Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥
Âu Sư Tử nàng là đích nữ của Thừa Tướng Phủ thế mà chỉ vì đại hôn bị hưu liền trở thành trò cười cho toàn thiên hạ.Nàng là đặc công khét tiếng của thế giới hiện đại lại không ngờ có thể xuyên qua thời cổ đại này.Cái gì? Hưu ta sao? Ta chính là vui mừng còn không kịp a! Cái tên tên Dạ Bảo Bình , nhị hoàng tử của Tây Lăng quốc lại lấy sáu tòa thành làm sính lễ cưới nàng...Hừ, ngươi nghĩ muốn cưới là cưới sao?Đại hôn ngày hôm đó, nàng chính là nghĩ cách bỏ trốn, để mặc Dạ Bảo Bình một mình.Được...nàng rất giỏi! Trên gương mặt hoàn mỹ tới cực điểm kia chợt cong lên ý cười nhàn nhạt lạnh lùng.Để xem hắn mang nàng về dạy dỗ như thế nào?…
Đây là những truyện mình tìm trên mạng và một số trong đó là do mình sáng tác.Hãy cùng trải nghiệm những giây phút rùng rợn......SUỴT......IM LẶNG......MỌI CHUYỆN ĐANG BẮT ĐẦU......…
Phủ ceramic ô tô là một trong những công nghệ tân tiến mới xuất hiện tại thị trường Việt Nam giúp tối ưu và bảo vệ bề mặt sơn của xe, duy trì độ sáng bóng và đẹp như vừa xuất xưởng. Tuy nhiên, vì mới du nhập vào Việt Nam nên không phải chủ xế nào cũng có cái nhìn toàn diện và đúng đắn về dịch vụ này.https://proauto.vn/san-pham/cham-soc-xe-toan-dien/phu-ceramic-o-to.html…
Có nên lắp đặt màn hình ô tô Zestech? Màn hình android ô tô là sản phẩm công nghệ tiên tiến được sử dụng trên xe ô tô, cho phép người dùng tích hợp kết nối các thiết bị hỗ trợ khác như: camera 360, camera hành trình, camera lùi, camera tiến, cảm biến lùi, cảm biến áp suất lốp... giúp người lái có những chuyến đi an toàn khi tham gia giao thông.https://proauto.vn/san-pham/man-hinh-android-o-to/man-hinh-zestech.html…
THỜI THƠ ẤU GIAN KHỔTác giả: Nhà văn Iamin MuxtaphinNhà xuất bản tiến bộ Matxcơva(đây là một quyển truyện ngắn khiến bạn không thể ngừng lại khi chưa đọc xong!)Thể loại: văn học nước ngoài (Liên Xô, Nga xô viết).Nội dung: gồm hai phần, phần một có XVIII chương, phần hai có XVII chương.Nguồn: bản dịch tiếng Việt của Nhà xuất bản Tiến bộ, 1981; Nhà xuất bản Lao động, Hà Nội.CUỐN SÁCH VỀ THỜI THƠ ẤU GIAN KHỔ VÀ ANH HÙNG Đây là truyện ngắn trong tuyển tập "Điều kỳ diệu của Xibêri" xuất bản năm 1972 của Iamin Muxtaphin Nữ văn sĩ Marieta Saghinhian, người được giải thưởng Lênin, một nghệ sĩ có tên tuổi, một nhà phê bình nghệ thuật rất nghiêm khắc đã viết trong lời tựa cho cuốn sách "Điều kỳ diệu của Xibêri" như sau: "Những truyện ngắn của anh làm say mê lòng người bằng sự tươi mát, sự độc đáo, bằng chủ nghĩa nhân đạo cao cả và sự trong sáng rất hiếm thấy trong cách diễn giải của mình" (Mátxcơva, 1972). Cuốn truyện "Thời thơ ấu gian khổ" đã kể về những năm tháng khó khăn và ác liệt của cuộc chiến tranh. Ở tuyền tuyến cũng như ở hậu phương, toàn dân đều phải chiến đấu chống bọn phát xít xâm lược. Và không những chỉ có người lớn mà cả trẻ em đã lập nên những chiến tích phi thường. Chính tác giả là người đã biết, đã trải qua nhiều sự kiện được mô tả trong cuốn sách "Thời thơ ấu gian khổ". Cũng như Giamin, một thiếu niên mười bốn tuổi, nhân vật chính của cuốn truyện là hiện thân của tác giả.…
