Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥
"Em từng chết trong tay anh.Nhưng em vẫn chọn tìm lại anh... lần nữa."Một vụ án kỳ lạ mở ra cánh cửa quá khứ.Cô - thực tập sinh pháp y.Anh - cảnh sát hình sự.Họ không biết mình đang truy đuổi một hung thủ... hay chính ký ức của nhau.Ký ức lẫn lộn. Cảm xúc nhập nhằng.Yêu - hận - chuộc lỗi - và một lần tái sinh.…
Thông cáo báo chí số 147 Bộ Ngoại giao Liên minh phương TâyNgày 12 tháng 4, Năm 1023"Chính phủ Liên minh kiên quyết phản đối việc Đế chế phương Đông triển khai thêm ba sư đoàn bộ binh tới khu vực biên giới phía Tây của Tiểu quốc Arven. Hành động này vi phạm nghiêm trọng Hiệp ước Thương Hòa 1015 và gây ra bất ổn nghiêm trọng cho hòa bình lục địa. Liên minh sẽ thực hiện mọi biện pháp cần thiết để bảo vệ các quốc gia thành viên và đối tác." Laurens van Derk, Ngoại trưởng Liên minh Căng thẳng giữa Liên minh và Đế chế chạm ngưỡng nguy hiểm, Adrian Verhoeven sĩ quan tham mưu cấp thiếu tá, đồng thời là ủy viên ngoại giao đặc biệt của Bộ Tổng Tham mưu Liên minh được cử đến Varlowe, thủ đô của tiểu quốc Arven một quốc gia đối tác của Liên Minh nắm giữ vị trí chiến lược. Bên dưới lớp vỏ hòa đàm của một chuyến đi ngoại giao là những mạch ngầm phức tạp của tình báo, phản gián, và những âm mưu chính trị không khoan nhượng.…
"Em đã từng ở đây. Ở trong vòng tay anh. Ở trong những buổi chiều đầy nắng và trầm cảm. Nhưng giờ... em chỉ còn là ký ức."Sau 5 năm độc thân và vô cảm, anh gặp một cô gái kỳ lạ ngoài phố - mảnh mai, tóc ngắn, ôm chó, mùi hương như cơn mơ. Họ quen nhau như định mệnh... hoặc như đã từng yêu.Nhưng khi tỉnh giấc, cô không còn. Và những giấc mơ bắt đầu lặp lại. Căn nhà bỏ hoang. Những bức ảnh cũ. Người dân lạ bảo "anh từng sống ở đây với ai đó..."Ký ức dần hé lộ - rằng anh từng yêu cô. Rất nhiều. Rồi đánh mất cô. Và đánh mất chính mình.Một câu chuyện kể bằng hai góc nhìn: của anh - và của cô, người đã ra đi.Tưởng như là mơ, nhưng lại thật hơn bất kỳ điều gì khác.…
Bệnh Nhân Ngày Chủ NhậtTác giả: Nguyệt Lượng Giảo Nhĩ ĐóaThể loại: Đam mỹTình trạng: Hoàn thànhĐánh chữ: YW❤️E (đang cố lết)Giới thiệu tác phẩm: Tạ Dực làm bác sĩ tâm lý nhiều năm, gặp đủ kiểu bệnh nhân kỳ quái. Lý ra, anh đã quá quen để giữ được sự bình thản và chuyên nghiệp trước bất kỳ ai. Nhưng Trì Tầm lại là ngoại lệ duy nhất trong sáu năm hành nghề của anh - một bệnh nhân khác biệt đến mức khiến mọi kinh nghiệm trước đó đều trở nên vô hiệu. Cậu ta chẳng bao giờ nghe lời dặn, thuốc thì lúc uống lúc không, hoặc uống sai bừa bãi. Các buổi tư vấn thì khi đến khi biến mất, thích thì tới, không thì bỏ ngang, tự do đến mức gần như vô pháp vô thiên. Mỗi lần Tạ Dực nghĩ rằng: "Hẳn là Trì Tầm không thể nào làm ra chuyện quá đáng hơn được nữa," thì ngay sau đó anh lại bị cậu ta phá vỡ nhận thức thêm một lần. Ví dụ như bây giờ - Trì Tầm ung dung vắt chân, bộ dạng chẳng hề nghiêm túc, rồi thản nhiên thốt ra một câu:"Em muốn theo đuổi anh."Khuôn mặt vốn luôn bình tĩnh, ôn hòa của Tạ Dực, lần đầu tiên xuất hiện một vết rạn khó che giấu.Nhân vật chính:Trì Tầm - Công: 22 tuổi, tâm trạng thất thường, mắc chứng rối loạn lưỡng cực.Tạ Dực - Thụ: 28 tuổi , bác sĩ tâm lý, điềm tĩnh - dịu dàng, nhưng luôn bị thử thách bởi sự khác biệt của cậu.Nhân vật phụ: Trì Thanh Cảnh ┃ Khác: ...Tốc độ chậm rãi, đời thường, kiểu "ninh nhừ lửa nhỏ".⚠️ Lưu ý trước khi đọc:Người yêu cũ của Tạ Dực chính là cha ruột của Trì Tầm.Tag nội dung: Bệnh nhân × bác sĩ - Niên hạ - Duyên phận tình cờ…
