HoonSuk | Thầy đồ đỗ Trạng
Không ham vinh hoa phú quý, chỉ muốn đường đường chính chính ở cạnh một người. • Couple chính : HoonSuk• Couple phụ : YoshiKyu & JeongDo…
Không ham vinh hoa phú quý, chỉ muốn đường đường chính chính ở cạnh một người. • Couple chính : HoonSuk• Couple phụ : YoshiKyu & JeongDo…
uh...khó nói…
Nghiêm Hạo Tường - Hạ Tuấn LâmCâu chuyện nhỏ về đôi chồng chồng siêu dễ thương nàyMột anh chồng lớn siêu cấp vô liêm sỉ và một anh chồng nhỏ hay bị ghẹoLưu ý : Văn phong tác giả không tốt, truyện được đăng tải và được sáng tác do sự ngẫu hứng và trí tưởng tượng của tác giả. Mong mọi người đọc vui vẻ, giải trí, không căng thẳng !!!…
Author: Laurel_lieu. Pairings: Yulsic. Category: Romance, Drama. Disclaimer: Nhân vật trong fic không thuộc về người viết. Prologue. Cuộc sống của tôi đã trôi qua bình lặng và tẻ nhạt suốt hai mươi mấy năm... Cho đến một ngày... Cơn mưa rào dịu mát và ngọn lửa cuồng nhiệt... Yêu hay ngộ nhận? Yêu hay sở hữu? Chấp nhận hay buông xuôi... Nếu như...trái tim rẽ làm hai lối? Liệu có thể lại nhập làm một?…
" Trong cơn mơ đó em thật sự nghĩ rằng mình đã chết "• Câu chuyện của một linh hồn đi lạc và vệ thần dẫn đường Couple chính : Haruto x Junghwan 🦋🐮Couple phụ : Jihoon x Hyunsuk 🐼🐷Độ dài : 10 chương…
Hai chiếc ngoại truyện từ "Thầy đồ đỗ Trạng" dành riêng cho YoshiKyu và JeongDo. • YoshiKyu | Cây rừng cá biển (5 chương) << Hắn yên ắng như cánh rừng, cậu lại nhộn nhịp như từng đợt sóng cuộn >>• JeongDo | Đá sỏi ngôi sao (4 chương) << Nắm trong tay viên sỏi đá, lại ngỡ như có được trái tim người >>× Ngoại truyện mang nội dung độc lập, có thể đọc kể cả khi chưa xem qua "Thầy đỗ đỗ Trạng".…
Tựa gốc: Văn tự đích hà tưởng luyến áiTạm dịch: Văn tự mơ màng luyến áiTác giả: Hoặc Trạc TrạcBiên tập: Chuồn Chuồn (Pyn)Nguồn: https://hugioi.wordpress.com/Thể loại: Đam mỹ, hiện đại, vườn trường, chủ công, phúc hắc ôn nhu công x nhuyễn manh cơ khát thụVai chính: Ứng Diêu, Đào Lâm ┃ Phối hợp diễn: cá chết huynh ┃ Cái khác: tiểu tươi mát văn, thật là tiểu tươi mát vănKhông làm vì mục đích thương mại. Bản quyền thuộc về tác giả.Thỉnh không mang ra khỏi nơi đây.Văn ánVăn án một câu: anh tưởng cậu là bé ngoan, nhưng thật ra cậu chính là tiểu sắc lang.…
Tên đội lốt ôn nhu này dần khiến tôi không thể thoát khỏi hắn.…
Chuyện tình hai cậu sinh viên…
Update new story…
Có những cuộc chia ly kéo dài tám năm, tưởng như đã vĩnh viễn.Nhưng giữa thành phố hỗn loạn, họ lại gặp nhau: Nụ cười rực rỡ va chạm ánh mắt lạnh lùng, giữa họ là khoảng cách của năm tháng và những điều không thể nói ra.Gặp lại, liệu có đủ dũng khí để hàn gắn, hay chỉ khiến nỗi đau thêm một lần khắc sâu?Khi định mệnh kéo họ đứng lại cạnh nhau, liệu khoảng cách của tám năm, của những bi thương và giằng xé, có thể được lấp đầy bằng một lần nắm tay?Hay tất cả chỉ là sự trùng phùng để rồi một lần nữa lạc mất nhau trong dòng người bất tận?…
Tựa gốc: Độc giác hí (独角戏)Tạm dịch: Kịch một vaiTác giả: Nhất Chích Tây Qua Đại Hựu Viên (一只西瓜大又圆)Biên tập: Chuồn Chuồn (Pyn)Nguồn: http://qtdammy.blogspot.com/Thể loại: Đam mỹ, hiện đại đoản văn, ôn nhu thâm tình công X thẳng nam thụ, thầm mến cố sự, thanh thủy văn ′? ω? 'Vai chính: Tống Trường Nhạc, Giang LâmKhông làm vì mục đích thương mại. Bản quyền thuộc về tác giả.Thỉnh không mang ra khỏi nơi đây.…
