Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥
Mở một cửa sổ làm việc mà bạn muốn bắt đầu quay màn hình, nhấn tổ hợp phím Windows + G > Nhấn dấu chấm tại cửa sổ Capture để bắt đầu quay video màn hình. Bước 2: Sau khi quay xong, bạn nhấn vào nút Stop hình vuông để kết thúc quay.…
Mở một cửa sổ làm việc mà bạn muốn bắt đầu quay màn hình, nhấn tổ hợp phím Windows + G > Nhấn dấu chấm tại cửa sổ Capture để bắt đầu quay video màn hình. Bước 2: Sau khi quay xong, bạn nhấn vào nút Stop hình vuông để kết thúc quay.…
Một người thầy xàm xí từng dạy: " Nguồn gốc của mọi bi kịch là cố chấp, không chịu buông bỏ."Linh Chi mỉm cười nhưng mắt không ngừng rơi lệ.Đã đến lúc nó phải buông bỏ. Buông bỏ cái chết của ba mẹ, buông bỏ tình yêu chết tiệt, buông bỏ sinh mệnh...Linh Chi nhắm mắt, thả người rơi tự do xuống con sông sâu chục mét.Tờ báo nhăn nhúm bám víu bên thành cầu với tiêu đề nổi trội: Vợ chồng son của tập đoàn SONA đón chào cặp song sinh long phụng.******Yêu là gì?Là khi anh và em, âm dương cách biệt, anh vẫn yêu em.Là khi em không thể nhớ lại, cũng không quên đi cách yêu anh.******Đặng Vũ Duy, anh lớn của trường SAGOSCHOOL.Hà Linh Chi, con ngốc từ nước ngoài về.Ảnh: pinterest…
Làm Khang Hi gia cuối cùng một cái Hoàng Hậu.Nữu Cỗ Lộc phúc âm có có thể nói truyền kỳ cả đời.Từ mới vào cung tiểu đáp ứng, đi bước một đi đến hậu vị.Thế nhân đều cảm thấy nàng dựa vào là đầy bụng tâm cơ cùng cả đời mưu hoa.Chỉ có phúc âm chính mình biết, nàng có thể trở thành Hoàng Hậu, toàn dựa đồng hành phụ trợ.tips: Tư thiết như núi, hư cấu đồng nghiệp, thời gian tuyến nhiều có cải biến.Vai chính: Phúc âm, Khang Hi ┃ vai phụ: Bốn phi ┃ cái khác:…
Nu9 Trịnh Khả Nghiên là một cô học sinh giỏi nhiều năm liền , không những thế cô còn là một hoa khôi xinh đẹp luôn thu hút mọi ánh nhìn, cô có nhiều thành tích về học tập cũng như những hoạt động ngoại khoá của trường . Sau những ngày tháng tại trường cấp hai của mình , Kim Khả Nghiên cũng phải rời xa ngôi trường đó và đến với Trường trung học Đại Nhân ( 人大附中 ) . Đến với nơi này , cô gặp được một người rất giỏi , phải gọi là cực kì giỏi , cậu ấy đã được mời đến để học ở ngôi trường này , trước đây , nghe nói cậu ấy còn được các trường trung học Châu Âu chiêu mộ , nhưng đã từ chối vì muốn ở lại Trung Quốc . Cậu ấy chính là Tư Tuấn , một thiên tài với trí thông minh trời ban và một khuôn mặt điển trai không góc chết , từ khi cậu ta 7 tuổi đã học xong lớp 5 . Đến khi 13 tuổi đã học gần xong cấp 2 . Cậu ta được mệnh danh là ông hoàng của các BXH , cậu ta luôn đứng đầu , lúc nào cũng đạt điểm tối đa . Khi Kim Khả Nghiên gặp người này , ước mong trở thành người giỏi nhất trường như hồi cấp 2 của cô gần như dập tát , nhưng khi nghe những lời khiêu khích của Tư Tuấn , Khả Nghiên như được khơi dậy ngọn lửa trong mình , cô học tập ngày đêm để có thể giỏi hơn cậu ta ,..... vậy liệu câu chuyện này sẽ đi về đâu Mời mọi người đón xem truyện Má Bánh Bao nhé…
