Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥
Như các bạn đều biết, thanh xuân là thứ gì đó luôn để lại tiếc nuối. Đó có thể là một cậu bạn mình thầm thích hay những tháng ngày ham chơi, đôi khi là những kỉ niệm với những đứa bạn thân. Thanh xuân mỗi người đều sẽ khác nhau và có những trải nghiệm khác nhau.Hmm...Đây chỉ tác phẩm đầu tay ghi lại tâm sự thanh xuân của tôi thôi.…
Văn án :Tử Lộ Hy bị bỏ rơi từ lúc chưa dứt sữa mẹ, người dân ở làng đó thấy cô trong cái giỏ cùng với tờ giấy ghi tên, Tử Lộ Hy. Một bà lão cô đơn tội nghiệp nhận nuôi cô, nhưng đến khi Lộ Hy lên mười thì bà cũng rời xa cõi đời. Lộ Hy vẫn ở trong lều rách ấy, thường ngày những người dân tốt bụng cùng làng cho thức ăn, nhưng dần họ đều lạnh nhạt đi.…
Đây là truyện đầu tiên Cá tự viết, chưa có kinh nghiệm nên không biết có vừa lòng độc giả không (• ▽ •;) Khánh Linh đã yêu ngay từ cái nhìn đầu tiên khi gặp gỡ người bạn mới vừa đến tên Bảo Ân_ là một cô bạn lai dân tộc với hoàn cảnh khó khăn, vừa chuyển từ vùng cao đến.Liệu Linh có đủ khả năng để cua đổ cô bạn mới ngây thơ này?Cp9: Phạm Khánh Linh x Đường Bảo ÂnCp8: Hà Nhi x Vũ Thư Lan…
" anh chính là ánh sáng của em "- tôi bình tĩnh nói ra câu này một cách tự nhiên" hả? "- anh hơi bất ngờ vì đây là lần đầu tiên tôi nói chuyện này với anhĐúng vậy anh chính là ánh sáng của cuộc đời tôi, anh chiếu sáng cả cuộc đời tâm tối của tôi, đến kịp lúc dẫn tôi ra khỏi bóng tối dẫn tôi đến một nơi nhiều màu sắc hơn , một hạnh phúc mới mà cả đời tôi chưa bao giờ nghĩ mình sẽ với đến được....…
Anh à, anh có biết không rằng em đã quen rồi: chiếc ghế này, chiếc bàn này, căn hộ này, cuộc sống này và cả nỗi cô đơn của em nữa.Tất cả mọi thứ, em đều quen thuộc lắm anh ạ.Em đã quen với cuộc sống mỗi ngày thiếu vắng anh.Em đã quen với cuộc sống một mình không người bầu bạn anh ạ.Thế nhưng, nó không có nghĩa là em không chờ đợi một người có thể nắm tay em, trao cho em một nụ hôn mỗi khi thức dậy, trao cho em một chiếc ôm ngọt ngào đầy ấm áp từ sau lưng hay trao cho em một bờ vai mỗi khi em mệt mỏi, mỗi khi em buồn anh ạ.Vương Tử Kiệt, em không cần biết rằng liệu có phải bởi chính sự kiêu ngạo trong chữ " Vương " của anh hay không mà cớ sao anh không thể một lần nói yêu em?Vương Tử Kiệt, nói đi anh, liệu anh có yêu em hay không?…
[ Nếu không phải vì thích người đó như vậy, sao mỗi năm trôi qua đều không thể quên được. ]Mối quan hệ giữa hai nhà Lục Ngu rất tốt, Ngu Từ đã yêu thầm đã phải lòng Lục Nghiêm Kì - thanh mai trúc mã của cô từ khi còn nhỏ, khi lớn lên, cô có một quyết định dũng cảm vào kỳ nghỉ hè trung học phổ thông.Lúc đó, các bạn trong lớp cũng có mặt, cảnh tượng hỗn loạn, cô bị đẩy vào vòng tay cậu ấy, giữa tiếng cười đùa, cô lấy hết can đảm thì thầm vào tai cậu: "Tớ thích cậu.""Vậy sao?", chàng thiếu niên nheo mắt nhìn cô kèm theo một nụ cười khinh bỉ: "Nhưng tôi không xem cô là bạn."Giữa tiếng cười nhạo, cô cuối đầu xuống, mặt đỏ như máu, có một loại sỉ nhục mà nhân phẩm bị chà đạp dưới chân.Kể từ hôm đó, Ngu