em là món quà quý giá của tôi
nghĩ gì viết đó,truyện ngắn…
nghĩ gì viết đó,truyện ngắn…
những mẩu chuyện ngắn cư tê của 2 chú cháu-kth và y/nkhông chuyển ver khi chưa có sự cho phép❌đừng đọc chùa 😭…
Tên truyện: Sau khi mỹ nhân yếu ớt bị bắt điTác giả: Cơ Xuân DạĐộ dài: 73 chươngThể loại: Ngôn tình, trọng sinh, huyền huyễn, HEEditor: Mộng Phạn Di Giai---Văn án:Mọi người đều nói rằng Tiêu thất nương sống trong hầu phủ nghèo túng có làn da trắng như tuyết, thanh tú ôn nhu, có trái tim lưu ly thông tuệ nhanh nhạy.Chỉ tiếc là một con ma bệnh không được yêu thương, hình như còn từng bị kẻ cướp bắt cóc, không còn trong sạch.Tiêu Tịch Nhan đúng là từng bị bắt đến sơn tặc, nhưng người nọ lại đối xử với nàng rất tốt. Nam nhân thoạt nhìn lạnh nhạt nhưng lại ôm nàng ngắm hoa mai và mặt trời mọc, hầm canh gà, khắc trâm gỗ cho nàng.Đó là quá khứ sống động nhất trong cuộc đời nhàm chán của nàng.Đáng tiếc là nàng đã quên đi tất cả.Sau khi Tiêu Tịch Nhan mất trí nhớ, trúc mã Tạ Đình Lan Ngọc bảo nàng chờ hắn, hứa sẽ cưới nàng. Vì thế Tiêu Tịch Nhan đợi mấy mùa xuân thu, lại chỉ chờ được bóng dáng trúc mã ôm đích công chúa trong đêm hoa đăng sau khi giành được giải nhất trên bảng vàng.Mà sau khi nàng qua đời, Nhiếp chính vương Thẩm Ước đẹp trai thanh lãnh, được mệnh danh là thần chết kia lại đoạt lấy linh bài của nàng cưới làm vợ, giết hết những người đã phụ nàng.…
Tên truyện: Lựa chọn... và bước...Tình trạng: hoàn Editor: Đầu Rơm…
Đây là tổng hợp oneshot mà mình viết cho Quách Thừa và Trịnh Phồn Tinh. Mỗi chương là một câu chuyện, một hoàn cảnh và nội dung các chương đều không liên quan đến nhau.Mình ship Thừa Tinh nên nếu không thích vui lòng rời đi êm đềm.❌Không mang ra ngoài❌Không chuyển ver…
Chuyện tình ngọt ngào của hai cô bạn cùng lớp, mình lấy í tưởng từ phim 23pont5 nhé,dạ mọi người xem nhớ góp í ạ…
1 chap là 1 otp 🤍…
Tui có ý tưởng mới nên làm fic lẹ luôn cho nóngMong mn ủng hộ tui nhiều nhiều cho fic mới này nha❤️…
Mộc Tùy Tâm - Cô siêu trộm với vẻ ngoài diễm lệ và võ nghệ cao cường. Chuyện gì cô cũng từng trải qua, mỗi yêu là chưa từng thử. Vậy nếu cô rơi vào lưới tình sẽ ra sao? Là ngọt ngào hay vẫn là thương đau??? P/s: Chuyện do mình viết, không phải do chính tác giả viết. Lần đầu viết truyện nên còn nhiều sai sót mong các bạn góp ý để mình viết tốt hơn :)) Bạn nào có ý kiến vui lòng để lại bình luận nha :))…
Mình đóng cái topic này và mở cái mới nhé! ...Tinh QuangDùng ngôn từ họa lại ánh sao trời.…
Những mẫu văn ngắn đáng yêu của EngLot🌸…
Chút ngẫu hứng thôi!…
Truyện đầu tay mình tự viết. Có nhiều sai sót mong mọi người thông cảm và góp ý.Mình có đưa một số sự kiện ở ngoài vào nhưng sẽ được viết theo mạch cảm xúc của mình nên không theo trình tựCó H nhẹ…
Căn phòng phía bên trái tầng 1 của của khu tập thể vừa là phòng ngủ vừa là phòng khám của chàng bác sĩ thú y 23 tuổi "xinh đẹp" - "Thỏ trắng" Jin Hwan. Một lần đi chợ về, Jin Hwan thấy có 1 chàng trai thân đầy máu me. Anh vội đem người đó về nhà và chữa trị. Sau khi băng bó vế thương xong thì mới nhận ra cậu ta là "Sói xám" Jun Hoe - cánh tay phải đắc lực, bạn thân từ nhỏ của Han Bin, 1 trong những người muốn phá vỡ ngôi nhà thân yêu của anh. Liệu Jin Hwan sẽ lựa chọn bỏ mặc bệnh nhân? Hay anh sẽ tiện tay thuần hóa luôn chú sói cô độc kia?…