Văn án 1:Tân Xuyên bệnh viện thành phố nổi tiếng khoa giải phẫu thần kinh có một vị tuổi trẻ bác sĩ Thẩm Quyến, thái độ xa cách,lãnh đạm,đối với tất cả phụ nữ , duy nhất chỉ đối với một người tên Tô Dạng lại không giống như " người bệnh" bình thường khác." Bác sĩ Thẩm, tôi có phải bị chấn động não không?"" Bác sĩ Thẩm, dường như có gì trong đầu tôi, có chút đau.""Bác sĩ Thẩm .... "Sau đó , Tô Dạng Nhiên làm bác sĩ Thẩm phát giận.Thẩm Quyến: "Có muốn tôi giải phẫu hộp sọ của cô,để nhìn trong đầu là cái gì không?"Tô Dạng Nhiên nhìn anh cười sáng lạn: "Không cần, bên trong là anh, tất cả đều là anh."Văn án 2:Lúc học lớp mười, Tô Dạng có thích Thẩm Quyến suốt một thời gian dài, vô số lần tỏ tình đều thất bại, trong một lần tức giận tỏ tình bị thất bại lại hướng về anh mà cứng nhắc cưỡng hôn.Sau đó một ngày, một năm sau, bọn họ gặp nhau lần nữa.Một ngày nọ, Tô Dạng Nhiên đột nhiên nghĩ tới một vấn đề, cô liền hào hứng hỏi Thẩm Quyến."Thẩm bác sĩ, em nghe người ta nói bác sĩ khoa ngoại thể lực bình thường đều rất tốt, thật hay giả?"Thẩm Quyến lườm cô một cái: "Tốt hay không trong lòng em không rõ sao?"…
Tên truyện: Cậu Ấy Chạm Nhẹ Tay TôiNguyên tác: 他摸了一下我的手Tác giả: Ngải Ngư - 哎鱼Dịch/Edit: Trà Tỷ Tại ThínhTruyện được dịch và đăng tải duy nhất tại Wattpad: @chajiezaitingNguồn: https://www.52shuku.vip/yanqing/am/h6uP.htmlBìa: ảnh gốc của Pinterest, tớ design.CP: Châu Vụ Tầm - Bạch YTừ khóa tóm tắt nội dung: Yêu Thầm, Con Cưng Của Trời, Học Đường, Đô ThịChú ý nhỏ:- " Bộ này đã có nhà dịch nhưng vẫn còn dang dở nên tớ quyết định dùng tất cả những gì học được để làm bộ này, chủ yếu là vì tớ muốn đọc nhưng đọc trên web trung hoa mắt quá nên đành chịu khó môt tí."- " Khả năng cao bộ này sẽ bị reup thẳng lên truyện full hay các trang web tương tự nên nếu cả nhà muốn đọc thì mong rằng hãy vào wattpad ủng hộ tớ nhé."- " Bộ đầu tay thui nên hy vọng mọi người đừng quá khắt khe ạ."- " Văn Án tớ sẽ không để ở phần mô tả nên cả nhà chịu khó nhấn đọc nha."…
"Cậu ấy từng bảo - đừng tiếp cận nữa.Nhưng nếu cậu hiểu được lòng tớ khi ấy, chắc cậu sẽ không nói điều đó... đau như thế."Tống Khuê - cô gái mang một trái tim dịu dàng, lặng lẽ yêu một người bằng tất cả những năm tháng thanh xuân đẹp nhất.Trịnh Lạc Phong - cậu nam sinh sống giữa kỳ vọng và cô đơn, tin rằng cảm xúc là yếu đuối, và tình cảm là thứ không nên có.Tớ thích cậu, điều đó cả lớp đều biết.Chỉ riêng cậu - là không bao giờ hiểu.Một câu nói trong lúc giận dữ. Một vụ tai nạn không ai ngờ tới. Một người đi mãi. Một người ở lại, viết thư không người hồi âm."Nếu ngày ấy tớ đủ can đảm, liệu chúng ta... có khác?""Thanh xuân của tớ, là cậu. Còn cậu... có từng gọi tên tớ một lần trong lòng không?"…
