thơ tình-namsoo-
nam tuấn đi tìm cái thơ tình của hà nội giữa bóng chiều hồ tây.…
nam tuấn đi tìm cái thơ tình của hà nội giữa bóng chiều hồ tây.…
Tuy truyện là của tôi nhưng các nhân vật không thuộc về tôi bởi họ sẽ phải tự đấu tranh tư tưởng và đưa ra quyết định cho riêng mình. Họ có thuộc về nhau hay không là do sự lựa chọn của họ. Có lẽ câu chuyện này vẫn lặp theo một mô típ nhất định nhưng đâu đó trên những trang giấy là những ngày tôi từng khóc khi nghĩ về họ, đâu đó là những mong muốn mà tôi chưa thực hiện được. Tên câu truyện này cũng chính là lời tôi muốn nói với HunHan. Coming soon..…
Lưu ý: Mọi chi tiết, sự kiện trong truyện là hoàn toàn hư cấu, được sử dụng phục vụ mục đích khai thác câu chuyện với mục đích nhân văn, đề cập đến vấn nạn "Bạo lực học đường".Truyện là hồi chuông cảnh tỉnh trước vấn nạn bạo lực học đường ngày càng nghiêm trọng và không có dấu hiệu thuyên giảm. Mỗi một cá nhân phải ý thức được những hệ luỵ nghiêm trọng mà nạn nhân gánh phải, để có những giải pháp, phương hướng xử lý phù hợp để cứu giúp nạn nhân thoát khỏi vấn nạn này. -------------------------Nội dung chính:Hân, một học sinh của trường THPT Hòa Bình, là con gái của ông Thành, tay sai của ông Lâm - trùm băng đảng khét tiếng. Dù không phải là con ruột, cô vẫn bị nhóm nữ sinh giàu có dẫn đầu bởi Linh bắt nạt không thương tiếc. Trong một buổi sáng đầy căng thẳng, Hân bị Linh và nhóm của cô xô đẩy, đánh đập và lăng mạ công khai trước mặt cả lớp. Dù đau đớn và tuyệt vọng, Hân không thể bỏ cuộc. Cô phải đối mặt với sự bất công và tìm cách bảo vệ danh dự của mình, ngay cả khi cơn thịnh nộ từ nhóm nữ sinh vẫn không ngừng.…
Người con gái ở bên cạnh tôi suốt hai năm qua lại chính là một nhân vật ngầm nổi tiếng trong giới chính trị .Cô ấy chỉ bằng cứ nói thẳng với tôi, lại để tôi luyên thuyên nói xằng như một thằng ngốc...- Có thể cô ấy muốn cậu thoải mái xem cô ấy như một cô gái bình thường- Suy cho cùng vẫn là bốn chữ không tin tưởng nhauNgười đàn ông bên cạnh liền rót cho anh li rượu : Thế cậu định thế nào?Hắn dứt khoát buông câu: Đến cuối cùng vẫn là kết cục xấu chi bằng Chia ✋.Người kia vừa hay thấy bạn gái hắn bước vào liền cố tình hỏi lớn: Cậu sợ Mộ Tuyết có ngày không cần cậu nữa nên mới định đá cô ta- Là tôi không cần hạng phụ nữ này.…
Tác giả: Tần Tam KiếnThể loại: niên hạ, tình duyên đô thị, ngọt văn.Nhân vật: Tưởng Hàn x Lương ĐaLời tác giả: Làm gì có thể chống lại một con sói con chứ.Văn án: Lương Đa, 28 tuổi đã tự mình mở được một phòng khám tư nhân. Hàng ngày lên mạng rồi uống trà, bệnh nhân tới cũng đông.Tính tình rất vui vẻ, thân thiện. Phòng khám treo đầy những cờ khen thưởng.Gặp ai cũng híp mắt cười ngọt ngào khiến mọi người đều nghĩ rằng tán anh rất dễ. Nhưng đâu ai ngờ rằng, nguyên tắc sống số một của Lương Đa chính là: " Yêu tôi không có kết cục đẹp"Tự nhủ mình "chắc chắn" theo chủ nghĩa độc thân vui