nhìn lại bầu trời năm ấy l pct x tgb
''Tao yêu cô ấy chứ không phải mày. Hiểu chứ?''Mọi thứ sụp đổ trước mắt cậu...…
''Tao yêu cô ấy chứ không phải mày. Hiểu chứ?''Mọi thứ sụp đổ trước mắt cậu...…
môn đăng hộ đối…
Nam x nữ. Nam chính tên: Nguyễn Đức MinhNữ chính tên: Võ Thị Trúc Đào…
"Rồi mai sau có duyên hãy gặp lại, vào năm ta sáu mươi hết khờ dại." Có người từng nói hạnh phúc là khi được đi cùng nhau, khi được bên cạnh nhau. Nhưng duyên phận thật biết trêu đùa những người yêu nhau.Từ khi còn trẻ Thẩm Thanh yêu say đắm một người, một người với ngoại hình ưu tú nổi bật như thế nhưng quyết nắm chặt tay cô không muốn buông."Triệu Vân Khâm, rốt cuộc trong tim anh có một giây phút nào đặt em trong đó chưa?" - Thẩm Thanh nắm chặt tay mình giọng run run ngăn cho nước mắt không rơi xuống. Triệu Vân Khâm đứng ở đó không nói gì, lẳng lặng quay đi, để lại cho cô một bầu trời đen tối.2 ngày sau khi chia tay, Thẩm Thanh mượn rượu giải sầu, uống nhiều đến mức trong nhà cất đầy rượu. Cô không khóc, không quấy, cứ ngồi đó mà uống hết ly này đến ly khác.1 tuần sau khi chia tay, Thẩm trẻ hôm nào nay đã trưởng thành, làm việc siêng năng và có năng lượng nhiều hơn."Thẩm Thanh..." - Đang cười nói vui vẻ ở một quán bar sầm uất, Thẩm Thanh đột nhiên nghe được chất giọng quen thuộc, mười năm rồi không cóThanh nghĩ thông rồi. Cô tin nếu có duyên ắt sẽ gặp lại Triệu Vân Khâm một lần nữa, cô sẽ giải thích mọi chuyện cho anh.Không ngờ, thời gian trôi qua lâu quá, thấm thoát đã mười năm. Cô ấy khi nào là cô quên. Nhưng cô vẫn không có dũng khí quay đầu lại. Cô sợ không phải là...."Nếu không lấy được nhau khi thời trẻ, ta sẽ lấy nhau khi hóa bụi về già".Nếu hai con người thuộc về nhau chắc chắn sẽ tạo cho bản thân mình thêm một cơ hội để sửa đổi và rong tình yêu cũng thế.…
Người ta luôn nói, trong tình yêu ai yêu nhiều thì sẽ đau nhiều…
Không có ý gì đâu, chỉ là tôi muốn trút hết sự tiêu cực mà thôi…
Bi thảm, tình cảm.…
Cô bẽn lẽn đi đến gần anh. Mặc kệ anh đang xem thời sự, tư thế hai cánh tay gác trên tựa ghế sopha thoải mái. Anh một chút cũng không để mắt tới cô. Cô hít một hơi, bạo dạn mở rộng hai chân thon dài, trắng ngần lộ ra khi trên người cô mặc đúng chiếc quần lót hồng con thỏ ngồi lên đùi anh. Tiếng thời sự vẫn đang là dự báo thời tiết tối hôm nay và rạng sáng ngày mai. Cảm giác anh hít một hơi dài, cô mỉm cười dựa đầu trên khuôn ngực vạm vỡ của người đàn ông, hai tay ôm cổ anh. Bộ ngực non mềm không còn lớp nào che chắn tự động dựa trên đó. Một tay anh nhanh chóng vòng ôm mông quả táo, căng mịn của cô mà không kiêng dè. Một tay khác thì rất tự nhiên xoa bóp đồi non của cô. Cả hai đều im lặng cho đến khi bản tin kết thúc. " em muốn đi học"Cô chờ đến 2 phút vẫn không có tiếng đáp lại. Chỉ có tiếng thở đều đặn của người đàn ông." nếu cứ như này, nghỉ quá số buổi, em bị cấm thi"Lại một bầu trời im ắng, hai bàn tay trên cơ thể cô vẫn tuỳ ý nắn bóp.Sau khi chuyển sang bản tin thế giới, người đàn ông mới lên tiếng: " không được " Bàn tay trên ngực cô véo nhẹ nhuỵ hoa khiến cô run lên. " anh !"Cô định thoát khỏi người anh. Nhưng lực ôm người đàn ông gia tăng, như gọng kìm, động tác mờ ám thêm phần mạnh mẽ hơn. Bàn tay ở trên mông nhanh chóng chui vào quần lót cô mà hoạt động." Xem thái độ em nịnh anh thế nào" Anh nâng cằm cô, đôi mắt nhuốm màu sắc dục trên đôi môi mọng nước như trái mùa xuân chỉ trực chờ người ta cắn nuốt. ------Tác giả: Diệp HiTình trạng: chưa hoàn thànhThể loại: ngọt, s…
Một đứa trẻ không nương, có cha cũng như không có sẽ sống như thế nào? Tôi không rõ lắm nhưng tôi nghĩ tình hình đó không ổn là mấy. Bởi lẽ chính tôi đang sống trong tình cảnh đó.Mẫu phi tôi mất rồi, mục đích sống của tôi chắc hẳn chỉ là những tháng ngày sống trong sự đau thương nhỉ? Tôi nghĩ là không đâu. Tôi phải sống sao cho đàng hoàng chứ !Ví như nếu có kẻ bắt nạt tôi với Tư Muội thì tôi nên bắt nạt lại thôi.Tôi chỉ muốn sống lại lần nữa trong Đình Uyển viện với những hồi ức của tôi và mẫu phi thôi mà. Chắc không khó lắm đâu .Tôi chỉ muốn hoàn thành nguyện vong của mẫu phi thôi. Bức sơn hoạ đó tôi sẽ thay người hoàn thành nó, nếu làm không kịp trước khi tôi đi thì tôi sẽ truyền lại cho Tư Muội. Nàng ấy hiểu tính tôi rõ lắm Thật ra tôi muốn nhìn bầu trời qua bức tường vương phủ kia lắm, nhưng nó thật khó khăn.16 cái xuân rồi. Có kẻ nói yêu tôi, mà thằng nhóc đó chỉ lớn hơn tôi có 1 tuổi. Cũng bày đặt xưng huynh muội ta yêu nàng với tôi. Tên đó là đại nhi tử của Tân Vương phi của tôi. Được cái tôi yêu ai yêu cả đường đi. Ghét ai ghét ca đường đi bước về.Tôi ghét tên đó lắm. Mà hắn dai còn hơn đĩa nữa. Xém nữa là tôi bó tay với hắn rồi. Nhưng xui sao tôi thích một kẻ, quay đầu khó thấy mà ngẩn đầu lại với không tới.Hắn là hòn ngọc của hoàng đế biểu ca trên quan trường. Biểu ca xem trọng hắn lắm. Thật ra tôi biết, biểu ca thương hắn, mà đớn sao, tôi cũng thương hắn. Tôi biết hắn chỉ xem tôi là muội muội mà thôi. Vì tôi thấy rồi, hình ảnh thân cận giữa hai người bọn…
Không có cha không có mẫu bị thân thích nghiền ép ức hiếp chí tử kỷ dung tỉnh lại sau giấc ngủ mặc thành trong mộng nhân vật phản diện nam phối ba tuổi con gái ruột, biết rõ tiếp xuống kịch bản đi hướng:Ba của nàng, truy cầu nữ chính chân ái, con rơi lên kinh xông xáoMà nàng không lâu sau liền lại biến thành thê thảm đáng thương ven đường tên ăn màyKỷ dung mỗi ngày sống được nơm nớp lo sợ, căn cứ sống một ngày kiếm một ngày suy nghĩ hèn mọn cầu sinh.Về sau, nàng phát hiện ba của nàng không thích hợp! ! !Kỷ minh đời trước sống được tự tư điên cuồng, mãi cho đến chết mới rõ ràng chính mình tuyển lầm đườngLàm lại một thế, hắn từ bỏ mưa gió phiêu đãng phú quý nhân sinh, lựa chọn trông coi nữ nhi qua bình thường thời gian.Chỉ là hắn nghèo khó thời gian không có qua mấy ngày, liền bị nữ nhi vận khí sợ ngây người...Nữ nhi dưới cây chơi cát, móc ra một đống vàng bạc châu báu. . .Nữ nhi đi ra ngoài dạo phố, mang về tương lai nhà giàu nhất. . .Kỷ minh: ... ? ? ?…
