Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥
Vào năm 2071 , nữ đại gia Hanagaki Takemichi giàu nhất đất nước qua đời vào tuổi 80Bà mất đi khi vẫn còn độc thân cùng tài khoản số dư vô hạn chỉ có bà mới sử dụng đượcVị nữ đại gia nào đó : Mịe nó tao xuyên đi xuyên lại cứu bọn bạn muốn lòi le lấy đou ra chồng con như chúng nóHài là chính=))) ngọt, ngược tùy tâmDễ gây tụt cả moodCp chính: All x TakemichiCp phụ: WakaSen , DraEma , YuzuHina…
-"Hãy dùng một câu để mô tả về cuộc đời của chị..." -"Chà.. Thì là cuộc đời của một kẻ phản diện muốn hoàn lương thôi. Quen quá rồi mà cũng cũ quá rồi...."............ -"Năng nổ lên! Hãy nhớ sự phi thường của cây tre ấy! Đó là tất cả những gì cô thiếu" -"Bùm! " -"Đủ nổ chưa".............. -"Cậu là người chơi hệ bình đẳng giới à?" -"...ờm su kem?" -"..."............ -" Hãy dùng tất cả những gì cậu có để bảo vệ tôi. Tất cả"…
"em là người thừa, em sống để làm gì nữa"au: selinawarning: lowercase truyện lấy bối cảnh xã hội Việt Nam trước cách mạng tháng tám 1945. mọi nhân vật, sự kiện đều là tưởng tượng.…
Tên Truyện : Nhất Mộng Kinh Niên . Tác Giả : Kỳ Ngọc Giai Kỳ. thể loại : Nam x nam , cổ đại , xuyên không , trường sinh bất lão . ---- Một người sống bất tử, nhưng trong tâm vẫn sống mãi trong một "giấc mộng xưa" - một đoạn tình cảm, một ký ức, một người đã mất. "Gặp lại em , là chuyện đẹp nhất sau ngàn năm cô độc . "…
[FULL] "Công chúa" của ác longTác giả: 爱喝奶茶的熙熙Edit và beta: Blog của quả quýt và hạt đậuRaw: Blooming gõ truyện tình---Ta là Nicholas Đoàn Đoàn.Ta là một con rồng vô cùng hung dữ và dũng mãnh.Chỉ là ta là một con rồng dáng người có chút bé nhỏ, lại còn tròn xoe xoe, thế nên tên cúng cơm của ta là Bé Mỡ Mập.Ta có đôi mắt tròn xoe trong veo, móng vuốt hồng hào nộn nộn cùng với cái bụng nhỏ mềm mại.Mấy con rồng trong tộc rất ghét ta, bởi vì bọn chúng cảm thấy ta gầy nhỏ, bắt không nổi công chúa.Nhưng mà phụ thân không cho là đúng, ông cảm thấy thân là một con ác long, nhất định phải dám nghĩ dám làm.Thế là trong một đêm trăng thanh gió mát, ta đang nằm cuộn tròn ngủ trong lòng mẹ, bỗng có cái vuốt đen thùi lùi từ đâu chui ra bắt lấy ta, ném vào không trung.Vút một tiếng, ta từ trong không trung rơi xuống."Không bắt được công chúa thì đừng có mà về nhà nữa!"Âm thanh của phụ thân làm ta giật mình tỉnh táo lại, ta dụi dụi đôi mắt to tròn vẫn còn mang theo chút ngái ngủ, vẫn chưa kịp nhận thức được những biến hóa nghiêng trời lệch đất này."Đùng" một tiếng, mặt đất dưới thân ta đã biến thành cái hố.Vì để chứng minh bản thân, ta quyết định đến nhân tộc bắt cho bằng được một nàng công chúa vác về.----Truyện cute lắm cả nhà ưiiiiii. Mại zô mại zô!!!…
Thanh xuân vườn trường, ngọt, sủng, có H nhẹ, HE"Thích chụp ảnh lắm ạ, thích cả người dạy nữa" - NuNew"Không thắng giải này cũng không sao, thắng trái tim Hia là được rồi" - Zee…
