[Tổng truyền hình]Tứ Phúc Tấn truyền kỳ
Tác giả: Ta yêu tiểu mã giápConvert:hanthientuyetNguồn: http://www.tangthuvien.vn/forum/showthread.php?t=106672&page=242…
Tác giả: Ta yêu tiểu mã giápConvert:hanthientuyetNguồn: http://www.tangthuvien.vn/forum/showthread.php?t=106672&page=242…
Ô Vân Ba chân trước theo Thuận Trị phế hậu kịch tổ sát thanh, sau lưng liền hỉ nói ra 'Chắt trai' phế hậu chiếu thư.Càn Long: Kia lạp thị, trẫm xem ở ngày xưa tình phân thượng lưu ngươi phi vị, vọng ngươi tự xét lại mình thân, bế cung ăn năn.Ô Vân Ba: Hoàng Thượng nói là, sau đó vị, nô tì không xứng.Quay đầu, Ô Vân Ba lấy ra bàn tay vàng, bình tĩnh cấp chính mình đội 【 cho nhau thương tổn *3】 hào quang.Từ nay về sau --Nhàn phi thị tật chi tâm không thành, hoàng thái hậu mệnh này quỳ đối với Thọ Khang Cung trước cửa;Nhất chén trà nhỏ sau, Hoàng Thượng đột phát chân tật, tê liệt ở giường.Lệnh phi rơi xuống nước, vu oan Nhàn phi, Hoàng Thượng giận súy Nhàn phi bàn tay;Đồng trong lúc nhất thời, hoàng thái hậu sưng lên phượng mặt, hai chân nhất đặng, chết ngất đi qua.Hoàng thái hậu cảm thấy Nhàn phi tà môn, nửa đêm mệnh tiểu thái giám ẩn vào Dực Khôn Cung, lấy bạch lăng lặc chi;Ban đêm, Dưỡng Tâm Điện đại loạn, Hoàng Thượng trừng mắt thè lưỡi, suýt nữa băng hà.Càn Long cảm thấy ông trời bất công, mệnh tâm phúc đối với Nhàn phi cơm canh trung kê đơn;Ngày đó sau giờ ngọ, hoàng thái hậu ở cái bô thượng an gia.Mỗ ngày, thái hậu mẫu tử lưỡng tương đối mà ngồi."Hoàng đế, Nhàn phi...""Hoàng ngạch nương, Nhàn phi..."Mẫu tử lưỡng trăm miệng một lời: Lúc này lấy hậu vị hứa chi!…
Xin chào, tớ là Linh San, rất vui được đồng hành cùng với cậu trong chuyến phiêu lưu tới "Rắc Rối Đáng Yêu".Một số lưu ý nho nhỏ nheeee:1. "Rắc Rối Đáng Yêu" thuộc quyền sở hữu của Linh San. Vui lòng không reup hoặc chuyển ver dưới mọi hình thức.2. "Rắc Rối Đáng Yêu được lấy bối cảnh tại Thành phố Hồ Chí Mính - nơi tớ sinh ra và lớn lên.3. Mọi tình tiết ở trong truyện đều là hư cấu, hoàn toàn không có thật ở hiện thực, tất cả đều là sản phẩm do trí tưởng tượng của tác giả. Truyện có chủ đề là tình yêu tuổi học trò đầy mơ mộng và có phần sến sứa, nên không tránh khỏi những tình tiết phi thực tế.4. Tớ biết bản thân mình vẫn có nhiều thiếu sót, cũng như chưa có nhiều kinh nghiệm và trải nghiệm trong cuộc sống nên tác phẩm sẽ có nhiều suy nghĩ và góc nhìn phiến diện. Vậy nên, tớ sẽ rất hạnh phúc và biết ơn nếu các cậu đón nhận bộ truyện này của tớ cũng như góp ý một cách tích cực để hoàn thiện hơn trong lối viết và để tác phẩm trở nên hoàn thiện hơn. Tớ cảm ơn mọi người nhiều ạ <3Và cuối cùng, chúc cậu có những phút giây đọc truyện vui vẻ. Mong rằng "Rắc Rối Đáng Yêu" sẽ đem đến cho cậu những điều tích cực sau một ngày dài mệt mỏi. Luv u <3…