Bỉ Ngạn Hoa Yêu Ta không biết là ta đã chết, cho đến khi có người nhắc ta.Ta cũng không rõ người đó là ai, chỉ biết rằng người đó nói rằng ta mang theo chấp niệm quá sâu.Ta có chấp niệm gì mà không thể quên được? Đến ta cũng không rõ nữa. Truyện kể rằng ta rút chiếc trâm bạc trên đầu, mớ tóc được vấn cũng theo đó rơi xuống, vươn trên vai ta. Ta nhìn trời đêm bên ngoài, Tây Sương viện rất tĩnh mịch, ta ngắm cây trâm một lúc, nhẹ giọng nói với nha hoàn duy nhất hầu bên cạnh ta "Tiểu Trúc, ngươi bảo thiện phòng làm ít bánh đậu đỏ mang đến, ta muốn ăn"Ta nằm trên ghế quý phi, ngẩng mặt nhìn trời. Bàn tay ta siết chặt cây trâm, ta nghe thấy giọng mình nhẹ tênh "Vân Tư, ta vì ngươi mà mệt mỏi quá rồi"Cơn đau nhói từ lồng ngực lan ra, khiến ta không mở nổi hai mắt nữa, bầu trời đêm ngoài kia cũng xa dần.Ta chìm trong giấc mộng, có cảm giác mình trôi lơ lửng, nhưng ta không buồn mở mắt ra. Ta nghe thấp thoáng tiếng bước chân dồn dập, càng lúc càng gần, càng lúc càng quen thuộc.#BốiTâm…
"Bạch Tử Hàn, đã lâu không gặp!" - Tần Lam lấy hết sức bình sinh cũng như lấy hết khí phách của mình, đánh liều mở miệng ra nói một câu với Bạch Tử Hàn."Tôi không quen cô thân đến mức cô gọi tên tôi như vậy đâu cô Tần. Tôi cảm thấy không quen!" - Bạch Tử Hàn nhíu mày nhìn Tần Lam, anh thầm đánh giá người trước mặt, cô vẫn giống y như ngày trước, vẫn thích dùng đồ màu lam, khác chăng chính là nhìn cô không còn ngây thơ vui vẻ của ngày trước mà thây vào đó hiện tại Tần Lam lại mang vẻ đẹp đầm thắm hơn, vẻ đẹp khiến cho đàn ông bị cuốn hút ở một người vợ!"Tôi... tôi xin lỗi phó chủ tịch Bạch, là tôi quá tự nhiên!" - Tần Lam ngỡ ngàng mất mấy giây rồi vội cười trừ cúi mặt nói. Giọng nói cô có phần run run nhưng cô hy vọng Bạch Tử Hàn không nhận ra điều đó.Cửa thang máy mở ra Bạch Tử Hàn nhanh bước ra bên ngoài, bước đi không quay đầu lại nhìn, anh cố gắng đi nhanh đến mức Tần Lam tin rằng anh chán ghét ở chung một chỗ với cô đến mức hận nếu có thể sẽ không cùng thở chung bầu không khí.…
Tác giả: Tử Phàm Thể loại: Tùy bút Đôi nét về tác phẩm: Ngày xanh thoáng qua như giấc mộng. Tuổi xuân ngắn ngủi có là bao? Ngày xanh, chính là chuỗi ngày tươi thắm mang đầy màu xanh hy vọng của tuổi trẻ. Có thể là màu xanh biên biếc của bầu trời ngày áo trắng. Cũng có thể là màu xanh non mơn mởn của những chồi non... Thanh xuân không dài, xin hãy trân trọng nó. Hỷ nộ ái ố hiện tại đều là những kí ức đẹp đẽ để hoài niệm của tháng năm sau này... Tôi không giỏi văn. Vì vậy có thể cậu cú sẽ rất rời rạc. Nhưng vẫn mong những ai đọc qua sẽ đón nhận. Có lẽ, đâu đó trong bài viết này, bạn sẽ bắt gặp chính bạn trong đó... Chính bạn của thời trẻ. Chính bạn của ngày xanh. Chính bạn của tuổi thanh xuân một thời đáng nhớ... Tác phẩm cũng chính là một quyển nhật ký của riêng cuộc đời tôi...…
