Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥
Tags:ngontinh
102 Truyện
sai lầm

sai lầm

1 0 2

"ai không đọc được ngược vui lòng rời đi truyện không dành cho những con dân yếu timcó lẽ truyện sẽ bình thường nếu ai đã đọc tiểu thuyết ngược quen nên nếu đọc thấy bình thường thì vui lòng bỏ qua phần mô tả"-"hắn!...ta..ta thích hắn"cô chỉ vào một người đàn ông đẹp trai mái tóc trắng dài mượt. tất cả đều đổ dồn sự chú ý vào anh ta."................"-"hôm nay ta đã đích thân nấu cho chàng ăn đó, chàng ăn xem có vừa miệng không?"cô nở nụ cười tươi như hoa khiển ai cũng động lòng, một mâm cơm trên bàn toàn những món nhìn thôi cũng đã thấy ngon.nhưng... đáp lại cô chỉ là một câu nói lạnh như băng..-" cô rảnh quá không có việc làm hay gì? nếu đã như vậy thì người đâu lôi cô ta xuống nhốt trong phòng củi, hôm nay, ngày mai không cho ăn, ai dám cho cô ta ăn đánh gãy chân"".............."-"sao cô lại dám động đến muộn ấy! muội ấy đã làm gì sai với ngươi hay gì"-" ta... ta không có, ta không có làm"-" lôi cô ta ra đánh 30 gậy không cho ăn ba ngày ai làm trái phạt!""............."-" bẩm hoàng thượng, đêm qua hoàng hậu đã....đã chết rồi ạ"........…

Lỡ Yêu Cậu Rồi, Chàng Trai Năm Ấy!

Lỡ Yêu Cậu Rồi, Chàng Trai Năm Ấy!

544 3 28

Trái tim này à thì vẫn còn đang đập đây, nào cũng chỉ thấy hơi thất thường đôi chút, thật rằng không có gì mấy là lạ. Chiếc tay áo trắng giờ đã ngắn củn kèm với cà vạt đen được treo trước mặt, Thiên Lâm Như hơi thơ thẩn không biết hở ra là trong đầu đương trống không, ngay lập tức liền chất đầy mớ hỗn độn của ký ức...chăm chú nhìn chiếc áo phông ấy, cô ngồi ôm chân yên lặng như pho tượng không phát ra nửa lời, nước da sáng lòa trưng cạnh ô cửa sổ phòng ngủ giữa nắng, bốc hơi chút cái ấm nhè nhẹ xốn xang lên lớp da dẻ mềm mại của cô sau khi màn sương mù hiu quạnh vừa tan hết. Sợi tóc đen dài qua vai một khoảng, thỉnh thoảng cô lại đưa tay vuốt phượt mái tóc rẽ sang một bên, để lộ một bên cánh tai trái nhỏ xinh, sau đó duỗi người ngả xuống giường nhẹ tênh, lăn qua lăn lại mấy vòng, thở dài một hơi sâu sắc.Kì lạ! Tại sao chính mình phải chịu cảm giác nan giải như thế này? Lẩm bẩm trong đầu mãi, Thiên Lâm Như có thể liệt kê hơn 1 vạn nguyên do, nhưng chưa đến một lần cơ thể cô đánh giá thỏa mãn. Một người vẩn vơ long dong dập đầu mấy cốc lên mặt tường trơn bóng, lặng trong vô vọng cho liệu pháp cuối. Lỡ làm điều gì mà lần đầu tiên khiến cô cảm giác bồn chồn khó hiểu? Lỡ gạt đi những khoảnh khắc của hàng cây ngoài cửa sổ hay thấp thoáng đung đưa, và khi âm thanh xào xạc từ những chiếc lá phong xanh rờn ấy mà thậm chí khoa học vẫn chưa thể cho lấy một lời giải thích tại sao hiện đang bị rung động trước cơn gió bất thình lình thổi qua không có nguyên do.…