Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥
Đều nói nam truy nữ cách trọng sơn, nữ truy nam cách tầng sa,Nàng đều như vậy chủ động , vì sao hắn còn không chịu gật đầu “Ta nói phía trước lang quân, ngươi đi chậm một chút, ngươi tương lai nương tử chân đoản, mau đuổi theo không lên ngươi !”…
Tôi góp tý sức vào fandom ấy mà. Nếu mọi người cũng thích em ấy có thể vào xem.Không thích xin đừng nói lời khó nghe.Vui vẻ là được rồi.Chú ý Văn phong có thể bị ảnh hưởng QT. Nếu bạn không thoải mái khi đọc có thể rời đi.Ở đây không nhận các bình luận tiêu cực ác ýĐa số đều tự nghĩ ra, mong không quá nghiêm túc.Cảm ơn mọi người đã thông cảm.Truyện này thuộc quyền sở hữu duy nhất là tôi: MinHNếu phát hiện bị sao chép tôi sẽ lập tức xóa truyện.…
Editor: Su LingThể loại: Nguyên sang nam nam cổ đại cao H chính kịch mỹ nhân thụ x phúc hắc công.Tác phẩm này có nội dung hạn chế độ tuổi, reader dưới 18 tuổi không được đọc.Ở vùng đất xa xôi có một chủng tộc tên là Dâm Hồ tộc vô cùng kì lạ, mỗi một đời sẽ cho ra đời ít nhất một dâm hồ, quyến rũ phong lưu, tuyệt sắc khuynh thành. Mà bên trong thân thể bọn chúng mang theo dâm độc, không thể mặc quần áo, hơn nữa nhất định luôn phải cùng nam nhân da thịt kề nhau, bị nam nhân thao làm mới có thể sống, nếu không sẽ dục hỏa đốt người mà chết.Dung Khanh chính là một tiểu dâm hồ như vậy, từ nhỏ đã bị đưa lên tuyết sơn không người sống cùng sư phụ, chỉ cần không xuống núi là dâm tính của hắn có thể khắc chế.Kết quả vào một ngày không tìm thấy sư phụ, hắn chỉ có thể đi xuống núi tìm ngài,, ta hận ngươi, ngươi phá huỷ sự trong sạch của ta, thân thể lại không thể rời khỏi dương vật, biệt nữu, dâm đãng thụ, cùng một người: ngươi nói cái gì, ta chính là thô bạo, sắc lang côngNgày full truyện: 21/01/2020…
"Trời tối, đừng ra ngoài" - Câu nói huyền thoại này đã được truyền lưu ở Tàn Lão thôn từ rất nhiều năm trước, cụ thể là truyền xuống từ khi nào thì đã không thể chứng minh được truyện này. Có điều, câu nói này là chân lý không cần nghi ngờ.Trong Tàn Lão thôn, Tư bà bà nhìn ánh nắng chiều khuất dần sau núi mà sốt ruột. Theo vầng mặt trời lặn xuống, một tia nắng cuối cùng biến mất, đất trời đột nhiên vô cùng yên tĩnh, không có bất kỳ âm thanh gì. Bóng đêm huyền huyễn từ phương tây dần dần phủ xuống nơi đây, nuốt chửng núi sông, con đường, cây cối, sau đó tràn đến nhấn chìm Tàn Lão thôn.Bốn góc của Tàn Lão thôn dựng bốn tượng đá cổ xưa, tượng đá loang lổ, niên đại xa xăm, ngay cả Tư bà bà cũng không biết tượng đá này được người phương nào điêu khắc, lúc nào thì dựng ở đây.Bóng đêm phủ xuống, trong bóng tối, bốn tượng đá tỏa ra ánh sáng hư vô ảnh yếu ớt, tượng đá vẫn còn sáng làm cho Tư bà bà và những lão giả trong thôn đều thở phào nhẹ nhõm.Tình trạng: update (976/1829)Nguồn: tangthuvien.Re-up: Liêu Sát.…
Dung mạo bị hủy, thân nương chết oan, một ly rượu độc còn không đủ, giao lửa cháy mà chết!Nghịch thiên chuyển thế mà sinh, thề phải thay đổi càn khôn, huyết cừu được báo!Lần nữa mở mắt, mình trở lại mười ba tuổi, nương thân mới qua đời, phụ thân chưa tái giá, vì không giẫm lên vết xe đổ, nàng bắt đầu thận trọng, cũng không ngờ, vạch trần nhất vụ dấu không có ba mươi năm mê án.Đoan trang trời sinh khó tự vứt bỏ, khuynh thành sắc hạ này một đời, nàng nhất định không uổng công cuộc đời này!…