F là cái đồ quỷ tha ma bắt. Cả cuộc đời này tôi lớ ngớ thế nào, xui tám mạng, ông bà gánh không nổi nên mới gặp phải cậu ta.Lần đầu tiên gặp đã bị ăn đập ra bã. Nếu mà là cậu ta đập thì hay rồi, tôi sẽ tìm ngày trùm bao đập lại một trận hả hê cho bõ tức. Nhưng lại chẳng phải cậu ta, nên tôi chỉ biết trách mình đen đủi.Lò mò đi theo địa chỉ trong danh bạ tới khu ổ chuột tìm cậu học sinh mới chuyển trường thì bị mấy gã du côn trường bên cạnh hiểu nhầm là đồng bọn của cậu ta nên bị tát cho mấy phát rồi xén tóc nham nhở. Tới khi được buông ra còn bị chúng đẩy xuống đất va vào cọc sắt trầy một mảng lưng.Bạn thân ai nấy lo nhìn thấy bộ dạng ấy lôi đi học võ, dù cái thể trạng yếu nhớt ấy của tôi trầy trật học mãi chẳng đến đâu.F là cái gã học thì không học, càng không xem ai ra gì. Vì bảo vệ một cô gái trong trường mà đấu khẩu với đàn anh khóa trên bị bọn họ tập trung lại dần cho một trận nhừ tử chạy vào nhà vệ sinh trốn. Tôi đi ngang qua thấy cậu ta thì lo lắng hỏi xem. Cậu ta tránh tôi như tránh tà, còn đẩy tôi ngã. Tôi tức quá chửi cậu ta một trận, chửi đụng vào cậu ta tôi đen như chó, là tôi ngu dốt nên mới quan tâm cậu ta thôi.Nghe thấy vậy cậu ta gặng hỏi. Biết được lũ du côn trường bên làm thế với tôi liền sửng cồ lên, rất ngang ngạnh. Đấm nhau với cậu ta thì cậu ta không thèm chấp, nhưng đụng vào người của ông đây thì coi chừng.Tôi là người của cậu ta bao giờ?Bạn thân thì níu tay bảo tôi đừng có dính đến cậu ta nữa. Tôi thì ôm lấy cậu ta dính đầy máu hoảng hốt trong l…
-Má nó! Em khóc gì chứ? Ông đây cũng đâu bắt nạt em chỉ là hưởng trước chút quyền lợi của bản thân thôi mà!Đôi mắt màu trà vẫn ửng đỏ từng giọt từng giọt nước mắt rơi lã chã không có giấu hiệu dừng lại, khuôn mặt nhỏ nhắn của Linh Lan bị phủ lên một tầng hồng hồng nhìn đáng thương tới lạ. Hắn hiện tại có chút hối hận rồi vẫn là nhìn em khóc không nỡ. Có chết Trần Hoàng Đức cũng không ngờ chỉ vì một nụ hôn mà dọa cho cô nhóc này khóc thành như vậy. Thân ảnh cao lớn của hắn nhẹ nhàng ngồi xuống ngang với chỗ cô đang ngồi tay thon dài của hắn nhẹ nhàng quẹt đi giọt nước mắt vừa rơi ra, lực đạo rất nhẹ, rất rất nhẹ vì hắn sợ làm tổn thương công chúa nhỏ của hắn.-Được rồi " công chúa nhỏ mít ướt" là anh sai rồi. Sau này cái gì cũng đều nghe theo em có được không, đừng khóc nữa xót chết anh rồi!Giọng của cô bé nhẹ nhàng cất lên có chút nức nở-Có thật không?-Ông đây làm gì mà khiến em mất niềm tin vậy chứ?Đôi mắt xinh xắn của Linh Lan khẽ run, sau đó nhìn xuống đối mắt với hắn có vẻ muốn thương lượng-Anh không được theo đuổi tôi nữa!Hoàng Đức khẽ thở mạnh, sau đó miệng hắn cười nhưng nụ cười này có chút thảm-Sao em có thể bất công vậy chứ! Công chúa nhỏ học bài 4 của GDCD 9 chưa?-Thì sao?-Em có thể Khách quan và công bằng chút không?Thương lượng bất thành, tên này miệng lưới sắc bén nói chút nữa căn bản là không cãi nổi, cô nhóc tự lượng sức đứng dậy bước đi không thèm quan tâm hắn nữa. -Công chúa phải làm sao mới được theo đuổi em?52 Chương + 10 NT…