Tôi thường hay nghĩ vẩn vơ về ngày bé, về những ngày kí ức tuổi thơ trong veo và đầy mơ mộng. Cũng chẳng hiểu sao mà cứ toàn những câu chuyện về những góc phố, những quán ăn. Và bây giờ còn thêm cả những tư lự về bản thân, về cuộc sống. Chắc cũng có lẽ bởi vì tôi đã già.…
. Tác giả : Dư Tiểu ThuầnTuy tình yêu rõ ràng là giữa hai con người , nhưng họ đến được hay không hoàn toàn là do duyên số. Đúng là như vậy , một gã đàn ông giàu có , một cậu con trai của giám đốc sắp phá sản ... Chỉ vì muốn cứu công ty nên cậu mới bị cha mình bán cho anh , cậu hoàn toàn không có hứng thú gì với chuyện này . Cậu mang tâm trạng buồn bã vì cưới người mình không yêu , còn anh thì dùng mọi cách để chiếm được trái tim cậu. Nếu cậu vẫn còn lì thì tôi sẽ bắt côậu phải hối hận ... Liệu gia đình mới thành lập này có trụ được dài lâu? Vì là chuyển từ ngôn tình nên sẽ có những chỗ không hơp cho lắm mong mọi người sẽ thích…
Ngày 29 tháng 12 năm 1810,Soo Young đã đi từ hôm Giáng Sinh, mất năm ngày liền ngồi tàu hoả để trở lại ngôi nhà lúc nhỏ ở cùng ba mẹ. Những ngày cuối đông trở nên ấm áp dị thường trên tầng áp mái. Ngày 29 tháng 12 năm 1910,Hye Joo gặp Ji Woo vào ngày đầu tiên ở nhà mới. "Lâu rồi không gặp. Cậu vẫn như vậy, nhỉ?""ORBIT là như vậy đấy. Luôn xảy ra những chuyện lạ thường, cứ như thể nó tách biệt hoàn toàn ra khỏi thế giới này. Khoan đã, nó luôn như vậy mà, nhỉ?"…
tiocfaidh ár lá: tiếng Ireland, nghĩa là "ngày của chúng ta rồi sẽ đến", ngày chúng ta tương phùng.-[...]Satoru đứng sang một bên, anh cảm thấy trống trải, giống như một buổi sáng thức dậy và anh bị ném thẳng ra đường cùng với đồ đạc, sự lạnh lẽo len vào từng thớ thịt và anh ước mình có thể chết đi vào lúc đó, có thể là nhảy xuống từ một tòa nhà gần đó, hoặc dốc tiền túi ra mua lấy một vỉ thuốc ngủ và nốc vào cho quách đi.…
Đây chỉ là câu chuyện xây dựng lại bằng kí ức còn sót lại của mình và mình của tương lại ( nếu thấy không hợp bạn nên thoát ra và chọn truyện khác thì hơn ) 😶Truyện được mình viết ra không chỉ để cho người khác đọc mà còn để lưu giữ nhật kí lại nhưng điều nhỏ nhặt ngày bé hay sức trẻ sôi nổi của thời cấp 2 rồi đến thăng trầm khi còn là học sinh cấp 3 và sắp tới đây là môi trường mới hoàn toàn khác với cảm giác mình có trước đó . Chính là cánh cổng trường đời - Đh…
