my life
nothing…
nothing…
Hán Việt: [ ngu nhạc quyển ] mang nội ngận nhànTác giả: Lộc Miểu MiểuTình trạng: Hoàn thànhChính là béo trứng nhi đệ khống hằng ngàyVô CPTag: Giới giải trí dốc lòng nhân sinh ngọt văn sảng vănVai chính: Doãn ấu huyền ┃ vai phụ: BTS ┃ cái khác: BTS hằng ngày…
Năm ấy đã từng có một cô gái dịu dàng từng bước đi vào thế giới của tôi mà yêu thương tôi Nhưng vào thời điểm tôi yêu em nhất thì em đã bỏ tôi đi...…
câu chuyện về một người con gái và một chàng trai…
Hạ Yết Yết là một cô gái sinh ra trong một gia đình bình thường, là một nữ sinh bình thường, học lực bình thường, dáng vẻ bình thường, tóm lại cái gì cũng bình thường. Mà không biết vì sao khi cô bước vào tuổi 17 lại gặp phải toàn những chuyện lạ lẫm. lạ nói đến, đang sống yên ổn lại bị đưa đến cái nơi quỷ quái đó không biết. sống ở đó chán muốn chết, đã thế còn bị tên hôn phu kia bơ "thật đẹp" nữa chứ. nếu không phải có quái vật xuất hiện có lẽ cô cũng không biết bản thân cũng là một con cáo. Thật quá kì lạ mà Lúc trở lại Trái Đất theo mệnh lệnh của nữ hoàng Ánh Sáng để diệt yêu và tìm ra thế lực Ác Ma Bóng Tối , tiêu diệt mối đe doạ cho trái đất trong tương lai. Cô trở về nhà hỏi ông nội mới biết được chân tướng sự thật về thân thế của mình...... cùng theo dõi cốt truyện nhé!..…
Nội dung câu chuyện này được viết bằng cảm xúc thật, từ câu chuyện thật của chính tôi. Có thể nó không hay, không lôi cuốn, nhưng tôi muốn viết một câu chuyện để giãi bày hết tình cảm trong lòng mình...…
Truyện kể về buổi gặp gỡ cuối cùng của hai người trung niên yêu nhau từ thời sinh viên. Họ phải mất 20 năm mới đủ can đảm để chân thành với nhau trước khi xa nhau mãi mãi.…
Cầu hôn mều♡♡♡♡♡♡♡♡♡♡♡♡♡♡♡♡♡♡♡♡♡…
đây là vấn đề xã hội tôi cho là thường gặp bởi các bạn trẻ ngày nay đó là vấn đề tình yêu . Hi vọng là ai đã tìm đến câu truyện này của tôi đều có thể cảm nhận 1 cách chân thực về nó .…
Không có nhu cầu trình lên chánh quyền pls 😇Huỳnh Sơn × Anh Khoa Gửi cho ai còn sống, hãy cho tôi thấy ngày mai độc lập và quốc kỳ tung bay…
Tôi là tác giả của truyện này, đây cũng là tiểu thuyết đầu tay của tôi, mong mọi người không chê cười.Đây hoàn toàn là viết theo cảm hứng, cũng có một tý sự thật, dựa trên câu chuyện của tôi. Đây là truyện không quá ngược, chắc là sủng nhiều hơn. Còn nhiều sai sót, mong mọi người góp ý. Cuối cấp rồi, bận quá trời, chẳng ra nhanh được, mà chắc là chẳng ai thèm giục đâu nhỉ (cười).…
"Thứ tình cảm thời trẻ giống như con nhộng gửi nhau nuôi hộ. Khi linh hồn mọc cánh, tự chạy đi các ngả, con nhộng lại biến thành cái lọ rỗng trong suốt."-An Ni Bảo BốiTôi là một cô bé có sở thích viết lách, và đa số những bài viết của tôi đều là về thời trẻ con của chúng tôi. Tôi có cảm giác, chúng đáng yêu đến kì lạ. Những câu chuyện tưởng chừng như nhỏ bé nhưng lại có ý nghĩa vô cùng to lớn. Tuổi thanh xuân là quãng thời gian để chúng ta hoàn thiện bản thân, để chúng ta trưởng thành hơn sau những vấp ngã.…
Lâm Vu thi cấp 3 đạt được số điểm cao nhất toàn thành phố, đỗ vào trường Nhất Trung ở Tấn Thành, tại đây cô gặp được Tần Hành. Tần Hành ở trường được vô số người thầm thương trộm nhớ, trừ Lâm Vu ra. Một buổi tối ở lớp tự học , Lâm Vu nhặt được một tờ giấy, trên đó có ghi: Tớ thích cậu, Tần Hành. Cô tiện tay ném tờ giấy ra phía sau cho Tần Hành, ai ngờ lại bị giáo viên chủ nghiệm bắt được. Lâm Vu bị gọi lên văn phòng, từ đó lời đồn nổi lên bốn phía rằng:- - Lâm Vu thích Tần Hành!!_____________Một người là một thiếu nữ nông thôn thiên tài,Một người là một thiếu niên gia cảnh hào mônTrải qua 8 năm ràng buộc, Thế sự đã an bài, anh chỉ thiên vị một mình em!…
Hãy tưởng tượng Yoongi là anh trai nuôi của bạn. Anh ấy rất thương và có một tình cảm rất đặc biệt đối với bạn. Còn một thành viên trong BTS là bạn trai bạn. Mình xin giữa bí mật. Đừng chừng chờ gì nữa mà không click vào và đọc luôn nào. Lưu ý mình viết vừa dưới dạng truyện vừa dưới dạng tin nhắn.…
Góp nhặt những dòng chữ yêu thích, hợp tâm trạng <3…
chuyên kể về gia đình của Tiêu Chiến và Vương Nhất Bác…
Có H đây là loại truyện nói về Boy x Boy ai không thích xin đọc thể loại khác Lần đầu mình viết còn dở xin mấy bạn thông cảm…