"My thoughts are stars I cannot fathom into constellations - Trích từ Khi lỗi thuộc về những vì sao.Thế giới này vốn dĩ không có cái gọi công bằng.Trần An hiểu rõ điều đó. Một đứa trẻ sinh ra và lớn lên trong sự chối bỏ, mang trong lòng nỗi đau không thể xóa, linh hồn như muốn rơi vào vực sâu không lối thoát.Cho đến khi gặp được Hoài Dương, gặp được những người bạn mới và câu chuyện về quá khứ của người cha bắt đầu hé mở, Trần An cuối cùng cũng có thể tìm lại lí do cho cuộc sống của chính mình.Có người nói: "Hoài Dương là mặt trời của Trần An." Nhưng chẳng ai biết, Hoài Dương không phải là mặt trời của Trần An. Bởi vì anh giống như sao băng trên trời, là người đáp ứng mọi nguyện cầu trong lòng cậu.…
http://vietphrase.com/go/www.jjwxc.net/onebook.php?novelid=2278154 này văn triển hiện chính là một tên là tiêu dập đích nam thần ở bất đồng thế giới sinh hoạt chuyện xưa , toàn diện xiển thuật liễu một công quân hẳn cụ bị đích ôn nhu cùng lãnh khốc , thực lực cùng dã tâm , tĩnh táo cùng tự cầm vân vân vân vân …… mà đối với một ít bất hạnh yêu người của hắn mà nói , chỉ có thể nói là một cuộc kiếp số . ở tốt nhất năm hoa , may mắn gặp tiêu dập người như vậy , khắc khổ minh tâm đích có yêu , có thể nói may mắn , mất đi hắn , là nửa đời nửa đêm tỉnh mộng đích ẩn đau . vậy mà , đã từng biển cả làm khó nước , trừ Vu sơn không phải là vân . vĩnh viễn không ai có thể so sánh hắn tốt hơn , cho hắn có yêu , lại còn có thể đối với người nào động tâm ? chỉ có ôm nhớ lại hết cuộc đời .▲1、 chủ công , vạn người mê , chậm xuyên .▲2、 không phải là NP , 1V1(CP không định , nói không chừng không có ) .▲3、 bổn văn còn có một thế giới , cảm giác hứng thú có thể từ tác giả chuyên mục tự đi đi trước , tên gọi khách qua đường ngày đó .tìm tòi mấu chốt chữ : nhân vật chính : tiêu dập ┃ phối giác : ┃ kỳ tha :…
***Phía trước là khung cảnh tàn khốc , mùi tanh của máu sộc lên khiến cậu có chút ghê tởm . Trước mắt Gia Bảo , khung cảnh dần mờ nhưng cậu vẫn gắng gượng . Hình ảnh ngày hôm nay mãi mãi sẽ khắc ghi trong đầu Bảo Người con gái cậu yêu đang chĩa súng vào thái dương người sinh ra cậu .Tiếng súng vang lên khiến Bảo choáng váng, kết thúc một cuộc tình không có lỗi .Làm sao để cậu có thể quên được em ấy ?***Nó tỉnh dậy sau cơn mê man , tác dụng của thuốc tê vẫn còn , đầu óc choáng váng . Ánh sáng đèn được bật lên làm chói mắt Nhật Ánh . Đôi mày lá liễu khẽ nhíu , định lấy tay che đi ánh sáng thì mới nhận ra mình đã bị trói . Hai tay bên dưới bị còng chặt. Đôi tay trắng nõn lại đỏ hỏn . Bên dưới chân cũng không khá là bao , nó dãy dụa nhưng càng để thanh sắt cứa thêm vào da . Cánh cửa căn phòng mở ra , có vẻ là người này là một người phụ nữ , tóc màu vàng nâu đeo khẩu trang y tế . Tay cô gái động vào một chiếc kim tiêm trong đó có thứ chất lỏng màu đỏ . Cô gái có ánh mắt xanh đi đến dao hy , cắm phập chiếc kim tiêm lên tĩnh mạch ở cổ . Nó trợn mắt , chất lỏng kia vừa vào khiến cả cơ thể Nhật Ánh nóng ran , thứ nước đỏ đi đến đâu cả cơ thể đều đau nhức như muốn nổ tung . Cô gái kia bơm sạch chất lỏng vào cơ thể rồi rút ra . Ánh mắt có chút cười .