tính. Nhưng sự xuất hiện của Tưởng Hàn đã dạy cho anh một đạo lý, trên đời này không có gì gọi là "chắc chắn"Tưởng Hàn, tự gọi mình là chàng trai tỏa nắng. Hắn tới phòng khám đối diện trường để truyền cuối cùng lại bị tiếng sét ái tình đánh trúng đầu. Vừa gặp lần đầu tiên đã đổ vị bác sĩ nhỏ này.Nhưng vị bác sĩ này cực kỳ cứng đầu, chỉ đành dùng chiêu nước chảy đá mềm.Hắn cảm thấy vị bác sĩ này cũng thích mình nhưng sao lại không chịu thừa nhận.Tưởng Hàn: Giờ tôi đã hiểu vì sao có câu nói không thể nào đánh thức được người giả vờ ngủ rồiLương Đa: Xin lỗi nhé. Tôi là ngủ thật đâu phải giả vờ. Không tin thì nghe thử đi, tôi đang ngáy này!…
Đã bao giờ bạn cảm thấy bất công cho nhân vật chính chưa?Xin lỗi, một câu hỏi kì quặc nhỉ? Để tôi đổi cách hỏi khác, bạn có từng cho rằng cái kết của một câu chuyện quá hời hợt không? "Sống mãi mãi hạnh phúc về sau" - bạn nghe có thấy lố bịch không chứ? Chúng ta đều biết "hạnh phúc" vốn không thể đi chung với "mãi mãi". Vì cuộc đời là một hành trình và hạnh phúc cũng chỉ là thứ niềm vui nhỏ khi ta tìm được chỗ nghỉ chân sau một đoạn đường khó đi. Sau tất cả, thời gian sẽ luôn ép ta phải cất bước. Chúng ta đã được biết kết cục của phản diện là bị đả bại, thế giới thì được bình yên. Vậy còn nhân vật chính? Anh ta sẽ làm gì sau khi "sống hạnh phúc mãi mãi về sau"? Câu trả lời chính xác ngay cả tôi cũng không biết. Nhưng tình cờ thay, tôi có một người bạn có thể giải đáp thắc mắc đó cho chúng ta. Cậu ta đến từ một câu chuyện rất cũ... và rất mới.…
Nàng, Liễu Vy Vy, siêu trộm thế kỉ, trộm bảo vật hoàng gia, xuyên không về cổ đại. Cổ đại, cổ đại. CÁI GÌ!!! CỔ ĐẠI SAO!?!. TMD.Hắn, vương gia độc tài lãnh khốc.Hắn, tài lãnh đạo như thần:12 tuổi, võ nghệ vô song, vang danh Lục quốc. 15 tuổi lần đầu xuất chinh, lấy 1địch 10, 1 vạn quân đánh thắng 10 vạn quân, quân địch bỏ chạy tan tác. Hắn, lưu danh sử sách.Nàng lẻn vào phủ của hắn, trộm lấy thẻ ngọc,thần không biết, quỷ không hay. VẬY MÀ TẠISAO TÊN KHỐN HẮN LẠI BẮT ĐƯỢC NÀNG!!!-A, nàng cũng thật mau quên, nàng chính là để quên sợi tócnày trong phòng ta.Cái...cái gì cơ???-CMN, đến mùi tóc mà ngươi cũng ngửi rađược, ngươi là chó thành tinh sao???…
Book cover commision done by Tan Than, do not use without permission. Warning: Ngoại trừ các nhân vật có thật ngoài đời, mọi tình tiết trong truyện đều dựa trên trí tưởng tượng của tác giả, vui lòng không áp đặt lên các anh trai và mang thêm rắc rối không đáng có cho chị nhà. OOC included.Đây là chốn sìn moment của người chơi đu All x Pháp Kiều, sẽ bao gồm tất cả các anh trai trong và ngoài chương trình ATSH, vui lòng không toxic các cp khác thuyền của bạn vì yêu ghét cá nhân.…
LIlian đã nghe thấy một âm thanh gì đó. Run rẩy, nhẫn nhịn, nỉ non. Âm thanh nhỏ xíu, lại quá đỗi dịu dàng. Một âm thanh, một tiếng gọi. Điều mà em luôn kiếm tìm.Jadite đã nghĩ mình sẽ mãi mò mẫm trong đêm tối vĩnh cữu. Khi ngọn lửa cướp đi tất cả mọi thứ, cậu vẫn không thể nhìn thấy điều gì kể cả bản thân mình.Lilian, Lilian. Chỉ có em nghe thấy tiếng gọi của cậu. Chỉ khi có em, cậu mới có thể bước tiếp.…