"bạn thân ư? MƠ ĐI""tớ biết cậu chỉ coi tớ như một thằng bạn thân không hơn không kém nhưng ...""tớ yêu cậu" "hãy cho tớ cơ hội để có thể bảo vệ, chăm sóc và yêu thương cậu được không, Tooru?".. pyng_hai…
Cô là Phạm Phi Nhung, con của ông trùm mafia khét tiếng Phạm Kiên. Là một cô gái khù khờ, ngốc nghếch do bị cú sóc tâm lí lúc nhỏ.Anh là Nguyễn Mạnh Quỳnh một người tài giỏi có quyền lực mạnh mẽ ở cả giới thương nhân lẫn giới hắc đạo, giới chính trị còn phải kiên nể anh vài phần. Vì báo thù cái chết thảm thương của cha mẹ do Phạm Kiên gây ra, anh đã làm tổn thương Phi Nhung một cô gái mỏng manh, vô tội.Liệu giữa hai người họ sẽ xảy ra tình yêu như thế nào?…
Jinhwan đã chịu đựng quá nhiều, cậu cần ai đó khâu lại vết thương cho cậu.…
Tựa gốc: Báo ân (报恩)Tác giả: Mạn Mạn Hà Kỳ Đa 漫漫何其多Biên tập: Chuồn Chuồn (Pyn)Nguồn: Lâm Phong (https://kinzie3012.wordpress.com)Thể loại: cổ trang, hào môn, cung đấu, trạch đấu, báo thù, ấm áp, công sủng thụ, 1×1, HEVai chính: Tần Yến, Kinh DaoKhông làm vì mục đích thương mại. Bản quyền thuộc về tác giả.Thỉnh không mang ra khỏi nơi đây.…
Siêu Quậy Trường SS (Super Star)…
tổng hợp những câu chuyện ngắn và đôi khi là dài tập của cặp đôi EliAes (không đảm bảo 100% soft, dàn cameo cực mạnh) • Warning •_Là Eli x Aesop_Là ELI X AESOP _Là ELI CLARK X AESOP CARL (chuyện quan trọng nhắc lại 3 lần!) có thể bị OOC, cân nhắc trước khi đọc xin đừng đục thuyền dưới mọi hình thức, trân trọng cảm ơn!..pyng_hai…
Tác giả: Thỏ Miểu Miểu (兔淼淼)Trans: HepynVăn án: Bạch Lạc luôn bị người khác gọi là tên ngốc. Y không có ngốc, chỉ là quá thích người kia, cho nên có thể vì hắn trả giá hết thảy.Thậm chí hận không thể moi trái tim của mình ra đưa cho người kia. Cuối cùng những gì nhận được chỉ là một câu khinh miệt vô tình: "Ngươi cũng xứng?" "Ngươi nếu chán ghét ta như vậy, tại sao còn muốn giữ ta lại bên cạnh ngươi?"Trong bóng đêm, nam nhân từ trên cao nhìn xuống: "Ngươi chẳng qua chỉ là một món đồ chơi để lấy lòng ta, thứ ta thích chẳng qua là cơ thể này của ngươi."Bạch Lạc nhìn hắn, trong ánh mắt ngập tràn nỗi đau xót không nói nên lời.Vì để rời đi, y dùng lưỡi dao sắc bén cắt lên người mình đến mức da tróc thịt bong, trong giọng nói tràn đầy cầu xin: "Hiện tại thân thể này đã bị tàn phá như vậy rồi, ngươi hẳn là không còn thích nữa."Xích Viêm trong mắt lạnh lùng, mặt không biểu tình nhìn y. Nhưng dưới vẻ mặt lạnh nhạt kia là trái tim không ngừng run rẩy, đau đớn vô cùng.Đến cuối cùng, khi chân tướng mọi việc hoàn toàn minh bạch, khi người nọ ngây ngây ngốc ngốc không còn nhận ra hắn, Xích Viêm lại ôm lấy cơ thể Bạch Lạc, thống khổ mà kêu: "Lạc Lạc, ngươi trở về đi, có được không?"…
Lần đầu tớ viết truyện nên có tý sai sót mấy cậu thông cảm nheee----Đây là câu truyện nói về một cô bé 5 tuổi, sống trong cuộc sống không một đứa trẻ nào khao khát nó cả, nhưng với một đứa trẻ chỉ 5 tuổi thì mọi thứ đều là màu hồng và cuộc sống cứ thế trôi qua rồi đến một ngày..…