Đầu nó đau như búa bổ , não như tê dại rồi thiếp đi .Ước gì có hắn ở đây .****Dự kiến nhiều ngược =))))))…
Thể loại: Đam mỹ, vườn trường, hiện đại, H nhẹSợ giao tiếp công x Hung hăng thụVào năm 17 tuổi "con cừu nhỏ" đã tìm được bầu trời của mình.- Công: "con cừu nhỏ" Cao Tử Yên.+ Là một học sinh ít nói, không biết cách giao tiếp, thường là kẻ tàng hình ở lớp học.+ Tính tình: kỳ lạ, không thích nói chuyện, không thường tham gia các hoạt động tập thể. Học không giỏi lắm.+ Vì một hiểu lằm đã khiến cho thụ cảm thấy công là gay nên hắn luôn bị bắt nạt, trêu chọc.- Thụ: Dương Hạc Hiên.+ Năng lực học tập tốt+ Tính tình: Cao ngạo, tự luyến, mạnh mẽ, là một người kỳ thị gay (nguyên nhân kỳ thị hồi sau sẽ rõ)Cao Tử Yên từ nhỏ đã tách biệt bản thân ra khỏi xã hội, thường chỉ sống trong thế giới của bản thân từ đó hình thành hội chứng ám sợ xã hội. Sau một lần chuyển trường, cậu đụng phải một tên hung hăng cùng bàn là Dương Hạc Hiên. Hắn là một tên kỳ thị đồng tính, luôn ra vẻ hung hăng và luôn thích bắt nạt cậu. Nhưng sâu bên trong tâm hồn hắn lại ẩn chứa rất nhiều vết thương chưa bao giờ được hàn gắn. Rồi ''định mệnh'' lại cho hai người cùng ở chung một nhà. Một tên thích bắt nạt và một kẻ nhút nhát học chung một lớp, sống chung một nhà. Mọi chuyện ra sau? Hồi sau sẽ rõ ^^ Vì đây là lần đầu mình viết thể loại đam mỹ và thanh xuân vườn trường nên sẽ còn nhiều thiếu sót. Cảm ơn mọi người.…
Trong thế giới đầy rẫy kỳ vọng và áp lực, Quỳnh Điệp luôn sống theo khuôn mẫu mà gia đình và xã hội đặt ra. Là một cô gái học giỏi, ngoan ngoãn, và hoàn hảo trong mọi mặt, nhưng Điệp chưa bao giờ thực sự cảm thấy hạnh phúc. Cô bị cuốn vào cuộc sống đầy nghiêm khắc, không có thời gian để mơ mộng hay khám phá bản thân. Mọi thứ dường như là một chuỗi ngày đều đặn, buồn tẻ và thiếu màu sắc.Một buổi chiều, khi cảm thấy mình không thể chịu đựng thêm áp lực nữa, Điệp lẻn ra ngọn đồi sau trường, nơi cô có thể tìm thấy sự tĩnh lặng giữa bộn bề. Tại đây, cô gặp Trung Kỳ, một chàng trai với tâm hồn tự do, sống theo cách riêng của mình. Trung Kỳ không giống những người xung quanh cô, anh sống không theo những quy chuẩn mà xã hội mong đợi, mà đơn giản là làm những gì mình thích. Sự khác biệt giữa họ là quá rõ rệt, nhưng lại là điều khiến Điệp cảm thấy có sự kết nối kỳ lạ.Cả hai không có nhiều điểm chung, nhưng mỗi lần gặp nhau, họ lại dần dần khám phá ra những mảng màu khác nhau của cuộc sống. Trung Kỳ giúp Điệp thấy rằng, đôi khi sự hoàn hảo chỉ là chiếc mặt nạ che giấu những ước mơ và cảm xúc thật sự. Liệu tình bạn giữa họ có thể trở thành tình yêu? Liệu Quỳnh Điệp có dám bước ra khỏi cái bóng của chính mình để đón nhận một cuộc sống mới, tự do và chân thật hơn?Hoàng Hôn Ơi là câu chuyện về hành trình tìm lại bản thân, về những buổi chiều hoàng hôn lãng mạn nhưng cũng đầy thách thức. Câu chuyện ngọt ngào và đầy cảm xúc, giúp ta nhận ra rằng, đôi khi yêu thương không phải là sự h…