Tiết thể dục, Lúc bọn con trai đang thi đấu bóng rổ với lớp khác ,thì khi đó mấy nhỏ bạn của cô bạn Lan Anh thì lo đi cổ vũ trai lớp khác, nhỏ Như hét lớn:-"Anh Việt lớp kia đẹp trai thế!!"con Nghi thấy thế liền bịt miệng nhỏ Như lại:-"Cậu phô trương quá đấy! làm vậy có người ghen tị đó!"Nghi vừa dứt câu, trái bóng đã đập thẳng vào đầu thằng Việt lớp bên.Nghi quan sát, thì mới thấy trái bóng do thằng Duy ném thẳng vào, liền nói:-"Đấy! cậu thấy chưa."Vì Việt bị thương nên mọi người cũng quyết định nghỉ mệt, Lan Anh đứng một bên cầm chai nước đã mua để đưa cho cậu bạn Tuấn Phong - người cô bạn thích, vừa mới rã ra, chưa kịp chạy đến thì đã thấy cả đống con gái lớp mình lẫn lớp bên, thi nhau đưa nước cho cậu. Thế là, Lan Anh đành lủi thủi quay đầu về lớp.Phía Tuấn Phong, nhìn quanh kiếm không thấy Lan Anh đâu, cậu đành chạy về lớp thì lại thấy cái mặt một đống của cô bạn cùng bàn - Lan Anh, cậu chạy qua, liền hỏi:-"Ủa sao thế? sao lại chạy lên lớp sớm thế hả Lan Anh?"Lan Anh hờn dỗi đáp:-"Ơ thì, có ai cần tui đâu mà tui ở đó lâu làm gì?"Tuấn Phong khó hiểu, rồi cậu ngó trên bàn của Lan Anh thấy một chai nước, cậu chỉ chai nuớc xong hỏi:-"Thế cái này là cho tớ à?"Lan Anh ngại ngùng, ấp úng đáp:-"Ừ, cho cậu đó!"Cậu ta nhìn cô bạn, cười mỉm. Khoảnh khắc đó đối với Lan Anh, như đã ngưng đọng lại giữa lớp học tĩnh lặng nhưng đầy không khí ám muội giữa Tuấn Phong và Lan Anh.Lúc ấy, trong lòng cô chỉ thầm nghĩ, liệu do cô tự đa tình hay giữa bọn họ có một thứ cảm xúc đặc biệt trong trái t…
Tác giả: Quỹ Hoạ Tình VũNguồn: TrumtruyenTình trạng: Đang raTừ khi nhận thức được, Lâm Tiểu Uyển luôn biết rằng trách nhiệm của mình thật sự rất nặng nề.Cô phải lo cho các em nhỏ, để các em được ăn học tử tế, nhưng vì gánh nặng quá lớn, nên cô cũng đành từ bỏ ước mơ của bản thân, chăm chăm nuôi các em trường thành.Vừa siêng năng, chịu khó, lại có tấm lòng nhân hậu, cô được một bà chủ nhà hàng yêu quý, cầm tay truyền thụ món kho đặc biệt cho cô.Cứ ngỡ những năm tháng khốn khó đã qua, các em đã khôn lớn, cuộc sống đã trở nên tốt đẹp thoải mái hơn, cô có thể thả lỏng và hưởng thụ, ai ngờ thế mà lại xuyên không.Cô xuyên về thời cổ đại, trong cơ thể một cô bé ốm yếu chưa được mười tuổi tên là Dư Tiểu Thảo.Dư Tiểu Thảo sinh ra và lớn lên ở làng chài Mặc Thành, cha thật thà, ngu hiếu, mẹ ốm yếu nhu nhược, huynh tỷ đệ đệ đều còn nhỏ tuổi. Lúc cha bị thương nặng suýt mất mạng, cả nhà nàng bị ông bà nội và bác cả nhẫn tâm đuổi ra ngoài, đói khổ lạnh lẽo, bơ vơ lạc lõng, căn nhà đơn sơ chỉ có bốn bức tường... Nhưng nàng không sợ!* Truyện này mình khá thích nhưng không tìm được ở Wattpad nên lưu vào đây để đọc. (Nếu muốn đọc thì ở lại, không thì rời đi, đừng buông lời cay đắng 😘😘😘)Xuyên qua từ thời hiện đại, lại có đá thần ngũ sắc có thể nâng cao chất lượng hoa màu, còn nắm trong tay kỹ năng kho tuyệt hảo của kiếp trước. Cô bé tám tuổi không ngừng khiêu chiến vị giác của người thời cổ đại, khiến hoa màu trở thành giống cho năng suất cao, trở thành thiếu nữ g…