"Này cô gái" *Giọng nói này là* Cô quay người lại . Đứng hình "L-là cha ư...?" - Cô lẩm bẩm nhìn chàng trai trước mặt.Cô không kìm được nước mắt chạy nhanh như sóc ôm chặt lấy khóc to làm người thiếu niên vừa hoảng sợ vừa bối rối " Này tôi chưa làm gì cô đâu đấy , đừng có mà ăn vạ nhá !"- chàng trai cau mày cố đẩy nhẹ cô ra "Cha ơi .. hức hức...con sợ lắm " - cô vừa ôm chặt anh vừa khóc lóc ....."Cô là ai ?"" Con là Tô Nhi thưa cha""Sao xưng cha con vậy ?""Hì hì , cha là cha của con mà "_____Tô Nhi trong một lần ra đường bị một chiếc xe ô tô mất phanh lao vào. Không ngờ cô không những sống lại mà còn lạc vào ngày 25/6/1985 nơi cha cô Tô Vận còn là một thiếu niên 18 tuổi ngỗ nghịch và là trùm trường..... Và từ đó cô tìm hiểu và nhận ra cô Chính Là Mối Tình Đầu mà cha kể người con gái giống tên và giống như cô hoá ra là chính cô Tô Nhi .…
Có người toả sáng.Có người đứng phía sau ánh sáng.Nhật Linh - coser nổi tiếng, hay livestream giữa đêm, em khóa dưới đầy năng lượng.Hoài Nam - sinh viên kỹ thuật trầm tính, làm staff hậu trường, chỉ biết im lặng theo dõi.Họ gặp nhau vì một sự kiện.Một ly trà sữa. Một ánh nhìn.Không ai biết liệu đó có phải là bắt đầu của một điều gì đó.Nhưng mỗi lần cô nói, cậu đều lặng lẽ lắng nghe.Một câu chuyện về tình cảm thầm lặng, như ánh sáng hắt qua rèm cửa - không chói, không rõ ràng, nhưng đủ để thấy lòng mình lay động.…
Dương Kiều Kiều sau khi chuyển trường do ba phải đi công tác, ngày đầu tiên đến lớp 11A3 đã được giáo viên chủ nhiệm xếp cho chỗ ngồi bên cạnh cái tên ma vương bá khí nổi tiếng của trường Trung Học Tư Liên _ Úc Giang.Giáo viên chủ nhiệm: các em phải hoà thuận, đoàn kết giúp đỡ nhau nghe chư-?!Rầm!Giáo viên chủ nhiệm chưa kịp hết lời, ma vương bá khí trong lời đồn Úc Giang đã thẳng chân đạp ngã ghế của học sinh mới. Mái tóc màu trắng loã xoã phủ trên vầng trán lấm tấm mồ hôi, cái mũi thon dài cao vút có thể xiên chết đứa nào dám chọc hắn, môi phớt hồng nhếch lên một nụ cười nhẹ tựa như một chàng bạch mã hoàng tử từ trong truyện cổ tích Andersen bước ra. Tinh khôi trong trẻo tuổi thiếu niên, bá đạo ngang ngược không ai bì.Chàng bạch mã hoàng tử: Không! Thế là, ấn tượng đầu tiên của Dương Kiều Kiều đối với vị này chính bằng một câu : Miệng chó không phun được ngà voi!…
Tên Truyện: Trách Anh Quá Đáng YêuTác giả: Mạc Lí_Thể loại: Ngôn tình, oan gia ngõ hẹp, thanh xuân vườn trường, sủng văn, HE.Nguồn: Tấn GiangTrạng thái: FullEdit: Quân Duyệt Tâm HềVăn án 1: Cô là cô gái nhỏ đáng yêu. Anh là tiểu khả ái.Văn án 2: Có một kiểu tình đầu, gọi là "Mình thích cậu nhưng cậu chẳng hề nhận thấy."Giới thiệu nội dụng:Rất lâu rất lâu về sau, Chung Khả cùng Dương Tâm Dược đã cùng nhau tốt nghiệp đại học Yến Kinh.Hai người bọn họ đang mơ màng buồn ngủ, liền nằm trên giường nhắc đến thời điểm học bổ túc 1 kèm 1 trước khi thi đại học.Dương Tâm Dược (nói bóng gió): Lúc đầu, nếu em thật sự không thể thi đậu đại học Yến Kinh, anh sẽ vì em ghi danh trường khác sao?Chung Khả (không hề do dự): Sẽ không.Dương Tâm Dược (凸-_-#): ......Chung Khả: Không có khả năng em không thể vào đại học Yến Kinh.Dương Tâm Dược: Sao cơ?Chung Khả: Anh là thủ khoa toàn thành phố, có thể ra điều kiện với phòng tuyển sinh.Dương Tâm Dược: ......Chung Khả: Anh sẽ nói với bọn họ, học bổng có cao tới đâu anh cũng không quan tâm, chỉ cần có em bên cạnh anh.Dương Tâm Dược: Hắc hắc hắc.Ở đây không có cãi vã, không có tổng tài bá đạo, không có tiểu kiều thê.Cuộc sống hắng ngày của học sinh ôn thi vào đại học, mỗi ngày trừ việc học hành ra chính là nhớ về nhau.CP chính: Chung Khả x Dương Tâm Dược (nam thần học bá ngạo kiều thích trồng xương rồng x thiếu nữ kỳ quái hoạt bát thích đấu kiếm)Đây là truyện đầu tay của mình, mong mọi người đọc qua, cũng như cho mình nhận xét để mình học hỏi thêm. Cám ơn mọi ngư…
Ngõa không có thất tâm điên, ngõa tuy rằng không phải Đậu Nga, nhưng là ngõa cũng oan nha, động cũng không thể như vậy uổng cố cá nhân ý nguyện đưa ngẫu đến như vậy cái không bớt lo thời đại a, nhất là gần nhất liền đụng phải ba năm một lần cung đình tuyển tú.Nương, tốt xấu cấp cái quá độ thích ứng kỳ không phải? Sao có thể vừa lên đến liền như vậy trực diện thảm đạm nhân sinh?Bất quá, trúng tuyển không dễ dàng, lạc tuyển còn không dễ dàng?嚯嚯 嚯 嚯......Sự thật chứng minh, lạc tuyển nó quả thật cũng không dễ dàng -- một cái không cẩn thận đã bị tuyển vào Tứ Tứ phủ.…
Không phải tình yêu, cũng không phải là tình bạnMình và cậu ngồi cùng bàn,ba năm. Bóng dáng của cậu và bụi phấn đan xen vào nhau, đen trắng rõ ràng, luôn xoay tròn trong trí nhớ của mình.Bọn họ hỏi vì sao mình nhớ cậu rõ ràng đến thế.Mình chỉ nói, không rõ nữa, mọi thứ giống như sổ thu chi, tỉ mỉ cặn kẽ, không thể sai sót.Mình không nhớ rõ bọn mình đã từng nói những gì, làm những gì, cũng không rõ rốt cuộc là ai đã lén trộm bánh Orion của ai.Thế nhưng, mình nhớ rõ cậu.Mình nhớ rõ ba năm ấy, dù cho mình nhìn về hướng nào thì trong ánh mắt vẫn tràn đầy hình bong cậu.Trân trọng gửi bài viết này,tới cậu - người ngồi cùng bàn.Văn án từ trang wp của trangsilk: https://trangsjk.wordpress.com/dieu-tuyet-nhat-cua-chung-ta-bat-nguyet-truong-an/Truyện CONVERT, không phải dịch/edit…
Truyện kể theo điểm nhìn nhân vật tôi, là câu chuyện của bản thân tôi đưa đến với người đọc. Vì mới bắt đầu viết truyện nên rất mong có những lời nhận xét chân thành từ các bạn đọc <3-----------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------Thể loại: Ngôn tình, viết theo dạng nhật ký.Văn án: Tôi chưa từng nghĩ mình sẽ thích một chàng trai từ cái nhìn đầu tiên. Thích cậu, rất thích cậu. Hi vọng cậu quay đầu lại một lần nhìn thấy tôi - cô gái thích cậu từ lần gặp đầu tiên nhưng chẳng dám ngỏ lời...…