Truyện này lấy cảm hứng từ phim "Tam sinh tam thế thập lý đào hoa" của Dương Mịch tỷ tỷ. Có thể cái kết sẽ là NP, hoặc 1x1, hoặc không có cp. Truyện chỉ có một số yếu tố liên quan đến phim, làm ơn đừng so sánh 2 tác phẩm với nhau.Đây là một thiết lập thế giới mới, có một số chi tiết là sáng tạo, có một số chi tiết sẽ quen thuộc. Có thể sẽ có tính huống hơi phi logic, chưa lấp hố, độc giả nào đọc thấy thì ib mình để mình đi lấp, vì trong quá trình viết sẽ có thể không chú ý được.Dưới đây là hố mình đào =)))))))Nàng biết thời gian của nó không còn nhiều, nàng bỏ hết những công việc trên tay chỉ để bầu bạn với nó. Nó im lặng nhìn thấy tất cả, chỉ hỏi: "Nguyên à, liệu cô đã bao giờ hối hận vì quen tôi không?". Huỳnh Nguyên nhìn sâu vào đôi mắt nó dù biết rằng nó sẽ chẳng nhìn thấy mình, nhẹ nhàng nói: "Trước giờ tôi chỉ hận không thể biết em sớm hơn, ở bên em sớm hơn". Lần đầu tiên nó cười, dù rằng gương mặt nó gầy gò vì bệnh tật, nhưng nàng thấy đây là nụ cười đẹp nhất nàng từng thấy.…
Ve ve ve, hoa phượng nở rộ cả một bầu trời, báo hiệu hè từ khi nào đã bước đến đây. Trời thật oi bức, nhỉ ? Trời thật nắng, thật nóng, thật khó khăn trong việc vận chuyển ra đường giữa trưa, khiến ta chỉ muốn ru rú ngồi ở nhà. Cậu đã đi du lịch ở đâu chưa ? Hay chỉ muốn nằm dài rồi bật quạt hay điều hòa lên, tận hưởng không khí mát mẻ ? Vậy nếu như cậu đang nằm đấy, đang lướt qua màn hình này, cậu có muốn xua đi nỗi chán nản một chút bằng Event âm nhạc sôi động của chúng tớ không ? Nếu có, chào mừng cậu đã đến Event Music của Cá Biệt Team, Event đồng hành cùng cậu trong 10 ngày tháng 6 ! Sao cậu không thử chia sẻ bài hát yêu thích của mình cho mọi người trên đất Wattpad cùng nghe thử nhỉ ? Biết đâu, có người lại hợp gu âm nhạc của cậu thì sao ? Tham gia với chúng tớ, cùng những người khác để hưởng ứng Event âm nhạc sôi động này thôi ! Ngại gì không tham gia ?…
Hai người ngồi cạnh thềm, không ai nói với ai câu nào, bàn tay đan chặt mười ngón vào nhau. Bầu không khí thân mật như được Chúa Trời chúc lành, tiếng Chuông không hẹn lại vang lên theo từng hồi. Cả hai xoay mặt vào nhau, hơi thở hòa quyện.Giữa cái lạnh thấu xương của mùa đông, họ cất lời:"Giáng Sinh an lành."oSumary: về những câu chuyện đời thường ngốc nghếch của hai kẻ yêu nhau.oPairing: Draco Malfoy x Harry PotteroAuthor: Noni Cricktoson• Warning: siêu siêu OOC, tôi viết tất cả những điều ngu ngốc nhất mà có thể diễn ra trong đầu tôi mỗi ngày, thế nên không thể đảm bảo sẽ giữ vững hình tượng của nhân vật (thật ra thì ai cũng ngu).• một lần nữa, đây là truyện giải trí tôi viết để tự an ủi chính mình sau quá nhiều tháng ngày đau khổ về thứ tình yêu vốn chưa từng tồn tại giữa hai nhóc tì trong nguyên tác, nếu bạn đọc không chịu nổi sự cợt nhả thì xem như ta bước qua đời nhau để không làm nhau đau.Thân ái.…
Kang NielLi:là 1 cô bé dễ thương hoà đồng,vui vẻ,con gái Kang thị,em gái Kang DaLiKim HanBin:là 1 cậu con trai tính nết hơi lạnh lùng,ít nói,trầm tính,con trai Kim thị…
cuộc sống hằng ngày của 1 cô gái bình thường…
"...chết trong đêm...bầu trời ấy mãi không tên"…
Một chuyên mục giải trí khi hè tới của bản thân mình, cảm ơn nếu các bạn đã bỏ thời gian quý báu để đọc…