" Vương gia, vương phi nói người 1 ngày rồi không đến đó!""........"" Vương gia, vương phi nói người 1 tuần rồi không đến đó!"" ......."" Vương gia, vương phi nói người 1 tháng rồi không đến đó!"" Câm miệng, nói với cô ta ta sẽ không bao giờ đến đó nữa!"Hắn vốn là hoàng tử hoàn hảo bất trong số các hoàng tử, nhưng vì nàng cầu xin cha mình, ép cha mình yêu cầu hoàng thượng gả nàng cho hắn, khiến hắn xung đột với hoàng thượng, cuối cùng hoàng vị thuộc về người khác, hắn trở thành vương gia.Ngày nàng trở thành vương phi của hắn, bước chân vào vương phủ, hắn cũng đưa người hắn yêu thương vào cửa làm trắc phi.Hắn vẫn sủng ái nàng, cho nàng hết thảy mọi thứ, và cuối cùng thì bỏ rơi nàng, khiến cho nàng càng đau khổ hơn." Hôm nay..... khụ.... vương phi có nói gì không?"" Dạ không!" Hắn nghe câu trả lời mà bực dọc trong lòng. Hắn muốn nàng cảm thấy khó chịu, muốn nàng đau khổ vì hắn sủng ái người khác. " Vương gia, vương phi....."" Vương phi nói gì?" " Vương phi nói, người giữ gìn sức khỏe,....."Hắn nghe xong lập tức nhíu mày, giờ nàng không còn trông ngóng hắn nữa?Bên kia, nàng tay phải một nữ nhân xinh đẹp, tay trái một nữ nhân khả ái, bên cạnh đều là nữ nhân quyến rũ động lòng người hầu hạ, nàng nhếch môi cười, vẻ mặt vô cùng hưởng thụ." Nàng....." hắn trợn mắt nhìn nàng ôm ấp thị thiếp của mình mà không nói được gì." Oh, thị vệ chưa chuyển lời sao? Vương gia giữ gìn sức khỏe, thị thiếp cứ để ta lo. Bổn vương phi chấm các nàng ấy rồi!"Muốn nàng đau khổ sao? Đừng mơ, nàng sẽ cho hắn th…
Saiki - siêu năng lực gia gần như không gì không làm được chỉ có ước ao được làm người bình thường, nhưng định mệnh thì thích trêu đùa cậu hơn. Mỗi ngày đều sẽ có đủ loại phiền phức nhiều như giỏ hàng của bạn hay khó xử như cách crush thả thính rồi bảo đôi ta là bạn xông thẳng nhắm vào cậu mà đến. Nhưng thần linh chắc sợ cậu chưa đủ mệt mỏi, cho cậu đi giải cứu thế giới khácSaiki bày tỏ: Không, không và không. Cảm ơn, tạm biệtThần linh trực tiếp giãy ra ăn vạ, vừa ăn vạ vừa dụ dỗ, hứa sẽ cho cậu bạt ngàn Jelly Coffe. Saiki chỉ có thể "đau khổ" nhận lấy, tuy hành trinh gian nan, nhưng ít nhất cậu vẫn có người chịu khổ cùng"Không hổ là Kusuo - sama! Ngay cả thần linh cũng phải nhún nhường, em sẽ phục vụ ngài bất kể muôn ngàn thế giới, xin ngài yên tâm !"Ít nhất là nó tình nguyện chịu khổ…