Một ngày đầy nắng, ở sân bay mọi người trong gia đình, bạn bè đang cùng nhau tiễn anh sang Mĩ không khí rất vui vẻ không có gì là chia xa và mọi người biết tương lai tươi đẹp đang đợi anh phía trước. Nhưng có hai trái tim lại không xa nhau, cô chỉ đứng im mà chả nói gì khuôn mặt chỉ mặn ra một nụ cười.... Một tay anh kéo cô ra khỏi đám đông.-"Không có gì muốn nói với tui à?"-"Mọi người nói hết rồi còn gì..."-"Nhưng quan trọng nhất vẫn là bà thôi."-"Vậy lên đường bình an nha."Trong lòng hai người đều hiểu rõ, hai người còn quá trẻ chỉ có một trái tim chân thành cho nhau nhưng tương lai phía trước còn đang đợi họ.-"Đợi một chút."-"Hả..?"-"Đợi tui một chút thôi,được chứ?"_anh rất mong đợi câu trả lời từ cô gái nhỏ trước mặt._"..tui không có nhiều kiên nhẫn đâu, ông liệu mà nhanh lên."Hai trái tim hiểu rõ nhau bổng lóe lên một tia vui vẻ:-"Hẹn nhau vào một ngày nắng, mình lại gặp nhau."Chúng ta ở tương lai liệu có nhau...-------------------------Hẹn nhau vào một ngày nắng là tác phẩm đầu tay của tác giả mong mọi người đón nhận, mọi lời góp ý hay thắc mắc mọi người có thể để lại đây ad sẽ cố gắng đón nhận và tiếp thu.Xin cảm ơn, chúc mọi người đọc truyện vui vẻ.…
Thương Vi, có chuyện này..." Đồng Thương Vi hơi dừng lại, nhận thấy sự do dự cùng nghiêm túc trong mắt cô, cô ấy không nhịn được giục:"Cậu nói tiếp đi, đến mình mà cậu cũng đề phòng sao?""... trước giờ mình chưa yêu đương, cũng không phải mình không có tình cảm, cậu biết đấy, nhưng mà mình nhìn thấy ai cũng đều là có ấn tượng chứ để nói yêu đương thì không có cái cảm giác ấy, cậu hiểu không? Nên có lúc các cậu giới thiệu người này người kia mình cũng bứt rứt lắm. Lòng trống rỗng lại sợ làm các cậu khó sử, nên trước giờ mình rất sợ cũng rất ghét bị giới thiệu này kia. Mình biết mình không cho người ta được cái người ta muốn. Xã hội bây giờ đều là người ăn người, trước giờ mình đều vô cùng cẩn thận, từng bước từng bước đến hiện tại, không gần gũi thân thiết quá mức với bất cứ người khác giới nào. Mình cũng có lúc thấy tẻ nhạt nhưng là mình đang tự bảo vệ thôi. Mắt nhìn của mình lại quá cao đi, người bình thường căn bản không để vào mắt, người hơn mình mình sợ với không tới. Hơn nữa mình còn có một quy tắc, chắc các cậu chẳng để trong lòng đâu. Không được để ý đến người yêu của bạn, chị em, không yêu người yêu của bạn bè, ngay cả người yêu cũ cũng không được, người mà chị em mình để mắt tới thì không động vào, không cướp chồng giật bồ người khác, như vậy rất không đạo đức. Thế nên trước giờ các cậu yêu đương mình chưa từng hỏi qua, cũng không mấy khi gặp mặt. Mình nghĩ chỉ cần không để ý thì không có ấn tượng, cái gì cũng không có thì sẽ chẳng phát sinh chuy…