Trọng sinh chi cẩm lý tiểu áo bôngTác giả: Tần hoàngVăn ánVừa mở mắt trở lại tám tuổi, ba ba bao dưỡng tiểu tam còn không có rất trên bụng môn bức vua thoái vị, mụ mụ còn không có là nàng cùng đệ đệ muội muội cong hạ lưng, bẻ gẫy ngông nghênh.Nhã khanh tưởng, lúc này đây, nàng muốn sống thành người sinh người thắng, nhượng yêu nàng cùng nàng yêu người đều quá thượng ngày lành!Bất quá vận khí tựa hồ có chút thật tốt quá chút, sở hữu kế hoạch đều có kinh hỉ.Tưởng đá văng tra ba, kết quả thuận tiện đem lão mụ bồi dưỡng thành xí nghiệp gia, tỷ đệ ba thành phú nhị đại;Tưởng hảo hảo học tập làm học thần, kết quả không cẩn thận nhượng hàng xóm thúc thúc mở cái quốc tế trường học, nàng thành đặc biệt ưu sinh;Muốn thoát khỏi độc thân cẩu thân phận, kết quả một khó hiểu liền trêu chọc cái đại lang cẩu, "Ngao nha ngao nha" phác đi lên, nàng thành sở thần miến hậu viên đoàn công địch...Nhã khanh hừ lạnh: Là ai trước kia thề son thề sắt nói không nói thương yêu Sở • muộn tao • văn lam một lời không hợp liền vách tường đông: Ân, không nói chuyện.Nhã khanh lạnh run: Ngươi này có ý tứ gìSở • lang cẩu • văn lam trực tiếp dùng miệng ngăn chặn hắn không an phận cô nương: Miệng vội thực, chỗ nào có rảnh nóiTrực tiếp luyến thì tốt rồiNhã khanh: Ngô... Ngô ngô!Nội dung nhãn: Cường cường chủng điền văn trọng sinh nghịch tậpNhân vật chính: Lạc nhã khanh ┃ phối hợp diễn: Sở văn lam chờ ┃ cái khác: Chín mươi niên đại ngọt văn…
Nhóm thám hiểm của Hayane hôm nay lại quyết định lên một chuyến đi tham quan mới. Địa điểm mà bọn họ đi vốn không được coi là nhà ma, nhưng cũng gần như tương tự vậy. Chuyến đi vốn rất bình thường, nhưng một người trong nhóm bạn của cậu lại đột nhiên phát điên, cho rằng nơi này vô cùng bất thường. Không lâu sau đó, người bạn đó mất. Liệu cái chết đó có liên quan đến chuyến đi kia?Lần lượt những manh mối, tình tiết đều chỉ điểmvề cái nơi nguyền rủa, và kẻ đứng sau đó!…
"cô là con gái, chủ động bộ không thấy mất giá sao?" với giọng điệu khinh khỉnh ấy cô ta nói với tôi."chị nói đúng, NaEun, nhưng chị có biết rằng người ta phải thích một người đến mức nào, phải can đảm đến nhường nào mới dám nói cho người ấy biết không? phải rồi, xinh đẹp và may mắn như chị thì đâu có hiểu."…
Nếu được chọn một lần nữa thì tôi sẽ chọn cách tự giết mình để rời khỏi em.Nhưng để cả hai đều hạnh phúc, phải chăng ngay từ đầu ta đã không nên gặp nhau?Lỡ có tình cờ gặp nhau trên phố, tôi cũng sẽ lướt qua như người xa lạ. Lỡ có tình cờ đi chung một chuyến xe, tôi cũng sẽ ngồi yên mà không cần lịch sự nhường chỗ.Lỡ có vô tình va chạm nhau, tôi cũng sẽ cư xử như một tên thô lỗ xỉ mắng em.Và lỡ có đau đớn thế nào thì lẽ ra tôi đã không nên tìm đến em.Xin lỗi vì đã yêu em,Ji Won!…
Bạo lực, cưỡng bức, đâu mới chính là thứ giết chết một con người. Tại một ngôi trường cấp 3 nọ, liên tiếp các hiện tượng bí ẩn xảy ra không một lời lý giải.Hồn ma nam sinh thoắt ẩn thoắt hiện, gào la trong trường học.Người hùng bóng đêm dẫn đường đưa lối, vạch trần những sự thật bị che giấu.Một cuộc sống hào hoa sung túc, lại chẳng thể đổi được thứ gọi là chân tình thực cảm.Khi bức họa được hoàn thành, bao nghi vấn lại được hồi âm.Quá khứ đã phạm phải sai lầm, lần này sẽ không buông tay!*Cảnh báo: Truyện có yếu tố bạo hành thân thể và ngược đãi tinh thần, vui lòng cân nhắc trước khi đọc! Dành cho độc giả từ 15 trở lên.…