viết vì thích họ thôi nhá (^3^♪thật ra ban đầu là không có ý định gì đou nhưng cái tính nó thích là phải viết á trời oiiii, nói chung thì fic nhảm lắm, vì đây là fic mình nên những chi tiết sẽ có phần không có thật Lưu ý nhé ┌(★o☆)┘: fic là do trí tưởng tượng của mình nên sẽ không có thật và chỉ là giả tưởng thoii, có một số hơi xàm xí xíu thì thông cảm nha, có gì góp ý nha ┌|o^▽^o|┘♪ iu iu ❤️…
Bối cảnh được xây dựng vào những năm cuối của vương triều Ayutthaya, dưới sự trị vì của vua Boromarachathirat V thuộc triều Ban Phlu Luang. Dưới sự hỗn loạn của đất nước, liệu tình yêu có đủ để xoa dịu những mất mát đau thương mà họ phải gánh chịu? Sự ngăn cách của những tư tưởng liệu phá hủy tình yêu của họ? Và liệu tình yêu này có thật sự thuần khiết như những gì họ biểu hiện? Engfa Waraha, thương nhân có tiếng tại khu vực đồng bằng sông Chao Phraya. Sau này khi tình hình đất nước biến động, nàng cũng là người đứng ra ủng hộ vũ khí và lương thực để chống lại quân đội Miến Điện. Dù là phụ nữ nhưng những gì nàng cống hiến cho triều đại này không thua kém một đấng nam nhi nào cả!Charlotte Austin, nàng là con gái của thương gia người Anh và một người phụ nữ bản địa. Cũng như phần lớn người phương Tây dùng phương thức truyền giáo, buôn bán để làm vỏ bọc cho việc thám thính tình hình của một đất nước thì bố nàng cũng không ngoại lệ. Đây có thể xem như những viên gạch đầu tiên cho những thỏa thuận về thương mại và chính trị, giúp Anh xác lập và củng cổ vị thế, tạo ra thế cuộc cân bằng giữa Anh và Pháp sau này tại Xiêm.…
Cô độc là gì?Là không còn ai bên cạnh, là không có gì trong tay hay là luôn trong trạng thái cô đơn.Còn với hắn, hắn có tất cả mọi thứ mà một con người mơ ước, từ mỹ nhân, tiền bạc tới quyền lực chính trị, đều nằm trong tay hắn, chúng sinh ra chỉ để giành cho hắn, bởi vì hắn là vua, là người cai trị cả một đất nước phồn vinh, nhưng hắn vẫn luôn cô đơn. Vậy rốt cuộc hắn muốn gì?Hắn muốn nàng, Hứa Nhã Tịnh, nàng là nữ nhân hắn giành cả đời để yêu. Trớ trêu thay, nàng không yêu hắn, nàng yêu một nam nhân khác.Hắn đường đường là vua một nước, khí thế uy nghiêm ngang tàn nơi tiền triều, nhưng suy cho cùng cũng chỉ mãi là kẻ hèn mọn, cả đời tương tư một nữ nhân."Tương tư bất tương kiếnTương kiến bất tương đồng"___________________________________________Author : ngfa_menguocFrom: WattpadNgoài Wattpad tác giả không đăng truyện ở đâu hết. Vui lòng không reup.…
You, like a dandelion in the wind…
couple: liên bỉnh phát x (s)trong trọng hiếu | cảm xúc thờ ơ (IF) x nghệ sĩ thạch cao (LAĐ)tags: lowercase, ooc, vũ trụ giả tưởng, crossover, hurt/comfort, angst, platonic relationship, nhân vật không có tình cảm lãng mạn với nhau, open ending(?).summary: người đàn ông ấy đến và đi qua đời anh tựa gió thoảng mây trôi..⚠ fanfic thuộc về trí tưởng tượng, vui lòng không đem đi lung tung ⚠…
Ai bảo rằng, một nữ hoàng không thể mang cà vạt và yêu một nữ hoàng khác cơ chứ?…