Couple chínhTrịnh Khả VânTrương Minh HuệVương Hạ NghiêmHạ Tuấn Anh(Me: Ai là của ai chưa ai biết được nha! Tùy tâm trạng ròi tui cho mấy người về một nhà)Couple phụTrấn Vũ x Ngọc Hân(Me: Hai đứa yên tâm nha! Mấy con là một nhà rồi má không nỡ lòng nào chia rẽ mấy đứa đâu ^-^)Truyện này có tới hai nữ chính lận nên tui để vậy cho dễ nhận biết nha!Trịnh Khả Vân: tui, tôi, cô,......Trương Minh Huệ: (tui), (tôi), (cô),.....Nói tóm lại là bà Huệ thì tất cả đều nằm trong ngoặc nha!Tại hai bả là nữ chính hết không biết lấy cách gì xưng hô nên làm vậy cho lẹ.-------------------------------------------------------------Văn ánThanh xuân là thứ đẹp nhất của mỗi con người. Lứa tuổi 16 - 17, cái tuổi chuyển giao của nhiều sự việc có liên quan đến cuộc đời chính mình. Cái tuổi của những mối tình đầu đời bắt đầu nảy sinh. Mối tình thời học sinh luôn luôn đẹp nhất trong lòng mỗi ngườiTôi là nữ chính cuộc đời tôi. Tôi có cuộc sống, tình yêu của riêng mình(Cô) cũng vậy (cô) cũng có thứ tình cảm của riêng côNhưng tại sao thứ tình cảm của hai chúng ta lại đặt chung một chỗ, cùng trên một ngườiTại sao chúng ta lại có chung nam chính nhỉ?Vậy cuối cùng nam chính ấy sẽ chọn ai và thuộc về ai nhỉ?…
Như ơi, tớ có chuyện muốn nói với cậu, đã lâu lắm rồ, nhưng tớ chưa có cơ hội để nói raVậy cậu nói đi, tớ sẵn lòng nghe cậu nói~♡, cô mỉm cườiChuyện là....…
Đọc và cảm nhận…
Tên gốc: Tiểu Tinh Tinh, tự giá điểm trạm quá laiTác giả: Mộ NghĩaThể loại: Nguyên sang, Ngôn tình, Hiện đại , HE , Tình cảm , Ngọt sủng , Song khiết , Vườn trường , Nhẹ nhàng , Đô thị tình duyên , Ấm áp , 1v1 , Nữ chủTình trạng bản gốc: HoànSố chương: 85 chươngTiến độ edit: Chưa biết T.TNgày mở hố: 19/04/2020Nhân vật chính: Hiểu Sân Tinh, Lộ Phong PhồnEditor & Bìa: Sshu BéoVĂN ÁN1. Lần đầu tiên trông thấy Hiểu Sân Tinh, người nào đó hùng hùng hổ hổ đánh giá: "Y hệt như một thằng đàn ông, ai mà dám thích?"Ai ngờ......Cũng chính là người nào đó, thay đổi phong cách một mạch, chỉ cần chuyện gì liên quan tới cô đều như đánh mất lý trí, không thể kìm chế mà mềm lòng."Không nghĩ tới cậu lại giống như là một viên......" Một tay cậu chống ở bên hông cô, người hơi hơi cúi xuống dưới, khóe miệng mang theo nụ cười nhợt nhạt "Một viên kẹo mềm."Ngọt chết ông đây rồi!2.Một buổi tối, Lộ Phong Phồn kéo Hiểu Sân Tinh đến một góc trường học, cậu chỉ vào vách tường, ánh mắt lạnh băng: "Tự phạt đứng đi."Hiểu Sân Tinh: "...... Tớ không phải chỉ cùng nam sinh kia nói nói có mấy câu thôi sao, làm gì đến nỗi bị phạt?"Lộ Phong Phồn một tay nâng cằm, một tay ôm eo, đem cô đè ở trên vách tường, nhàn nhạt phun ra hai chữ: "Đến nỗi."Hiểu Sân Tinh: "......"Dấm vương mặt lạnh bá đạo vs thiếu nữa bất lương ngoài lạnh trong nóng.Chỉ có em, mới có thể làm anh cởi bỏ áo giáp, nhu tình mà chống đỡ.P/s: Thanh xuân vườn trường, ngọt đến sâu răng~Lời editor: Đây là một hố mới đào, hi vọng cả nhà ủng hộ. Tung hoa t…