Tên truyện: Chỉ Cần EmThể loại: thanh xuân vườn trường, nữ cường, độc chiếm, bá đạo,...Nhận vật chính: Giản Mộc Tranh x Sở Thiên LãnhNguồn hình bìa: Pinterest***Giới thiệu:Mộc Tranh từ nhỏ đã vô cùng mũm mĩm, đáng yêu với hai cái má phúng phính, hồng hào, ai gặp cũng cưng nựng. Lớn lên, cô vẫn giữ nguyên thân hình đó, nhưng ngược lại bị bạn học chê cười, tẩy chai. Ba ba vì xấu hổ mà không thèm nhìn mặt.Thiên Lãnh vì cú sốc từ nhỏ mà rơi vào căn bệnh tự kỉ, trầm cảm, lúc điên lúc tỉnh, bị mọi người sợ hãi mà xa lánh, thậm chí còn bị bạn bè ăn hiếp, đánh đập.Hai con người có số phận đau khổ có duyên gặp nhau, liệu sẽ có nợ cùng nhau ở một chỗ?---------Nhìn người thiếu niên trên đùi mình, cánh tay ôm lấy eo, hận không thể khiến hai ngưới dính lại làm một, Mộc Tranh thở dài. "Thiên Lãnh, cậu từ khi nào trở nên dính người như thế?"Thiếu niên cong môi, ngày càng ôm chặt lấy người con gái, tận hưởng sự ấm áp. Ài..., tuy thân người cô có chút mũm mĩm, nhưng bù lại vô cùng ấm áp, mềm mại, chẳng giống như những người khác, ốm ốm, ôm chẳng sướng chút nào."Chỉ dính với mình cậu..."---------Đảo mắt thấy một bóng lưng quen thuộc nhưng thay vào đó là một thân hình quyến rũ, tà mị với bộ trang phục đen tuyền, hấp dẫn, Thiên Lãnh liền bước tới, cánh tay rắn chắc đem người đẹp giam vào trong ngực mình, hơi thở trầm ổn bên tai."Tranh, mới có một tháng không gặp, thân hình này lại trở nên hấp dẫn như vầy, là muốn quyến rũ ai sao?---------⚠LƯU Ý⚠- Tác giả mới vào nghề, còn "non tay", có gì xin…
Cùng là con người tại sao cô phải chịu khổ cực trong khi người ta vô cùng sung sướng. Cùng là phụ nữ, tại sao cô bị vùi dập, tại sao cô chịu phũ phàng trong khi người khác được nâng niu. Cô thật không hiểu, nghĩ mãi đến cùng cô cũng không hiểu. Và rồi cô gặp anh. Có lẽ đi hết cuộc đời này cùng anh, cô cũng không hiểu cái gì gọi là công bằng, cái gì gọi là tình yêu nhưng cô hạnh phúc. Có một người như anh ở bên, cô không hề thấy an toàn. Nhưng chỉ có anh mới làm cho cô tất cả. Và rồi, sau cái vòng quay cuộc sống, yêu nhau... lựa chọn rời xa nhau hay yêu nhau... lựa chọn ở bên nhau, đâu mới là một tình yêu đúng nghĩa.…
Tôi không đến đây để viết những dòng kể khổ.Tôi chỉ viết... vì chẳng biết giấu những điều này vào đâu cho lặng.Có những người lớn lên trong vòng tay đủ đầy, trong tiếng cười rộn rã quanh mâm cơm chiều.Còn tôi - lớn lên giữa những suy nghĩ chẳng gọi thành lời, tựa như đã quen với việc phải mạnh mẽ từ rất sớm.Tôi viết về những ngày mình lặng thinh, những đêm chỉ mong một ai đó dịu dàng hỏi: "Em có mệt không?"Viết về những lúc thấy lòng mình như khuyết một nhịp,chỉ cần một ánh mắt biết lắng nghe để hỏi khẽ: "Em có ổn không đấy?"Và nếu bạn cũng từng có cảm giác mình không thuộc về bất kỳ nơi nào...Có lẽ, bạn sẽ thấy một phần mình trong những dòng này - Câu chuyện của tôi, một đứa trẻ mang tâm hồn nhiều nghĩ ngợi, từng chỉ mong có một chốn bình yên để thuộc về.…
