[XiaoVen] 129600
Một chiếc oneshot vô tri từ quả tam đề Con số - trăng - mưa sao băng…
Một chiếc oneshot vô tri từ quả tam đề Con số - trăng - mưa sao băng…
THỜI GIAN CÓ THỂ LÀM THAY ĐỔI TẤT CẢ MỌI THỨ, NHƯNG MỘT KHI ĐÃ ĐI QUA THÌ KHÔNG BAO GIỜ TRỞ LẠI...…
Những câu chuyện sau chỉ là những đoạn truyện không hồi kết. Cuộc sống vốn có nhiều ngã rẽ, nhiều sự lựa chọn, nhiều cảm xúc, cách nghĩ khác nhau. Thế nên tôi không mặc định một cái end nào, để các bạn tự tưởng tượng. Đó có thể là sad ending hoặc happy end hoặc đôi khi là một khởi đầu khác...Mong mọi người đọc và phản hồi ạ…
Một cuộc hành trình, một trò chơi của yêu thương. Liệu rằng bạn có biết đâu là diểm dừng và nơi chốn nào cho trái tim thuộc về.…
Cảnh báo : Truyện hiện được drop dài, đọc giải trí lướt qua chứ đừng trong ngóng kết. (thật ra kết thì có rồi nhưng đoạn giữa hiện giờ với kết mông lung quá)Title : Ngôi Làng Phù ThủyAuthor : DarleneStewardCategory : Romance, science - fiction, mystery, boy x boy, girl x boy, magic, witch...Rating : TStatus : On-goingLength : Longfic / Shortfic?Warning : TRUYỆN ĐƯỢC ĐĂNG DUY NHẤT TẠI WATTPAD VN, Ở NICK @KroslineDarle. Không chấp nhận chuyển ver hay mang đi nơi đâu dưới mọi hình thức.Hỗ trợ bìa : @TheVictorChurchillTruyện có sự giúp đỡ ý tưởng từ @fusionboy152 và sự gày dựng nhân vật cũng như beta từ @_RuyRuyRuy_Tất cả đã được cho phép từ chính chủ…
Hôm nay ngồi rảnh rang thì viết thôi. Cuộc hành trình có tên là "Đi tìm vệt nắng bình minh". Nói cho văn thơ vẻ vang, và thật sự thì tôi muốn như vậy. Người ta thường đi tìm những tia nắng, những mặt trời của riêng họ như một mục đích cao cả cho đời. Tất nhiên mặt trời và tia nắng là những ẩn dụ của những gì tốt đẹp nhất sẽ đến với cuộc đời, và cuốn sách này ghi lại những thứ mà tôi cho rằng là những 'vệt nắng' của tôi.…
"Thế đằng ấy có buồn không?" Gió ngồi vắt vẻo trên cánh buồm, tinh nghịch vờn qua ngọn sóng bên dưới tàu. Gió đi nhiều nơi và biết những thứ mà hiếm con người nào sống đủ lâu để biết. Nhưng gió không thích nói nhiều. Gió chỉ nghe và biết thôi."Có chứ" Kazuha nâng chén lên, cùng trăng thưởng thức men nồng của rượu "Sao lại không buồn được chứ? Tôi giờ chỉ là một kẻ bị truy nã đang trốn chạy quê hương của mình""Thế còn anh ta" Gió cúi sát xuống hỏi cậu, nghịch ngợm trêu tóc ronin trẻ tuổi "Cậu có tiếc không?"…
Người ta sinh ra, ai cũng đều đã đánh mất chiếc chìa khóa mở cửa con tim mình.Đó là chiếc chìa vô cùng quý giá , nên thế giới giấu nó rất kĩ . Có người may mắn tìm được ngay, có người mất cả cuộc đời, hay thậm chí liều cả mạng sống, vẫn chưa tìm ra được.Nhưng , nếu là cậu , tớ tin sẽ tìm ra ngay thôi.*Note : Bản quyền hoàn toàn thuộc về Razshii , vui lòng credit nếu đem đi bất kì đâu khác.Dù chắc chả ai vác cái thứ này đi đâu ahaha..…