Cả hai đều là những ông trùm máu mặt của giới Mafia. Mafia được chia thành hai phe, đứng đầu là hai thế cực khiến bất kỳ kẻ nào cũng phải e dè, một bên vì công lý, đánh tan đi những kẻ xấu trong xã hội, được xếp hạng theo từng tự, bên còn lại là những kẻ chỉ biết nghĩ cho bản thân, làm những việc ác như buôn người, buôn bán mai thúy, giết người,... Nắm đầu phe thiện là một gia đình giàu có, giàu nhờ vào tài năng, năng lực riêng của họ, nổi tiếng nhờ vào tính tình dễ gần, thiện cảm, còn phe ác vẫn là một ẩn số. Nguyên và Tiến đều là con của những ông trùm Mafia phe thiện, Nguyên là con của ông trùm dẫn đầu, Tiến là con của ông trùm top 2. Nhưng ít ai biết rằng, họ từng là hai cậu bé lớn lên bên nhau, chung một mái nhà, chung một giấc mơ, và cùng chung một trái tim.Người đứng thứ nhất - một người đứng đầu lạnh lùng, sắc sảo, nhưng sâu bên trong lại đầy vết nứt và cô độc. Người đứng thứ hai - mạnh mẽ, lý trí, và luôn là người sẵn sàng hy sinh mọi thứ để bảo vệ những người khác. Họ yêu nhau - một tình yêu không ồn ào, nhưng sâu sắc đến tận xương tủy, còn chứa đựng vào đó là những bi thương, lừa dối, những khung bật cảm xúc đi từ ngọt ngào đến đau khổ.Chẳng có tình yêu nào tồn tại trong một thế giới đen tối, bí ẩn và đầy hiểm nguy này mà không phải trả giá. Một cuộc phản bội bất ngờ - từ một trong hai người, hay từ thế lực nào đó đứng sau - khiến mối quan hệ tưởng chừng không thể tách rời bắt đầu lung lay. Tin tưởng hay phản bội, giết chết nhau ? Tha thứ hay nhấn chìm tình yêu trong biể…
-Giới thiệu-Năm lớp 6 ngây ngô, Đầu giờ, vô tình để ý cậu chỉ vì thấy nụ cười ấy. Ngay khi ánh mắt dừng trên người tôi, cậu liền nhường ghế và tinh tế kéo lại như cũ khi biết tôi đã đến mặc dù vẫn đang nói chuyện với bạn của mình. Tôi bị ấn tượng bởi hành động tinh tế đó liền kể cho bạn bè của mình nghe và trêu chọc rằng đã thích cậu. Bạn bè và tôi lúc ấy nghĩ rất thoáng nên ai cũng thoải mái với trò đùa này. Bỗng nhiên chuyện đùa lan đến tai đám con trai trong lớp, họ liền trêu chọc và gán ghép tôi giữa cậu ấy. Tần suất tôi để ý cậu ngày càng nhiều. Mỗi ngày qua đi, tôi đều dõi theo cậu, bất giác đã lọt vào lưới tình của cậu chẳng hay. Cứ ngỡ chỉ như mọi lần, những mảnh vụn vặt trong những lần rung động tuổi trẻ rỗi sẽ tàn phai theo tháng năm. Tuy nhiên, tại sao tôi vẫn không thể ngừng thích cậu ?Cậu là một người ưa nhìn, dáng vóc cao ráo, tính cách có phần lạnh lùng và hờ hững nhưng lại nhuốm vẻ tri thức khó tả. Bởi vậy ngày tháng qua đi, có thêm những bạn học khác thích cậu. Tuy nhiên, tôi chắc chắn rằng sẽ không có ai thích cậu bằng thứ tình cảm thuần túy như tôi. Tôi chỉ đơn giản muốn ở bên cậu. Tôi yêu cậu bởi tính cách, bởi những nụ cười cá tính, bởi thái độ hời hợt đối xử với mọi thứ như thể đó là điều hiển nhiên của cậu, bởi vì sự bất bình thường nhưng lại rất đặc biệt trong mắt tôi. Tôi yêu mọi thứ của cậu, Ngô Minh Cường.-Mỗi Ngày Lại Thích Cậu Thêm Một Chút-…
