lắm, cái dạng fic kiểu này cx có nhiều rùi nên tui cx đú đởn=))) nhiều khi nó sẽ ngắn hoặc là hơi nhanh, còn lịch trình thì....…
Tổng hợp những câu truyện kinh dị do mình tự viết. Hơi dị một tí nhưng còn chịu được :v…
Đây là những mẫu truyện ngắn về những điều tầm thường trong cuộc sống với góc nhìn của một linh hồn chứa đầy màu sắc.…
- Ảnh do tớ design >< - Chỉ là mới học thôi :3…
Event :3Mặc dù tớ biét là chẳng có ai tham gia đâu ;'3, haha...…
um... tui hong bít phải mô tả ra sao nữa a , mn dọc đi là bít UwUok . À còn nữa nếu truyện được 10 lượt xem thì tui ra chap mới nhoa…
vào đọc rồi biếtThời gian đăng truyện sẽ hơi lâu lên các bạn thông cảm…
Paul đã từ bỏ chiếc ghế tổng giám đốc, từ bỏ cả gia đình anh ta chỉ để yêu tôi, một cô gái, nói sao nhỉ, xấu xí và bệnh tật. Tôi đã nghĩ rằng chúng tôi thuộc về nhau, tình yêu của tôi dành cho Paul cũng mãnh liệt và cao thượng chẳng kém gì ai. Tôi yêu Paul. Nhưng kể từ khi Smith Grace Saywar xuất hiện, tôi bắt đầu nghi ngờ tình yêu của mình, sẽ ra sao nếu tôi chưa bao giờ yêu anh ấy? Tôi đã nợ anh ấy quá nhiều."Em xin lỗi..." - tôi nói, sau khi đã phân trần một cách chân thật về tâm tư tình cảm của mình, tôi chờ đợi một phản ứng từ anh ấy, nhưng không có phản ứng gì cả. Anh ấy đã hoá đá. Thời gian về sau, không còn người đàn ông mạnh mẽ ngày nào mà tôi biết, Paul khóc như một đứa trẻ. Anh trèo lên sân thượng của bệnh viện Arimes, mặc cho đám đông hỗn loạn bên dưới với nào là tiếng la hét của lũ cớm cùng đám đông thường dân... Đó là một đêm trăng sáng, lạnh buốt, và Paul ngã xuống. Tôi vội nhào tới như điên, miệng thét to: "Không, Paul, không! Anh đừng đi!!!". Nhưng đã muộn. Paul chỉ còn là một vũng máu tươi biến dạng. Tôi đã giết anh ấy.…
vào đọc rồi biết .…
Thời gian đăng truyện sẽ hơi lâu mong các bạn thông cảm…