Từ kiên quyết biến mất khỏi thế giới của Lục Nghiêm Kì, thề không bao giờ gặp lại.Nhưng nhiều năm sau đó vẫn gặp lại nhau.Một lần, Lục Nghiêm Kì gắp một miếng cá vào bát của cô. Cô nhẹ nhàng lắc đầu: "Tôi không ăn cá."Lục Nghiêm Kì: "Anh biết em không ăn nên đã gỡ hết xương cho em, sẽ không bị mắc cổ."Cô vẫn lắc đầu như cũ.Lục Nghiêm Kì đặt đũa xuống, nhìn vào mắt cô: "Sao em vẫn luôn cố chấp như vậy?"Ngu Từ cúi đầu, từ từ đưa thức ăn vào miệng.Cô là như vậy, vì hóc xương cá, cô cả đời không thể ăn cá. Vì những tổn thương người đó gây ra, có thể sẽ ghi nhớ suốt đời, không thể tha thứ.-Ngày trước yêu thích bao nhiêu, sau này chỉ muốn tránh xa.Cô oán hận nói: "Lục Nghiêm Kì, anh bị điên!"Anh ấy dựa vào cửa, lặng lẽ nhìn cô, trên môi nở một nụ cười khó hiểu:…
"Chúng ta từng ở bên nhau trải qua hết thảy mọi thứ trên đời này. Đáng tiếc, giữa chúng ta lại thiếu một thứ gọi là duyên phận.""Trong tất cả những phong cảnh kiều diễm dọc đường, tớ đã quên mất, duy nhất một mình cậu.""Hóa ra, khoảng cách đau đớn nhất chính là: em không ở bên tôi, nhưng lại ở trong trái tim tôi."---------------------------------------------------Cố An Sênh chỉ là nam phụ, người Vương Nguyên yêu thật sự chính là Vương Tuấn Khải. Vì thế mong các bạn đừng chỉ đọc mấy chương đầu mà hiểu lầm rằng Khải không xuất hiện.…
Ba chị em với đam mê lớn laoỞ nhà hay cãi nhau nhưng đầm ấm, Chia sẻ cho nhau mọi thứ từ thể chất cho đến tâm lòng, đùm bọc nhau trong mọi hoàn cảnh, Cho dù trời sậpViết bởiKashimato Lurkar(Bìa truyện thiết kế từ Canva)…
Bạn thử nghĩ xem, điều gì sẽ xảy ra nếu giấc mơ của bạn trở thành sự thật?Vui mừng vì có được thứ mình mong muốn nhất hay là sợ hãi vì ác mộng không chỉ còn là ảo ảnh?Với tôi thì vốn chẳng sao cả, vì với một Kẻ Đi Đêm phong cách Nằm Mơ như tôi thì điều đó giống như đá bóng trên sân nhà vậy. Ấy vậy mà, lần đầu tiên trong đời tôi lại bị thất thủ trên chính cái "sân nhà" đấy. Bạn học bống dưng mơ thấy sự việc kì lạ và rồi bị vướng vào vô số giấc mơ khác, rồi ông "Sếp" tự dưng giao lại việc đi tóm một kẻ nguy hiểm cho tôi rồi biến mất tăm, gọi mãi không nghe máy. Và như không thể tệ hơn nữa, cái kẻ nguy hiểm kia lại chính là "nhân duyên" của thằng bạn kia đồng thời cũng là cốt lõi gây nên những vấn đề của nó. Và gã còn đang muốn "xiên" tôi vì nghĩ rằng tôi cướp người của thằng chả nữa.Rốt cuộc tôi vướng vào cái quái gì vậy nè?- "Kẻ Đi Đêm" Hưng -Cp: "Anh ta đẹp nhưng anh ta..." Văn Thanh (T) + "Golden Retriever" Lê Nhật Minh (B)Muốn biết kịch hay, hồi sau sẽ rõ~Cover designed by @Alph16 (from Design Workshop of @wpstanvn)…
Đọc truyện cho ta cảm giác quay lại một thơi ngây ngô, với đủ loại nghịch ngợm.Câu chuyện kể về cuộc đời của hai nhân vật Hạ Như và Trịnh Nhật. Hai con người vô tình gặp nhau trong một đoạn thanh xuân, để rồi phải chia xa. Khi cả hai đều đã trưởng thành, nhiều thứ thay đổi, liệu tình yêu thơ ngây của học ngày xưa có còn vẹn nguyên?Đây là truyện mình tự sáng tác ( do đam mê thôi 😅 ), mong được chỉ bảo thêm!!…