Trong cuộc đời, có những cuộc gặp gỡ tưởng chừng như ngẫu nhiên, nhưng hóa ra lại là định mệnh sắp đặt. Phạm Nữ An Nhiên từng là một cô gái tràn đầy sức sống, nhưng biến cố xảy ra khiến cô dần khép lòng, chìm sâu trong trầm cảm và rối loạn lưỡng cực. Những mối quan hệ dần xa cách, thế giới xung quanh trở nên u ám. Khi bệnh tình trở nặng vào năm lớp 11, gia đình quyết định cho cô đi du lịch cùng em họ Hạ Chang, với hy vọng giúp cô tìm lại chút bình yên.Tại cánh đồng hoa hướng dương-nơi cô từng không hề yêu thích nhưng giờ lại trở thành điểm tựa tinh thần-An Nhiên vô tình gặp Đức Vũ Minh Dương, một thiếu gia có vẻ ngoài lạnh lùng nhưng thực chất cũng mang trong mình những vết thương chưa lành. Hai người chạm mặt trong khoảnh khắc thoáng qua, tưởng như chỉ là một cuộc gặp gỡ vô tình. Nhưng số phận lại một lần nữa đưa họ đến gần nhau khi An Nhiên chuyển đến trường mới, nơi Minh Dương đang theo học.Ban đầu, Minh Dương không để tâm đến cô. Cậu từng gặp rất nhiều cô gái, và An Nhiên cũng không ngoại lệ-ít nhất là cậu nghĩ vậy. Nhưng càng tiếp xúc, cậu càng nhận ra cô không giống bất kỳ ai. Đằng sau vẻ ngoài trầm lặng ấy là một tâm hồn chất chứa những nỗi đau và tổn thương. Không hiểu từ bao giờ, sự tò mò ban đầu đã dần biến thành sự quan tâm chân thành. Minh Dương không chỉ muốn biết về An Nhiên-cậu muốn bảo vệ cô, muốn kéo cô ra khỏi bóng tối của chính mình.Bên cạnh hai nhân vật chính, truyện còn xoay quanh những người bạn đặc biệt: Phan Thiên Kim, tiểu thư kiêu kỳ nhưng giàu lòng nhân ái; Phan Thiên Ph…
Năm ấy có một Trần Đức Huy quá vô tâm để mở lờiNăm ấy , có một Trương Hà My quá vô tâm để mở lòng Tóm tắt truyện- Cậu ấy ... quả thật rất đẹp trai- Hửm !?Chu Hà Mi chết lặng, não cô gần như ngưng hoạt động trong vài giây khi nhận ra những gì mình vừa nỏi ra- Tôi biết cả tôi đẹp rồi, nhưng chị ko cần phải nói to thế đâu ~ Tôi ngại đó ~-T-Tôi...Mày thôi đi- Việt Chi đánh mạnh vào vai người đàn ông đang trêu ghẹo Hà Mỹ - Giới thiệu với mày đây là Trần Đức Huy em họ tao cách mình 2 tuổi, còn Huy, đây là Chu Hà My , bạn thân tao - nói rồi, cô nhìn vào 2 người đối diện nhau :- Hai đứa bây làm quen dần với nhau nha - Ồ, hóa ra đây là đàn chị sao? - Huy nở nụ cười quyến rũ với ng người đàn chị mới gặp đang nhìn cậu với ánh mắt kinh tởm.- Ê Huy ! Có vào chơi tiếp ko - Thành Long bạn thân cậu lên tiếng trong khi đang mê mẩn chiếc máy chơi game playstation- À đây...nói rồi cậu quay bước đi đến chỗ bạn mình Chờ Huy đi xa Hà My mới yên tâm lên tiếng- Chi ơi em họ mày nó bị làm sao ấyHả ! Nó khám sức khỏe hàng năm, ít khi bị bệnh .Sao lại ko bình thường được ?- ko! Ý tao là cái nết của nó á-À...ừ thằng này nhà mặt phố bố làm to , tỷ lệ khuôn mặt cơ thể thì đúng là đáng ngưỡng mộ - Việt Chi đút tay vào túi áo trong khi nhìn thằng em họ mình đang vui sướng đập liên tục vào lưng thằng bạn mình vì thắng ván game - nên kiêu cũng phải thôi- Nhìn mấy thằng vầy ngứa mặt ghê - Hà My thầm nghĩ . Nhưng Hà My đâu nghĩ rằng kẻ mà cô cho là ngứa mắt kia sẽ theo cô cả đời.…