"dear you" - thơ
Từ nay ta hoá người dưngSau này hạnh phúc, xin đừng quên em.@rosannryy.…
Từ nay ta hoá người dưngSau này hạnh phúc, xin đừng quên em.@rosannryy.…
những điều bí mật về 12 chòm sao…
Thể loại:Boylove,gl,Âu cổ,Hoàng gia,Hồn ma,Huyền huyễn,ngọt sủng,ngược công Thẩm Nhạc một thiếu niên vừa bứa vào độ tuổi đôi mươi.Vốn là một thanh niên đẹp trai ,cao ráo,trắng trẻo nhìn có chút giống gay nhưng thực ra cậu là trai thẳng cực kỳ thẳng, thẳng như cái tháp TokyoNhưng rồi bỗng một ngày cậu xuyên không vào một cuốn tiểu thuyêt ngôn tình âu cổ ngược luyến tàn tâm.Nhưng kì lạ là nam nữ 9 không về bên nhau mà còn trở thành bạn bè.Mà người đáng ra đã chết lại Còn sống sờ sờ quả thật rất khó hiểu.Nam nữ 9 không về bên nhau thì không nói mà tại sau tại sau nam chính lại đè y ra mà đujj chứ"Á Á Á Á ôi đệt ông đây là trai thẳng đấyyyy"."Ông đây còn chưa kịp nắm tay gái nữa"…
Tác giả: Mộc Đan (Tiểu Yêu Nữ) Thể loại: Cận đại, niên đại văn, xuyên sách, nghịch tập, ngôn tình, trinh thám, phá án, nữ cường, cường cường, ngọt sủng, hệ thống.Lời của nữ chính: ra chương mới! Ra chương mới! Tranh thủ ra chương mới! Đồ ăn vật dụng đều sẽ có!Lời của hệ thống: deadline tới rồi! Deadline tới rồi! Thoả mãn niềm yêu thích của bổn thống, cô sẽ được cơm no rượu say!Lời của tác giả: đây là câu chuyện về một người con gái đột nhiên xuyên vào một quyển sách, nguyên thân lại là nhân vật phụ số 99+, vì sửa đổi số mệnh mà khuất phục dưới dâm uy của hệ thống, sẵn tiện cướp một anh chàng cảnh sát Đặc nhiệm về để làm áp trại phu quân. Chú ý: bàn tay vàng chỉ phục vụ cho việc ấm no của nhân vật chính, không có tác dụng đặc biệt nào khác.Nhân vật chính phải tay làm hàm nhai. Không làm mà đòi có ăn... là không có đâu.Chú ý: truyện có bối cảnh giả tưởng, đều là trí tưởng tượng của tác giả, đừng so sánh với ngoài đời thực. Xin cảm ơn.…
Một tác phẩm thơ ca không đụng hàng và chỉ có một trên đời mà tôi dành cho những ai đã, đang và sẽ yêu.Một tác phẩm thơ ca vô cùng "khó đỡ" dành cho những ai yêu thích việc cùng nhau đọc thơ với một nửa bên mình trong lúc hẹn hò.Và là một tác phẩm thơ ca "không còn lời nào để tự bào chữa" cho cái được gọi là "sáng tạo không giới hạn" trong sáng tác văn học.Trên tất cả, thì đó còn là một niềm mơ ước muôn đời nhưng cũng thật bình dị về hạnh phúc trong tình yêu của mọi cặp đôi trên thế gian này.Xin mời tất cả mọi người hãy cùng thưởng thức bài thơ có nội dung "siêu tưởng" này của tôi!…
Tôi từng thích cậu, cậu cũng thích tôi, Chỉ tiếc thay, hai ta không chung đường,Không thể cùng cậu nắm tay bước tiếp...À, 'trễ' thật nhỉ?Có quay vòng, liệu có được?Ta có thể tiến tới "yêu" ?Chỉ biết bên cạnh chữ thích của ta,Là không nói nên lờiLà "TRỄ".-------"Và này cậu, cậu đó, chúng tớ gọi cậu hai từ "độc giả", liệu cùng chúng tớ đi qua quãng đường này không? Cùng chúng tớ ngắm nhìn mọi điều, những năm tháng thu gọn trong từng câu văn lủng củng chẳng ra đâu vào đâu. Liệu được chứ?..."…
Văn án:"Xin em đừng nhớ anh nữa" dưới góc nhìn của nữ chính.[Sau khi ở bên người mình đã yêu đơn phương nhiều năm, vào năm yêu nhau nhất đó, anh lại rời đi.]A Vọng, 10 năm trước, em hỏi anh: "Mười năm sau anh đang làm gì nhỉ?"Lúc đó anh ôm em rồi nói: "Mười năm sau, chúng ta sẽ kết hôn sinh con." Bây giờ, em nói anh nghe đáp án: 10 năm sau, chúng ta không kết hôn, cũng không ở bên nhau, thậm chí trên thế giới này chẳng có ai nhớ anh nữa.Anh lúc đó thường gọi em là nhóc thúi, bây giờ không thể gọi em như thế được, em đã lớn hơn anh nhiều tuổi rồi, mà anh, mãi mãi trẻ trung, mãi là dáng vẻ hăng hái đó, mãi là thiếu niên.Không phải anh bảo em mà khóc thì anh sẽ luôn dỗ em sao? Anh là tên lừa đảo.