Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥
Đời người được mấy thanh xuân, tại sao không buông thả làm những thứ mình thích mà lại phải gò bó, làm theo sự sắp đặt. Thanh xuân của tôi và của cậu giống nhau. Nó đều xuất hiện vào độ tuổi đẹp nhất đời người. Nhưng nó sẽ khác nhau nếu ta không biết giữ gìn.Câu truyện kể về sự quan tâm của cô gái với một anh khóa trên, nhưng một lựa chọn khó khăn cho mình khi cô rung động cả anh ấy và cậu bạn cùng lớp. Vậy nếu là các bạn các bạn sẽ làm như thế nào? Buông xuôi hay chọn cả 2 It's my story…
Thanh xuân - quãng thời gian đáng nhớ nhất của mỗi đời người, những tháng ngày nghịch ngợm cùng bạn bè, còn có người mình theo đuổi ở ngay trước mắt, bao nhiêu khát vọng ước mơ được dệt lên, cuối cùng lại tan theo mây gió. Khoảng thời gian đó chỉ có một lần duy nhất trong cả cuộc đời nên nó là kỉ niệm vô cùng quý giá, dù vui hay buồn thì ai cũng muốn được một lần quay trở lại. Câu chuyện hôm nay tôi kể với mọi người, nói về một cặp đôi thanh mai trúc mã, cùng trải qua thanh xuân, để rồi đến cuối cùng nắm tay nhau bách niên giai lão. Thể loại: Đam mỹ, thanh xuân vườn trường, thanh mai trúc mã, sủng, HE, 1v1. Đặc điểm: Học bá công x Giáo bá thụ. [Tác giả có lời] Đây là tác phẩm đầu tay của mình nên vẫn có nhiều sai sót. Trên trường học văn cũng tạm ổn nên đôi khi câu từ không mượt mà lắm, vốn từ cũng hơi ít nên mọi người thông cảm. Thấy chỗ nào không ổn thì cứ nói với mình, nếu hợp lý thì mình sẽ sửa. Lưu ý: Tác giả có một trái t(r)ym mong manh dễ vỡ, các bạn nói mấy lời không hay là mình shock xỉu, không ai viết truyện cho các bạn nữa đâu.…
Đây chỉ đơn giản là những bức thư mà một người bạn của tôi viết cho người bạn thân không bao giờ gặp lại của cô ấy. Nó không có ngôn từ hoa mỹ, chỉ có tình cảm chân thành. Nếu không thích, bạn có thể out...…
Từ khi lên 10 đã mồ côi mẹ , cha lại dửng dưng cưới vợ mới mà không đoái hoài gì đến ba anh em cô khiến cho hai anh trai đều bất mãn bỏ ra nước ngoài định cư , cô bị bỏ lại sống cùng cha và vợ mới của ông ta . Từ đó một cô bé tính cách hồn nhiên ngây thơ , đáng yêu ngày nào đã dần mất đi nụ cưới vốn có thay vào đó là sự lạnh nhạt , ít nói và mạnh mẽ . Nhưng từ khi chuyển trường , gặp được cậu ta cô dường như đã dần dần thay đổi , cậu cũng trở thành một người không thể nào thay thế trong cuộc đời cô và khuấy đảo mọi thứ xung quanh cô làm cho cô càng ngày càng lún sâu vào nó...…
Sau khi chuyển đến trường mới, tại sao vẫn gặp cậu ấy?Những người bạn mới đầu thật lạ lẫm, cuối cùng lại trở thành những người quý giá nhất trong quãng đời sau này.Mỉm cười, khóc, vấp ngã rồi lại đứng lên. Tuổi học trò không oai phong mãnh liệt nhưng cũng đáng để tự hào lắm chứ!Trường học - nơi mà các em luôn muốn thoát khỏi là nơi các anh chị không bao giờ có thể quay về.Ngày mai vẫn luôn là một ngày mới, với biết bao điều thú vị, hay đau thương, ta không bao giờ lường trước được...…
Đối với các cậu thì hạnh phúc là như thế nào? Còn hạnh phúc của tớ thay vì bắt đầu bằng chữ H thì lại là D, cụ thể là Dương.Chúng tớ có nhiều kỉ niệm hồi năm cấp 3 lắm, giờ tớ và Dương đã chuẩn bị kết hôn rồi, nhanh thật đấy nhỉ?Mới ngày nào Dương còn là một tên khó ưa, đánh nhau nghịch phá các kiểu con đà điểu trên trường thì nay cũng bớt quậy đi nhưng vẫn còn trẻ trâu dữ lắm. Dương yêu tớ, tớ cũng yêu Dương lắm, hai đứa tụi tớ đang dần với đến hạnh phúc xa hơn rồi! Các cậu có thể đón xem lễ cưới sắp diễn ra siêu long trọng của tụi tớ không?…