Từ một minh tinh đang hot, y buông bỏ tất cả. Để rồi từ đôi bàn tay trắng, y tạo dựng lên một sự nghiệp mới tốt đẹp hơn. Những ai đã từng đắc tội với y, y sẽ từ từ chơi đùa với hắn. --Văn án 1--"A Thất? Tối rồi, anh tới phòng em làm gì?" Diệu Mai tròn mắt nhìn người đàn ông đang đứng trước mắt mình. Ánh đèn phòng khách chiếu thẳng lên người hắn. Trong bóng tối, y chỉ nhìn thấy góc nghiêng kia. Lòng thầm kêu gào: Ôi ông nội của con, anh ấy thật là đẹp trai!! "Diệu Mai..." Phong Thất lảo đảo, người nồng nặc mùi rượu. Hắn định cất tiếng thì cô gái trước mặt hắn lại cướp lời hắn: "A, em biết rồi. Anh thất tình, lại tìm rượu giải sầu chứ gì. Được rồi, về phòng ngủ đi. Em ngày mai còn phải đi làm nữa" "Cạch" Cửa phòng bị khóa trái lại. Phong Thất: "..." --Văn án 2-- "Giám đốc, có người tìm ngài" Thư kí đẩy cửa, nhỏ giọng báo cáo. Diệu Mai bận rộn nhìn tài liệu trong tay, thuận miệng đáp: "Không gặp" "Nhưng..." Thư kí lúng túng nhìn mọi người trong phòng họp."Này, cô có biết quy tắc công ty không hả? Viên tỷ đang làm việc thì đừng có quấy rầy." Vũ Luân phẩy tay với thư kí. Hắn lại tiếp lời: "Viên tỷ rất quý trọng chúng tôi, không ai cản trở được tình yêu của tỷ ấy với chúng tôi đâu" Cánh cửa đột nhiên bị đẩy ra, người đàn ông nọ liếc nhìn mọi thứ trong phòng. Viên Diệu Mai quay đầu nhìn hắn, một giây sau, y liền ôm chầm lấy hắn: "A, cục cưng, sao lại tới đây rồi."…
"Tôi là một con búp bê bằng sứ. Tôi và cô ấy được sinh ra cùng một ngày. Cuộc đời của tôi gắn liền với cả cuộc đời của cả một gia đình, bắt đầu từ những tháng ngày hạnh phúc, rồi kết thúc là nước mắt. Để rồi khi mở mắt ra, chúng ta lại bắt đầu một lần nữa"…
"Quả thật hình như người ta coi thường công việc nghiên cứu và trau dồi tiếng Việt. Có lẽ ai cũng nghĩ rằng nói sao, viết sao hiểu được thì thôi. Chứ lời văn trau chuốt chẳng có giá trị gì trong thời đại của Internet này nữa" - trăn trở của cố GS Cao Xuân Hạo từ năm 2003 vẫn đang là nỗi băn khoăn của nhiều người hiện nay, khi mà tiếng Việt đang ngày càng méo mó. Bee xin đăng lại bài PV cố GS Cao Xuân Hạo đăng trên báo Lao Động tháng 1/2003.Source: bee.net.vn…
Ngày nào cũng vậy, tôi chán bị so sánh, bị chê bai , trách móc. Tôi ghét, vì sao? Vì sao khi đi ra ngoài xã hội tôi đã mệt mỏi lắm rồi mà khi về đến nhà thì tôi còn mệt mỏi hơn... Vì sao họ cứ đem tôi ra so sánh, trách móc rồi lại chê bai ... Sao vậy??? Tôi đã làm gì sai sao... Sao những giây phút tôi cảm thấy vui vẻ, hạnh phúc nhất lại cứ dần trôi qua nhanh vậy?? Tôi tự hỏi là mình đã làm gì sai à, hay là tôi sai vì đã được sinh ra trong cái nhà này , được sống trên đời này..... Cứ cái câu nói:"Ai sinh mi ra" "Ai nuôi mi lớn" "Nhìn con nhà người ta xem, hắn làm đủ việc, còn mi thì làm cái gì chưa".... Phải, tôi chỉ là một đứa vô tích sự,ko làm được việc gì cả, hàng ngày tôi chỉ có giặt quần áo, cắm cơm, quét nhà, đi mua thức ăn, rảnh thì chăm cháu, rảnh thì làm rau,... còn khi ko có việc gì làm thì luôn "được"sai vặt....…