Đời người thường nhìn về phía trước, bây giờ em thật sự sống rất tốt.Em sắp không giữ được lời hứa rồi, em sẽ không nhớ anh nữa đâu.Em ghét anh, chẳng nói câu nào cả.Dây tơ hồng đã phai màu rồi.A Vọng, xin lỗi anh. A Vọng, tạm biệt.[Viết một bản tuỳ bút, vẽ một dấu chấm tròn hoàn chỉnh cho câu chuyện thời thanh xuân của mình.Dựa trên bản ghi chép từ câu chuyện có thật]Tag nội dung: Vườn trườngTừ khoá tìm kiếm:Vai chính: A VọngVai phụ:Vai khác:Một câu giới thiệu đơn giản: A Vọng, tạm biệt.Dàn ý: Kỷ niệm thanh xuânThông tin cơ bản về câu chuyệnThể loại: Nguyên tác- Ngôn tình - Cận hiện đại- Tình yêu…
"một khi cánh cửa đã rộng mở, chẳng ai kiểm soát nổi kẻ nào sẽ đi qua"Lần đầu tiên Jeon Jungkook trông thấy Boarding phía sau cánh cổng sắt sơn đen, cậu phải thốt lên trong lòng: " nơi này có thứ gì đó tà ác. Toà dinh thự này lừng lững khiến cơn rùng mình chạy rần rần khắp người Jeon. Nhưng cậu vẫn cố ép mình vào khuôn khổ, cố quên đi những lời đồn thổi kì bí về ngôi trường nội trú biệt lập này.❌Lưu ý fic không theo một couple nào trong BTS. Fic chỉ viết về những thành viên BTS đi khám phá ngôi trường nội trú biệt lập này và Jeon Jungkook là nhân vật chính❌❌Fic được chuyển thể từ tiểu thuyết Down a dark hall của bà Lois Dungan (1934-2016) và mình chỉ sửa lại vài từ cho hợp với nhân vật❌…
"tôi muốn mình là một Haruno""nếu tôi là một Haruno, thì tôi sẽ không phải như thế này""xin lỗi vì đã thất hứa"_____________truyện có nhiều yếu tố ảo ma, cân nhắc trước khi đọc. không hợp vui lòng out, đừng gạch đá gì ở đây. trân trọng!…
Trần Mộc An Nhiên, một cô gái bất hạnh, chịu nhiều tổn thương ngay từ khi còn nhỏ. Tôi luyện cô trở thành một con người độc lập, độc tài và độc ác. Cô chính là độc nhất vô nhị. Sau đây là bản drama thanh xuân~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~"Trần Mộc An Nhiên, Trần Mộc An Nhiên có đây không?""Có, dạ có em"Mọi người trong lớp đổ dồn ánh mắt ra phía cửa khiến nó chỉ muốn tìm một cái lỗ lẻ nào để chui xuống. Cô giáo nhìn nó bằng ánh mắt không mấy thiện cảm rồi cô quay lại nói với lớp"Xin phép lớp một chút..."Sau đó lại quay ra cười với nó một cái làm nó lầm tưởng cô hiền lắm. Nhưng khi cô cất lời nó mới biết mình bị lừa rồi, cô giáo y như bà la sát vậy"Em này, em có biết bây giờ là mấy giờ rồi không, em có ý thức không vậy, hôm nay là ngày đầu tiên em trường này, sao em có thể đến muộn chứ, một học sinh không hiểu lễ nghĩa phép tắc như em sao có thể đỗ ngôi trường danh tiếng như này hả?""Em...""Im ngay, em còn dám cãi, tôi nói cho em biết...bla bla..."~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~"Tôi không có nói dối cậu""Ờ""Vậy nên đừng giận tôi nữa nhé""Ờ""Tôi thích cậu""Ờ... Mờ khoan, cậu vừa nói gì cơ? "~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~"An Nhiên, mai tôi qua nhà cậu nha""Không tiếp""Cả nhà cậu tiếp tôi là được rồi""Cậu mặt dày thật đấy""Cũng không phải bây giờ cậu mới biết""@@"~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~"Giải thích đi Chu Gia Hào, cậu nói thích tớ là như vậy đó hả""Xin lỗi, tớ không thích cậu nữa"..."Vừa hay tớ cũng không thích cậu"~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~…