Thể loại: thanh xuân vườn trường, 1×1, niên hạ, sói đội lốt cừu ôn nhu công× lười nhác thụ, sủng, HE-----Lam kỳ trước giờ không hề hay biết trường có một nhân vật đỉnh đỉnh tên Sở Diệu. Cậu trước giờ mỗi lần lên lớp căn bản chỉ có ngủ và ngủ. Lần đầu gặp mặt là ở chợ, bạn học Lâm Kỳ đi mua thịt lợn nhưng không biết chọn, tâm nghĩ chẳng phải chúng đều như nhau, là thịt cả sao. Chủ quầy thịt cũng buồn bực, chỉ đành chỉ cho cậu nhóc chọn thịt. -----Thời điểm hai người ở bên nhau, bạn học đều tò mò hai vị thần ngủ này ở chung một chỗ thế nào. Nhìn nhau ngủ chăng?…
Câu chuyện viết về nữ nhân vật chính tên Ngọc Khương, 20 tuổi, sinh viên Đại Học K. Trong một lần gặp tai nạn hỏa hoạn tại chính tòa chung cư cô sinh sống, cô bị ngất đi. Khi tỉnh lại, cô phát hiện mình đã quay lại năm 12 tuổi. Chính tại thời điểm này, cô một lần nữa đối diện với mối tình đầu của mình- Khang Dự. Với tính cách của một sinh viên 20 tuổi, liệu sẽ ra sao khi trong thân xác của đứa trẻ 12 tuổi?…
Chuyện tình đơn phương suốt 3 năm cấp ba của một thiếu nữ đa cảm. Cô ấy từng yêu, từng ghét, từng hận. Nhưng sau một vòng luân phiên cảm xúc rối rắm và phức tạp, cô ấy lại quay về đúng điểm xuất phát ban đầu của mình. Cô lại bắt đầu yêu khi mọi thứ dần kết thúc ở một ngõ hẹp tối tăm. Cô yêu một người mình từng hận đến mức muốn hắn không bao giờ xuất hiện trong cuộc đời cô nữa.…
" Ngày ấy...là ngày tuyệt nhất cuộc đời anh ""Ngày ấy là ngày gì thế ạ?""Ngày anh gặp được em" Năm tháng tuổi trẻ của chúng ta có một thứ gọi là tình yêu tuổi học trò.Tuy có thể không được lâu dài nhưng nó vẫn khiến chúng ta nhớ mãi cái tuổi 17 18,đó là khoảng thời gian không bao giờ quay lại được.Tình yêu tuổi học trò cũng đơn giản lắm,nó có thể là một lần ta vô tình chạm tay nhau,ngồi kế nhau,va phải nhau hoặc chạm phải ánh mắt cũng khiến mặt đỏ ửng lên.Chung Luân và Uyển Hy cũng vậy,họ chạm mắt nhau dưới sân trường rồi cùng nhau nắm tay đi hết quãng đường thời thanh xuân của họ." Uyển Hy,cảm ơn em ngày hôm đó đã nhìn thấy anh."…
Nếu thế giới không có anh xuất hiện, em vẫn là em, vẫn dũng cảm tiến về phía trước, mỉm cười bao dung và yêu thương vạn vật. Nếu thế giới không có anh xuất hiện, em ở giữa đám đông nhưng lại không thể hòa nhập. Giống như con ngựa nhỏ lạc đàn cô độc chạy trên thảo nguyên rộng lớn, bất cứ lúc nào cũng có thể trở thành con mồi của kẻ khác, vĩnh viễn không tìm thấy nhà*** Tôi lặng lẽ nhìn những hạt mưa rơi trên cửa kính lái xe, phía trước khi mà cần gạt nước chưa quét qua, ánh đèn đường phố thật giống như những ngôi sao lấp lánh. Trong vô thức tôi quay đầu nhìn Quân Lâm, anh đang chuyên tâm lái xe. Người con trai có chiếc mũi cao thẳng, đôi mày sắc xảo, đôi mắt đen láy với hàng lông mi vừa dài vừa cong, Tôi thường trêu anh "sao con trai như anh lông mi lông mày lại đẹp như thế chứ, nếu không phải đôi mắt em cũng đẹp thì có phải em ghen tị chết đi không?". Dáng vẻ ấy động lòng người, đó là người con trai của tôi, người con trai mà tôi yêu...…
Tên truyện: Quay Về Khi Chồng Tôi Học Cấp 3.Tác giả: Iam Fan NTThể loại: Ngôn tình, Thanh xuân vườn trường, Song khiết, Ngọt sủng, Trọng sinh, HE.Giới thiệu:Tôi sống lại vào năm chồng học cấp 3.…