Ta còn nhớ rất rõ năm đó phu quân dắt tay ta lên núi, hắn nói ta là ta không xứng đáng được sống, không xứng đáng là thê tử của hắn, lòng ta đau, phu quân bỏ lại ta trong rừng, ta mơ hồ cảm nhận được ta sắp bị sói vồ xong khi tỉnh lại ta thấy mình nằm trong vườn đào nhà ai, nhà ân nhân cứu mạng.Trích :Tế Thuỷ xoa xoa vết hằn trên cổ, Tại Nhan Vi nhíu mày :- Đừng động vào vết thương trên cổ ngươi, có sẹo rồi thì đừng có khóc lóc với ta, đòi ta tìm thuốc chữa sẹo để ngươi đi lấy phu quân khác.Tế Thuỷ hừ mũi :- Ta không thèm, nhìn đến nó tại lại muốn chết, sao không cho ta chết đi.Tại Nhan Vi nói :- Mạng ngươi không cần, ngươi cứ vứt. Ta cần mạng ngươi, ta cứ cứu.Trích hai :Trong cái thao tắm nhỏ bé này chứa đến hai con người, một người không mảnh vải che thân còn người kia y phục mong manh ước sũng, Tại Nhan Vi đưa tay lên má nàng liền bị nàng hất ra :- Đừng động vào ta!!!Tại Nhan Vi không giận cũng không vui, chỉ hỏi :- Vì sao?- Vì điện hạ đã có người trong mộng, vị quận chúa nơi Bắc Thần kia không đáng bị cắm sừng như vậy, người động vào ta khác nào đang cắm trên đầu nàng ta một cái sừng?Tại Nhan Vi như có ý cười :- Nàng ghen?- Ta không ghen.- Nàng biết gì không Tế Thuỷ?- Gì?- Nàng luôn nghĩ ta cứu nàng là tiện tay cứu giúp, nàng luôn nghĩ ta chăm sóc nàng là rảnh rỗi mà làm, nàng luôn nghĩ ta có người trong mộng nhưng nàng chưa bao giờ nghĩ là ta yêu nàng hết.…
Hoàng tử ngẩng cao đầuTác giả: chỉ meo meoDịch giả : kimkimMức độ phổ biến:995Thể loại:ngôn tình, cổ đại, xuyên Không..Ba danh mục, tổng cộng 113 chươngHoàng tử ngẩng cao đầuchỉ meo meoCó tin đồn, chiến thần Thiên Thần Huyền Vương, dung mạo xấu xa, ăn thịt người, uống máu người, hung dữ đến mức trong Tam Quốc không ai dám kết hôn với hắn. Đường Vạn Sơ, người từng du hành xuyên thời gian, đã phải trở thành Vương phi Huyền Vương đáng sợ vì một sắc lệnh của hoàng gia. Ai nói hoàng tử của ta cực kỳ xấu xí? Hoàng tử của ta rõ ràng là một cây ngọc, tuấn tú, có công phu hạng nhất, lại có tài nấu nướng xuất sắc. Thưa ngài, tôi muốn nâng nó lên cao! Có người nói: Vợ tôi dịu dàng, ân cần, dễ thương lắm, nhưng cô ấy hơi nặng nề và đã đến lúc phải giảm cân.Ba danh mục, tổng cộng 113 chương…
Truyện Người Yêu Của Tổng Giám Đốc Xã Hội Đen là một truyện ngôn tình hiện đại với lối văn nhẹ nhàng, lôi cuốn, nội dung thú vị:Cô là thiên sứ trời ban, với vẻ đẹp người người ghen tỵ , là cô sinh viên năm nhất của đại học danh tiếng, đồng thời cũng là người yêu của Vương Tuấn Khải tổng giám đốc của " Tập đoàn Thánh Hoàng " - một trong mười Tài Phiệt lớn nhất thế giới. Nhưng quá khứ của cô rất đáng thương là một cô nhi đến năm mười tuổi mới được anh đưa về lâu đài nuôi dưỡng bảo bọc, tám năm nay cô sống trong sự yêu chiều của anh.Anh, là tổng giám đốc " Tập đoàn Thánh hoàng"- một trong mười tài phiệt lớn nhất thế giới, là người cao cao tại thượng, mọi người phải phủ phục nể sợ; là bang chủ trong giới hắc bang, với trái tim băng lạnh. Chỉ có cô - thiên sứ từ trời- là người làm trái tim anh tan chảy; anh có thể làm tất cả cho cô, xây lâu đài hay hái mặt trăng nếu có thể để đổi lấy nụ cười và sự hồn nhiên của cô.Anh, là hoàng tử phúc hắc, vẻ ngoài anh tuấn , gia thế vững vàng, là niềm mơ ước của mọi phụ nữ nhưng chưa ai lọt vào tầm mắt anh. Chỉ có cô, anh đã cố tình thấy cô ngày từ lần đầu tiên gặp măt khi cô mới chuyển trường tới.Anh là bang chủ của bang phái lớn thứ hai của Thành S, một đám người tình chờ được anh cưng chiều, nhưng lại yêu cô thật sâu sau lần đầu tiên vô tình được cô cứu.…