Lời của ngưởi viết Khi làm việc thì cảm thấy 8 hay 10 tiếng ngồi văn phòng cũng không đủ để giải quyết hết công việc. Nào là chuyện khách hàng, chuyện bạn hàng, chuyện chủ hàng. Sáng thức dậy với tâm trạng thảnh thơi đúng nghĩa của cái tuổi hai ba rưỡi, nhưng khi kim đồng hồ về đúng vị trí thì cái đầu cũng quên luôn tuổi tác để cuốn vào vòng xoáy. Ngẫm đi ngẫm lại nhiều lúc cũng thấy "vênh" mặt khi có những người đang sống phụ thuộc vào cái việc tính toán của mình, vào cái đầu óc của mình. Cái kiểu cảm thấy bản thân mình thật giá trị. Vậy mà quay ngoắt lại thì mình lại đi tìm hai chữ thông cảm, rồi bỗng vất quách cái bản tính nóng giận đi đâu để cười nói, để nhẫn nhịn cái người gọi là đối tác, khách hàng, chủ hàng. Vậy mà có khi mấy người đó mình chỉ biết qua cái dòng công nghệ mang tên email, có khi còn không có cùng ngôn ngữ, văn hoá nhưng cứ như kiểu thân quen lâu năm. Giờ ngẫm mới thấy câu nói của con nhỏ bạn hoá ra lại đúng vô cùng. Thế giới rộng lớn được lấp đầy bởi rất nhiều thế giới nhỏ khác, xã hội nhiều hình thù thì cũng do nhiều xã hội nhỏ lấp lại, mà bản thân mình chỉ là một sinh vật vô cùng nhỏ bé đến đó góp vui thôi. Vì vậy hôm nay nổi hứng đặt bút viết về một kiểu thế giới, một loại xã hội chỉ một kiểu để không vướng bận gì cứ chìm đắm trong đó không lo gì hết. Đó là "thế giới thượng lưu" hay còn gọi là "xã hội của người có tiền". Thật ra bản thân đã đọc rất nhiều thể loại như vậy nhưng vẫn muốn viết một cái cho riêng mình, cũng không có ý hay có suy ngh…
"Mỗi người trên thế giới này đâu đó quanh ta đều có một ai đó lặng lẽ yêu thương mình...có lúc ta sẽ nhận ra...đôi lúc chẳng bao giờ biết đến người ấy, có bao giờ bạn nhìn lại phía sau...có bao giờ bạn biết rằng ai đó vừa đi ngang qua cuộc đời bạn"....như cách mà họ đến. Đó là điều nó học được từ một người...và rất nhiều người mà cho mãi đến hết cuộc đời này sẽ ko bao giờ quên được........................Đây là cái tôi gọi nó là hồi ký của riêng tôi...và là tiểu thuyết đối với một số người. Chẳng quan trọng...vì điều tôi cần duy nhất những người quan tâm tôi xem nó là hồi ký...một câu chuyện đời của một thằng nhóc đã trãi qua trong quá khứ có nước mắt, có máu, có những hờn ghen, có tình yêu chân thành, có sự hy sinh, có toan tính của cuộc sống.Đôi lúc trong cuộc sống này có những điều tưởng chừng như vô lý, đôi lúc trong cuộc sống người ta chẳng thể tin vào cổ tích có thật giữa đời thường, chẳng sao cả, đó là quyền cảm nhận của mỗi người, chẳng sao cả vì cuộc sống vẫn luôn như vậy mà. Nhưng hãy đọc, hãy cảm nhận bằng trái tim mình, biết đâu bạn sẽ tìm dc một điều gì đó cho tâm hồn mình.Tôi không chắc bạn sẽ thích câu chuyện này nhưng tôi hứa sẽ vẫn kể thật nhất cho đến hết câu chuyện mặc dù tôi biết nó thực sự vô lí...và thật hoang đường. Có người nói đây chỉ là bịa đặt, có người nói đây chỉ là chuyện hoang tưởng...có trong phim ảnh...ừ thôi thì hãy cứ xem nó đơn giản là một câu chuyện "tiểu thuyết" do tôi "sáng tác" vậy.Đúng hay sai, thật hay giả...thật mong manh làm sa…