Nhỏ Ân được mệnh danh là mê zai chính hiệu. Zai ở đây phải đạt 4 tiêu chí NGKK:1. N-Ngon2. G-Giàu (Nhỏ nghĩ tự làm giàu hay giàu thừa kế thế nào cũng được)3. K-Không có thật4. K-Không có cửa…
Cố Duật Hành, Cố Duật Hành....Mộng triền miên năm nào chàng mới tỉnhVật đổi sao dời, cảnh còn người mấtHẹn ước năm ấy, nàng còn giữ hay quên?...........................Năm ấy, chính Tư Duệ là người ra đi bỏ quên lời hẹn ước. Cô chật vật chạy theo đam mê, đeo đuổi hào nhoáng mà anh không thể đem lại được. Cố Duật Hành năm ấy chờ đợi trong vô vọng, có lẽ anh hy vọng cô sẽ một lần quay trở lại, cũng có lẽ chính cô đã quên đi rằng anh vẫn chờ đợi cô." Em nhất định sẽ kiếm thật nhiều tiền, đổi đời! ""Cố Duật Hành, anh phải luôn ủng hộ em""Cố Duật Hành, đợi em, em sẽ quay trở lại, sẽ có tư cách cùng anh bàn chuyện mai sau, mà không phải bị sắp đặt thế này""Cố Duật Hành, có những thứ, có những chuyện, cũng có những cảm xúc mà người vốn được sinh ra trong gia đình giàu có như anh, sẽ mãi mãi không cảm nhận được!"…
Hôm nay tôi lại buồn. Cái cảm giác khó chịu, tức lồng ngực này đã kéo dài gần 2 năm rồi. Buồn rồi đến đây tỉ tê tâm sự thôi. Đây không phải là câu chuyện do tôi nghĩ ra, tưởng tượng ra mà nói là một phần thanh xuân của tôi, những ngày tháng mơ mộng quý giá ấy bỏ lỡ chắc chắn sẽ không quay về để lại nơi đây một vùng trời nuối tiếc.…
Văn án 1: Ngải Mặc Nhiễm một thân dáng vẻ lười nhác tiến vào lớp, giọng nói còn mang đậm chất người phương Nam.Hạ Dao thích Ngải Mặc Nhiễm, thích đến điên cuồngCậu có thể hay không quay lại nhìn tôi dù chỉ một lần Văn án 2:Ngày nọ, trường đại học y xôn xao sinh viên ưu tú Ngải Mặc Nhiễm dẫn bạn gái đến chăm sóc tận chân tóc...Cô ấy là Hạ Dao, là người tôi yêu bằng cả sinh mạng…
Cậu biết thế nào là thanh xuân trọn vẹn không? Tớ từng thích một người không thích tớ, nhưng ít ra tớ đã thổ lộ tình cảm của mình, dù tớ đã khóc cả tuần dài...Tớ từng vui sướng cười cả đêm vì người ấy xem story của mình, cậu thấy tớ có phải đang mắc bệnh yêu không?Tuổi trẻ của chúng ta là bao năm? Tớ cũng không biết nữa, chỉ là một khi đã đi qua rồi, sẽ không thể nào quay trở lại ngày ấy..."Quẫn Thần, có một ngày anh sẽ hiểu, tôi chưa từng từ bỏ, chưa từng bỏ cuộc, chúng ta chỉ có thể đi cùng nhau qua những năm đẹp nhất của thanh xuân... vậy là đã khắc cốt ghi tâm rồi"…
Mối tình đầu có vị gì nhỉ,liệu nó có ngọt như kẹo bông gòn hay trong vắt như bầu trời mùa thu .Ánh nắng mùa thu dịu dàng trên vai người cùng gương mặt tươi cười đầy nhiệt huyết sẽ luôn là một phần kỉ niệm lưu mãi trong tâm trí Trong giờ trưa,tựa mặt lên bàn Châu Anh khẽ hỏi cậu bạn ngồi cạnh"Cậu ngủ chưa""Tớ chưa""Những thứ hôm qua quên hết đi nhé"Quang Hùng quay sang nhìn chằm chằm vào cô bạn nhỏ của mình rồi nhẹ nhàng đáp"Tớ nghĩ những thứ đẹp đẽ thì không nên quên đi Châu Anh ạ""Nhưng cái gì đẹp cơ?""Kỉ niệm"Ngưng một lúc cậu bạn đặt tay lên đầu cô rồi nhẹ giọng"Châu Anh nữa"…
Nguyễn Phi An từ năm ba tuổi đã mất cha, nên cô và mẹ phải nương tựa nhau để sinh sống. Kể từ khi cha mất cô và mẹ chưa bao giờ có lần nào nói chuyện được hẵn hoi cả. Cũng do đó mà trong lòng cô luôn chứa một vết thương mãi không lành.Nhưng trời không phụ lòng người, từ khi lên cấp ba cô đã gặp được một chàng trai và chàng trai ấy sẽ là người giúp cô chữa lành vết thương trong lòng suốt bao năm.…