Chiến thần Xiao x Người có khả năng tiên tri VentiWarning: ooc, chưa rõ HE hay SE(?)"Alatus, sau khi người trở về có lẽ đã qua sinh thần 18 của ta rồi đấy. Ta trưởng thành rồi, có thể gọi người là Xiao không?"Ùm thì lại là mình đào hố mới ahu 🥺 hồi đợt học văn của Trung Quốc mình tự dưng muốn viết plot về Xiao làm tướng quân nên là chiếc fic này ra đời. Mình cũng chưa nhắm được độ dài mà chắc cũng chỉ viết ngắn cho vui, đỡ phí plot thui. Mà chắc chắn đây không phải chiếc fic mà plot đồ sộ, chiến tranh ì xèo đâu ấy. Chiến tranh chỉ là bối cảnh, không phải nội dung nhaaa 💖…
Nếu nàng chẳng say đắm, chắc sẽ không ôm mối hận này..Nếu hắn chẳng tàn nhẫn, chắc sẽ giữ được nàng trong tay..Thói đời ngang ngược, mà họ cũng ngang ngược, đã gặp, rồi yêu, xong oán, và ly..Họ cãi mệnh, nhưng mệnh trói buộc!…
Là lời thuật thôi.…
Vũ Man Miên, một người con gái Hà thành với một tấm lòng day dứt bao tâm tư, lại gặp được một người đem lòng tương tư mình dằng dẵng bao năm dài. Luôn giữ khái niệm "yêu sớm thì con người sẽ ngu ra", ánh mắt chỉ đọng lại lời từ chối, cuối cùng vẫn thốt câu nói nặng trĩu nhưng lòng nhẹ tênh: "Em yêu anh..."Cre ảnh: Pin💗…
Mỗi người, đều có quyền được yêu.…
Truyện ngắn: THÁNH LUỘC - Tác giả: HeyErin12 - Tofu sốt cà- Thể loại: Hài hước, đô thị .- Giọng văn tưng tửng như đang thủ thỉ tâm tình kể chuyện nhà mình cho một nhóm bạn thân nghe vậy.- Trích: Ăn chẳng phải là nhu cầu của mỗi người sao? Câu này tuy có vẻ hơi nhàm nhưng nó vẫn đúng. Đặc biệt, nó lại quá đúng với một đứa tâm hồn ăn uống như tôi. Gia đình tôi không giống các gia đình khác cho lắm...Chăm thì bắc hai nồi nước, xong làm gì thì làm, xong thì chờ chín là xong, chẳng phải lo gia vị quá tay hay đảo đảo thế nào. Nếu lười thì bỏ chung thịt rau một nồi, vậy là rửa bát cũng đỡ được mấy cái.Mời các bạn ghé thắm: http://doctruyenvsangtac.blogspot.com/…
Đợi ngày khói tan, anh sẽ trở về với em..- kilig…
Một câu chuyện kì bí xảy đến khi một con người đã đạt đến đỉnh điểm sự cuồng loạn. Nỗi tuyệt vọng bắt đầu bằng sự xa lánh của mọi người xung quanh để rồi tất cả biến mất không còn cái gì gọi là sự tồn tại... Nhưng điều đó khiến người ta cô đơn hơn đúng không? _Một câu truyện flashback từ trong tiềm thức của một thành viên lớp 7A5__Special Story For 7A5_…
Trong tiếng Việt, chữ thương mang một ý nghĩa rất đặc biệt. Thương là một cảm xúc bao gồm cả yêu và thích, nhưng nó khác xa hai chữ ấy. Khi yêu một người, người ta thường yêu một cách mãnh liệt và mặn nồng, chứ chẳng ai thương người khác như vậy cả. Khi thích một người, không có nghĩa là ta sẵn sàng hi sinh tất cả sẵn sàng bỏ qua mọi chuyện cho người đó bởi vì thích đơn thuần chỉ là thích, chỉ là cảm nắng mà thôi. Người ta thường nói khi yêu, con người có thể làm tất cả. Nhưng khi thương, cảm xúc ấy lại có phần cao thượng hơn nhiều. Yêu bao gồm cả dục vọng, cảm xúc và lí trí. Ta có thể vì yêu mà bị 3 thứ ấy chi phối. Thế mà thương lại không có nghĩa như thế. Nó không bị dục vọng, cảm xúc hay lí trí chi phối. Nó là một thứ tình cảm tự do, nhưng lại phát triển và cao quý hơn nhiều. Ta có thể dễ dàng yêu một người, sẵn sàng bám người ấy tới cùng trời cuối bể, nhưng thương lại không dễ như thế, ta có thể vì thương mà cho đi không cần nhận lại, có thể vì thương mà buông đôi tay của người ấy ra. Vậy nên nhóc à, tôi thương cậu...…