Người lạ
Tag: thương nhân bán lụa công( lạnh lùng nhưng dịu dàng, vui vẻ hay cười nhưng khó ở, suy nghĩ khó nắm bắt) công x Nông dân khỏe mạnh, chất phác(thông minh), chân thành thụ.Phố thị rộng lớn là thế, tôi chưa từng bước chân đến nơi này. Từng sạp bán đồ trên lề đường tới những quán ăn to nhỏ trải dài- chỗ mà dưới quê khá khó kiếm. Trôi nổi giữa dòng người rảo rác khắp phố, tâm tư mê mang như thể đang nảy số một điều gì đó. Chưa thể nắm chắc,nửa biết nửa không như người mơ màn vừa ngủ dậy. Cuối cùng tôi chỉ có thể rút kết được một điều, dù là ở quê hay ở phố tất cả đều không hợp.Lúc trước tôi cứ thấy lạ, Vũ Khai hầu như chẳng hợp với chốn quê bến miền Tây gì cả, anh rất khác với mọi người ở đó. Nhưng sau biết được anh là người thành thị, dường như tôi đã vỡ lẽ ra cái sự không phù hợp và khác lạ ấy.Thì ra anh như một vị sa hoa, lan bạt giữa chốn quê mùa, ruộng đất.Nhưng rồi khi vào chốn thành thị tôi lại bừng tỉnh, Vũ Khai cũng đâu ăn nhập gì với người phố. Anh rất khác, tôi không rõ cái khác đó. Chí ít tôi nhận ra anh không phù hợp với nơi đâu cả, nơi anh ở nhưng lại chẳng có hơi thở giống anh.…