---Một ngày nọ, Lâm Thần tỉnh dậy trong một căn phòng trắng vô danh, không quá khứ, không ký ức. Bên cạnh anh là năm con người xa lạ - và một kẻ có đôi mắt lạnh như băng: Khương Dạ.Họ bị cuốn vào một "trò chơi sinh tồn tâm lý", nơi mỗi tầng thử thách là một thế giới được tạo ra từ nỗi sợ, tội lỗi và bí mật của chính họ. Muốn sống sót, họ buộc phải lựa chọn: đối mặt hoặc phản bội.Nhưng càng đi sâu, Lâm Thần càng phát hiện ra những mảnh ký ức rối loạn đang dần ghép lại - về một cuộc thí nghiệm, một vòng lặp tử thần, và một con người mà anh đã từng... tin tưởng.Giữa bóng tối và sự thật, giữa tình bạn và sự ngờ vực, ai là người còn thật sự tồn tại?Đây không chỉ là một trò chơi. Đây là bản án dành cho những kẻ sống sót.---…
Một cô gái bí ẩn, cuốn hút và một chàng trai tinh quái, lãng mạn. Một câu chuyện tình ngọt ngào như những viên kẹo, với những tình cảm và rúng động tinh tế của cái lứa tuổi tâm hồn mỗi người đều chất chứa những mơ mộng của thời mới lớn.Truyện này Luci viết tặng bạn @WayamiWatanabe, chúc mừng sinh nhật em! Ngày càng xinh đẹp, học giỏi nha. ^^ Chị cực kì xin lỗi em vì không đăng tuyện đúng ngày, trời, chị đúng là một author tệ hại. Chị quá bận việc thi cử, và đây đúng là món quà sinh nhật "quá" muộn. Xin lỗi em. ;A;Enjoy ~# Lucifer #…
Thanh tẩyTrái đất này cần được THANH TẨY Các ngươi đã làm vấy bẩn thánh đường của các "Thiên thần"Ta là "sứ giả của Chúa". Ta sẽ thanh tẩy các ngươiChuẩn bị đi...…
Em vốn quen được cưng chiềuMặc cho lời đàm tiếu từ mọi người xung quanhEm là vua nên có quyền làm điều đó"Nên nhớ tao thu phục chúng mày đươc. Thì tao cũng có thể đá đít chúng mày ra khỏi đây. Đầy tớ phải biết đâu là chủ, chớ đi nhận bừa làm mất thể diện của vua"Một trò chơi tình ái giữa em-kẻ mang danh vô địch và lũ đầy tớ ngu ngục do em vạch ra"Tao chán trò chơi này rồi. Xả vai đi".Truyện do VerityGwyn đăng tải, tôi mong các bạn đọc để thưởng thức và tôn trọng nó.…
VẾT XƯỚC TRÊN MEN GỐMTại làng gốm Bát Tràng đang đứng trước nguy cơ mai một, Lĩnh Bảo - chàng nghệ nhân trẻ với đôi bàn tay nhuốm màu đất sét, cố chấp gìn giữ lửa nghề cha ông - đã có cuộc "va chạm nảy lửa" với Quang Minh, nhà thiết kế tài năng từ thành phố, mang theo tham vọng thổi luồng gió mới vào những giá trị truyền thống. Từ hai thái cực đối đầu, giữa những tranh cãi về cách tân và bảo tồn, một mối duyên trớ trêu và một tình yêu đồng giới bất ngờ nảy nở, mãnh liệt tựa lửa trong lò nung.Nhưng hành trình của họ không chỉ có đam mê sáng tạo, mà còn là chuỗi ngày "ngược tâm" với những hiểu lầm chồng chất, áp lực từ định kiến khắc nghiệt của gia đình và xã hội, cùng những lần chia xa tưởng chừng như tuyệt vọng. Liệu tình yêu của Lĩnh Bảo và Quang Minh có đủ mạnh mẽ để vượt qua bão giông, để những "vết xước" đau thương trên thứ men tình cảm của họ trở thành minh chứng cho một mối liên kết càng thêm bền bỉ, độc đáo và rực rỡ hơn sau khi được tôi luyện qua muôn vàn thử thách?…
Cho đến cuối cùng Tôi cũng rất muốn biết:"Thầy đã từng rung động vì Tôi chưa"Người đàn ông hoa mỹ, tuấn tú, dùng ánh mắt thờ ơ vô cảm nhìn Tôi và nói:"Em thật sự rất muốn biết"…
Một câu chuyện rom-com không thể nào tồn tại, ấy thế mà tôi lại bị cuốn vào nó. Những mối liên kết của con người như những đường thẳng vậy, mãi mãi song song rồi cắt nhau ở đâu đó, hay đè lên nhau. Tuy nhiên, có những đường thẳng mãi mãi không thể cắt hay đè lên nhau. Nhưng nếu có sự can thiệp, những đường thẳng đó sẽ tạm thời giao nhau ở đâu đó nhưng nó không tự nhiên và sự thiếu tự nhiên một lúc nào đó sẽ bị đứt hoặc là do chính tay tôi cắt nó đi. Chuyện tình thanh xuân bi hài của tôi quả nhiên là không tồn tại.…
"gemini, đừng nhìn tớ như vậy nữa".đọc đi thì rõ.…
"Người chỉnh sửa" không phải tác phẩm truyện.NCS cung cấp tất tần tật những gì liên quan tới photoshop…
(Vào đọc đi rồi biết nha ) "lần đầu viết truyện nên mọi người thông cảm nha có sai sót gì thì mọi người góp ý mình sẽ sửa"…