Thể loại: Ngôn Tình, Cổ ĐạiVô tình tìm được tro cốt tổ tiên, một cái hắt xì bất cẩn làm căn từ đường cũ kỹ sụp đổ.Khó khăn lắm mới thoát ra được, không dưng lại nhiều thêm một tướng công cùng một đám khách quý, tất cả tìm đến nàng đều là vì mấy loại hương phấn cổ quái.Phấn 'hồi tâm chuyển ý', phấn 'tình đầu ý hợp', phấn 'âm kém dương sai', phấn 'tri ân báo đáp', hết phấn này đến phấn khác, nhưng trong tay nàng lại chỉ có một vò tro cốt.Làm con gái không được thương, làm phu nhân không được yêu, sống qua ngày cũng chẳng yên ổn thuận lợi. Nào ngờ chỉ trong một đêm đã chuyển mình, từ vũng bùn hóa thành tường vân phú quý, cũng nhờ có một vò tro cốt ấy.Dao sắc chặt đay rối đổi lấy một thân tự do, thời điểm muốn gây dựng sự nghiệp, ông trời lại ban thưởng một mối lương duyên tới vừa lúc. Chỉ là người hữu duyên này sâu không lường được, thật không biết hắn rốt cuộc là xấu xa hay ngốc nghếch?Nguồn: nguyetlamquan.wordpress.com, thuanlacthien.wordpress.com…
Nơi: _ Phốt những thành phần không chịu được._ Khuyên nhủ những thành phần cố chấp._ An ủi những ai gặp khó khăn._ Làm bạn với mọi người._ Đăng những bức tranh cực xấu xí của thằng au khùng điên tầm cỡ Vũ Trụ này._ Thông báo những thông tin mà mọi người nên biết._ Ra lịch đăng truyện_ Đáo hạn _ Trả lời câu hỏi_ Trả test_ Gửi ảnh_ Cập nhật cuộc sống dưới góc nhìn của 1 thằng tự kỉ._ Review (nếu thích)_ Tiếp nối quyển "Thông báo" và "Artbook kiêm Ngẫu hứng"…
"đoạn, gió lùa tóc nó bay lung tung qua mặt, cậu cũng cẩn thận vén hộ qua hai bên tai. những lúc như thế này draco mới dám ngắm kĩ khuôn mặt nó. nói cho ngay, cái tên của agnes cũng hợp với nó đi - một thiên thần, vì trước giờ draco chưa thấy ai xứng đáng với cái danh đó hơn nó. agnes đẹp, theo kiểu trong veo; tỏa sáng như ánh ban mai buổi sớm, nhẹ nhàng như từng cái chuyển động của mùa xuân. chỉ cần một lần chạm mắt, nó đã dễ dàng khiến tâm tư của chàng trai trẻ mới lớn xao xuyến vì mình.chuyến tàu chưa đi được một nửa, trời đã đổ ban trưa. mùa đông, mặt trời không hoạt động sôi nổi lắm. trên cao, những đám mây phủ toàn một màu ảm đạm. làn sương mù ngoài cửa sổ càng khiến mọi thứ trở nên yên ắng hơn, cô đơn hơn. song, trong toa tàu của hai đứa tụi nó, agnes vẫn ngủ ngon lành. mùi hương từ chiếc khăn và cậu bạn khiến nó thoải mái, draco cũng nào dám cựa quậy gì thêm. cậu ngồi im, lẳng lặng nhìn nó, như cách những tia sáng yếu ớt lẳng lặng rong chơi trên làn tuyết - nhẹ thôi, kẻo sợ tuyết đau, tuyết tan, đông lại tàn.";w. lowercasecp! draco malfoy (hp) x agnes avery (oc)…
Tên gốc: 岁岁长相念Tác giả: 来一碗意大利面Nguồn: LofterNhìn thật nhiều đại đại cơm, tay ngứa tưởng viết, ngốc manh tùy hứng không đầu óc a niệm & ngạo kiều lãnh khốc không cao hứng tương liễu, tiểu vương cơ cùng đại tướng quân quá chọc ta không mừng lầm phun lần đầu tiên viết văn…