Tác phẩm thuộc quyền sở hữu của STTK. Vui lòng không đăng lại, chuyển ver hoặc làm bất cứ việc gì ảnh hưởng đến quyền sở hữu tác phẩm của team.- STTK | WRITE -Bìa: Design by Kem…
Câu chuyện kể về Phương, một cô bé sinh ra trong một gia đình tràn ngập tình yêu thương. Là con một, Phương được cả nhà cưng chiều hết mực. Nhưng rồi, khi Phương lên hai, em gái Vân ra đời, và mọi sự chú ý của cha mẹ dần chuyển sang em. Hai năm sau, em trai Dũng chào đời, và Phương cảm thấy mình bị bỏ rơi.Mẹ Phương thường xuyên so sánh Phương với Vân, chê bai ngoại hình, học lực của Phương, và ca ngợi Vân là đứa con ngoan ngoãn, hiểu chuyện nhất nhà. Dũng, dù nghịch ngợm, lại rất thân thiết với Phương. Khi gia đình chuyển đến một nơi ở mới, Vân kết giao với những người bạn xấu, và dần trở nên hỗn láo, coi thường Phương. Mẹ Phương, thay vì can ngăn, lại im lặng làm ngơ, khiến Phương càng thêm tổn thương.Phương cố gắng tìm kiếm sự an ủi từ bạn bè, nhưng rồi lại bị họ phản bội. Nỗi cô đơn và tuyệt vọng khiến Phương nhiều lần nghĩ đến cái chết. Phương và Dũng trở thành một đội, chống lại Vân, người ngày càng trở nên độc đoán và ích kỷ. Cha Phương, người nhận ra sự bất công trong gia đình, đã cố gắng nói chuyện với Vân, nhưng mọi nỗ lực đều vô ích.Mâu thuẫn giữa ba chị em ngày càng gay gắt, và gia đình dần trở thành một chiến trường, nơi những lời nói cay độc và sự hận thù ngự trị. Phương, từ một cô bé vui tươi, hoạt bát, đã trở thành một người trầm lặng, tự ti, mang trong lòng những vết thương lòng khó lành.Trong một lần cãi vã đỉnh điểm, Vân đã buông lời nguyền rủa Phương, nói rằng An là "đồ vô dụng", "không có tương lai". Những lời nói đó như dao cứa vào tim Phương, khiến cô gục ngã. Phư…
Author: JannieThể loại: Cảm áiNguồn gốc ra đời: Đây là bài mình tham dự cuộc thi "Oreo Garden" do OreoVN Fanpage tổ chức và may mắn đạt một thành tích nho nhỏ nhờ vào sự yêu thích ủng hộ của mọi người. Nay tại đây repost, xem như một dấu ấn khó phai, để sau này khi thời gian trôi xa, mỗi khi có dịp nhìn lại sẽ hoài niệm về một thanh xuân đã cuồng nhiệt vì một couple mang tên Oreo như thế. Vì họ mà đặt những ngòi bút đơn sơ nhưng chứa đầy tâm tình của bản thân ❤❤❤Và đây là văn cảm ái - cảm nhận về một nhân vật mà bạn yêu thích. Do đó, nhân vật trong đây không phải do mình tạo dựng, chỉ mượn hình tượng để vung bút thôi. Nếu các bạn có nhu cầu tìm hiểu thì có thể ghé nhà "mẹ ruột" để biết thêm về nhân vật này theo địa chỉ: fanfic Nguyện - nhà Lạc Thiên.Nào, let's go ~~~…