15 năm thanh xuân của tôi dành hết cho cậu , 15 năm thanh xuân của cậu cũng dành cho tôi , tôi chưa từng tiếc nuối vì đã yêu cậu , chỉ tiếc chúng ta đã quá tin tưởng vào tình yêu , mà không hiểu được thứ thật sự cần thiết là gì…
Người thương mình thì mình không cần họ, người mình thương thì họ không cần mình. Cũng giống như việc giữa một cơn mưa thật lớn, người đưa cho bạn ô thì bạn chối bỏ, người chỉ có 1 chiếc áo mưa thì bạn cứ đợi chờ..Cuối cùng, người duy nhất bị ướt, chính là bạn....Nếu họ cần bạn, họ sẽ không để bạn ướt, nếu bạn không cần chiếc áo mưa của họ nữa, thì bạn cũng đã mất một chiếc ô..…
Cờ rút lớp phó đáng yêu, giỏi giang, nhưng bị người ta xem là đối thủ một mất một còn.Nam chính: Tôi đã biết yêu rồi!Nữ chính: Thằng đó muốn giành hạng nhất với tôi kìa!!![Trích]Lớp 10A4 có sĩ số nữ nhiều nam ít, nay xuất hiện một bạn học bảnh bao, thân thiện lại duyên dáng như thế, lập tức chiếm được thiện cảm của mọi người.Sau khi giới thiệu một lượt ban cán sự lớp, Võ Minh Huy ngồi ở dãy kế bên cô, cả hai chỉ cách nhau một lối đi nhỏ hẹp. Ban đầu, Mộng Vân cũng rất hứng thú với người bạn này, hai người thường trò chuyện với nhau. Có khi Minh Huy còn đem bánh, sữa đến tiếp tế cho cô nữa.Cho đến cái ngày định mệnh ấy: Trả kết quả học kỳ hai. Lê Phương Mộng Vân - người luôn chễm chệ ở vị trí hạng nhất, nay ngậm ngùi cút xuống hạng hai để nhường chỗ cho Minh Huy. Lúc đó cô đã sốc há mồm. Không ngờ người mà hằng ngày nói cười, hỏi bài mình đủ thứ lại một phát đá bay mình ra khỏi hạng nhất như thế.Quá tuyệt vời! Quá âm mưu!!!"Chúc, mừng, cậu, nhé!"Mộng Vân trừng mắt, nghiến răng nói rõ từng chữ. Minh Huy còn đang cười tươi thì ngơ ngác. Ơ? Sao trông cô có vẻ tức giận thế nhỉ?…
Một linh hồn được sinh ra với số mệnh sẽ hứng chịu mọi sự bất hạnh, liệu sẽ ra sao khi có người ra tay cứu vớt?"Cậu không biết ra tên đó tồi tệ như thế nào sao?""Biết chứ, chỉ là tôi thà trở thành con thiêu thân đâm đầu vào ngọn lửa rực rỡ ấy còn hơn là sống tiếp với những đau khổ của hiện thực"Bất hạnh là vận mệnh không thể tránh khỏi, những bánh răng số phận chậm rãi hoạt động, từng chút từng chút một đem linh hồn ấy nhấn chìm vào bóng tối.Dù có vùng vẫy tìm lối thoát, kết cục cũng chỉ có một.…
Nông gia phúc oaTác giả: Từ rượuVăn án:Đại khái là cẩm lý đồ phát nhiều lắm, tô lý mang theo cẩm lý bớt đầu thai ở tại Hoàng Hà biên tiểu làng chài trong.Tô gia nhân tính cách muốn cường tâm địa hảo, chính là mệnh cách có chút kém.Tô lý thân cha thiên tư quá người, nhưng là khoa khảo nhiều lần không trúng.Tô lý đại bá săn thuật cao cường, nhưng mỗi lần hắn một thượng sơn, gà rừng bỏ chạy thỏ hoang về quật, mà ngay cả ngốc hươu bào đều trốn đến bay nhanh.Tô lý Nhị bá điếu tài cao siêu, giúp người khác câu cá nhiều lần điếu nhiều lần trung, cấp nhà mình câu cá lại chưa bao giờ rụng đến một cái vượt qua hai lượng trọng .Tô lý cái kia tiểu Đường tỷ chớ nói chi là, tâm cao ngất, mệnh so giấy bạc, cả ngày ngóng trông biến mỹ, kết quả trên mặt lại sinh ban, còn phải đi hai bước liền suyễn hư bệnh.Như vậy người một nhà, đem tô lý cấp sầu đến nha!Lão thiên có mắt, cẩm lý cũng đi theo tô lý đồng thời xuyên qua đến , Tô gia xui xẻo mệnh cũng đi theo sửa lại!Nội dung nhãn: Xuyên qua thời không sảng vănNhân vật chính: Tô lý ┃ phối hợp diễn: ┃ cái khác:…