𝕙𝕠𝕒 | my playlist
Nếu đời anh chỉ là một đoá hoaTròn trịa, dịu dàng và bé bỏngAnh sẽ hái nó raĐể đặt lên mái tóc em.…
Nếu đời anh chỉ là một đoá hoaTròn trịa, dịu dàng và bé bỏngAnh sẽ hái nó raĐể đặt lên mái tóc em.…
Tôi chấp nhận mọi thứ để yêu em…
không ai thương em cả.…
Phần một-------------Xóm Lao Đao chỉ là một nơi bình thường vì một lẽ nào đấy lại rúng động lên bởi hằng ha sa số các chuyện kì lạ nối tiếp nhau. Và Mộng, một tâm hồn mơn mớn với khát khao và nỗi niềm cháy bỏng để làm nên một điều gì đấy đã hiến dâng thân mình để tìm ra chân tướng của những sự lạ kỳ kia. Sự về một nàng công chúa cuộn mình nơi lầu son khép kín, nàng mỹ nhân ngư ngờ nghệch không bao giờ cất tiếng hát hay chuyện về cô tiên mù lòa thơ thẩn đi tìm con vành khuyên đã xổ lồng của mình. Theo chân Mộng, vô vàn những chuyện ngộ đời kéo đến.Song, liệu sau tất cả những việc ấy, tâm hồn của Mộng có đổi thay hay không, Mộng có làm nên một điều gì đó chăng hay tất cả chỉ là ngọn lửa tàn dưới vầng thái dương? Kính mời các bạn đọc tìm hiểu.…
Mấy câu chuyện để ngỏ.…
Đây là truyện ngắn của mình , mong mọi người đón nhận.Cp: Reigen Arataka × YouTruyện sẽ khác nguyên tác !…
_Bất kể ai làm chuyện xấu sẽ đều phải trả giá và trở thành bữa ăn tối ngon miệng của ta!_…
"Tao sẽ nói với cả trường chuyện này""Chuyện gì cơ""Chuyện tao thích mày"[Drop]…
Thể loại : ngược ngọt, nhẹ Truyện ko có ngoài đời xin đừng áp đặt lên nhân vật chính Truyện là ý tưởng của mình xin đừng đăng lại dưới mọi hình thức Mình là rùa 🐢 viết về cp Bác × Chiến Và thứ 2 hàng tuần vào 8h mình sẽ cập nhật truyện nếu có chậm trễ mình sẽ báo sau Ko típ antifan Mình viết sẽ có lỗi chính tả cho nên mn thông cảm cho ạ 😞😞…
Thần Lạc à, Sài Gòn không cần tớ nữa rồi!#HappyChenleDay…
Gian hàng nho nhỏ của mình về viết lách.…
Đọc ròi sẽ biết hay như thế nào:))))))Mình chỉ là dân nghiệp dư thử sức mùa hè thôi nên mọi người đừng ném đá em nhiều qáu nhe... cảm ơn ạ…
Quyển 1: Đôi mắt, nơi thế giới quan thay đổiChuyện kể vể nhân vật không xưng tên, như thể đó là câu chuyện chung của mọi người, hoặc chỉ đơn giản vì tác giả thích thế, nhớ về những kỉ niệm xưa của bản thân, có lúc bất lực, cũng có nhiều mất mát, ân hận nhưng thay vì buồn bã vì câu chuyện của quá khứ, tôi lấy đó làm tấm gương, làm con đường và trân trọng cả đau thương và hạnh phúc.…