- Bí kíp tỏ tình của chàng sinh viên kỹ thuật- Tác giả: 11 Giờ Phải Ngủ- Tên hán việt: Sinh viên kỹ thuật thổ lộ chỉ nam- Editor: Mushroom ( from Wattpad @Matcha1888 )- Convert: tangthuvien + QT- Ảnh bìa: KewtTeam - ZkanoToriki- Số chương: 99 chương + 9 phiên ngoại- Tình trạng: đang lếtVăn ÁnLần đầu tiên Tần Trạm thổ lộ, Cố Tân Di làm rơi thư tình vào trong nước.Lần thứ hai Tần Trạm thổ lộ, Cố Tân Di không cẩn thận ngã vào hố.Lần thứ ba Tần Trạm thổ lộ, đúng lúc Cố Tân Di đem máy tính đi sửa....Trải qua năm lần thổ lộ thất bại không thể hiểu được, Tần Trạm to gan chặn đường Cố Tân Di ở ngay hành lang.____________________Sau khi quen Tần Trạm, Cố Tân Di phát hiện người vẫn được coi là " Pauli Thế kỷ XXI " có một bí mật động trời: Chữ ký cá nhân của anh lại là: Thầm mến thật nhiều năm, cùng nhau bay lên thiên đường.Cố Tân Di:..._________________Khi cầu hôn, Cố Tân Di hỏi một vấn đề tầm thường: "Anh sẽ yêu em bao lâu?"Tần Trạm trả lời lại không hề tầm thường: "... Yêu đến khi sói xám ăn hết thôn cừu mới thôi!"Bí kíp tỏ tình của chàng sinh viên kỹ thuật giúp bạn mở khóa tâm tư chị em.Thể loại: hiện đại, thanh xuân vườn trường, sủng, HE,...* Không chuyển ver, có thể mang truyện đi nơi khác nhưng phải ghi chú tên editor.* Bản dịch của mình chỉ đảm bảo đúng 70% nội dung truyện.…
Tôi - Sinh viên năm thứ hai trường Y, chuyên ngành Điều Dưỡng Đa Khoa, luôn vỗ ngực tự hào mình là một nữ thanh niên thời đại mới đạt 3 giỏi đúng chuẩn: Giỏi ăn. Giỏi ngủ. Giỏi trốn tiết. Trong kì thi đại học cao đẳng đó tôi đã dùng hết mười phần công lực từ lúc bú mẹ để cố gắng lọt vào một trường đại học nào đó, bởi tôi nghe giang hồ đồn rằng sinh viên sống an nhàn tự tại, ăn xong ngủ, ngủ xong chơi. Quả nhiên động lực ấy đã thúc đẩy tôi mãnh liệt, tôi thành công đạt được mục tiêu của mình.Tôn chỉ sống trên đời của tôi là: Một: Không có đồ ăn thì chấn lột, cướp bóc. Có đồ ăn tuyệt đối ăn sạch không bỏ dở, nếu có thể thì liếm bát sạch bóng đến soi được gương càng tốt. Và chắc đó cũng chính là lý do các cô chú nhà bếp ở căng tin mỗi lần nhìn thấy tôi tới là tình yêu thương như biển Thái Bình dạt dào. Hai: Nếu có thể ngồi tuyệt đối không đứng, nếu có thể nằm tuyệt đối không ngồi và quan trọng nhất là nếu có thể trốn tiết tuyệt đối không bao giờ lên lớp. Lảm nhảm vậy đủ rồi, việc chính tôi muốn nói ở đây là Tôi - Một thanh niên với những phẩm chất xuất sắc như trên đã và đang gây ra chuyện động trời gì thế này! Tôi đang tràn ngập trong cảm giác tội lỗi và hơn hết là hối hận. Tại sao sáng nay tôi lại lên chuyến xe Bus định mệnh này để rồi cuộc sống sinh viên an nhàn của tôi bắt đầu trở thành những tháng ngày đẫm máu và nước mắt từ đây! Doraemon ơi, cho mình mượn máy quay ngược thời gian có được không?…